Chương này mình đăng sớm nha tại mai mình bận không đăng được. s2
Chương 7:
Lần đầu tiên của Trầm Thu: Tướng quân nghiêm phạt thiếu niên chạy trốn, roi quất huyệt phun nước, lời nói nhục nhã, cả hai huyệt bị thao đến cao trào liên tục.
Tướng quân công: Đoan Mộc Dã
Thiếu niên thụ: Trầm Thu
Buổi tối, đèn đuốc sáng trưng, trong một hội quán xa hoa chật ních cả trai lẫn gái thuộc tầng lớp thượng lưu, bọn họ cử hành một buổi đấu giá bí mật.
"Hôm nay, vật phẩm đấu giá chính là một cậu bé song tính", người chủ trì giới thiệu, mọi người dưới đài vừa nghe thì ngay lập tức lộ ra sắc mặt hứng thú
Một cái l*иg kính được đưa ra, Thẩm Thu cả người xích͙ ɭõa, hai tay bị trói lại treo lêи đỉиɦ đầu, tóc đen rũ xuống phủ lên trên mặt, lộ ra chóp mũi thẳng và đôi môi hồng nhạt.
Dáng người thon thả,trắng nõn, trước ngực là hai hạt châu hồng nhạt, dươиɠ ѵậŧ thanh tú rủ xuống.Đây thực sự là một cơ thể thuần khiết cực phẩm.
Nhân viên công tác mở ra l*иg kính, đem hắn triển lãm cho mọi người cùng xem,sau đó giơ lên mặt của hắn, lộ ra lông mày thanh tú, đôi mắt đen nhánh trong vắt,thiếu niên lộ vẻ mặt lạnh lùng như băng tuyết trên núi cao.
"Mọi người hãy chú ý đến nơi tư mật của cậu ấy, cậu ấy chưa từng bị điều giáo, chính là một xử nam nha"
Nhân viên công tác tách ra hai đùi của Trầm Thu, hướng phía dưới đài lộ ra hoa huyệt cùng cúc huyệt xinh đẹp.
"Ta nghĩ ai ở đây cũng muốn chiếm được vưu vật này, điều giáo cậu ấy, khai phá cậu ấy, làm cho cậu ấy từ thuần khiết không có tri thức biến thành dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ, toàn thân cao thấp trong trong ngoài ngoài đều là khí tức của chính mình" .
Người chủ trì phiến tình mà giới thiệu, nhấc lên nhiệt tình của mọi người.
Bảng giá không ngừng được nâng lên tạo ra một con số trên trời, cuối cùng một nam nhân dùng cái giá cao đến không tưởng mà đoạt được thiếu niên.
Một người nam nhân ăn mặc đồ da màu đen, giẫm từng bức trên sàn đi về phía sân khấu.
"Cho nên, cậu bé xinh đẹp này đã thuộc về đại gia đây , dựa theo lệ cũ, người có thể làm cậu ấy ngay tại đây để chứng minh quyền sở hữu" .
Tiếng cộp cộp lại vang lên dừng bên người Trầm Thu, bàn tay to lớn nâng cằm cậu lên. Trầm Thu nhìn đến khuôn mặt đã khắc sâu trong lòng.
Nam nhân trước mắt mặc bộ quân phục màu đen cứng rắn, trên chân là đôi giày quân sự,mặt mũi lãnh khốc, mang theo cường đại uy áp đứng ở trước mặt cậu.
Trầm Thu cảm giác như chân nhũn ra, trên thân người nam nhân này tản ra uy nghiêm khiến cậu đứng không vững, nếu như không phải là hai tay bị treo lên, cậu khả năng bây giờ đã quỳ rạp xuống đất.
"Em biết em sai ở đâu không?" Nam nhân mở miệng, âm thanh lạnh lùng mà nghiêm nghị, mang theo hàm ý tức giận.
Cho dù là đang diễn trò, Trầm Thu vẫn có thể nghe ra sự đè nén tức giận trong đó.
"Ân?" Nam nhân nắm lấy cánh tay bị buộc chặt, khiến cho Trầm Thu phải nâng cao cằm.
Nam nhân sắc mặt âm trầm, ánh mắt âm lãnh, mang theo tức giận nhìn chằm chằm hai mắt của mình khiến Trầm Thu đột nhiên cảm thấy hàn ý, không tự chủ được run run.
