Bạch Vân Cẩn tiễn Diệp Phàm đi xong, quay về liền nhìn thấy Bạch Tuấn Bình không ngừng hút khí ngồi trên ghế.
"Hắn đi rồi?"
Bạch Vân Cẩn gật đầu: "Đi rồi."
"Ta nhớ trước đây ngươi nói cho ta, có một cao nhân tuyệt thế đang theo đuổi đệ đệ ngươi, cao nhân ra tay hào phóng, tính cách hào sảng, vẫn có thể xem là xứng đôi với đệ đệ." Bạch Tuấn Bình nghiến răng nghiến lợi nói.
Bạch Vân Cẩn có chút miễn cưỡng gật đầu: "Đúng vậy!"
"Cao nhân mà ngươi nói chính là thứ như vậy?"
Bạch Vân Cẩn: "...... Diệp Phàm nói chuyện có chút không đáng tin, suy nghĩ cũng tương đối độc đáo, nhưng hắn thật sự là người có bản lĩnh, người của Long Hổ Sơn cũng vô cùng tôn sùng hắn." Phù chú Diệp Phàm chế tác rất được người của Long Hổ Sơn hoan nghênh a.
"Ta nhớ trước đây Tiếu lão gia tử đã ở chung cùng Diệp Phàm mấy ngày?" Bạch Tuấn Bình hỏi.
Bạch Vân Cẩn gật đầu: "Đúng vậy!"
"Lão gia tử kiến thức rộng rãi, trí tuệ cao siêu, không phải người mà ta có thể so sánh được!" Bạch Tuấn Bình lắc đầu cảm thán.
Bạch Vân Cẩn: "......"
Thời điểm Bạch Vân Hi đang mở họp liên tục nhận được mấy cuộc gọi của Bạch Tuấn Bình, Bạch Vân Hi không thể không dừng hẳn hội nghị lại.
________________________
Diệp Phàm đi đến cửa biệt thự liền nhìn thấy Trương Huyên, bên cạnh Trương Huyên còn có một người mặc tây trang đen.
Diệp Phàm mở cửa, mời hai người vào trong.
"Trương Huyên, ngươi tìm ta?"
Trương Huyên lắc đầu, "Thực tế lần này ta chủ yếu là đi cùng vị này tới đây."
"Ngươi khỏe, Diệp tiên sinh! Ta là Thẩm Vệ Long, là đội trưởng tiểu tổ A ban đặc thù của Hoa Quốc, đây là danh thϊếp của ta."
Diệp Phàm gật đầu, nhận lấy danh thϊếp: "Có việc gì sao?"
Thẩm Vệ Long lấy ra một tấm ảnh chụp đưa cho Diệp Phàm: "Diệp thiếu, ngươi biết người này không?"
"Biết." Tên cổ sư vừa mới bị hắn xử lý! "Người này làm sao vậy?"
"Người này thuộc sổ đen của tiểu tổ chúng ta."
Hoa Quốc đất rộng của nhiều, tuy rằng số lượng thuật sư không nhiều nhưng bởi vì dân số đông, thuật sư cũng không ít, thuật sư có tốt có xấu, thuật sư tốt có thể phù hộ bình an một phương, thuật sư xấu lại có nguy hại cực lớn.
Thuật sư thuộc sổ đen của tiểu tổ đặc thù đều là mấy người cực kỳ hung ác, cần thiết phải tiêu diệt.
"Diệp thiếu nhìn cái này xem, nơi này vốn là một thành huyện của quốc gia, nhưng mấy năm trước nước ở đây bị ô nhiễm nghiêm trọng, người trong huyện đều chết hết, sau đó chuyện này đã bị bên trên phong tỏa, dân chúng cho rằng người trong huyện chết do ô nhiễm, nhưng thực tế không phải vậy, người ở đó đều bị cổ sư này độc chết."
