GV Diễm Tinh

Chương 6: Luyện tư thế M, trước mặt mọi người bị liếm huyệt đến cao trào

Chương 6:

Luyện tư thế M, trước mặt mọi người Trầm Thu bị liếʍ hoa huyệt đến cao trào

Hôm nay vào phòng, mọi người phát hiện bên trong có thêm một nhóm người, chính là đám tiểu công được phỏng vấn cùng đợt.

Mọi người nghi hoặc nhìn Tần Vũ, Tần Vũ nói: "Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ phân nhóm công-thụ để huấn luyện, cùng nhau rèn luyện kỹ năng tình ái. Hôm nay bắt đầu, thụ luyện nằm tư thế M, công liếʍ âm"

"Tư thế M là tư thế làʍ t̠ìиɦ rất thực dụng, ưu điểm là thụ mở toàn bộ thân thể tùy ý công xâm chiếm. Công thụ cùng hỗ trợ lẫn nhau, đặc biệt rất có ích cho việc quay chụp biểu cảm lúc cao trào của thụ. Chính vì vậy , các bạn nhất định phải chuyên tâm tập luyện"

"Liếʍ âm là tiền diễn trọng yếu, tất cả thụ đều thích được đối phương dùng miệng yêu chiều, đều khát vọng nơi riêng tư của mình ở trong miệng đối phương nở rộ. Dùng đầu lưỡi và môi trong thời gian nhanh nhất đưa thụ đến cao trào là mục tiêu của nhóm công. Hôm nay chúng ta sẽ tập thành thục kỹ năng này."

"Hiện tại tôi cần một bạn lên làm mẫu"

"Thầy ơi, thầy ơi", Hi Nhĩ giơ cao tay như muốn xông lên phía trước, Tần Vũ bỏ qua cậu, quét mắt trong đám thiếu niên một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Trầm Thu.

"Trầm Thu", Tần Vũ gọi.

Trầm Thu sửng sốt một chút, cậu còn tưởng hướng dẫn viên sẽ chọn Hi Nhĩ. Dù sao cậu ta so ra vẫn nhiều kinh nghiệm nhất, phong phú hơn, cũng tích cực hơn.

"Lên đây", Tần Vũ chỉ chỗ bên cạnh mình.

Nhóm công bắt đầu thì thào.

"Hóa ra cậu ấy là Trầm Thu"

"Là mỹ nhân thanh lãnh kia à"

"Wow, trông đẹp ghê"

"Cởi hết quần áo, nằm lên đệm", Tần Vũ nói.

Trầm Thu nhìn người hướng dẫn, ngón tay đặt trên cúc áo chậm rãi mở ra, quần áo đáp xuống sàn nhà phát ra tiếng động rất nhỏ

Thân hình cậu cao gầy, da thịt trắng trẻo, làm người ta có ảo giác như đang tỏa ra ánh sáng xung quanh, chỉ một vài động tác đơn giản cũng tạo nên một hương sắc đặc biệt nhu hòa.

"Làn da thật đẹp, vừa trắng vừa mịn"

"Chân thẳng còn dài nữa"

"Eo nhỏ, mông cong, tuyệt phẩm"

Trầm Thu cởi hết quần áo đứng bên cạnh đệm, Tần Vũ ra lệnh cho mọi người im lặng lại bảo cậu nằm xuống. Tần Vũ nửa quỳ xuống cầm hai mắt cá chân gầy nhỏ của cậu hướng hai bên tách ra.

Dươиɠ ѵậŧ phấn nộn nằm yên giữa hai chân, lẳng lặng như đang ngủ say.

Tay cầm dươиɠ ѵậŧ nhấc lên, hoa huyệt nằm sâu nhất trong đùi lộ ra toàn bộ trước mặt mọi người.

Hai phiến môi hoa hồng hào dính sát vào nhau tinh tế che khuất lối vào. Âm đế nho nhỏ cùng tiểu âm thần hơi nhô lên. Cúc khẩu hồng nhạt khép chặt, cả nơi riêng tư cũng xinh đẹp sạch sẽ như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

Đám thiếu niên đồng loạt rộ lên: "Đẹp quá"

Bị mọi người vây xem nơi riêng tư, hai hàng lông mi Trầm Thu run rẩy khép lại che khuất đôi mắt có chút lo lắng.

Tuy rằng nơi đó không có cảm giác gì nhưng bị ngần đó người chăm chú nhìn vẫn cực kỳ xấu hổ.