"Bao nhiêu năm qua, em có biết tôi vượt qua đau khổ như thế nào không?", nam nhân cắn chặt răng thấp giọng nói, "Mỗi một ngày mỗi một đêm, tôi đều muốn hung hăng thao em" .
Nam nhân gằn từng chữ như đập vào tâm của Trầm Thu, đập cho trái tim của cậu rung lên.
"Nhưng mà tôi không có, tôi không muốn thương tổn em, cho em tự do, cho em không gian, mà cái em hồi báo cho tôi là cái gì?"
Nam nhân ngón tay buộc chặt, khiến cho Trầm Thu nhận lấy một trận đau đớn.
"Chạy trốn bao nhiêu lần, em đã biết người bên ngoài đối với em như thế nào chưa?"
"Em sẽ bị vô số nam nhân thao, không người thương không ai sủng ái, bọn họ chỉ biết hung hăng đùa giỡn em, sau đó ném đến phòng đấu giá bán cho một người đàn ông khác, tiếp tục chịu sự đùa giỡn không có tôn nghiêm" .
"Em là suy nghĩ muốn thoát đi tôi, sau đó chịu đựng loại sinh hoạt như vậy?"
Trầm Thu cằm bị nắm đến đau nhức, khóe mắt hồng hào, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh.
Cái cằm bị xiết chặt không thể nhúc nhích, Trầm Thu dùng hết sức lắc đầu, một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.
"Tôi đây sẽ thành toàn em", nam nhân lạnh lùng âm hiểm nhìn cậu hai mắt đẫm lệ: "Tôi đây ngay trước mặt mọi người hung hăng thao em" .
"Không", Trầm Thu nỗ lực phát ra âm thanh từ sâu trong cổ họng.
Trong nháy mắt, dây xích trên chân bị kéo lên, Trầm Thu bị treo ở giữa không trung, hai đùi mở ra hướng về phía dưới đài.
Nam nhân rút một dây da nhỏ từ sau thắt lưng, Trầm Thu hoảng sợ kêu gào: "Đừng, tướng quân, đừng mà"
Nam nhân dây da chỉa vào hạt châu bên trái của Trầm Thu: "Nơi này có phải đang mong muốn được nam nhân vuốt ve, bắt lấy bọn nó mà nhào nặn giống nữ nhân?"
"Không, không phải mà", Trầm Thu thở phì phò lắc đầu.
"Thật là một gia hỏa khẩu thị tâm phi " .
"Bốp", Dây ra đánh xuống đầṳ ѵú tạo ra âm thanh lớn, lưu lại ấn ký.
"A~" Trầm Thu ngửa đầu rêи ɾỉ.
Mặc dù là chỉ là đạo cụ đánh không đau, nhưng đầṳ ѵú bị quất lên tạo ra cảm giác vừa xấu hổ vừa nhục nhã so với đau đớn còn khó nhịn hơn.
Dây da chuyển sang một bên đầṳ ѵú còn lại, vòng quanh nó vài lượt, sau đó dùng lực đè một chút, "Chỗ này có phải cũng muốn bị mυ'ŧ vào, đến khi rỉ nước ra mới thôi, hửm?"
"Không có - a~"
Không để Trầm Thu nói xong, roi liền quất xuống, lưu lại ấn ký rõ ràng.
Đầu roi từ ngực lui xuống dưới, mọi chỗ bị chạm qua đều mang đến cảm xúc kỳ lạ, Trầm Thu khẩn trương há miệng thở dốc.
Roi dừng lại trên dươиɠ ѵậŧ, ở ngay tại qυყ đầυ vuốt qua: "Nơi này có phải thèm muốn bị đàn ông đùa bỡn liếʍ mυ'ŧ, đến khi bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới thôi?"
Trong nháy mắt, Trầm Thu nhớ lại cảm giác ngày hôm đó Đoan Mộc Dã quỳ gối giữa hai chân mình khẩu giao.
"Vâng...không phải..."
"Ba!" dươиɠ ѵậŧ run lên.
"Nói dối!"
"Ba ba ba", liên tiếp vài roi quất xuống chạm đến da thịt non nớt, thế nhưng ngọc hành lại sinh ra kɧoáı ©ảʍ, hơi hơi ngẩng đầu.
Trầm Thu xấu hổ quay đi, mặt áp xuống đệm nổi lên vạt đỏ ửng.
