Chồng Trước Đừng Tới Đây

Chương 16

Edit+Beta: Nấm

-----

Tô Uyển mệt đến mức ngón tay và đầu đều không muốn động, mà nam nhân kia vẫn cầm côn ŧᏂịŧ nửa mềm nửa cứng của hắn để ở trong hoa huyệt của cô, không có chút ý tứ nào muốn rút ra.

Tô Uyển mơ mơ màng màng ngủ, chờ thời điểm cô tỉnh lại một lần nữa là do hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy, đồng thời cúc huyệt phía sau cũng bị đồ vật nhét vào. Cách một tầng thịt mỏng, hai côn ŧᏂịŧ to dài không ngừng ở trong cơ thể cô vận động.

Tuy rằng lúc trước khi tiểu huyệt bị thao cũng có một cây côn ŧᏂịŧ giả nhét ở trong cúc huyệt, nhưng cây côn ŧᏂịŧ giả kia chỉ bằng một phần ba cái của Thẩm Quân Trạch, hơn nữa không giống thứ thô to đang nhét ở cúc huyệt bây giờ, đại khái cũng không khác Thẩm Quân Trạch lắm, còn "ong ong" chấn động.

Như là biết người đã tỉnh, nam nhân nằm xuống, ôm cô. Trong nháy mắt, Tô Uyển liền nằm trên, tư thế này tiến vào càng thêm sâu.

"Ách. A." Rồi sau đó bên trong tiểu huyệt căng ta, bị côn ŧᏂịŧ của nam nhân không ngừng rút ra lại cắm vào.

Ban đầu tiểu huyệt vô cùng khẩn trương, bây giờ lại trở nên càng hẹp, gắt gao cắn chặt côn ŧᏂịŧ nam nhân không chịu buông ra. Miệng nhỏ Tô Uyển nhở lớn thở hổn hển, thật vất vả mới có chút sức lực, mà trên côn ŧᏂịŧ thô dài của nam nhân ở dưới thân dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình.

Mà bụng nhỏ cô hơi hơi nhô lên, như là mang thai, bên trong tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân hỗn hợp với dâʍ ŧᏂủy̠.

Nam nhân hứng thú, một bàn tay ác liệt chuyển động côn ŧᏂịŧ giả, một cái tay khác bóp eo cô.

Hai huyệt nhỏ của Tô Uyển đều bị nhét đầy, cách một tầng thịt mỏng, hai cây côn ŧᏂịŧ không ngừng cọ xát, thân thể lập tức trở nên mẫn cảm tới cực hạn, hai huyệt nhỏ không ngừng co rút.

“Uyển Uyển, em ra, anh sẽ để em nghỉ ngơi." Nói xong, côn ŧᏂịŧ của nam nhân đóng đinh trong cơ thể cô.

"An. Thật trướng... Thật sướиɠ...A.."

Tiểu huyệt nhỏ hẹp kẹp côn ŧᏂịŧ có chút đau, nhưng lại vô cùng sướиɠ. Thẩm Quân Trạch nhấc côn ŧᏂịŧ giả trong cúc huyệt cô lên, điều chỉnh đến chế độ cao nhất, không ngừng động, ở trong cúc huyệt cô chuyển động.

Dần dần, cúc huyệt không còn khô khốc, có tràng dịch chảy ra khiến động tác thọc vào rút ra càng dễ dàng hơn rất nhiều, mà Tô Uyển cũng thấy được lạc thú của chuyện này, thân thể phối hợp với côn ŧᏂịŧ của hắn, không ngừng lắc lư mông nhỏ của mình.

(*) Lạc thú: thú vui

Thỉnh thoảng nhổm lên, lại ngồi xuống, trong lúc nhất thời theo bản năng trợn trừng mắt. Côn ŧᏂịŧ của Thẩm Quân Trạch còn vô cùng cứng rắn, nhìn cô một thân mồ hôi thơm mệt mỏi ngã xuống người mình, tiểu huyệt gắt gao co rút, một cổ dâʍ ɖị©ɧ phun ra.

