Đại Minh Tinh

Chương 15

"Không nên... Không nên rút ra ... Ngô, côn ŧᏂịŧ đâm đến huyệt tâm, thật thoải mái... A, rất thích..." Lâm Tri ngửa cổ, cần cổ thon dài đều là mồ hôi, tao huyệt của cậu sắp bị nghiệt căn của Tiêu Minh thao hỏng, lại còn nhiều lần thao tới tao tâm, thịt động của Lâm Tri liên tục co rút lại, nghênh đón sự thao kiền của Tiêu Minh, trong phòng tắm đều là tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng thở dốc.

"Sâu hơn một chút... A, bị thao tới miệng tử ©υиɠ... Tao huyệt cũng bị xuyên thấu a... thật thoải mái, ngô..." Lâm Tri đưa lưng về phía Tiêu Minh, sảng khoái đến không ngừng da^ʍ kêu, qυყ đầυ nhiều lần đảo qua miệng tử ©υиɠ của cậu, kɧoáı ©ảʍ cùng sự ê ẩm không ngừng đánh tới, thân thể nóng lên, huyệt tâm lập tức bắn ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, ngay cả ngọc hành cũng tiến sát tới biên giới cao trào, tùy ý đùa bỡn một chút liền không xong.

Côn ŧᏂịŧ của Tiêu Minh bị vách hang xoắn chặt, bụng dưới của hắn đau xót, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích góp lâu nay đều bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, phun hết vào trong tử ©υиɠ, từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cọ lên vách hang, Lâm Tri bị nóng đến run run, chỉ là thắt lưng bị Tiêu Minh giữ chặt, không thể trốn được, đợi đến khi Tiêu Minh bắn xong, bụng Lâm Tri cũng đã bị to ra không ít.

Côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh nửa mềm xuống ngăn chặn ở cửa huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa với nhau bị chặn lại trong tao huyệt, tử ©υиɠ cũng bị nam nhân rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tiêu Minh nhẹ nhàng ma sát bụng dưới hơi nhô lên của Lâm Tri, khuôn mặt lạnh lùng cũng dịu xuống, hắn đưa đầu tới bên tai Lâm Tri, thuận thế cắn lên vành tai đáng yêu kia, lúc này mới trầm lắng mở miệng: "Bộ dáng của em giống như bị anh thao lớn bụng nha."

Nghe được lời nói của Tiêu Minh, toàn thân Lâm Tri nhất thời cứng đờ, cậu tựa hồ cũng đã quên, cậu là người mang hai bộ khí quan, hơn nữa chúng đều phát dục vô cùng hoàn thiện, lấy trình độ làʍ t̠ìиɦ liên tục của cậu và Tiêu Minh, bên trong bụng cậu có một sinh mệnh cũng là điều không lạ.

Nước trong bồn tắm đã lạnh ngắt, Tiêu Minh sợ làm hai người cảm lạnh, liền nâng Lâm Tri ra khỏi bồn tắm. Lâm Tri còn đang suy nghĩ đến chuyện mình bị làm đến mang thai, không có chuẩn bị tốt tâm lý đã bị kéo dậy, côn ŧᏂịŧ cực đại quét qua hoa tâm, Lâm Tri bị mài đến run rẩy, nhịn không được "A" một tiếng.

"Làm sao lại không chuyên tâm? Xem ra là do anh chưa đủ nỗ lực." Tiêu Minh giả bộ tức giận, côn ŧᏂịŧ chôn trong tao huyệt đã hưng phấn đứng lên chặn kín cửa động. Tiêu Minh không có hảo ý nâng Lâm Tri lên, qυყ đầυ nóng hổi liên tiếp đâm vào hoa huyệt, Lâm Tri bị làm đến tao huyệt tê dại, nhất thời không có kẹp tốt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc trước bắn vào trong bị văng ra ngoài, trực tiếp rơi trên đường ra phòng ngủ, "Kẹp chặt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, nếu còn dám để chúng chảy ra, không bị anh làm tới mang thai thì đừng mong xuống giường."