"Ba ba!"
"Không phải~a~"
Da thịt trắng nõn lưu lại hai vết roi đậm màu.
Nam nhân đẩy ngọc hành sang bên, lộ ra hoa huyệt phấn nộn, đầu roi chen vào bên trong chà sát vài lần. Trầm Thu khó nhịn, mông lui dần sau, nhưng thân thể vẫn đang bị trói, hoàn toàn không có khả năng trốn thoát.
"Chỗ này mỗi ngày đều muốn bị đàn ông xa lạ đâm vào, làm đến huyệt khẩu mở ra, cắm vào tận cùng trong nhục huyệt dâʍ đãиɠ, khiến cho bên trong phun nước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy bụng đúng không?"
Trầm Thu bị những lời nói tàn nhẫn của hắn dọa sợ, vội vã lắc đầu.
"Tiểu huyệt của em rõ ràng không nghĩ thế, xem nó hút roi của tôi chặt lắm", nam nhân cười nhạo một tiếng, rút roi ra trừu sáp lên hoa huyệt.
"A~đừng~", Trầm Thu ngửa đầu rêи ɾỉ.
Góc độ đâm vào của roi da cực kỳ xảo diệu, khi có khi không đâm vào trong mị thịt, mặc dù hoa thần vẫn khép chặt, hoa huyệt vẫn bị cọ đến co rút không ngừng.
"Ba!"
"Ba!"
"Ba!"
Thân roi sượt qua vào hoa tâm, vuốt từ âm đế qua hội âm xuống đến cúc huyệt, toàn bộ nơi riêng tư bị roi da chạm qua. Hoa huyệt bị quất hơi sưng đỏ điên cuồng co rút, đỉnh âm đế đã trướng lớn. Cánh hoa mềm mại bị chấn động run rẩy, cúc huyệt hồng nhạt phía sau cũng không chịu nổi mà mấp máy.
"A~", Trầm Thu đã không còn khống chế được tiếng rêи ɾỉ của mình. Mỗi khi hoa huyệt giữa chân bị trừu quất, cậu liền phát ra tiếng đè nén thống khổ, thanh âm hòa quyện cảm giác hưng phấn mê người.
Nam nhân nhìn chằm chằm hoa huyệt sưng đỏ mấp máy, bên tai lại vang vọng tiếng mị ngâm động lòng của thiếu niên, ánh mắt dần hiện lên vằn đỏ, dưới tay hoàn toàn không khống chế được lực đạo.
"Ba!"
Roi vừa quất qua, trên mặt da đều là ánh nước lấp loáng, hoa huyệt của Trầm Thu tràn ra càng nhiều ái dịch.
"Đừng đánh nữa~", hạ thân Trầm Thu căng cứng bị dây da cọ sát đến chảy nước. Cậu gắng gượng co chặt hoa huyệt nhưng lại vì thế mà rỉ ra càng nhiều.
"Chỉ bị roi quất vào cũng chảy nước", nam nhân nhìn hoa huyệt buông lời châm chọc, "Có phải ngày nào cũng nghĩ muốn bị đàn ông dùng sức chà đạp âm huyệt của ngươi đúng không?"
"Ba ba ba!"
Roi lại đánh xuống hoa huyệt non mềm, mang theo tiếng gió sắc bén. Từng chỗ nó lướt qua đều để lại cảm giác đau đớn, cùng với xấu hổ là kɧoáı ©ảʍ khó nói.
"A~", Trầm Thu ngửa đầu, miệng mở lớn hít thở từng ngụm từng ngụm.
"Ngươi nhìn lại bản thân đi, bề ngoài thanh thuần nhưng bên trong thì dâʍ đãиɠ, trước bao nhiêu người bị cợt nhả, hoa huyệt bị đánh cũng có thể chảy nước, nếu như bị đàn ông đâm vào có khi nào liền lêи đỉиɦ luôn không?"
Cả người Trầm Thu run rẩy, cảm giác bị vũ nhục trước mặt mọi người khiến cậu xấu hổ, mở miệng gào lên: "Đúng, tôi dâʍ đãиɠ, tôi ngày nào cũng muốn bị đàn ông làm!"
Nam nhân nổi giận đùng đùng, lại nhấc roi lên quất xuống.
Hoa huyệt vốn dầm dề ái dịch, roi da quất qua khiến toàn bộ thân dây đều dính dớp.
