Edit: Fang Qing, June
Beta: June
—o0o—
Xưa có chuyện Hoàng Sào vây khốn Trần Châu, đã gϊếŧ người băm nhỏ làm quân lương, công khai ăn thịt người. Như vậy chẳng lẽ cái bàn đá trước mặt này chính là thứ băm thịt năm đó?
Cũng không rõ Hoàng Sào và Ngân Xuyên liệu có quan hệ đặc thù gì, hơn nữa cái thứ gọi là Thạch Ma kia hẳn phải có hai tầng trên dưới mới chuyển động được, nơi này lại chỉ có một cái bàn đá, sao có thể băm thịt đây?
Tôi hỏi Long Sáo xem hắn có nói bậy bạ không, Long Sáo bảo, hiệu suất của Thạch Ma có hai tầng quá thấp, cách dùng của cái bàn đá này là trực tiếp đặt thịt người lên trên, sau đó dùng búa gõ, sau khi đập nát hết thịt, thịt sẽ hõm vào những cái lỗ nhỏ, tiếp tục gõ nữa, thì liền có thịt băm, dưới cái bàn đá này chắc chắn là rỗng tuếch, thịt băm bị ép, nương theo lỗ thủng trên bàn đá rơi xuống, tiếp tục từ dưới lỗ thủng ấy ra ngoài, đến máu cũng không lãng phí một giọt nào.
Tôi nhìn dưới chân mình, thầm nghĩ bên dưới của cái tòa kiến trúc xi măng này, chẳng lẽ lại là một kho lương dùng để tồn trữ thịt băm.
Việc này chẳng rõ là thế nào đây nhỉ, thịt băm thông thường đều được dùng để nuôi ấu thú ( thú vị thành niên). Lẽ nào chính là dùng để nuôi con hồ ly kia.
Tôi thấy Long Sáo có vẻ biết nhiều việc, bèn hỏi gã từ đâu biết được những việc này, gã nói gã đã từng tham gia bốn lần gắp Lạt Ma nổi tiếng, bình thường cũng cùng vài người thuộc thế hệ trước lăn lộn khá tốt, trong giới gã quen cũng khá nhiều người, có những kẻ thích sưu tầm vật phẩm đủ cả bộ, cái mà họn họ muốn không phải là vật phẩm của cùng một triều đại, nói cách khác, bọn họ không sưu tầm theo vật phẩm, mà lấy theo vật phẩm liên quan đến một cá nhân nào đó để sưu tầm.
Trong đó, có một kẻ thích sưu tầm đồ vật có quan hệ với Hoàng Sào, không chỉ là vật dụng thực tế, mà còn có đủ loại điển cố về ông ta, gã trong lúc nghe người ta nói chuyện phiếm, tình cờ biết được chuyện băm thịt người đến chết.
Chuyện này có hơi ngoài dự liệu của tôi, tôi bèn quay sang hỏi Xa Tổng, không ngờ một trợ tá cũng không có những hiểu biết về phương diện kia như Long Sáo, gã ta chỉ vuốt những lỗ nhỏ kia, suy xét xem "thứ này là cái gì?" rồi thôi.
Giá cả của cái tên Xa Tổng này cao cực kỳ. Phải biết rằng, trong lộ trình, trợ tá được phân ra làm ba loại, có người thì xem xét hiện trường, có người giúp anh xác định vị trí mộ huyệt, có người lại giúp anh giải quyết mọi nghi vấn hỗn tạp.
Hai loại người đầu tiên đều đã có tri thức và kinh nghiệm, dựa trên kinh nghiệm mà làm việc, tuy nhiên loại cuối cùng lại phải dựa vào đầu óc của chính mình. Dạng trợ lý đó thường không có hứng thú với những vấn đề như "đây là gì", "vì sao lại phải như vậy", bọn họ chỉ hỏi anh, mục đích của anh là gì, sau đó nói cho anh biết, nếu muốn đạt được mục đích thì có thể làm như thế này.