Cậu cũng chưa từng chú ý đến chỗ nọ, đóa hoa nhỏ kia cho đến giờ vẫn chẳng có cảm giác giống như tồn tại, cậu cũng không cảm thấy được nơi đó của mình đẹp đẽ gì.

Nhìn diễn viên song tính trong phim, cậu luôn cho thấy mình nhạt nhẽo chẳng khác gì một cốc nước lã. Cho nên khi nghe tới những âm thanh rộ lên xung quanh, Trầm Thu cảm thấy rất không chân thật.

Tần Vũ đem hai chân Trầm Thu đặt trên đệm, sau đó kéo lên cao phía eo khiến thân thể cậu hoàn toàn mở ra.

Lấy ra một thước nhỏ, hắn bắt đầu giảng dạy.

"Thụ quân có rất nhiều chỗ mẫn cảm, công quân phải biết lấy lòng những điểm đó."

"Trước tiên là dươиɠ ѵậŧ. Dươиɠ ѵậŧ của thụ so với công nhỏ hơn chút nhưng là điểm mẫn cảm trọng yếu, hầu như tất cả thụ đều thích công khẩu giao"

"Âm huyệt là nơi mẫn cảm thứ hai. Tôi cũng chưa từng thấy qua âm huyệt của ai xinh đẹp hơn của Trầm Thu. Màu sắc đạm nhạt, âm đế cùng tiểu âm thần khá nhỏ, đây chủ yếu là do không trải qua tìиɧ ɖu͙©. Sau này ân ái thường xuyên, âm huyệt của thụ quân sẽ dần biến lớn, chuyển màu tím hồng, âm thần đầy đặn, âm đế to hơn. Cho nên nhìn vào màu sắc của âm huyệt hoàn toàn có thể thấy được kinh nghiệm của thụ quân.

Đầu thước của Tần Vũ theo từng ý giảng giải mà xẹt qua dươиɠ ѵậŧ và âm huyệt của Trầm Thu, còn ở trên âm đế đè ép một chút, gảy gảy hoa thần. Cảm giác lành lạnh của kim loại khiến huyệt khẩu của cậu hơi co rút.

"Một chuyện khác nữa, thụ thường rất ít khi sử dụng âm huyệt để bài tiết, chỉ khi có kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn mới có thể bắn ra. Nếu các cậu có thể khiến cho âm huyệt của thụ không khống chế nổi như thế là một chuyện phi thường đáng kiêu ngạo."

"Hội âm là điểm mẫn cảm thứ ba, công quân lại thường bỏ qua nơi này. Kỳ thực phải vừa đè ép vừa liếʍ hôn mới có thể cho thụ quân cảm thụ phong phú"

"Hậu huyệt là điểm thứ tư, đối với người không có kinh nghiệm, cúc khẩu vừa chặt chẽ vừa mẫn cảm, công quân nhất định phải kiên nhẫn. Thụ quân đều thích được liếʍ cúc khẩu, công quân khi làm tiền diễn phải tuyệt đối chú ý."

"Nếu thụ quân của các cậu là Trầm Thu, người không hề có kinh nghiệm hoặc có rất ít, nhất định phải coi trọng tiền diễn. Một màn tiền diễn hoàn hảo có thể giảm bớt cảm giác lo lắng của thụ, tăng tiến tình cảm hai bên, càng dễ dàng khiến thụ hoàn toàn rơi vào tay giặc"

"Được rồi, hiện tại tôi cần một công quân lên làm mẫu liếʍ âm", Tần Vũ vừa dứt lời, đội ngũ công quân liền nhao nhao cả lên, ai ai cũng muốn tiến đến.

Tần Vũ cười nói: "Bởi vì thân thể Trầm Thu có chút đặc biệt, hôm nay tôi cố tình mời một vị tiền bối có kinh nghiệm đến"

Cửa phòng huấn luyện mở ra, Đoan Mộc Dã tiến vào.

Nhóm công nhìn vị tiền bối dáng người khí thế mười phần này hô suyễn một hơi, nhóm tiểu thụ thì cảm thấy hắn có hơi quen mắt, nhưng bởi Tần Vũ nói là tiến bối trong công ty nên cũng không nghĩ nhiều.

Đoan Mộc Dã đi đến trước mặt Trầm Thu, từ trên cao nhìn xuống.

Trầm Thu ngơ ngác mở to hai mắt, người này không phải là giám khảo phỏng vấn cậu hôm đó sao?

