Cố Tiểu Ngữ thật sự rất sợ hãi, nơi này chính là công viên, lúc nào cũng đều sẽ có người đi qua, chỉ cần đi dạo đến đây, là có thể dễ dàng nhìn thấy bọn họ đang làm cái gì. Cô thế nhưng lại có thể ở một nơi như thế này mà bại lộ thân thể, cho một người nam nhân đem áo chính mình cởi sạch, lộ ra đầu nhũ, chắc chắn làm cho người nhận xét không tốt. Cô luống cuống tay chân muốn ngăn lại,chắn nhũ hoa, nhưng Mộ Phong Diễn đã cúi đầu, ngậm lấy một viên kiều nộn đầu nhũ mυ'ŧ vào.
Cố Tiểu Ngữ lập tức mềm đến nỗi ngay cả sức lực cũng không còn, đầu nhũ bị hút đến...... Hút đến thật thoải mái, cả người cô nhũn ra, ngã vào thân cây, đôi tay đặt ở đầu Mộ Phong Diễn, lại như là lôi kéo hắn hút nhũ hoa của chính mình. Không cần nhìn cũng biết, có bao nhiêu dâʍ ɭσạи phóng đãng, tuy rằng sợ bị nhìn đến thật nhưng cô thật sự rất khẩn trương, nhưng mà, vì hồi nãy khẩn trương như vậy, tựa hồ càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cố Tiểu Ngữ không biết chính mình hiện tại là cái tâm tình gì, tóm lại, tiểu huyệt chính là một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ đang tràn ra, vô cùng hư không.
"Ân, a ha, học trưởng, ân a......"
Đầu nhũ rất ngứa, rõ ràng là rất thoải mái, rồi lại như là bị hắn càng hút càng ngứa, cảm giác ngứa làm cô nhịn không được nâng lên thân thể của mình, làm cho học trưởng hút đến càng thêm sâu.. Mộ Phong Diễn một cái tay khác cầm một cái nhũ khác, dùng sức xoa nắn, nhũ thịt tuyết trắng ở khe hở ngón tay hắn tràn ra, toàn bộ hình dạng nhũ hoa không ngừng biến hóa. Vậy mà hắn còn dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ nắm đầṳ ѵú cô, một bên mυ'ŧ vào đầu nhũ, một bên vuốt ve đầu nhũ, lúc đó Cố Tiểu Ngữ đã rêи ɾỉ một tiếng, hai cái đùi theo bản năng ma xát nhau.
"Tiểu huyệt có phải hay không rất ngứa? Rất muốn anh cho côn ŧᏂịŧ cắm vào? Đúng không?"
Mộ Phong Diễn ở đầu nhũ cô liếʍ một chút, môi mỏng chuyển qua vành tai cô, nhẹ nhàng gặm một ngụm, âm thanh khàn khàn mang theo ma lực, làm cho cô lúc sau khi nghe được thể xác và tinh thần trong nháy mắt liền mềm mại.
"Học trưởng, ân a......"
Nhũ hoa còn bị hắn xoa, rất đã, rất ngứa, phía dưới tiểu huyệt rất rất ngứa, giống như là lời hắn nói vậy, rất muốn...... rất muốn hắn cho côn ŧᏂịŧ thật lớn cắm vào đi.
"Ân a a......"
Chỉ cần tưởng tượng đến côn ŧᏂịŧ cắm vào đi, đem tiểu huyệt cô hoàn toàn nhét đầy, những cái đó làm người ta ngượng ngùng thế mà dâʍ ŧᏂủy̠ lại điên cuồng trào ra, Cố Tiểu Ngữ kẹp chặt hai chân, sắp bị cái loại cảm giác hư không này làm điên rồi.
"Muốn anh cắm vào sao?"
Giọng nam thấp vẫn như cũ luôn ở bên tai mà mê hoặc nhân tâm vang lên, Mộ Phong Diễn nhẹ nhàng gặm vành tai cô, lúc sau hàm chứa dùng sức một hút.
"Ân...... Không, không nghĩ...... A a......"
Cố Tiểu Ngữ cơ hồ dùng hết toàn lực, mới miễn cưỡng lắc lắc đầu, cô không có quên, nơi này là công viên, cô không cần ở công viên cùng nam nhân làʍ t̠ìиɦ, sẽ bị nhìn thấy!
"Thật là một vật nhỏ không thành thật, phía dưới tiểu huyệt đã ướt đẫm thế kia? Qυầи ɭóŧ có phải hay không cũng ướt? Anh sẽ sờ sờ xem."
Môi hắn hướng một bên mà dời đi, ngậm lấy miệng nhỏ cô dùng sức mυ'ŧ vào, dã man dùng đầu lưỡi xông đi vào, câu lấy đầu lưỡi run rẩy của cô mà ngang ngược liếʍ láp.
"Ân...... Ân ân......"
Cố Tiểu Ngữ bị hắn hôn đến nỗi thiếu chút nữa bị tắt thở, hai người đều không có kinh nghiệm hôn môi, Mộ Phong Diễn cũng bất quá là dựa vào mình thích thế nào thì thế đấy, chỉ cần muốn hôn liền hôn luôn. Tay to lớn của hắn cũng dọc theo eo sườn cô không ngừng đi xuống, dừng ở trên đùi cô, lúc đó bỗng nhiên một phen nhấc lên váy cô, sờ đến qυầи ɭóŧ của cô. Đầu ngón tay liền có cảm giác thấm ướt một mảnh. Mộ Phong Diễn nhẹ nhàng cười, hàm chứa đầu lưỡi cô, lời nói khàn khàn mà hàm hồ:
"Quả nhiên là ướt đẫm, tiểu tạo hóa, rất muốn bị cắm có phải hay không? Ân? Đông Lăng Nhẫn không có cho em ăn no sao? Nhanh như vậy liền ướt thành như vậy!"
"Học trưởng, em không có...... A! Không cần, không cần cắm vào đi, a...... Ân a!"
Ngón tay học trưởng bỗng nhiên thọc đi vào, tiểu huyệt khẩn trương đến nỗi trong nháy mắt đem đầu ngón tay thô dài của hắn gắt gao bao bọc lấy. Cố Tiểu Ngữ cuống quít muốn đem ngón tay hắn đẩy ra, người lại bị hắn dùng sức đè ở thân cây, còn vòng ngực rắn chắc gắt gao đè nặng nhũ hoa non mịn cô, cơ hồ muốn đem nhũ hoa cô đè dẹp lép.
Mộ Phong Diễn càng lúc đem miệng nhỏ cô hoàn toàn ngậm lấy, đầu lưỡi ở khoang miệng cô cướp đoạt lên, ngón tay hơi hơi rời khỏi một chút, bỗng nhiên một cái dùng sức, hung hăng cắm đi vào. Dâʍ ŧᏂủy̠ đầm đìa chảy ra.