Đại Minh Tinh

Chương 16

Đến sáng ngày thứ hai, Lâm Tri mới coi như hoàn toàn tỉnh rượu, khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt bạo hồng, cậu đến cùng đêm qua là bị làm sao, vậy mà còn chổng mông ngủ một đêm, dẫn đến não cậu lúc này choáng váng, cảm giác có chút không thật.

Cậu cảm thấy có chút không thích hợp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tối hôm qua bắn vào tử ©υиɠ theo bắp đùi chảy xuống, cửa huyệt bị hành hạ cả đêm sung huyết ê ẩm, hết thảy tất cả đều nhắc nhở cậu về sự cuồng hoan hôm qua.

Lâm Tri cầm quần áo đi tắm, trong lúc tắm cậu nhớ lại không ít cảnh tượng hôm qua, đêm qua mình và Tiêu Minh đều đặc biệt hưng phấn, cậu sờ sờ bụng của mình, nơi này bây giờ còn bằng phẳng, đường cong cơ thể rõ ràng, nhưng đoán chừng qua không bao lâu nữa, một khi Tiêu Minh gieo giống thành công thì cơ bắp cậu luyện ra sẽ biến mất.

Lâm Tri ra ngoài thì nhìn thấy Tiêu Minh ở trong phòng, đêm qua còn là một tên lưu manh điểu lớn, sáng sớm mới rời giường đã chuẩn bị một bàn ăn phong phú.

Trên bàn có trứng rán, thịt xông khói, bên cạnh còn có bánh mì nướng, một ly sữa, cuối cùng còn có hoa quả, một giỏ dâu tây còn ánh lên ánh nước, một giỏ khác là vải, tất cả trông rất căng mọng, ngon ngọt, phía trên thậm chí còn giữ lại sương sớm.

Lâm Tri biết Tiêu Minh cáu kỉnh, không biết những thứ này có phải chuẩn bị cho cậu không. Tiêu Minh thấy cậu ngồi bất động, thịt hun khói và trứng hắn đều đã chuẩn bị cẩn thận, còn kém trực tiếp đút cho cậu. Lâm Tri thích ăn, thế nhưng các phương diện sinh hoạt đều hạn chế, vì vậy rất ít khi cậu ăn sáng, một bữa này làm thay đổi cái nhìn của cậu về Tiêu tổng, không ngờ một cường nhân trong lĩnh vực kinh doanh lại có tài năng nấu nướng, không hổ là nhân vật phong vân trong thương trường.

Lâm Tri chỉ lo ăn, không chú ý tới ánh mắt vững vàng khóa trên cơ thể cậu của Tiêu Minh, ánh mắt thâm thúy lóe lên quang mang, ngược lại hoàn toàn không ăn những món mình làm, thẳng tới khi Lâm Tri ăn sáng xong, mới nghe được Tiêu Minh trầm thấp nói: "Đã ăn no chưa, ăn no rồi thì đến lượt anh."

Cậu còn chưa hiểu ra sao, thì đã bị kéo sang, phần eo bị nam nhân ôm lấy, khi kịp phản ứng cậu đã ngồi trong lòng Tiêu Minh. Lâm Tri sáng sớm mới tắm, lúc này toàn thân chỉ mặc một kiện áo tắm, tóc còn ướt ép xuống đầu, cả người tỏa ra mùi hương nhẹ nhàng thoải mái, sạch sẽ vô cùng.

"Anh muốn làm gì?" Lâm Tri cảm thấy không ổn, cậu vô cùng quen thuộc loại thần tình này của Tiêu Minh, rõ ràng đang muốn tìm bất mãn, đáng thương mình bị giằng co cả tối, vậy mà giờ người này lại phát tình, cũng không biết đây là lần thứ mấy Tiêu Minh muốn làʍ t̠ìиɦ với cậu.

Tiêu Minh cởi ra thắt lưng áo tắm của Lâm Tri, áo dài thuần trắng theo bả vai trượt xuống, da dẻ toàn thân cậu trắng nõn, từ đầu vai kéo dài xuống dưới phủ một lớp phấn hồng do mới tắm, chỉ có thể dùng một câu để hình dung "tú sắc khả xan" (xinh đep). Tiêu Minh thấy trong lòng vui vẻ, ôm thắt lưng Lâm Tri gặm cắn cổ cậu, hôn mấy phát tạo ra mấy bụi dâu tây trên cổ cậu.

"Tiêu tổng... Hôm nay em còn có buổi lễ trao giải... Anh kiềm chế chút." Lâm Tri không hảo ý nói, cậu không thể mang theo dâu tây trên cổ đi thảm đỏ, may mắn rất nhanh Tiêu Minh đã rời lực chú ý từ cổ cậu xuống đầu vai, có lẽ buổi tối phải mặc áo sơ mi cao cổ, chắc sẽ đỡ hơn một chút.