Đoan Mộc Dã nửa quỳ giữa hai chân Trầm Thu, cúi người nhìn thẳng vào ánh mắt kinh ngạc của cậu.

Không biết vì điều gì, thiếu niên trong trẻo nhưng lạnh lùng này đôi khi lại có ánh mắt kỳ lạ như vậy, giống như lúc này.

Đoan Mộc Dã cầm lấy dươиɠ ѵậŧ thanh tú giữa chân Trầm Thu.

Quả nhiên, đồng tử của cậu lập tức mở to.

Bàn tay thô ráp hữu lực cầm vật nọ vuốt vài cái từ trên xuống dưới, nhưng nó không hề phản ứng vẫn mềm oặt úp sấp. Đoan Mộc Dã liếc nhìn Trầm Thu một cái liền đem vật nọ ngậm vào miệng.

Trầm Thu cả kinh đùi co rúm lại. Dù cậu có ngốc thế nào cũng có thể nhìn ra thân phận đặc thù của Đoan Mộc Dã. Vậy mà người đó lại ngồi giữa hai chân, còn khẩu giao cho mình. Trầm Thu thấy sao ngày hôm nay có chút vô thực.

Đoan Mộc Dã dùng miệng âu yếm Trầm Thu một hồi, ngẩng đầu nhìn, lúc trước cậu còn vẻ ngỡ ngàng, giờ lại như chưa phục hồi tinh thần, hắn đột nhiên buồn cười muốn tiếp tục trêu đùa cậu.

Buông ra tiểu Trầm Thu còn mềm nhuyễn, Đoan Mộc Dã đưa tay nâng hai cánh mông tròn trịa của cậu tinh tế đánh giá hoa huyệt.

Không thể không thừa nhận, đây là đóa hoa thuần khiết nhất mà hắn từng xem.

Hai ngón tay đè lên cạnh môi hoa khẽ tách ra, hoa thần nho nhỏ đạm màu lộ ra, hoa đế xinh đẹp cùng lối vào ẩn mật còn chặt chẽ.

Vươn đầu lưỡi khẽ liếʍ lên hoa huyệt, nơi đó như hoảng sợ co lại một chút.

"Phản ứng đáng yêu quá"

"Hoa huyệt thật đẹp, không biết khi cao trào thì trông thế nào nhỉ?"

"Tôi muốn nhìn hoa huyệt xinh đẹp như thế cao trào"

Đám nam sinh kích động tụ lại quan sát càng kỹ nơi giữa hai chân Trầm Thu. Đoan Mộc Dã vươn đầu lưỡi chạm vào hoa đế, liếʍ đến ướt sũng, sau đó dùng môi hàm trụ nhẹ nhàng mυ'ŧ vào.

Trầm Thu lúc này mới phản ứng âm huyệt của mình bị nam nhân liếʍ hôn. Đầu lưỡi ấm áp xẹt qua chỗ da non, mυ'ŧ vào hoa đế và hoa thần, nhẹ nhàng mà ôn nhu hoàn toàn không giống với lúc dụng cụ chạm vào. Trầm Thu thở dốc, mông không khống chế được vặn vẹo đôi chút.

Đoan Mộc Dã vươn ngón tay vuốt lên hoa huyệt của cậu, mùi hương của thiếu niên rất dễ ngửi, hoa nhi tản ra hương vị tự nhiên, mềm mại đáng yêu càng liếʍ càng thích.

Đầu lưỡi vuốt ve khắp lượt âm huyệt, hoa đế bị môi mân mê vần vò. Trầm Thu cảm giác nơi riêng tư của mình như trân bảo được yêu thương.

Cậu vốn cho rằng nơi đó nhạt nhẽo nhàm chán, chắc hẳn không ai thích, vậy mà lúc này lại được đối đãi dịu dàng như thế, trong lòng Trầm Thu có một cảm giác không thể nói lên lời.

Với chuyện ân ái cậu hầu như không biết gì, cũng không hiểu vì sao thụ quân trên phim khi làm chuyện đó lại toát ra dáng vẻ trầm mê như vậy. Nhưng cậu cũng biết hiện tại bản thân thực thoải mái, vui thích như đang đắm mình trong bồn nước nóng.

"Ưʍ...", từ xoang mũi Trầm Thu khẽ phát ra một âm thanh nho nho, hai chân căng cứng bắt đầu chậm rãi thả lỏng.

Tần Vũ đang quan sát trạng thái của Trầm Thu cũng nhẹ nhõm thở ra, chỉ cần có thể thả lỏng thân thể không kháng cự chính là tiến bộ.

