Chồng Trước Đừng Tới Đây

Chương 27. Bị thao trong toà án ( cao h 21+ )

Đầu nhũ hoa bị người đàn ông xấu xa vuốt ve, dùng sức hơi lớn khiến cho cô đau đớn, nhưng sau đó đầṳ ѵú cọ lên vải nịt ngực lại dâng lên cảm giác tê dại.

Người đàn ông cố ý hà hơi bên tai cô, thân thể Tô Uyển run lên.

"Uyển Uyển kêu ra đi, anh thích nghe."

Tô Uyển biết rõ không thể, nhưng giống như bị mê hoặc, môi đỏ mở ra: "Ân... A... Tiến tiến vào... A ~"

Anh nghiền nát huyệt khẩu, côn ŧᏂịŧ hung hăng cắm vào, làm cho tất cả nếp uốn trong hoa huyệt đều bị kéo dãn ra, qυყ đầυ cực lớn, trực tiếp đâm vào tận cùng bên trong, va chạm vào cửa tử ©υиɠ của cô.

Tô Uyển ngẩng đầu lên, mỗi một tế bào toàn thân đều đang run rẩy, kɧoáı ©ảʍ này là chính anh mang đến cho cô, tay cô vịn lên vách tường, mái tóc đen nhánh tản ra trên váy đỏ.

Trên cần cổ trắng như tuyết bị người đàn ông để lại một dấu vết ái muội, đôi mông trắng trẻo bị người đàn ông va chạm, tạo thành từng đợt sóng, người đàn ông gắt gao bóp mông thịt của cô.

Tô Uyển chỉ cảm thấy đau đớn, ngay sau đó lại bị kɧoáı ©ảʍ ở tiểu huyệt che lấp.

"Bạch bạch." Hai bàn tay dừng ở cái mông của cô, Tô Uyển hít một hơi lạnh, phía dưới vừa nóng vừa đau, đường đi chật hẹp càng kẹp chặt lại, người đàn ông phía sau bị kẹp đến da đầu tê dại, kɧoáı ©ảʍ từ xương cùng lan khắp toàn thân...

Nhịn cảm giác muốn bắn xuống, điên cuồng thọc vào rút ra ở trong tiểu huyệt cô, Tô Uyển bị kɧoáı ©ảʍ tận xương tủy này làm cho toàn thân thể không ngừng run run, cơ thể căng chặt, từng luồng chất lỏng không ngừng phun về phía qυყ đầυ anh.

Toàn thân vô lực dựa lên người anh, ngón tay nhẹ nhàng lôi kéo quần áo anh, Thẩm Quân Trạch đưa đẩy vòng eo cường tráng, không ngừng và chạm từng chút một vào trong cửa tử ©υиɠ, thẳng đến khi cực đại qυყ đầυ chui vào trong tử ©υиɠ nho nhỏ.

Tô Uyển thở hổn hển mệt mỏi, vẻ mặt gấp gáp, trong ánh mắt xinh đẹp không hề có tiêu cự, nỉ non nói: "Sẽ... Sẽ hư..."

Người đàn ông hôn lêи đỉиɦ đầu cô: "Sẽ không đâu."

Nói rồi, chuyển qua một góc độ khác có thể thao sâu hơn, nghiền nát huyệt thịt cô, mỗi một tấc đều có thể cảm nhận được nóng rực của anh ở trong tiểu huyệt cô, tiểu huyệt gắt gao kẹp chặt côn ŧᏂịŧ anh.

Tô Uyển híp mắt nhìn phía dưới sàn nhà, tất cả đều là nước, may mắn hôm nay người tới toà án không nhiều lắm, bằng không......

Đang nghĩ ngợi thì nghe được tiếng "Lộc cộc", đột nhiên Tô Uyển kẹp chặt, môi gắt gao cắn, ánh mắt đen của người đàn ông hiện lên một tia tà ác, trong nháy mắt trong lòng cô xuất hiện dự cảm không tốt.

Tốc độ căn côn ŧᏂịŧ vốn dĩ đang chậm dần trở nên nhanh hơn, khóe mắt cô còn có nước mắt, thiếu chút nữa kêu lên, cắn môi, tuy rằng tốc độ Thẩm Quân Trạch nhanh hơn, nhưng lại bị Tô Uyển kẹp chặt đến khó chịu.

Đường đi chật hẹp không ngừng bị Thẩm Quân Trạch đâm vào rút ra, đợi một lúc, chỉ nghe thấy tiếng nước xôn xao, Tô Uyển không ngừng cầu nguyện ở trong lòng, nhanh đi đi.

Cô khẩn trương thân thể căng ra, vô cùng mẫn cảm, lúc này, lực chú ý toàn thân đều đặt ở dưới bụng nhỏ, Tô Uyển bị người đàn ông đâm thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất.

May mà người đàn ông phía sau kịp thời giữ chặt cô, nhưng lúc này đã kinh động đến người trong WC.

Sau khi Thẩm Quân Trạch bị phát hiện cũng không sợ hãi, trực tiếp cắm vào tiểu huyệt cô, đâm vào tận cùng bên trong, mỗi một lần đều tiến vào tử ©υиɠ.

Thân thể cô không ngừng run run, một dòng nước nóng phun ra tạo thành tiếng "Xôn xao" như mất khống chế.

Lập tức Tô Uyển khóc lên, rõ ràng người đàn ông làm quá phận, lại còn không giải thích, ngược lại ra vào nhanh hơn, mỗi một lần đều cọ vào điểm mẫn cảm của cô.

Một bên thì vuốt ve mật đậu của cô, thi thoảng còn dùng ngón tay xoa cúc huyệt cô, kéo dài thời gian cao trào cho cô, cúc huyệt nho nhỏ Tô Uyển cũng không khác tiểu huyệt lắm, đều tham ăn co rút lại.