"Bảo bối... Em nào sao lại ngọt như vậy..." Tiêu Minh ôm Lâm Tri gặm cắn hồi lâu, hương vị trên người cậu nhẹ nhàng thoải mái, còn có một mùi sữa nhàn nhạt, Tiêu Minh lúc này quả thực giống như con cẩu thân cận chủ nhân, yêu thương Lâm Tri không buông tay, vì vậy ôm cậu trong lòng thưởng thức một phen.

"Ân... Đừng cắn đầṳ ѵú... Đau quá..." Lâm Tri ngay từ đầu chỉ cảm thấy ngứa, cũng có chút khước từ, có thể là do cơ thể cậu nhạy cảm, cũng đã bị Tiêu Minh chơi sưng, Tiêu Minh vừa gặm lên cậu đã nhũn hết cả người, ưỡn ngực tùy ý nam nhân da^ʍ chơi. Đầṳ ѵú cậu vốn là nho nhỏ, nhưng trải qua cả ngày cả đêm bị người gặm chơi, hiện tại đầṳ ѵú đã lớn hơn một vòng, hoàn toàn đứng thẳng, màu sắc đỏ tươi.

Tiêu Minh cắn một hồi Lâm Tri liền ra sữa , nhưng chỉ được vài hớp, Tiêu Minh liếʍ rồi lại liếʍ, ngay cả đốm sữa cũng liếʍ sạch như một kẻ nghiện.

Lâm Tri dù sao cũng chưa tới kỳ ra sữa, cũng không có mang thai, coi như có thể sinh sữa, cũng chỉ là khi hưng phấn mới chảy ra một chút, chính vậy chỉ cần đem cậu làm tới cao trào thì hắn có thể tha hồ uống sữa.

"Sữa làm sao lại ít như vậy, sao anh có thể ăn no đây." Tiêu Minh xoa xoa tấm lưng trần của cậu, tâm tình vui vẻ trêu đùa thân thể cậu, Lâm Tri lúc này đã không còn sữa, đầṳ ѵú cũng bị cắn sưng lên, đáng thương mà đứng thẳng, Lâm Tri được hầu hạ cả đêm bây giờ vẫn còn ẩm ướt, ngay cả cúc huyệt phía sau cũng căng ra, Lâm Tri vì sự dâʍ đãиɠ của bản thân mà xấu hổ, điều này cũng không thể trách cậu, tất cả đều là công lao Tiêu Minh cày cấy, chờ khi cậu lớn bụng, cái cơ thể này không biết sẽ lãng đến mức nào.

"Nếu đã không có sữa, không bằng chúng ta ép chút nước hoa quả đi" Tiêu Minh đẩy Lâm Tri lên mặt bàn, lấy từ trong rổ ra một quả dâu tây, trong ánh mắt hoảng loạn của cậu, nói, "Anh nhớ là em rất thích ăn loại dâu tây này."

Quả dâu tây rất nhanh đã được đưa tới bên miệng cậu, cậu lăng lăng mở miệng cắn, một chút nước dâu tây nước dâu tây theo khóe miệng chảy xuống, Tiêu Minh lập tức cúi người liếʍ láp, hắn lại còn há miệng cắn cắn: "Quả nhiên rất ngọt, rất thích hợp để ép nước, em nói xem, dùng tiểu huyệt của em ép nước có phải là càng ngọt hơn không?"

"Không biết... A... Không nên a, không nên liếʍ a... Ngô..." Lâm Tri gần như đã biết được suy nghĩ của hắn, cậu muốn tránh, nhưng làm sao Tiêu Minh có thể cho cậu cơ hội đó, nữ huyệt mềm mại bị hai ngón tay banh ra, lộ ra thịt huyệt đỏ tươi, một quả dâu tây tròn tròn bị đẩy vào bên trong, dâu tây rất lạnh, thịt động bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run run, sau đó chợt co lại, dâu tây còn chưa bị đẩy vào sâu bên trong đã bị ép vỡ, từ thịt quả chảy ra chất lỏng ngọt ngào, rất nhanh đã bị huyệt thịt nhúc nhích đẩy ra ngoài, Tiêu Minh không bỏ phí mỹ vị, lập tức ngậm lấy, mυ'ŧ sạch dâu tây cùng nước, đầu lưỡi đảo quanh liếʍ lên vách thịt, Lâm Tri chỉ cảm thấy thịt huyệt thật ngứa, nước da^ʍ bên trong chảy ra thật nhiều.

"Không cho phép cắn hỏng dâu tây, không ngoan sẽ bị trừng phạt." Tiêu Minh khiến cho Lâm Tri xấu hổ đến đỏ ửng mặt, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầm đìa, lúc này mới bỏ qua cho cậu, tiếp tục nhét dâu tây vào trong huyệt cậu.

