Bên trong khu linh tuyền.
Diệp Phàm hưng phấn nói: "Vào được rồi!"
Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm một cái, không khỏi tâm sinh khâm phục, Diệp Khải Hiền vẫn luôn cảm thán, nếu Diệp Phàm có thể tu luyện, khẳng định là sẽ nổi danh khắp toàn bộ tu chân giới, Diệp Khải Hiền quả nhiên không có nhìn lầm người, Diệp Phàm thật sự rất ghê gớm.
Cảnh tượng Diệp Phàm chạy tới khu linh tuyền Thiên cấp, rất nhiều người đều nhìn thấy, mỗi lần Linh Tuyền Cốc mở ra, luôn có vô số kẻ chưa từ bỏ ý định muốn nghiên cứu trận pháp Thiên cấp bên ngoài, bất quá, chưa có người nào từng thành công, kết quá, khi mọi người phục hồi lại tinh thần, Diệp Phàm đã đi vào.
Mấy tu sĩ thấy Diệp Phàm có thể đi vào khu linh tuyền Thiên cấp, không cam lòng đứng bên ngoài nghiên cứu một phen, cuối cùng không thu hoạch được gì, chỉ có thể đi lựa chọn linh tuyền cấp thấp.
Linh tuyền Thiên cấp chia làm tám khu, Hứa Minh Dương chiếm một khu, Diệp Phàm nhất định phải cùng Bạch Vân Hi một chỗ, may mà tám khu này đều rất rộng, chứa hai người hoàn toàn dư dả.
Hứa Minh Dương vừa tiến vào trong linh tuyền liền cảm giác được linh khí nồng đậm đang dũng mãnh tiến vào trong thân thể, âm thầm cảm thán sự lợi hại của linh tuyền Thiên cấp.
Diệp Phàm lười biếng ngâm mình trong linh tuyền, "Nha, thật thoải mái, đáng tiếc có cái bóng đèn, không thể......"
"Câm miệng!" Bạch Vân Hi tức giận mắng.
Hứa Minh Dương khó hiểu nhìn Diệp Phàm: "Bóng đèn là cái gì?"
Diệp Phàm chuyển tầm mắt qua: "Bóng đèn chính là hạt châu có thể sáng lên."
"Đó không phải là dạ minh châu sao?"
Diệp Phàm phủng phủng linh tuyền: "Phẩm chất linh tuyền này thật tốt, có thể dùng luyện đan......"
Thao Thiết quỷ linh nhìn Diệp Phàm: "Ngươi muốn dùng nước tắm của ngươi để luyện đan sao? Thật táng tận thiên lương!"
Diệp Phàm: "......"
Bạch Vân Hi ngồi trong linh tuyền, linh khí cuồn cuộn chảy vào trong thân thể hắn.
Hứa Minh Dương ngạc nhiên nhìn Bạch Vân Hi: "Diệp Phàm, bạn lữ ngươi tư chất thật tốt!"
Thao Thiết quỷ linh ghé vào bên cạnh ao linh tuyền: "Đúng vậy! Tư chất của Vân Hi phi thường tốt, đáng tiếc vận khí không tốt, lại tìm phải Diệp Phàm."
Diệp Phàm trừng mắt nhìn Thao Thiết quỷ linh một cái: "Ngươi biết cái gì, ta cùng Vân Hi có tướng phu thê, là trời sinh một đôi!"
"Hắn hình như sắp đột phá Trúc Cơ hậu kỳ." Hứa Minh Dương nói.
"Đúng vậy." Diệp Phàm gật đầu, thầm nghĩ: Đơn linh căn quả nhiên là đơn linh căn, khó trách đám tông môn đều thích bồi dưỡng tu giả đơn linh căn, tốc độ tu luyện chính là ăn đứt người khác.
Thao Thiết quỷ linh vui sướиɠ nhìn Diệp Phàm: "Diệp Phàm, ngươi xem, lão bà ngươi đã Trúc Cơ hậu kỳ, vượt qua ngươi rồi, nếu như lão bà ngươi kết đan trước ngươi, vậy ngươi phải gọi hắn là tiền bối."
Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết quỷ linh: "Còn nói bậy nữa ta liền đoạn đồ ăn của ngươi!"
Thao Thiết quỷ linh bay trong khu linh tuyền, nghe vậy nhàn nhạt nói: "Ngươi cũng không nghĩ xem là ngươi vào được đây bằng cách nào, đoạn đồ ăn của ta, quá vong ân phụ nghĩa rồi đi."
Diệp Phàm: "......"
____________________
Hứa Minh Dương ngâm linh tuyền hai tháng, tu vi khôi phục Trúc Cơ đỉnh, sau khi tu vi khôi phục không lâu, hắn cảm thấy có ở lại cũng không hấp thu được bao nhiêu, vì vậy dứt khoát rời đi.
Đương nhiên, kỳ thật ngâm linh tuyền là càng ngâm càng tốt, Hứa Minh Dương sở dĩ rời đi là bởi vì không muốn phá hư thế giới hai người của Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi sau khi nương nhờ linh tuyền đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ liền phát hiện cơ thể đã dần sinh ra kháng tính, tuy rằng vẫn có chút tác dụng, nhưng không được bao nhiêu.
"Vân Hi, Hứa đại ca đi rồi, chúng ta tới song tu!" Diệp Phàm vẫy vẫy tay với Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: "Ngươi tập trung hấp thụ linh tuyền cho ta, đừng nghĩ mấy thứ vô dụng."
Diệp Phàm khó chịu nói: "Chỉ có tu luyện rất nhàm chán a!"
Thao Thiết quỷ linh nhìn Diệp Phàm: "Tiểu tử ngươi tư chất đã kém, còn không có chí tiến thủ, nhanh hấp thu linh tuyền đi!"
Diệp Phàm rầu rĩ đáp: "Biết rồi."
"Vân Hi, tên này người bình thường nuôi không nổi a, hai phần linh lực bên trong linh tuyền đã bị hắn hấp thu, vậy mà vẫn chưa đột phá!" Thao Thiết quỷ linh cáo trạng.
Thao Thiết quỷ linh vừa nói ra, linh tuyền liền ùng ục nổi sóng, tu vi Diệp Phàm nhanh chóng tăng trưởng lên.
Bạch Vân Hi cười cười: "Hiện tại không phải là đột phá rồi sao?"
Ngao Tiểu No lắc đầu: "Thiết, hiện tại mới đột phá, đổi thành tu sĩ khác đã đột phá lâu rồi......"
Nước linh tuyền ừng ực ừng ực nổi sóng, một lượng lướn linh lực dũng mãnh tiến vào trong thân thể Diệp Phàm, một hồi lâu sau, Diệp Phàm mới mở mắt ra.
"Ta Trúc Cơ hậu kỳ!"
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, âm thầm may mắn bản thân không lạc hậu quá nhiều, nếu thực lực của lão công kém hơn lão bà, vậy liền có hiềm nghi ăn cơm mềm, thiên tài như Diệp Phàm, trong xương cốt luôn có một ít chủ ý đại nam tử.
Sau khi Diệp Phàm thăng cấp, lại lần nữa tiếp tục hấp thu linh lực trong khu linh tuyền.
Bạch Vân Hi nhìn phẩm chất linh tuyền không ngừng hạ xuống, hồ nghi nhìn Diệp Phàm một cái: "Ngươi vẫn có thể hấp thu linh tuyền sao?"
Diệp Phàm gật đầu: "Có thể a! Không thể lãng phí."
Bạch Vân Hi nhíu mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm thăng cấp tuy rằng cần tương đối nhiều tài nguyên, nhưng mà hắn lại giống như là không có bình cảnh gì, như vậy cũng coi như là một chuyện tốt, dù sao lấy bản lĩnh của Diệp Phàm cũng không nghèo được, chỉ cần có đủ tài nguyên cung ứng liền có thể không ngừng tiến bộ.
______________________