Tiêu Minh ngữ khí uy hϊếp mười phần, nhưng khi nghe vào tai Lâm Tri lại là một ý tứ khác, Lâm Tri nghĩ tới đứa bé mình bị sẩy kia, dù cho lúc đó là do cậu cùng Tiêu Minh say rượu nên mất lý trí, cậu cũng nhận được bồi thường, về sau mang thai sanh non, toàn bộ cũng không thể trách Tiêu Minh, nhưng Lâm Tri lại không khống chế được mà giận Tiêu Minh, nếu như không bởi vì hắn, mình cũng sẽ không mất đi một đứa bé, vậy nếu như Tiêu Minh muốn bồi thường cho cậu, thì không bằng bắt hắn đền cho mình một đứa trẻ.

"A... Vậy anh mau thử xem a... Ngô, em thật muốn nhìn xem Tiêu tổng có thể khiến em lớn bụng hay không..." Lâm Tri mở to mắt, cặp mắt đào hoa ướŧ áŧ phát sáng, theo sự trừng phạt của Tiêu Minh, tao huyệt vừa chua xót vừa thoải mái, côn ŧᏂịŧ tím đen đem miệng huyệt làm tới tê dại, vách thịt muốn kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ cũng ngày càng khó khăn, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo vách thịt chảy ra ngoài.

Lâm Tri không hề giống như đang nói đùa, Tiêu Minh bị cậu làm cho sợ hãi, đây không phải lần đầu tiên có người muốn mang thai con hắn. Nhưng Lâm Tri hoàn mỹ hơn so với những tình nhân trước đây của hắn, sự nghiệp thành công, tướng mạo tuấn mỹ, thân cao chân dài, tính sự cũng rất phù hợp, thân thể càng là mỹ vị ngon miệng, hơn nữa từ khi hai người ở chung đến nay, nói là bản thân bao nuôi cậu, nhưng Lâm Tri lại chưa lấy thứ gì từ chỗ hắn. Điều này khiến Tiêu Minh cảm thấy thất vọng, hắn có thói quen dùng tiền giải quyết mọi việc, bên cạnh hắn luôn có rất nhiều oanh oanh yến yến, ngoài miệng nói thương hắn vô cùng, nhưng chỉ cần cho tiền là đủ, các nàng rất dễ dàng bị đuổi đi. Lâm Tri đến khiến cho hắn sợ hãi, nhưng cũng mê muội, không có cách nào nắm bắt trong tay. Lâm Tri giống như một con bướm bay lượn trong tim hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể thả ra mật hoa, rồi sau đó lại bay xa.

" Em có bằng lòng sinh con cho anh hay không?" Tiêu Minh nhìn Lâm Tri thật sâu, không đầu không đuôi hỏi một câu. Lâm Tri bị chơi đến tao huyệt mở ra, bên trong tao huyệt ngậm lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng với dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngoài, lúc này cây nghiệt căn kia vẫn không ngừng mài qua mài lại, âm thần sung huyết sưng lên, cơ thể vì bị mài qua mà run rẩy, điên cuồng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Đề nghị của Lâm Tri làm cho Tiêu Minh vừa chờ mong vừa do dự, nếu như Lâm Tri thật có thể mang thai con hắn, sinh con của hắn, như vậy thì con hồ điệp xinh đẹp này sẽ bị mình vây khốn, không thể bay xa nữa. Nhưng điều này vi phạm nguyên tắc trước giờ của hắn, hắn sinh ra ở một gia đình không hạnh phúc, điều này làm cho hắn đối với việc lựa chọn bạn đời, sinh con nối dõi tràn đầy sợ hãi, hắn nỗ lực khiến cho bản thân mình đi tới vị trí cao, hắn tự giúp mình tránh thoát khỏi sự sắp đặt của gia tộc. Nói cách khác, hắn đã triệt để làm chủ hôn nhân của mình, hắn cũng tự tin rằng mình sẽ trở thành người cha tốt, hắn cũng không để bất kỳ tình nhân nào có bầu.