Đoan Mộc Dã cảm nhận được biến hóa từ thân thể Trầm Thu liền thoáng tăng thêm lực ở miệng. Trầm Thu nhắm mắt lại thở dốc một tiếng.

Miệng hút vào càng lúc càng nhanh, càng ngày càng sâu, hoa đế lúc nào cũng bị ngậm trong miệng liếʍ lộng, hai ngón cái đè lên hoa thần xoa nắn.

Lưỡi hắn dán lên hoa huyệt, liếʍ từ dưới lên trên khiến cả âm hoa ướt đẫm. Đầu lưỡi tiếp tục quấn lấy âm thần, đặt vào khoang miệng đùa giỡn.

"Các cậu xem, âm đế của cậu ấy đã sưng lên còn chuyển thành màu đỏ đẹp quá"

"Hoa thần sưng đỏ run run trông đáng yêu ghê"

"Hoa huyệt bị liếʍ thành màu đỏ rồi, thực diễm lệ"

Trầm Thu bị những lời nghị luận này làm hoảng sợ, mắt mở to nhìn đám người đang vây tụ xung quanh.

Chính mình mở chân để nam nhân tùy ý liếʍ mυ'ŧ hoa huyệt, những người khác thì vây xem cảnh tượng mình bị đùa bỡn. Gợn sóng trong lòng Trầm Thu càng lúc càng dâng trào, cảm thấy thẹn không thôi, hoa nhi không chỉ co rút liên tục mà bên trong còn trào lên cảm giác kỳ quái, ngay cả dươиɠ ѵậŧ nãy giờ không hề phản ứng cũng hơi cứng lên.

Đoan Một Dã rời khỏi hoa huyệt vừa trải qua lễ rửa tội, hàm trụ dươиɠ ѵậŧ đã hơi cương, ngón tay ở hội âm nhẹ nhàng xoa nắn.

"Ah..", dươиɠ ѵậŧ bị vắng vẻ đã lâu lại bị khoang miệng bao lấy, cực kỳ thoải mái. Đầu khấc không quá lớn dễ dàng được Đoan Mộc Dã ngậm lấy mυ'ŧ mát đùa bỡn, lưỡi đảo qua đỉnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ thiếu niên co cụm từng ngón chân.

Rốt cuộc đem "Trầm Thu nhỏ" liếʍ tới bán cương, run rẩy đứng thẳng. Cậu cảm thấy rõ ràng nơi riêng tư của mình có phản ứng mãnh liệt, còn chưa kịp hoàn hồn lại thấy cúc huyệt bị lưỡi chạm đến.

"Ưm~~", Trầm Thu kinh hô, cúc khẩu hướng vào trong co rút, gắt gao khép kín.

Đoan Mộc Dã hôn liếʍ lên cúc khẩu vài lượt thì rời ra, tiểu cúc hồng nhạt đã khép chặt chỉ bằng đầu ngón tay.

"Ngứa quá, đừng~~", Trầm Thu lắc mông nói.

Đoan Mộc Dã thấp giọng cười, tạm buông tha cho cậu.

Tần Vũ ở bên cạnh giảng giải: "Thân thể Trầm Thu không quá mẫn cảm nhưng chúng ta có thể thấy dươиɠ ѵậŧ đã phản ứng, âm thần và âm đế sưng lên, mọi người nhìn kỹ hơn hoa huyệt"

Tần Vũ dùng ngón tay nhẹ nhàng tách môi hoa ra, hé lộ hai cánh hoa phấn nhuận. Các nam sinh đều chăm chú nhìn đến âm hoa đỏ hồng nhỏ xinh.

Chỉ thấy hoa nhi run run mấp máy, nhục huyệt chặt chẽ chậm rãi rỉ ra ái dịch.

"Ưm~~", từ xoang mũi Trầm Thu phát ra tiếng rêи ɾỉ, âm thanh vừa nhẹ vừa mị mang theo cảm giác hưng phấn. Vừa nghe thấy vậy, nhóm tiểu công đứng xung quanh cũng thấy hạ phúc biến chuyển.

"Wow, hoa huyệt chảy nước rồi"

"Trời ạ, muốn nếm thử quá"

"Hoa nhi co thắt thực đáng yêu, bị liếʍ thành đỏ cũng đẹp, tôi cũng muốn thử..thử chạm một chút..."