Nam nhân tức khắc cười, nói: "Uyển Uyển, em không thể sướиɠ xong liền bỏ mặc người khác a."

Nói xong, thân thể của hắn không ngừng bắt chước giống pit tông vận động, thanh âm "Bạch bạch bạch" trong phòng không ngừng. Tô Uyển híp mắt, nhìn Thẩm Quân Trạch đang nằm dưới thân mình, chỉ thấy trên mặt hắn tất cả đều là mồ hôi, trong con ngươi đầy lửa nóng nhìn chằm chằm cô, mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu nồng đậm.

Chẳng trách nam nhân đều thích thao tiểu huyệt, không chỉ sinh lý được thỏa mãn, càng nhiều hơn là sảng khoái. Không thể không nói, nhìn Thẩm Quân Trạch như vậy, khuôn mặt cao lãnh vốn có, giờ phút này ở trên giường dịu đi không ít, côn ŧᏂịŧ đang bị tiểu huyệt của mình gắt gao kẹp...

Ngày thường Tô Uyển cũng hiểu rõ người nam nhân này, xoa ngực cứng rắn của nam nhân.

Cô vẫn luôn rõ ràng, Thẩm Quân Trạch ngày ngày tập luyện nên có dáng người hoàn mỹ, cơ bắp mang theo gân xanh, dần dần ánh mắt dừng trên hai viên đậu đỏ trên ngực nam nhân.

Cô ghé người lên trên người hắn, le lưỡi, liếʍ mυ'ŧ, một cái tay khác không ngừng xoa nhéo, mang theo ý trả thù. Tô Uyển tự nhận cô dùng đã dùng hết sức lực, nhưng giờ phút này toàn thân cô đều bị thao đến mềm nhũn, không có chút sức lực nào, việc trả thù này cô cũng không còn mấy sức lực, nhanh chóng bị nam nhân lấn áp.

Nam nhân một bên hôn môi cô, cạy khớp hàm cô ra, liếʍ mυ'ŧ đầu lưỡi cô, nước bọt hai người không ngừng trao đổi.

Thẳng đến khi hô hấp Tô Uyển khó khăn, Thẩm Quân Trạch mới buông tha cô.

Ngón tay cắm vào trong cúc huyệt của cô, vốn đã bị đạo cụ nhét đến tắc nghẽn, giờ phút này một ngón tay lại đi vào, càng trướng đến phát đau.

Tô Uyển trong lúc nhất thời cũng không biết rốt cuộc đây là sướиɠ hay là đau, gắt gao kẹp côn ŧᏂịŧ cùng ngòn tay hắn.

Thẩm Quân Trạch thấy bộ dáng vừa sướиɠ vừa đau của cô, liền đem côn ŧᏂịŧ giả trong cúc huyệt cô rút ra, đem cô áp lên trên giường.

Điều chỉnh cô theo tư thế nửa nằm nửa quỳ, cái mông vểnh lên, hai cái huyệt đỏ rực lộ ra, rất nhanh liền co lại, bởi vì thời gian thao lâu, lưu lại một cái lỗ nhỏ.

Tiểu huyệt trở nên sưng đó, hai cánh môi căng mọng lộ ra bên ngoài, mang theo huyệt thịt, trên huyệt thịt có chút tơ máu, như là bị thao đến hỏng rồi.

Thẩm Quân Trạch đem côn ŧᏂịŧ mang theo dâʍ ŧᏂủy̠, chậm rãi đẩy vào trong cúc huyệt, có tràng dịch ướŧ áŧ, hơn nữa vừa nãy hắn bôi thuốc mỡ cho cô cũng có chút hiệu quả, tự nhiên cúc huyệt lại bị rách ra thêm lần nữa.

Tô Uyển chỉ cảm thấy bản thân bây giờ không khác gì một con đ***, phía sau bị nam nhân thao, một cái lại một cái, khi sâu, khi nông, thành ruột không ngừng co rút, nam nhân không ngừng tìm kiếm điểm mẫn cảm của cô, đâm thọc nhục bích kiều nộn.

