Lục Chi

Chương 14: Tra tấn (Hơi H) ❄

Editor: Cindy

Lục Dục Chi hôn liếʍ một đường từ xương bả vai xuống đến eo, đôi tay nắn bóp hai cánh mông của Lục Chi.

Mười ngón tay phủ trên hai cánh mông, mạnh mẽ xoa nắn ép vào chính giữa. Mông Lục Chi cong mẩy, hõm lưng lõm sâu, đường cong phần lưng tinh tế. Cặρ √υ' trắng như tuyết cọ xát trên ga trải giường, ửng đỏ tê dại, mật dịch hạ thân róc rách chảy ra.

Tay Lục Chi xẹt qua kẽ hở ở giữa mông, dò xét vào bên trong. Qυầи ɭóŧ ren bao quanh u kính, một tay sờ lên cảm giác ẩm ướt. Người đàn ông thò tay vào chỗ u kính, dùng đầu ngón tay hơi hơi móc trượt.

Một dòng dâʍ ɖị©ɧ ấm nóng từ trong bụng nhỏ của Lục Chi chảy xuôi ra ngoài, cô nhịn không được khép chặt hai chân, khó nhịn nhẹ nhàng cọ xát muốn ngăn cơn ngứa ngáy.

"Ngô, ca ca ~ Chi Chi ngứa..." Tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào yêu kiều, mềm mại phát ra.

Lục Dục Chi xoay người cô trở lại, đối diện với khuôn mặt nhỏ đỏ ửng một mảnh của Lục Chi, đôi con ngươi nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©, ngay cả khóe mắt cũng tăng thêm mấy phần mị hoặc.

Lòng Lục Dục Chi nóng như lửa, dươиɠ ѵậŧ căng phồng cứng rắn, chỉ nghĩ muốn để cho tiểu yêu tinh dưới thân nếm chút mùi vị tìиɧ ɖu͙© tra tấn khổ sở giống như hắn.

Hắn không chút do dự ngậm lấy cánh môi cô gái nhỏ đang phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, nuốt hết tất cả tiếng rêи ɾỉ vào trong bụng. Ngay giữa lúc cô còn chưa kịp phản ứng lại, lưỡi to tham ăn đã trượt vào trong cái miệng nhỏ, trừng phạt đầu lưỡi cô, cuốn mυ'ŧ nhấm nháp, phát ra tiếng vang 'Tấm tắc'.

Bàn tay to lả lướt dọc theo đường cong cơ thể, quét qua bụng nhỏ bằng phẳng, đi vào địa phương qυầи ɭóŧ ren đang che đậy.

Đưa ngón tay kéo qυầи ɭóŧ ren sang một bên, liếc nhìn một vùng rừng rậm thưa thớt, buông tay thả qυầи ɭóŧ về lại vị trí cũ, chỉ ở bên ngoài qυầи ɭóŧ sờ mó khắp nơi.

Chỗ u kính kia quá mức trơn ướt, bàn tay to khống chế không được bao phủ nơi đó. Cách qυầи ɭóŧ, vươn ngón giữa, dùng đầu ngón tay ở giữa kẽ hở lướt trên dưới, vẽ vòng.

Nhìn khuôn mặt nhỏ của Lục Chi kìm nén đến mức đỏ bừng, hàng mi run rẩy, đuôi mắt vương vài giọt nước mắt vui sướиɠ. Lúc này người đàn ông mới buông tha cái lưỡi và môi anh đào, đôi môi mỏng mang theo nhiệt độ nóng bỏng, hôn lên mí mắt, hôn tới nước mắt.

Tóc mái mềm mại dính ướt của Lục Dục Chi phất qua thái dương Lục Chi, há mồm cắn vành tai cô, ở trên lỗ tai nhỏ liếʍ láp từ dái tai đến vành tai. Âm thanh liếʍ hôn, rõ ràng phóng đại. Đôi tay vô lực của Lục Chi vùng vẫy, chống và đẩy người đàn ông muốn tới gần, cái miệng nhỏ xấu hổ: "Không cần... Không muốn liếʍ..."

