Cố Tiểu Ngữ xấu hổ đến mức xém ngất xỉu đi,
"Học trưởng, không phải em...... Em không biết sao lại thế này, em...... Ân......"
Ông trời, Mộ học trưởng thế nhưng lại kéo dây thừng bên ngoài ra, đem cái thứ dâʍ ɖu͙© từ hạ thể cô từng chút từng chút một mà rút ra. Mộ Phong Diễn lúc này hô hấp đã rối loạn có chút không ổn, thậm chí thở dốc trầm trọng, chỉ là gương mặt kia vẫn lạnh nhạt như vậy, làm người ta không thể nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Ân, a......"
Mới vừa đạt cao trào nên thân thể thật sự rất mẫn cảm, cái thứ kia bị hắn lôi ra từ huyệt nhỏ, một quá trình vô cùng ngắn ngủn, nhưng thiếu chút nữa làm cho cô đã chịu không nổi nữa. Xung quanh miệng tiểu huyệt sưng kinh khủng, bởi vì vừa rồi đạt cao trào, cho nên môi âʍ ɦộ còn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, một mảnh lầy lội. Lúc cái thứ kia bị kéo đến trước miệng tiểu huyệt thì Mộ Phong Diễn thế nhưng ngừng lại, nhìn chằm chằm tiểu huyệt cô đã bị chính mình tối qua thao đến nỗi sưng hồng lên, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
Dưới háng hắn không biết từ khi nào côn ŧᏂịŧ đã trở nên cứng rắn vô cùng, chỉ là Cố Tiểu Ngữ chính mình quá thẹn thùng, nhéo chăn qua một góc muốn đem toàn bộ đầu giấu đi, mới nhìn không thấy.
Cảm giác được cái thứ kia ở trong huyệt chính mình ngừng lại, nhưng vẫn như cũ ở nơi nào đó không ngừng rung động, Cố Tiểu Ngữ kinh hoảng, hổ thẹn:
"Học, học trưởng."
"Không phải chính em nhét vào à?"
Mộ Phong Diễn tâm tình nói không nên lời vô cùng phức tạp, sắc mặt thật sự không đẹp. Cố Tiểu Ngữ lại cho rằng hắn ghét bỏ chính mình, thậm chí, cô rõ ràng cảm nhận được lửa giận của hắn, hắn đang hiểu lầm cái này, việc này sẽ làm cho hắn khinh thường chính mình không?
"Không, không phải em, em không hề...... Biết, thực xin lỗi......"
Cô thật sự rất khổ sở, cả chính mình cũng không biết sao lại thế này, hạ thể sao lại có cái đồ vật đó.
Còn có, đêm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc có phải hay không...... Hắn?
"Học trưởng, tối hôm qua......"
"Lúc đó, anh có việc nên ra ngoài một chuyến, buổi sáng sau khi trở về thì không thấy em ở trong phòng."
Mộ Phong Diễn thật sự rất vất vả và vững vàng, rốt cuộc cũng đã đem toàn bộ thứ kia kéo ra tới. "Ba" một tiếng, tiểu huyệt giống như là không muốn rời khỏi cái thứ đó, lúc chia lìa còn phát ra thanh âm vang dội. Cố Tiểu Ngữ lập tức đem hai chân khép lại, thẹn đến nỗi muốn chui xuống đất, thì ra học trưởng tối hôm qua đã ra ngoài, kia...... Vậy cái người nam nhân đã cưỡиɠ ɠiαи cô, thật sự không phải học trưởng.
Trong lòng đột nhiên trở nên khổ sở, sặc đến nỗi cô thiếu chút nữa liền nhịn không được mà khóc lớn tiếng. Không phải học trưởng, nói cách khác, thân thể của cô đã không còn sạch sẽ, là bị một người nam nhân không hề quen biết cướp đi trinh tiết. Cố Tiểu Ngữ cắn môi, chịu đựng không để nước mắt tràn ra, muốn từ trên giường đi xuống dưới, thì trên đỉnh đầu lại phát ra thanh âm khàn khàn của nam nhân:
"Muốn đi đâu?"
"Em cần phải trở về."
Chính mình vừa qua bị người khác đùa bỡn thân thể, còn có tư cách gì ở lại bên người học trưởng? Vừa muốn đi xuống, lại bỗng nhiên bị Mộ Phong Diễn một phen ấn trở lại trên giường, cô sợ tới mức ngẩng đầu trừng mắt hắn, trong mắt còn mang theo nước mắt:
"Học trưởng......"
"Anh có nói qua là sẽ cho em đi đâu?" Mộ Phong Diễn cúi đầu, cúi người để sát vào cô.
"Ở trên giường anh, mới vừa đạt cao trào, lúc sau cứ như vậy rời đi?"
"Học trưởng?"
Cố Tiểu Ngữ trợn to đôi mắt vô tội, tưởng tượng đến bộ dáng chính mình ở trên giường hắn đạt cao trào, khuôn mặt nhỏ tức khắc lại trướng đến đỏ bừng.
"Về sau, chớ chọc Đông Lăng Nhẫn, tính tình hắn không phải là người mà em có thể đυ.ng vào."
"Em, em không hề đυ.ng tới hắn, em cũng không biết vì cái gì lại ở trên giường hắn tỉnh lại?"
Cố Tiểu Ngữ cảm thấy chính mình vô cùng khó chịu, như thế nào cái gì cũng không biết?
"Cha hắn là thượng tướng, mẹ hắn là con gái của thị trưởng, bối cảnh nhà bọn họ rất phức tạp, không phải là người em có thể chọc vào, biết không?"
Mộ Phong Diễn thận trọng nói lý lẽ. Cố Tiểu Ngữ gật gật đầu, một bộ dáng ngoan ngoãn:
"Em đã biết."
Nhưng mà, chính bối cảnh hắn cũng rất phức tạp, toàn nói người khác, hắn...... Như thế nào sao hắn không nói hắn là người cô cũng không thể chọc?
"Ngoan."
Mộ Phong Diễn xoa xoa đầu cô, động tác này thế nhưng nói không nên lời rất sủng nịch. Lúc Cố Tiểu Ngữ cho rằng hắn buông chính mình ra, thì tay Mộ Phong Diễn thế nhưng dừng ở trên đùi cô, dọc theo đùi hướng lên trên sờ, bỗng nhiên thâm nhập vào chỗ mà cô không có mặc qυầи ɭóŧ, rất mau liền đi tới cửa tiểu huyệt......