"Hoa huyệt đáng yêu như vậy, muốn xem khi cao trào trông như nào"

Hoa huyệt của Trầm Thu liên tục mấp máy, lại nghe thấy những lời nghị luận như vậy càng co rút lợi hại, ngay cả dươиɠ ѵậŧ phía trước cũng dựng cao.

"Trầm Thu còn có thể tiếp nhận không, thử lực độ mạnh hơn nữa nhé"

Tần Vũ hỏi cậu, Trầm Thu khẽ "vâng".

Đoan Mộc Dã cúi đầu ngậm lấy toàn bộ hoa huyệt, môi lưỡi cùng tăng lực mυ'ŧ vào. Trầm Thu cảm nhận rõ ràng độ mạnh tăng nhanh, mông theo bản năng liền hơi hơi nâng lên.

"Ưm~~", bị khoang miệng ấm áp bao vây, cánh hoa bị đùa giỡn có chút không thoải mái nhưng cũng lại vô cùng sảng khoái.

Cậu há miệng thở dốc, âm hoa lúc thì bị hút vào lúc bị căng ra, co rút không ngừng. Để giảm bớt cảm giác căng trướng, Trầm Thu không còn cách nào khác ngoài nâng mông đi theo môi của Đoan Mộc Dã.

Thân thể Trầm Thu vốn cực kỳ mềm dẻo, uốn mình thành tư thế M mở rộng hai chân, hoa huyệt vốn đang cuốn theo môi người nọ không ngừng hướng lên trên, hông nâng càng cao, cả mông đã rời khỏi đệm.

Miệng Đoan Mộc Dã gắt gao ngậm mυ'ŧ nơi riêng tư của Trầm Thu, hai tay vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của cậu.

"Mở mắt ra xem chính mình đi", Tần Vũ nói.

Trầm Thu ngửa mặt, phía trên trần nhà là gương lớn phản chiếu hình ảnh hoa huyệt của mình bị mυ'ŧ đến sưng đỏ, âm đế lộ ra, âm thần phù thũng ánh nước dầm dề, đến ngay cả dươиɠ ѵậŧ cũng đứng thẳng. Dưới nữa chính là gương mặt mê loạn của mình.

Nhìn kỹ lại phát hiện bản thân đã tự bày ra tư thế thực đáng xấu hổ, chỉ còn có chân và đỉnh đầu còn chạm đến đệm, nơi giữa chân phô bày toàn bộ bị mọi người vây xem, dâʍ đãиɠ đến cực hạn.

Giữa cặp mông tuyết trắng, mị huyệt hơi mở ra lập lòe ánh nước, giống như nụ hoa xinh đẹp.

"Đừng", Trầm Thu thấy thẹn nhắm mắt lại, bên tai là nhóm bạn khe khẽ rì rầm.

"Thân thể thực mềm dẻo, tư thế như vậy cũng làm ra được"

"Rất dâʍ đãиɠ nha, nhìn tiểu huyệt cậu ta bị hút thành bộ dáng gì rồi"

"Nước chảy ra đều đọng ở hoa huyệt, cứ như vũng nước đầy vậy, muốn thử một ngụm ghê"

Trầm Thu cũng không hiểu vì sao mình lại biến thành cái dạng này. Thân thể càng cảm thấy ngượng ngùng, hoa huyệt càng co thắt kịch liệt. Từ bên trong rỉ ra mật dịch nhưng cánh hoa không giữ nổi, từng dòng nối nhau chảy xuống đùi.

"Cậu tự xem đi Trầm Thu, cậu đẹp lắm, tất cả đàn ông ở đây đều muốn cậu", Tần Vũ nói.

Trầm Thu lại thoáng nhìn hoa hoa huyệt sũng nước trong gương, ánh nước da^ʍ mỹ trong suốt.

Đây là mình sao?

Đoan Mộc Dã quỳ giữa hai chân cậu, không nhịn được lại nắm eo cậu cúi đầu dùng sức hôn mυ'ŧ.

"A~~"

Tận mắt thấy hoa huyệt của mình bị ngậm lấy, đầu lưỡi cùng môi người nọ giày vò chiếm đoạt hoa thần cùng hoa đế, đến hoa dịch cũng bị mυ'ŧ đi phát ra những tiếng "tách tách".

Mình thực quá dâʍ đãиɠ, tự mở ra tư thế mời gọi, chủ động dâng âm huyệt lên cao để người nọ tùy ý hưởng dụng

Hông Trầm Thu càng ngày càng vô thức nâng cao, eo bị Đoan Mộc Dã bắt lấy, dùng sức đem hoa huyệt mê người tiến sâu vào miệng mình.