"Trước tiên phải xem Tiêu tổng ngài có thể làm được hay không... Điều kiện tiên quyết là anh phải làm em lớn bụng, em nhất định sẽ sinh cho anh... Sinh mười tám đứa cũng không thành vấn đề... A!" Lâm Tri bị Tiêu Minh đặt trên giường lớn trong phòng ngủ, ga giường màu đen càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu, trong lúc nói chuyện mắt cậu lóe lên quang mang, ngón tay dài nhỏ tách mở âm huyệt, thịt động đỏ tươi mềm mại, đầṳ ѵú sưng lên rỉ sữa, khiến cậu giống như một thiên sứ sa đọa câu dẫn người lữ khách lạc đường.

Lý trí cuối cùng của Tiêu Minh trong nháy mắt bị chặt đứt, trong đầu chỉ còn lại ý thao chết cậu, để cho cậu phun trào, để cho cậu phun sữa, để cho cậu mang thai con của mình, hắn kích động đến không thể nhẫn nại, ra sức đâm vào thịt huyệt mềm mại, hắn cưỡi ở trên người Lâm Tri không có chút kĩ thuật nào đâm rút, hắn hận không thể chôn toàn bộ vào cơ thể Lâm Tri.

"A... Tiêu tổng, anh thật là lợi hại a... Rất thích, rất thích côn ŧᏂịŧ... Ân a... Bắn cho em... Ngô, em thật sự sẽ mang thai..." Lâm Tri bị Tiêu Minh đỉnh tới muốn bay, cậu ôm lấy vòng eo tinh tráng của tiêu Minh, Tiêu Minh chôn đầu trước ngực của cậu, đem sữa tươi chảy ra liếʍ sạch sẽ, cậu cảm thấy thịt động rất thoải mái, không nhịn được mà đưa đẩy hùa theo động tác Tiêu Minh, hai cánh mông căng tròn lay động qua lại, huyệt tâm mυ'ŧ chặt lấy qυყ đầυ không chịu nhả.

"Mang thai liền sinh, sinh bao nhiêu anh cũng sẽ nuôi lớn, làm sao lại có yêu tinh như em chứ, anh thật muốn cả đời cột em bên cạnh, thời thời khắc khắc cắm trong cái tao động này, rồi đem tử ©υиɠ em bắn đầy, cho cái tao huyệt này cả đời không khép lại được, chỉ có thể không ngừng sinh con cho anh." Tiêu Minh cực đại kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Tri, cậu liên tục lắc đầu, tao huyệt lại xoắn ngày càng chặt, huyệt thịt ướt dầm dề, cả đêm hôm nay cậu đã phun trào rất nhiều lần, cơ thể mất nước nghiêm trọng, nhưng chỉ cần bị côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh chọc mấy cái, huyệt tâm tê mỏi sẽ lập tức tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, đến cuối cùng đạt tới cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt từ nơi sâu nhất bên trong chảy ra ngoài, phảng phất như không thể khống chế.

Tiêu Minh được Lâm Tri lấy lòng, đại gia hỏa nóng bỏng cả đêm đứng lên năm sáu lần, mỗi lần đều đem Lâm Tri làm tới dục tiên dục tử, hắn không ngừng bắn tinh đầy tử ©υиɠ cậu, chờ đến khi hai người dừng lại tao huyệt của Lâm Tri đã không thể chứa được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo tử ©υиɠ chảy đến miệng huyệt, chỉ cần động vài cái thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ bắn ra ngoài

Lâm Tri một nghĩ thầm sinh con cho Tiêu Minh, cũng không thấy Tiêu, hai đùi gác lên trên tường, không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong tao huyệt chảy ra ngoài, liền cứ như vậy mà ngủ. Tiêu Minh bị hành động vừa dâʍ đãиɠ vừa ngốc nghếch của cậu làm cho buồn cười, càng ngày càng cảm giác cậu thật tốt, nhìn nhìn lại thịt động vừa sưng vừa bẩn hề hề kia, hắn lại kích động cương lên, chỉ là Lâm Tri mệt mỏi vừa mới ngủ, vậy nên hắn chỉ có thể vào phòng tắm giải quyết rồi ra ngủ.

Hết chương 15.