"Tôi chính là đồ dâʍ đãиɠ, ngày nào cũng tưởng tượng bị anh làm, bị anh đặt dưới thân hung hăng đâm vào, tôi ngày ngày đêm đêm nằm mơ, thấy mình cao trào trong lòng anh," nước mắt Trầm Thu như đê vỡ trào ra, khóc đến thảm thiết, "Tôi muốn anh, muốn anh đến phát điên rồi. Dùng hết tâm tư khiến anh chú ý, ngày nào cũng giả bộ nhu nhược để kề cận anh, làm bộ sợ hãi để nhào vào ngực anh ngủ, uống rượu giả say để quyến rũ anh, còn anh thì sao, anh ôm tôi vỗ về, cứng lên rồi cũng không chịu chạm tôi một lần."
Trầm Thu vừa khóc vừa kêu to: "Anh sắp cùng người khác kết hôn, anh không cần tôi, không cần tôi, anh nuôi tôi mà lại không cần tôi, tôi hận anh, tôi hận anh!"
Roi da trong tay nam nhân lạch cạch rơi xuống đất, những giọt nước trên thân vùng vẫy ra khắp nơi.
Tay hắn nắm chặt cằm cậu mắng một câu: "Khốn kiếp, em thực là", không thể nhịn thêm nữa, hắn nhắm thẳng đôi môi đỏ mọng của cậu hôn xuống.
"Ô~"
Hai phiến môi bị hôn cắn thô bạo, đầu lưỡi cạy mở chen vào khoang miệng, bá đạo chiếm cứ từng tấc từng tấc lãnh thổ, khi cắn khi mυ'ŧ như muốn đem người dưới thân ăn sống nuốt tươi.
Trầm Thu dùng toàn lực trốn tránh nụ hôn tàn bạo của nam nhân, khóc nói: "Anh đi ra, tôi hận anh, tôi hận anh, anh để tôi đi tìm người khác, tôi thà bị đàn ông bên ngoài làm chết cũng không trở về"
Con mẹ nó, phòng tuyến cuối cùng trong lòng hắn bị phá vỡ, nam nhân kéo khóa quần để lộ dươиɠ ѵậŧ đã sớm dâng trào, nhắm ngay hoa huyệt ướŧ áŧ của Trầm Thu dùng sức đâm mạnh vào.
"A~", Trầm Thu ngửa đầu kêu thảm thiết.
Dươиɠ ѵậŧ không chút lưu tình xé toang hoa huyệt non nớt, tiến quân thần tốc đâm tới hoa tâm.
Sắc mặt Trầm Thu biến trắng vì đau đớn, cậu ngửa đầu cắn chặt môi vô lực thở dốc, thân thể bị xé mở xâm chiếm phát run từng đợt.
Nam nhân nâng mông Trầm Thu cưỡng ép cậu nuốt vào cự vật của mình. Thân thể trong lòng cứng ngắc nhưng huyệt thịt lại như mất khống chế liên tục run rẩy siết chặt lấy hắn.
Phải dùng một định lực rất lớn nam nhân mới có thể kìm nén ham muốn điên cuồng đâm sâu vào cậu. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy người trong lòng, hôn xuống đôi môi trắng bệch.
Trầm Thu vẫn còn giãy dụa: "Buông ra, tôi không muốn anh, anh tránh ra"
Nam nhân cường ngạnh ngăn chặn cậu, rút cự vật ra, qυყ đầυ thật lớn đè lên hoa huyệt, lại đùng sức tàn nhẫn đâm vào.
"Em vĩnh viễn trốn không thoát, bởi vì", nam nhân lại rút ra, hung ác cắm vào, "Em là người của tôi"
"Tôi không phải", Trầm Thu mặt trắng bệch vô lực lắc đầu.
Nam nhân cắn lên cái miệng khẩu thị tâm phi, hai tay siết lấy mông cậu nâng lên ngang với hông hắn, điên cuồng đâm vào thân thể đã khát vọng bao năm.
Huyệt thịt của Trầm Thu bị cự vật cực lớn căng ra đau đớn, nam nhân còn bá đạo giữ lấy mông cậu khiến cậu bắt buộc phải đón nhận cự vật như lửa nóng kia.