"Không~~đừng như thế"

"Đừng mà~~"

"Nhẹ chút a~~"

Trên mặt Trầm Thu là vẻ khó tin, khóe mắt phiếm hồng kiều mị câu nhân .

Đoan Mộc Dã ngậm lấy âm hoa mυ'ŧ mạnh một ngụm.

"A~~"

Trong vòng vây của bao người, lần đầu tiên trong đời Trầm Thu bị hôn mυ'ŧ đến cao trào. Hoa huyệt tràn ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠, dươиɠ ѵậŧ run lên hộc ra sơ tinh.

Cao trào qua đi, Trầm Thu tê liệt ngã xuống đệm, thân thể trắng gầy run rẩy từng đợt, ánh mắt đáng thương buông xuống, ủy khuất như sắp khóc đến nơi.

Đoan Mộc Dã kéo cậu ôm vào ngực. Trầm Thu vùi đầu vào lòng hắn, chẳng mấy chốc Đoan Mộc Dã liền cảm giác một mảnh áo bị ướt.

Mọi người đột nhiên không biết phải nói cái gì, đành xấu hổ che che đũng quần rồi nhìn nhau.

"Khụ khụ", Tần Vũ thanh giọng nói, "Mọi người bình tĩnh, Trầm Thu làm cực kỳ tốt, rất đáng khen ngợi, đồng thời cũng cảm ơn tiền bối đã chỉ bảo"

Cả đám liền đồng loạt vỗ tay rầm rầm.

"Nhìn không ra nha, Trầm Thu quá hấp dẫn rồi"

"Đúng vậy, hình như ai cũng cứng lên rồi đấy, hắc hắc"

"Trầm Thu lợi hại ghê, tiền bối kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà có thể giữ lâu như vây, là tôi chắc lêи đỉиɦ lâu rồi"

"Chuẩn chuẩn, tiền bối cũng siêu kiên nhẫn luôn"

"Ờ đấy, không tưởng tượng được nếu phải cùng cái đám nhóc con kia thì sẽ ra sao nữa, chắc chắn là vô cùng thê thảm"

"Ê, bọn này không phải nhóc con đâu nhá, lát cho mấy người sướиɠ điên lên, lại thích quá ý chứ"

"Xì, đừng để ý đến cậu ta, chúng mình nói chuyện liên quan gì đến bọn họ chứ"

Cửa phòng bị mở ra, Đoan Mộc Dã nhìn về phía cửa, cúi đầu nói: "Tôi phải đi"

Trầm Thu vội tách khỏi người hắn, Lâm Khê chạy nhanh tới giúp cậu phủ thêm áo quần.

"Em, em vừa rồi...", Trầm Thu nhìn cổ áo hắn, trong lòng trăm vị tạp trần, không biết phải mở miệng thế nào.

Đoan Mộc Dã xoa tóc cậu, "Em tuyệt lắm"

Trầm Thu ngẩng đầu yên lặng nhìn bóng dáng hắn rời đi.

"Hihi, Tiểu Thu Thu, lần đầu cao trào cảm thấy sao hả, thích lắm chứ gì", Hi Nhĩ cười chạy lại nói: "Nhưng mà lâu như thế mới lêи đỉиɦ được, nếu đổi lại là tớ á có khi phải ba lượt rồi".

Trầm Thu liếc mắt nhìn cậu ta một cái liền không buồn để ý đến nữa.

"Này đừng có nhìn tớ vậy nha", Hi Nhĩ cố ý dí sát vào, "Sẽ làm người ta muốn hung hăng làm cậu, nếu không phải tiền bối giỏi kiềm chế, có khi hiện tại cậu đã...hắc hắc"

Trầm Thu quay đầu bước đi.

Hi Nhĩ giữ lại tay cậu: "Ấy, chớ đi, thảo luận thôi mà, vừa rồi có phải thích phát khóc không?"

"Đúng vậy", Trầm Thu bình tĩnh trả lời, "Cậu còn muốn nghe gì nữa?"

"Xấu hổ gì chứ, tớ lần đầu bị đàn ông cho lêи đỉиɦ cũng khóc mà, chẳng qua là không giống với cậu, tớ bị tức phát khóc, haha, thôi không nhắc nữa", Hi Nhĩ một tay ôm vai cậu, một tay kéo Lâm Khê đang đứng một bên tới: "Lại đây, để giới thiệu cho em út của chúng ta bị nam nhân khẩu giao là thế nào, haha"

Hết phần 6.