Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 593

Tư Đồ Kiều Kiều từ trong phòng làm việc của Diệp Phàm đi ra, tràn ngập phẫn nộ, "Hai kẻ bất lực, sợ là không trông cậy vào được."

Vương Trần Hiêu cau mày nói: "Có lẽ hai người kia có chỗ hơn người, bằng không cũng sẽ không được Thịnh tiền bối lựa chọn."

"Chỉ là từng luyện thể, da dày hơn mà thôi, có gì đặc biệt hơn người, chỉ có tu giả bất nhập lưu mới đi luyện thể." Tư Đồ Kiều Kiều khinh thường hừ một tiếng.

Vương Trần Hiêu gật đầu: "Công chúa điện hạ nói phải, bất quá, chúng ta hiện chỉ có bốn người, giữ hai người kia lại có lẽ sẽ có tác dụng."

Tư Đồ Kiều Kiều buồn bực than thở: "Ta không liên hệ được với lão tổ, phù đưa tin không thể ra ngoài."

Tư Đồ Kiều Kiều từ nhỏ ra vào toàn chốn xa hoa, hiện tại vào rừng cây cái gì cũng không có, nàng đương nhiên không chịu nổi.

Vương Trần Hiêu nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: "Công chúa điện hạ nhẫn nhịn một chút, lão tổ biết tin tức của ngài nhất định sẽ đến tìm."

Tư Đồ Kiều Kiều cắn cắn môi: "Được rồi."

________________________

Diệp Phàm thích ứng sinh hoạt trong rừng cây tương đối nhanh, đối với Diệp Phàm mà nói, tình cảnh hiện tại không coi là quá kém.

Bên ngoài người người treo giải thưởng truy nã hắn, hắn vốn dĩ đã muốn tìm một nơi bí ẩn trốn một thời gian.

Tình huống hiện tại thật ra khá hợp tâm ý hắn, nếu chỉ có hắn cùng Vân Hi tìm một chỗ trong rừng cấy, khó tránh khỏi sẽ bị yêu thú quấy rầy, ở đây có lão quái vật tọa trấn, yêu thú tập kích cũng không cần lo đến.

Chỉ là mặt sẹo an bài có hơi nhiều nhiệm vụ, Diệp Phàm thường xuyên phải vội túi bụi.

Bạch Vân Hi xử lý tài liệu trên tay, nhìn về phía Diệp Phàm: "Động tác của ngươi càng lúc càng nhanh."

Vì tiết kiệm thời gian, Diệp Phàm luyện chế một ít pháp khí phụ trợ xử lý tài liệu, đề cao hiệu suất.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Lão nhân kia năm ngày mới đến lấy tài liệu một lần, chiếu theo tình huống hiện tại, chúng ta làm ba ngày là có thể chuẩn bị xong, vừa vặn còn thừa hai ngày nghỉ ngơi."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Ừ."

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Ngày mai ta đi bắt một con yêu thú nướng ăn, gần đây đều ăn Tích Cốc Đan, đã lâu không khai trai."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Được!" Sinh hoạt trong rừng cây rất không thú vị, Bạch Vân Hi ngẫu nhiên cũng muốn thả lỏng một chút.

_____________________

Diệp Phàm bắt một con yêu thú giống như sơn dương phụ cận động phủ, đặt lên giá nướng.

Hắn phủ một lớp dầu bên ngoài yêu thú, nghe tiếng thịt nướng kêu chi chi, Diệp Phàm say mê dị thường.

Kiều Kiều công chúa thất hồn lạc phách đi tới, Bạch Vân Hi nhìn Tư Đồ Kiều Kiều, nhíu mày lại.

Vị công chúa đại nhân này gần đây thu liễm không ít.

Bạch Vân Hi nhìn Tư Đồ Kiều Kiều, cảm thấy nàng cùng lúc trước giống như hai người hoàn toàn khác nhau.

"Công chúa đại nhân, ngươi không sao chứ?" Bạch Vân Hi hỏi.

Tư Đồ Kiều Kiều lắc đầu: "Không có việc gì."

Khoảng thời gian này Diệp Phàm cùng Tư Đồ Kiều Kiều, Vương Trần Hiêu không có tiếp xúc gì, nhưng rất rõ ràng hướng đi của hai người, thời điểm ban đầu, tâm tư của Tư Đồ Kiều Kiều tất cả đều đặt trên chạy trốn, hơn mười ngày sau, Thịnh Chí Hạo tới hỏi tiến độ nghiên cứu của Tư Đồ Kiều Kiều, Tư Đồ Kiều Kiều cái gì cũng không nói được.