Đêm qua làʍ t̠ìиɦ điên cuồng nên lúc này dâu tây bị đẩy vào vô cùng thuận lợi, cậu nỗ lực thả lỏng, dâu tây cọ sát một đường đi vào sâu bên trong, cuối cùng đi vào tới nơi sâu nhất, bề mặt dâu tây khá nhẵn, xúc cảm lạnh lẽo khiến hoa tâm cậu run rẩy, không nhịn được muốn kẹp chặt chân, nhưng cậu nhớ kỹ cảnh cáo của Tiêu Minh, chỉ có thể gắng gượng mở chân ra.

Sau khi quả thứ nhất tiến vào, những quả sau đều một đường thông thuận, Tiêu Minh dùng dâu tây nhét đầy Lâm Tri, cái cuối cùng còn lộ đầu nhọn ra ngoài, lúc này hắn mới thỏa mãn nói: "Giữ chặt, chờ lát nữa anh sẽ lấy nước uống, nếu để giọt nào chảy ra thì sẽ em sẽ phải nhận trừng phạt"

"Ân..." Lâm Tri hoảng loạn gật đầu, dâu tây bỏ vào huyệt đem đến cho cậu cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâu tây lạnh lẽo thành một chuỗi, mỗi đầu còn không hề nhỏ, nữ huyệt theo thói quen co rút, có dị vật cắm trong tao huyệt liền chủ động âu yếm, dâu tây tròn vo bị vách tường kẹp vỡ, thịt quả nát xuống, chảy ra nước, một loạt quá trình dường như không thể khống chế, dâu tây cho cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, lúc này nữ huyệt giống như một ly rượu dâu tây ngọt ngào, bên trong huyệt đều là chất lỏng, còn hết lần này tới lần khác kẹp chặt cửa huyệt, một giọt cũng không bị chảy ra.

Tiêu Minh hài lòng nhìn tác phẩm của mình, khuôn mặt của cậu lúc này đã đỏ ửng, run rẩy buộc chặt tiểu huyệt của bản thân, đại khái là bởi vì trong huyệt có quá nhiều nước, khiến cậu cảm thấy muốn phun chúng ra, cậu vội bưng lấy hạ thân mình, sợ mình sẽ đem dâʍ ŧᏂủy̠ và nước dâu tây phun ra ngoài. Đã như vậy rồi, Tiêu Minh vẫn không chịu buông tha, hắn kéo Lâm Tri qua, cậu "A" một tiếng, bất lực đè lại thịt động bản thân. Mông cậu vểnh cao, hai cánh hoa trắng nõn, cúc huyệt ẩn nấp giữa hai cánh mông mấp máy, Tiêu Minh rất ít đùa bỡn hậu huyệt Lâm Tri, hậu huyệt Lâm Tri so với hoa huyệt còn chặt hơn, cho tới bây giờ đều chưa bị côn ŧᏂịŧ yêu thương qua nhưng lại tao lãng giống như tao huyệt phía trước, miệng huyệt gấp gáp khép mở.

"May mà anh còn chuẩn bị vải, nếu không liền không thể chăm sóc tiểu hoa cúc của em." Tiêu Minh đối với cúc huyệt của Lâm Tri cũng rất là thoả mãn, vách thịt so với tao huyệt phía trước còn ấm hơn, lột vỏ quả vải rồi từng chút từng chút đẩy vào bên trong cúc huyệt, xúc cảm vải mang lại khác hoàn toàn so với dâu tây, vách tường bị dị vật banh ra, giống như một viên ngọc châu, theo vách tường nhúc nhích chậm rãi mài qua, nửa vời, càng thêm dằn vặt người.

"Tiêu tổng... Ân a... Em không chịu nổi... Xin anh giúp một chút... A..." Hai huyệt trước sau của Lâm Tri đều bị vị tổng tài biếи ŧɦái này lấp đầy, nữ huyệt chứa đầy thịt quả dâu tây cùng chất lỏng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyệt tâm không ngừng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, hơn nữa hậu huyệt còn bị nhét vào một quả vài tròn vo, Lâm Tri cảm giác mình giống như một con kiến bị đặt trên chảo nóng, nếu như Tiêu Minh không giúp cậu, cậu thật sự sẽ đem hỗn hợp dâu tây với dâʍ ŧᏂủy̠ trong tao huyệt phun ra ngoài.

Tiêu Minh thu tay, hắn nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mắt, tao huyệt phía trước tràn đầy nước dâu tây, hậu huyệt bị bỏ vào mấy quả vải, Lâm Tri cực kỳ khó chịu mà uốn éo người, bởi hai huyệt trước sau đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, nên ngọc hành của cậu đã đứng thẳng, sữa lúc trước đã bị hút khô thì giờ lại tiếp tục chảy ra, đầṳ ѵú sưng to còn dính lại sữa trắng.

Bữa sáng này thật mỹ vị.

Hết chương 16

Mai tui bận nên đăng hôm nay nha.