Xa Tổng chính là dạng trợ tá như thế, nhưng trong nghề này thanh danh gã cũng chẳng tốt đẹp gì. Nguyên nhân là vì gã là một kẻ có thú vui với việc ngủ với vợ ông chủ, lại còn ra giá cực cao, tôi dù sao cũng không băn khoăn lắm, vấn đề tiền nong lúc này tôi cũng không có rảnh mà để ý nữa.
Gã và Long Sáo thống nhất kế sách, rồi quay sang nói với tôi: "Cái cửa xi măng bọc sắt kia chịu được lửa, chúng ta không đi qua được, lực nổ của thuốc nổ trong huyệt không mạnh, chúng ta cứ thử sức từ cái bàn đá này trước đã, hãy cứ để cho Long Sáo thử nổ một lần xem sao"
Tôi gật đầu, Long Sáo bắt đầu chế thuốc nổ, mục đích của gã là tìm ra mấy vị trí mấu chốt trong cái đống lỗ chi chít này, từ chỗ đó đặt kíp nổ. Nổ bàn đá vỡ ra. Bàn đá này vốn đã có vô số những lổ nhỏ đυ.c khắp trên mặt, chỉ cần nổ đúng điểm, là có thể khiến nó nổ thành những mảnh vụn nát li ti.
Xa Tổng kéo tay tôi sang một bên, nói với tôi: "Cậu phải cho tôi thêm tiền, gấp hai lần."
Vì sao? Tôi nổi giận, thầm nghĩ khó trách người ta nói mày nhân phẩm tệ hại, vừa lâm trận đã lập tức tăng giá là sao.
Xa Tổng nói: "Nơi này khác với những gì cậu kể, nếu tôi đem sự thực nói ra, thì mặc kệ cậu cho hai người kia bao nhiêu tiền thì họ cũng sẽ không xuống dưới đó, hiện tại cậu tăng giá cho tôi, tôi sẽ giúp cậu trông chừng. Đối với cậu mà nói vẫn có lợi, nếu không cậu chuẩn bị quay về đi thôi!"
Tôi nhíu mày, hỏi: "Sự thật về cái gì?"
"Cậu đừng giả vờ." Xa Tổng nói: "Cậu lí nào lại không biết ở đây xảy ra chuyện gì sao? Tiểu Tam gia cậu cũng coi như một nửa truyền nhân của Tam gia, chúng ta ở trong này cũng đừng bày trò lễ nghĩa khách sáo làm chi nữa, chỗ này rõ ràng là có một khối giả yết bì."
Giả yết bì, cách nói này bản thân tôi đã từng nghe qua, đây là phương pháp tốt nhất để che chắn một cổ mộ, dựa theo nguyên tắc thông thường mà nói, chỉ cần có cổ mộ tồn tại, xác xuất bị người khác phát hiện theo năm tháng trôi đi càng ngày càng cao, mà những cổ mộ đó đối với chúng ta mà nói, trên căn bản không bố trí phòng vệ gì được. Giả như tôi phát hiện một cái cổ mộ, nhưng tạm thời lại không muốn mở cái đấu này, việc bảo tồn cái cổ mộ ấy khiến tối vô cùng phiền toái, gần như là không thể nào.
Cho nên trong hệ thống đảo đấu mà nói, phần lớn quy tắc đều là nhanh chuẩn mạnh, mọi tổn thất do phá hư cổ mộ và văn vật cũng đều bởi vì cơ hội của kẻ đi trộm mộ chỉ có một lần duy nhất. Cho nên trong một khoảng thời gian cố định, thường có thể lấy bao nhiêu thì lấy, có thể vào được mấy lần thì vào.
Nhưng mà cũng có nhiều người đi ngược lại với đạo lí đó, nói trắng ra là tẩy trắng tay nghề, không muốn mở cái đấu này, nhưng cũng không muốn tặng không cho kẻ khác, bọn họ liền làm một lớp giả yết bì trên cổ mộ.