"Cổ sư làm xong việc không biết đã làm ra hành động tà ác gì."
Diệp Phàm híp mắt, hắn cảm thấy cổ sư kia là lợi dụng những người này chế tạo Thọ Nguyên Cổ, đáng tiếc, cổ sư kia quá gà mờ, cổ trùng làm ra tuy rằng giữ được mạng, nhưng lại không thể ngăn cản thân thể hắn ngày càng xơ cứng, cho dù hắn không động thủ, cổ sư kia cũng chỉ sống thêm được năm sáu năm liền chết.
"Cổ sư này vẫn luôn hành động trong Hoa Quốc, nhưng hắn thập phần giảo hoạt, tiểu tổ chúng ta đã cử người đi mấy lần cũng không thể bắt hắn lại, bất quá, Diệp thiếu, gần đây chúng ta nhận được một tin tức, nói rằng ngươi đã gϊếŧ hắn." Thẩm Vệ Long nói.
Diệp Phàm chuyển động ánh nhìn một vòng: "Có thể nói như vậy, bất quá, hắn vốn dĩ đã coi như hết tuổi thọ, ta không tính là gϊếŧ người."
"Người này làm xằng làm bậy khắp nơi, Diệp thiếu làm như vậy có thể xem như vì dân trừ hại! Ta thay thế dân chúng cảm ơn ngài!" Thẩm Vệ Long nghiêm túc nói.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "Không cần khách khí, là ta nên làm."
Trương Huyên: "......"
"Diệp thiếu, hiện giờ linh khí trong thiên địa đoạn tuyệt, tu luyện huyền thuật càng ngày càng khó khăn, càng ngày càng nhiều thuật sư đi vào lạc lối, đi vào tà đạo, vô cùng đáng sợ, người thường căn bản không phải đối thủ của bọn họ, tiểu tổ chúng ta chính là vì diệt trừ những người này mà tồn tại."
Diệp Phàm gật đầu: "Các ngươi vất vả."
"Hiện giờ tiểu tổ chúng ta rất thiếu thành viên, rất nhiều chuyện hữu tâm vô lực, ta đại biểu cho tiểu tổ chân thành mời ngài gia nhập!"
Diệp Phàm nghiêng đầu cười cười: "Có lẽ ngươi không biết một chuyện."
Thẩm Vệ Long tò mò hỏi: "Chuyện gì?"
"Phẩm hạnh của ta không đạt tiêu chuẩn! Không thích hợp gia nhập vào tổ chức chính khí lẫm nhiên của các ngươi."
Thẩm Vệ Long xấu hổ cười cười: "Diệp thiếu, chúng ta đã điều tra rõ ràng chuyện của ngươi, phẩm hạnh của ngươi có vấn đề hoàn toàn là hiểu lầm."
Diệp Phàm: "......"
"Nếu ta gia nhập, các ngươi định cho ta bao nhiêu tiền lương a? Một năm 1 tỷ có được không? Gần đây ta đang bận rộn kiếm đủ sính lễ, nếu ta gia nhập, các ngươi có thể trả cho ta bao nhiêu tiền?" Diệp Phàm hỏi.
Thẩm Vệ Long xấu hổ cười cười: "Không có! Tài chính của tổ chức chúng ta không quá sung túc."
Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Đây là điển hình của muốn ngựa chạy lại không muốn cho ngựa cỏ.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "1 tỷ cũng không có, vậy các ngươi đi làm có ý nghĩa gì chứ? Không đi không đi!"
Thẩm Vệ Long khó xử nhìn Diệp Phàm: "Diệp thiếu thật sự không có hứng thú sao?"
Diệp Phàm lắc đầu: "Không có!"
Thẩm Vệ Long tiếc nuối nói: "Đây là danh thϊếp của ta, nếu Diệp thiếu thay đổi chủ ý, tùy thời có thể đến."
Diệp Phàm gật đầu: "Được!"
_______________________