Dươиɠ ѵậŧ chằng chịt gân xanh tím hung mãnh tách mở huyệt khẩu chặt chẽ non nớt, từng vệt máu đỏ theo nơi giữa chân hai người chậm rãi chảy xuống.
Nam nhân cúi đầu nhìn thoáng qua sắc đỏ chói mắt kia, trong lòng đột nhiên trào sóng, khố hạ hưng phấn như sắp bùng nổ.
Thâm tâm hắn điên cuồng muốn chà đạp nơi yếu ớt của cậu, đem mình vùi sâu bên trong càn quét, để người trong ngực khóc lớn, run rẩy dưới thân hắn.
Nơi riêng tư bị va chạm, hoa nhi bị đâm đỏ ửng, khoa khẩu sưng lên hé ra một lỗ nhỏ đỏ tươi, vô lực thừa nhận thế tiến công cuồng dã của nam nhân.
"A~~a~~~a~~~", Trầm Thu không khắc chế được thanh âm. Nam nhân làm rất hung ác, hoa khẩu nhỏ hẹp căng ra đến cực hạn, mị thịt mẫn cảm bên trong bị chà xát thô bạo, tâm hoa bị hung hăng nghiền nát, thế nhưng đau đớn khi bị xé rách dần được kɧoáı ©ảʍ thay thế.
Tiếng rêи ɾỉ dồn nén của Trầm Thu càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nam nhân mạnh hơn, khố hạ càng thêm cứng rắn, hung ác đâm vào giữa chân cậu.
Trong nhục huyệt càng ngày càng chảy nhiều nước, bị cự vật trừu sáp vẩy ra ngoài.
Dươиɠ ѵậŧ của cậu trong lúc hoảng loạn vẫn run rẩy tự đứng thẳng, cọ lên bụng hai người yên lặng chảy ra mật dịch.
"A~~đừng nữa~~" cảm thấy nhục huyệt co thắt ngày càng mạnh, Trầm Thu dùng tay đẩy vào l*иg ngực nam nhân.
Hắn biết cậu sắp cao trào, ấn chặt mông cậu, hông càng trừu sáp mạnh mẽ như đóng cọc vào huyệt thịt.
"A~a~~đừng~~~đừng mà~~", Trầm Thu lớn tiếng rêи ɾỉ, hoa huyệt điên cuồng siết chặt cự vật của nam nhân.Hắn rút côn ŧᏂịŧ ra, mạnh mẽ đâm vào đến tận chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.
Trầm Thu kêu to một tiếng lên đến đỉnh, chỗ sâu trong nhục huyệt trào ra một dòng ái dịch phủ đầy qυყ đầυ. Vách thịt mấp máy liên tục như vô số cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của nam nhân.
Hắn vốn muốn cho cậu chút thời gian nghỉ ngơi, không ngờ hoa huyệt lại co thắt quá lợi hại, căn bản khiến hắn không khống chế được hạ thân, một lần nữa mãnh liệt cứng lên. Lần đầu tiên bị làm đến cao trào, Trầm Thu còn chưa kịp hoàn hồn liền bị ép nghênh đón một lượt mới.
"Tôi khó chịu", Trầm Thu lắc lắc thân mình rêи ɾỉ.
Nam nhân tháo bỏ dây thừng trói buộc chân tay cậu, ôm cậu xuống sàn nhà. Trầm Thu nằm úp xuống thảm, mông nâng cao. Cặp mông căng tròn mê người, thắt lưng hãm sâu, hông hướng lên cao, cúc huyệt mở ra đối diện với trần nhà.
Nam nhân quỳ giữa hai chân Trầm Thu, cự vật đảo qua hoa huyệt một lần nữa mạnh mẽ tiến vào, đưa Trầm Thu lần thứ hai đến cao trào.
Rút côn ŧᏂịŧ ra, hắn cúi người xuống ghé sát vào mông cậu, đưa lưỡi ra liếʍ một đường từ hoa huyệt phía dưới đến cúc khẩu.
"A~", Trầm Thu rêи ɾỉ, mông càng nâng cao, thân thể xinh đẹp mềm dẻo như một con thủy xà, yêu mị tới cực hạn.
Nam nhân ôm mông cậu hôn cắn để lại hồng ngân khắp nơi, nhẹ nhàng vỗ về âm đế và âm thần, liếʍ sạch ái dịch tràn ra từ hoa huyệt, sau đó lại tiến đến cúc huyệt phấn nộn, từng ngụm từng ngụm mυ'ŧ vào.