Qiả yết bì phân ra thành nhiều loại, cách thường thấy nhất là mua luôn mảnh đất này, đắp thành tường cao sân rộng che khuất nhà ở, miếu thờ, tục gọi là áp đấu. Nhưng mà việc đó cũng có tác hại, chính là người trong nghề danh tiếng thường rất lớn, vừa có người nghe được ai ở chỗ đó làm cái gì, lập tức sẽ nghĩ đến phương diện kia, trong cái nghề này, loại người kỳ quái gì cũng có, dù cho anh có dùng cọc phong bế bốn phía của đấu, cũng sẽ có người dùng cách nào đó vào bằng nơi khác.
Hơn nữa thực lòng mà nói, loại cổ mộ kiểu này cũng không thật sự có giá trị, bên trong có thứ đồ gì tốt hay không, cũng không có gì có thể chắc chắn, cho nên việc dùng giả yết bì tốn kém này cũng ít khi được dùng tới.
Vì thế về sau có người phát minh ra một loại phương pháp khác, có lẽ là phát hiện trên bề mặt cổ mộ có một con đường thủy để đi ra ngoài, rót nước vào con đường ấy, đem cấu kết ở bốn phía trên bề mặt đấy phá hủy, hoặc giả lấp vào chỗ trũng trên bề mặt đất một lớp đất khác, đem lớp đất thật che lại.
Sau có nhiều công trình cực kỳ lớn, thường thì đều là quần thể cổ mộ, một lớp đất sẽ phải đắp gần hai năm, lấp đá vụn dưới bùn đất, khiến những khu vực này nhìn qua thích hợp làm chỗ đặt mồ mã. Đồng thời lớp đất bốn phía thay đổi cũng khiến cho phong thủy vận mệnh nảy sinh biến hóa, cho nên bản thân kẻ trộm mộ thật sự khó mà làm đến cùng.
Xa Tổng nói cho tôi biết, Ngân Xuyên này có rất nhiều cổ mộ, gần Hạ Lan Sơn là lăng hoàng đế Tây Hạ, những chỗ được bảo vệ ngày một ít, còn có rất nhiều lăng mộ cổ của hoàng đế, chưa hề bị phát hiện.
Khối giả yết bì có giàn khung bằng bùn, là do người hiện đại làm, nhưng hẳn là không phải quân đội, nếu không hiện tại chúng tôi đã bị bắn thủng lỗ chỗ rồi, hơn nữa nếu như là quân đội, thì hẳn là cứ trực tiếp xây một cái căn cứ quân sự đàng hoàng cho xong, có ngu mới đi đào một cái căn cứ quân sự dưới đấu thế này.
Nhưng đống giả yết bì này quy mô quá lớn, thi công lại cực kỳ chuyên nghiệp, chắc chắn là trình độ kiến trúc chính quy, vài tên trộm vặt không thể làm được.
"Xi măng biến thành màu vàng, là loại xi măng xưa lắm rồi, tính chất xi măng rất kỳ quái. Loại xi măng này cơ bản không thấm nước, dựa vào tính chất này, hẳn là xi măng trước giải phóng." Xa Tổng nói: "Tiểu Tam gia, cái đống giả yết bì này nhất định là do quân đội làm, nhưng có phải là quân đội hiện giờ hay không, hay là quân đội của một chính phủ khác. Công trình này hẳn là được bọn họ xây trước khi đi Đài Loan. Lúc ấy là thời kỳ loạn lạc, có thể khiến bọn họ phí tâm tư che che dấu dấu, nhất định không phải cổ mộ nhỏ gì, thậm chí cũng không phải là một hoàng lăng bình thường, nhất định là một ngôi mộ cực kỳ cực kỳ không tầm thường."
Tôi không chắc chắn bên dưới có phải cổ mộ hay không, nhưng tôi phải dựa vào việc này để lừa được bọn họ nên cũng không phủ nhận mà chỉ hỏi gã: "Có thể là sau khi giải phóng, rõ ràng đã có kẻ phát hiện ra sự tồn tại của nơi này."