"Ân...A. Không cần đâm nơi đó...." Rốt cuộc ở chỗ sâu trong tìm được điểm mẫn cảm của cô, Thẩm Quân Trạch giống như nổi điên không ngừng đỉnh lộng điểm mẫn cảm kia.

Mà Tô Uyển thất kinh kêu: "Ân...A... Không.... Không... Muốn..." Cô không ngừng đong đưa cái mông nhỏ của mình, muốn trốn, lại bị nam nhân túm chân, lại một lần bị đe phía dưới.

"A ——" Thanh âm Tô Uyển thống khổ, lại giống như vui thích, tới cao trào, tràng dịch trào ra, không giống dâʍ ŧᏂủy̠, mang theo màu trắng, nam nhân lau một phen, đem tay nhét ở trong miệng cô.

"Uyển Uyển, cho em nếm thử hương vị của mình." Nói xong, ngón tay kẹp đầu lưỡi cô, vuốt ve mặt trên đầu lưỡi.

Cả người cô thở hổn hển, vô ý thức nuốt xuống, côn ŧᏂịŧ của nam nhân trong cơ thể còn lớn, không ngừng thao lộng, Tô Uyển bị đâm, mông thịt trắng nõn không ngừng đong đưa. Đôi mắt Thẩm Quân Trạch dừng trên mông thịt, hung hăng đánh trên nó.

"A — anh biển thái — A" Kɧoáı ©ảʍ bên trong cúc huyệt không ngừng tích lũy, trên mông căng tròn mang theo đau đớn. Cô gắt gao co rút đường đi của cúc huyệt, dùng sức kẹp côn ŧᏂịŧ hắn.

"Uyển Uyển, miệng em sao lại tham ăn như vậy !" Thẩm Quân Trạch nói xong, mạnh mẽ thao cúc huyệt cô.

Tô Uyển bị chọc đến nói không nên lời, không ngừng yêu kiều rêи ɾỉ.

Cũng không biết bị hắn thao bao lâu, nam nhân rốt cuộc cũng bắn ra.

Tô Uyển nhẹ nhàng thở ra, không nghĩ tới không quá vài phút, côn ŧᏂịŧ nam nhân lại ngạnh lên, chọc vào nhục huyệt cô.

Nơi đó đã có chút đau, chính bản thân cô cũng không muốn ba ngày tới đều không thể xuống giường, vì thế nỗ lực nói: "Thẩm Quân Trạch, em, em giúp anh xuất ra..."

Nam nhân cũng không nghĩ tới chuyện tiếp tục làm, nhìn chằm chằm bộ ngực cup C của cô, ánh mắt từ sáng lên.

Tô Uyển ngồi quỳ ở mép giường, hai vυ' kẹp côn ŧᏂịŧ hắn, nhìn côn ŧᏂịŧ dữ tợn của hắn đang đi vào giữa hai nhũ thịt trắng nõn của bản thân.

Không biết qua bao lâu, nhũ thịt liều nộn của cô phát đau, nhưng nam nhân còn không có nửa điểm ý tứ muốn bắn ra. Tô Uyển cúi đầu nhìn, miệng nhỏ thiếu chút nữa đυ.ng tới côn ŧᏂịŧ, theo bản năng liếʍ xuống. Cô nếu không thực hiện hành động này chỉ sợ hôm nay không cần ngủ.

Trên côn thit mang theo hương vị hỗn hợp dâʍ ŧᏂủy̠ của cô và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, cũng không khó ăn lắm, nhưng cũng không thể ăn. Cái miệng nhỏ chứa qυყ đầυ, cô nhắm mắt lại, không ngừng liếʍ láp. Thỉnh thoảng ở lỗ nhỏ trên qυყ đầυ tràn ra chất lỏng trắng đυ.c xong đều bị Tô Uyển ăn hết.

Nhìn động tác không ngừng nuốt của cô, Thẩm Quân Trạch cũng không vì khó khăn, dùng sức ở giữa khe rãnh giữa hai nhũ thịt cô thọc vào rút ra. Đại khái hơn 50 lần, mới bắn ra, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn phun ở trên mặt cô.