Phi thuyền của Diệp Khải Hiền vừa rời đi, mọi người thấy không còn náo nhiệt xem, sôi nổi giải tán.
Lâm Ngọc Hằng cau mày nhìn Lâm Mộng Kỳ, nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Lâm Mộng Kỳ gật đầu: "Được."
Hồi tưởng lại trận chiến ban nãy, trái tim của Lâm Mộng Kỳ vẫn còn đập thình thịch, Lâm Mộng Kỳ nhịn không được nói: "Diệp Khải Hiền cư nhiên bức tu sĩ Hóa Thần tới tình cảnh này, thật lợi hại."
"Đạo lữ kia của Diệp Phàm cũng không đơn giản!" Lâm Ngọc Hằng nói.
Lâm Mộng Kỳ gật đầu: "Đúng vậy."
Thanh danh của Diệp Khải Hiền vang dội đã lâu, đạo lữ của Diệp Phàm lại mới chỉ thăng cấp Nguyên Anh, không hiện sơn không lộ thủy, thực lực lại cũng cao cường tới cảnh giới kia, thật sự đáng sợ.
Lâm Ngọc Hằng lắc đầu, thầm nghĩ: Đan Vọng vì thỉnh động Thần Phong Tông ra tay hẳn là trả giá không ít, kết quả, cái gì cũng không chiếm được, Thần Phong lão tổ đã ra tay cũng không làm gì được Diệp Khải hiền, lần này Thần Phong Tông quả thực là mất hết mặt mũi.
-----------------------------------------------------
Thần Phong lão tổ mang theo đoàn người Thần Phong Tông rời đi, cũng không biết là bởi vì cảm thấy mất mặt hay gì, khi đi cũng không có chào hỏi người của Đan Cốc.
Mắt thấy người lục tục tản đi, Đan Vọng cũng chỉ có thể kéo theo đoàn người trở về Đan Cốc.
"Cốc chủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Đan Minh nhìn Đan Vọng hỏi.
Đan Vọng cau mày nói: "Ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng không bắt được lão đại Diệp gia."
Đan Vọng thầm cảm thấy bất mãn với Thần Phong lão tổ, cảm thấy Thần Phong lão tổ quả thực là chỉ có hư danh, đường đường là lão tổ Hóa Thần ngay cả một đám tiểu bối Nguyên Anh cũng không bắt được, lại còn đưa ra một đống yêu cầu cho Đan Cốc bọn họ.
Đan Vọng tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cũng không dám xé rách da mặt với Thần Phong Tông.
"Cốc chủ, chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao?" Đan Minh buồn bực hỏi.
Đan Vọng trầm mặt xuống: "Đương nhiên không thể bỏ qua liền như." Nếu bỏ qua như vậy, mặt mũi của Đan Cốc bọn họ phải để ở nơi nào?
--------------------------------------------------------
Hỏa Toàn Nhi buồn bực không vui nhìn Hỏa Diễm: "Gia gia, ngươi nói đang yên đang lành, ngươi qua đánh gãy Thần Phong lão tổ cùng đám người Diệp Khải Hiền làm cái gì? Nếu bọn họ đánh tiếp, nói không chừng ta có thể nhìn thấy cảnh Thần Phong lão tổ bị đánh phế rồi, như vậy liền có ý tứ."
Hỏa Toàn Nhi không biết là nghĩ tới cái gì, ha ha cười lên.
Hỏa Diễm bất đắc dĩ nhìn Hỏa Toàn Nhi một cái: "Ngươi thì biết cái gì?"
Đám người Diệp Khải Hiền cùng Thần Phong lão tổ đánh lâu như vậy cũng không phân ra thắng bại, hiển nhiên là hai bên đều không muốn đánh, chỉ là cả hai đều không có bậc thang, hắn đi khuyên can, cả hai bên đều thiếu hắn một phần nhân tình.
Cơ hội làm Thần Phong Tông cùng Bích Vân Tông đồng thời thiếu một phần nhân tình không phải ngày nào cũng có.
Hỏa Diễm tức giận nói: "Ngươi a! Tu luyện đánh cá ba ngày phơi lưới hai ngày, chỉ biết xem náo nhiệt là giỏi, ngươi cũng không học đạo lữ của Diệp Phàm một chút, người ta đã là tu sĩ Nguyên Anh rồi." Tư chất của Hỏa Toàn Nhi rất tốt, nhưng tu luyện lại khá là lười nhác, làm cho Hỏa Diễm bất đắc dĩ cực điểm.
"Cái đó sao có thể giống nhau được! Người ta có vị hôn phu là đan sư Thiên cấp, nếu ta cũng có vị hôn phu là đan sư Thiên cấp, vậy tu vi của ta chẳng phải là muốn tăng nhanh thế nào thì tăng nhanh thế đó." Hỏa Toàn Nhi hâm mộ nói.
"Có bản lĩnh ngươi cũng đi tìm một đan sư Thiên cấp làm hôn phu đi! Nếu được như thế, gia gia ngươi còn có thể đi theo dính chút ánh sáng." Hỏa Diễm hận sắt không thành thép nói.
Hỏa Toàn Nhi bất mãn nói: "Hôn phu đan sư Thiên cấp nào có dễ tìm như vậy! Đan sư Thiên cấp ngoại trừ Diệp Phàm, còn lại đều là lão nhân một đống tuổi, ta mới không cần."
Hỏa Diễm tức giận nhìn Hỏa Toàn Nhi: "Ngươi không cần? Ngươi cũng không nghĩ xem, cho dù ngươi coi trọng, đám lão đầu đó có thể coi trọng một nha đầu thối như ngươi sao?"
Hỏa Toàn Nhi oan ức nhìn Hỏa Diễm: "Gia gia, ngươi đừng xem thường ta như vậy! Cháu gái ngươi muốn mỹ mạo có mỹ mạo, muốn tư chất có tư chất, điều kiện cũng không kém, đám lão nhân đó dựa vào cái gì chướng mắt ta!"
Hỏa Diễm lắc đầu, điều kiện của Hỏa Toàn Nhi đúng là không kém, nhưng nữ tu có điều kiện tốt ở tu chân giới quá nhiều.
"Lại nói tiếp, Diệp Khải Hiền thật lợi hại!" Hỏa Toàn Nhi chống cằm nói.
"Sát khí trên người hắn càng nặng thêm, kiếm thuật cũng tinh vi hơn lần trước ta đối chiến với hắn không ít." Hỏa Diễm thầm nghĩ: Nếu lúc trước Diệp Khải Hiền cũng có thực lực như vậy, hắn nhất định sẽ thua thảm không nỡ nhìn.
"Ta nghe nói một thân kiếm thuật của Diệp Khải Hiền đều là dựa vào gϊếŧ mà ra, hải triều lần trước hẳn là đã trợ giúp hắn không ít." Hỏa Toàn Nhi nói.
Hỏa Diễm gật đầu: "Phỏng chừng là thế." Chiến đấu là phương thức tốt nhất khảo nghiệm thực lực của một người, mà trong hải chiến lần trước, Diệp Khải Hiền lại lập công không nhỏ!
-------------------------------------------