Lục Dục Chi cười khẽ, hơi thở nóng rực phun vào bên tai Lục Chi, nóng tới tận trái tim Lục Chi.

"Bảo bảo hư, quen thói tra tấn anh trai em."

Người đàn ông rốt cuộc buông tha môi, tai Lục Chi. Tách hai chân Lục Chi ra, uốn gối đặt trên khuỷu tay của mình, vùi đầu vào giữa chân.

Nơi kín đáo vẫn đang bị ngón tay giữa dò xét đảo quanh, tản ra một mùi hương mê hoặc lòng người, mật dịch thấm vào lớp vải vóc, thấp thoáng có thể nhìn thấy vệt nước ẩm ướt.

Lục Dục Chi cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếʍ vào khe hở ở giữa, trên dưới hoạt động.

Đầu lưỡi mang theo nước bọt cùng với mật dịch do chính Lục Chi tự chảy ra, rất nhanh thấm ướt sũng qυầи ɭóŧ, hai cánh hoa môi hiện hình.

Lục Dục Chi xấu xa cắn một bên cánh hoa, làm cho Lục Chi kinh hãi hét một tiếng. Đôi môi trấn an hôn nhẹ trên cánh hoa, đầu lưỡi tiếp tục ở giữa khe hở hoạt động, một viên ngọc trai nhỏ ở phía trên cánh hoa, cách lớp vải hơi hơi nhô lên.

Lục Dục Chi cách lớp vải ngậm viên ngọc trai vào trong miệng, cả người Lục Chi run rẩy, mật dịch trong cơ thể tự động mãnh liệt ào ạt chảy ra.

Hai tay Lục Chi nắm tóc Lục Dục Chi, muốn người đàn ông ngồi dậy, đừng tra tấn cô nữa.

"Ngô... Đừng... Đừng cắn..." Lục Chi ngửa đầu thở gấp, thanh âm run rẩy.

"Được, anh không cắn nó." Lục Dục Chi nghe lời buông tha hoa môi và hoa hạch, cởϊ qυầи lót của Lục Chi ra, kéo đến chỗ chân gập cong, hai tay vẫn như cũ chống xuống giường nâng đỡ cặp đùi xinh đẹp.

Không có qυầи ɭóŧ che đậy, hoa môi và hoa hạch run rẩy khi tiếp xúc trực tiếp với không khí.

Lục Dục Chi đem đôi chân của Lục Chi quấn quanh eo mình, một tay với vào cái miệng nhỏ thơm ngọt, một tay trêu đùa hoa hạch.

Ngón tay đưa vào trong miệng nhỏ, cùng với lưỡi của Lục Chi chơi đùa, đảo quanh trong khoang miệng, khuấy đảo ra rất nhiều nước bọt.

Hai ngón tay trêu đùa viên ngọc trai, kẹp viên thịt nho nhỏ nhẹ nhàng vân vê, miết ấn hồi lâu, lòng bàn tay phía dưới xoa chà miệng huyệt. Hoa hạch nhanh chóng phồng lớn, hai chân Lục Chi bị bắt quấn quanh eo người đàn ông, hoa môi nhầy nhụa không thể khép lại.

Viên ngọc trai bị ngón tay hầu hạ, môi anh đào bị ngón tay khuấy động, tiếng rêи ɾỉ vụn vặt lại nũng nịu phát ra.

Hai má Lục Chi đỏ bừng, đùi không ngừng run rẩy, mông hơi cong ưỡn lên phía trên, Lục Dục Chi rút ngón tay trong miệng Lục Chi ra, hai tay đồng loạt chơi đùa hoa huyệt.

Một tay tách hoa môi ra, một tay tiếp tục chơi đùa hộŧ ɭε, xoa nắn đảo vòng. Cảm nhận được cô chảy ra càng nhiều mật dịch, 'Róc rách' chảy dính ướt tay hắn.

"Ân ~ a... Không... Không được..."

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~