Cúc huyệt hồng nhạt bị liếʍ đến mềm ra, đầu lưỡi chen vào bên trong, ngón tay cũng tiến vào, nhấn nhá khuếch trương hậu huyệt chặt chẽ, đợi đến khi đã có thể chứa 4 ngón tay.
Nam nhân một lần nữa đứng thẳng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn tách mở cúc huyệt mềm mại chậm rãi tiến vào.
"A~", Trầm Thu thở dốc, chịu đựng đau đớn cố gắng thả lỏng huyệt khẩu, gắng gượng nuốt lấy cự vật của nam nhân.
Hằn nằm sát lên người, nhẹ nhàng hôn lên lưng cậu, đợi cậu hoàn toàn thả lỏng mới chậm rãi trừu sáp.
Thiếu niên toàn thân trần trụi, yêu mị như bạch xà nằm úp sấp trên thảm đỏ, nam nhân phía sau vẫn một bộ quân phục gọn gàng, chỉ lộ ra dươиɠ ѵậŧ tráng kiện. Theo từng cú thúc của hắn, cặp mông căng tròn khẽ run lên, ở chính giữa, cự vật tím sẫm ra ra vào vào mang theo ánh nước da^ʍ mỹ.
Thảm sàn giữa hai chân thiếu niên ướt đẫm một mảng lớn..
Trầm Thu bị làm đến khi cả dươиɠ ѵậŧ và cúc huyệt đồng thời cao trào, cái mông cao ngất run rẩy, ngửa đầu mị ngâm khiến cả hội trường không thể rời mắt.
Nam nhân đổi tư thế, để cậu ngồi giữa hai chân mình, dươиɠ ѵậŧ dữ tợn lại đâm vào huyệt thịt còn đang rỉ nước.
"Tướng quân, tướng quân, em không được, không chịu nổi", Trầm Thu tựa vào ngực hắn vô lực thở dốc.
"Còn trốn nữa không?", nam nhân khàn giọng cắn cắn lỗ tai cậu.
"Không, không trốn nữa", thiếu niên nhắm mắt, gương mặt đỏ ửng thở dốc.
"Bé ngoan", nam nhân hôn lên khóe mắt phiếm hồng, "Nghe lời, ngày nào tôi cũng làm em, để em không xuống nổi giường, tao huyệt và cúc huyệt thay phiên nhau lúc nào cũng ngậm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi"
Thiếu niên bị lời nói của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người đỏ ửng, dươиɠ ѵậŧ cương lên, mị huyệt lại tràn ra nước chảy xuống qυყ đầυ của nam nhân.
"Tiểu da^ʍ oa của tôi", nam nhân nắm lấy thắt lưng gầy nhỏ, càng thêm mãnh liệt đâm vào.
Hoa huyệt phấn nhuận nhỏ xinh sớm bị làm đến đỏ bừng, căng ra ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ tráng kiện, hoa thần mỏng manh cũng sưng lên không ít. Dâʍ ŧᏂủy̠ theo côn ŧᏂịŧ chảy ra, lượn vòng xuống hội âm rồi rơi lên thảm.
Nam nhân vừa hôn môi vừa vuốt ve núʍ ѵú nho nhỏ của cậu, dươиɠ ѵậŧ vận động mạnh mẽ khiến thân thể cậu lên xuống không ngừng.
Nam nhân một bên gặm cắn môi của thiếu niên, một bên nhào nặn đầṳ ѵú nhỏ bé xinh đẹp của thiếu niên, côn ŧᏂịŧ không ngừng lay động, đem thiếu niên làm lên xuống phập phồng.
"A ~ không được, lại đến"
"Ân ~ a ~~~ a ~~~~~~ "
Theo côn ŧᏂịŧ hung ác thao làm,hai người cùng lúc đạt đến cao trào, Trầm Thu run run rẩy rẩy bắn ra một đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙, thịt huyệt mẫn cảm bị một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào.
Nam nhân đem Trầm Thu cả người ửng hồng chưa ngừng run rẩy dịu dàng ôm hôn, một lúc lâu mới rút ra côn ŧᏂịŧ, mất đi vật lấp đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng mật dịch hòa trộn vào nhau chảy ra ngoài, như là đi tiểu làm ướt hết thảm.
Hết phần 7