"Ngô... Ha ~" Ngón tay kia tiến vào trong cúc huyệt cô, đang không ngừng thâm nhập sâu vào trong, chen chúc với tiểu huyệt cách một tầng thịt mỏng, ngón tay kia cũng bắt đầu thọc vào rút ra.

Không biết có phải thật sự như lời người đàn ông nói hay không, thao nhiều, thế nhưng lại cảm thấy kɧoáı ©ảʍ mặt sau cúc huyệt càng nhiều hơn so với tiểu huyệt, suy nghĩ của cô dần dần bay xa.

"Ân... A, không... Không cần... Đâm nơi đó..." Tô Uyển kinh hoảng nói.

Anh cư nhiên lại bỏ thêm một ngón tay vào! Hai ngón tay làm cúc huyệt căng ra rất nhiều, rất trướng, người đàn ông phát hiện cô đang dùng sức co lại thì cười một cái, côn ŧᏂịŧ đang ngừng lại dưới thân lại bắt đầu đâm vào rút ra.

Nhưng động tác trên tay cũng không ngừng, tiếp tục đi sâu vào bên trong.

Cúc huyệt Tô Uyển vốn đang kháng cự thì bỗng nhiên nhanh chóng co rút lại, nuốt cắn ngón tay anh, thân thể run run, Thẩm Quân Trạch biết có lẽ mình đã đυ.ng đến điểm mẫn cảm của cô.

Ngón tay anh không ngừng cọ quá cọ lại điểm mẫn cảm, một bên thì dùng côn ŧᏂịŧ chậm rãi ma sát trong tiểu huyệt.

Người nọ giải quyết xong thì lấy di động ra, sau khi điện thoại thông thì nói: "Hoắc tiên sinh, Thẩm Quân Trạch không xuất hiện ở trong toà án nữa, tình huống cũng không thay đổi gì. Vâng, tôi sẽ làm như lời ngài, đưa Sở tiểu thư ra."

Nghe lời nói đơn giản này làm cho con ngươi Tô Uyển tràn ngập lửa giận, chỉ là vào trong mắt Thẩm Quân Trạch đang thao càng giống như đang làm nũng.

"Ngoan, anh sẽ xử lý." Người đàn ông nói ở bên tai cô, sau đó rút côn ŧᏂịŧ ra, " ba ~" một tiếng ở trong không khí, có vẻ vô cùng ái muội.

Người nọ nói chuyện điện thoại xong liền rời đi.

Sau khi ngón tay rút ra, đáy lòng Tô Uyển dâng lên một chút cảm giác mất mát, mà tiểu huyệt đang bị người đàn ông cọ xát kia lại hư không khó chịu, cô muốn nói...... hậu huyệt này, nghĩ đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt còn hơn tiểu huyệt này, trên mặt Tô Uyển lộ ra biểu cảm đáng tiếc.

Thẩm Quân Trạch thấy vậy, cười ra tiếng, ở dưới lửa giận của người phụ nữ, hôn lên cánh môi cô, ngay sau đó Tô Uyển cảm thấy cự vật của anh đang tiến vào hậu huyệt từng chút một.

So với lúc trước, lần này anh cực kỳ ôn nhu, thương tiếc, vì đã được mở rộng lúc trước nên lần này đi vào Tô Uyển rất phối hợp, không tốn nhiều sức lực.

Trừ bỏ cảm thấy trướng đau thì vẫn ở trong phạm vi mà cô có thể tiếp nhận, không có khó chịu ở chỗ nào, giọng nói kiều mị: "Thao em, anh trai~"

Không biết là từ “anh trai” có tác dụng, hay là từ “thao em” có tác dụng, người đàn ông phía sau giống như nổi điên, điên cuồng đâm vào rút ra, mỗi một lần đều đi qua điểm mẫn cảm của cô, Tô Uyển "Ân ~ a ~" thất thần kêu lên.

So với tiểu huyệt ướŧ áŧ thì trong cúc huyệt càng chặt chẽ hơn nhiều, mỗi một lần anh đều dùng sức đâm vào điểm mẫn cảm của cô, dần dần trong cúc huyệt tiết ra dịch ruột, côn ŧᏂịŧ đâm vào rút ra cũng trở nên dễ dàng hơn, con mắt đỏ bừng nhìn cái miệng nho nhỏ kia đang cố sức nuốt cự vật của mình.

"Để ông xã tới giúp em mở rộng cái miệng nhỏ này, cố gắng thao hết sức như thao tiểu huyện được không?" Nói rồi, tốc độ của Thẩm Quân Trạch nhanh hơn, giống như đóng cọc, cả người Tô Uyển đều thất thần trong miệng chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ "Ân... A... Nhanh lên..."

"Được, vậy ông xã sẽ nhanh." Anh cố ý hiểu lầm ý của Tô Uyển, côn ŧᏂịŧ thô dài không ngừng đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.

Trừ bỏ lần đầu tiên khai bao thì chưa từng vào sâu hết mức, Tô Uyển cả người cứ như điên rồi, mắt trừng lớn, chỉ có thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ người đàn ông mang đến cho mình.

Thân thể cô không ngừng run run, tiểu huyệt cũng chảy ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ, cúc huyệt phía sau càng dùng sức co rút lại, giọng nói có chút bén nhọn của cô vang lên: "Đủ... Đủ rồi..."

Nhưng sao người đàn ông có thể buông tha cho cô? Ôm eo cô, từng cái từng cái va chạm vào cúc huyệt cô, thọc vào rút ra khoảng trăm cái rồi đâm đến chỗ sâu nhất: "Cho em... Đều cho em......"

Theo lời người đàn ông nói, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực bắn vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô......