Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1079

Kim Long nghiêm mặt nhìn Bạch Vân Hi: “Ta có một việc cần ngươi hỗ trợ.”

Bạch Vân Hi cung cung kính kính nói: “Không biết có chuyện gì, nếu vãn bối có thể giúp, nhất định sẽ tận lực.”

Kim Long cau mày: “Huyết thống của ngươi cùng Dật Trần khá gần, có lẽ có thể thông qua huyết mạch hồi tưởng để tỏa định vị trí của hắn.”

Diệp Phàm phồng quai hàm lên, nhịn không được nói: “Tiền bối, huyết mạch hồi tưởng chỉ có tác dụng với tu sĩ huyết mạch gần, tuy rằng Vân Hi cũng là người Bạch gia, nhưng huyết thống đã cách mấy chục đời, khả năng có tác dụng không lớn, nếu như ngươi cùng Bạch tổ tông là đạo lữ, thông qua khế ước đạo lữ tìm càng dễ hơn, lại nói tiếp, ngươi cùng Bạch tổ tông là đạo lữ sao?”

Kim Long táo bạo lắc đuôi: “Chúng ta đương nhiên là đạo lữ, ngươi cho rằng ta không muốn dùng khế ước đạo lữ sao? Hắn che chắn ta, không muốn để ý đến ta.”

Diệp Phàm: “……” Nhất định là vì cái tên này quá kém, cho nên Bạch tổ tông mới che chắn hắn.

Kim Long không vui trừng Diệp Phàm: “Nhìn cái gì mà nhìn, nói cho ngươi biết, tình cảm của ta cùng Dật Trần rất tốt! Tốt hơn các ngươi rất nhiều rất nhiều lần.”

Diệp Phàm: “……” Tốt đến Bạch tổ tông che chắn ngươi?

Kim Long vội vàng nhìn Bạch Vân Hi: “Chúng ta tìm một chỗ, tiến hành huyết mạch hồi tưởng đi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

-------------------------

Bạch Vân Hi nằm trên giường, một giọt huyết phiêu phù trên đỉnh đầu Bạch Vân Hi.

Kim Long đánh ra mấy cái pháp quyết, huyết châu tức khắc quang mang đại thịnh, bao phủ khắp người Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nhắm chặt hai mắt, huyết châu vừa bao phủ Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi liền cảm giác thấy linh hồn đi đến một nơi thần kỳ.

Bạch Vân Hi nhìn thấy từng tòa từng tòa núi băng cao ngất trong mây, bên trên núi băng có mấy con yêu thú đang nhảy loạn.

Trong hốt hoảng, Bạch Vân Hi cảm giác linh hồn bay vào bên trong một tòa núi băng, giữa núi băng có một con sông băng đang chảy.

Trên sông băng có một tòa linh quan, nằm trong linh quan là một nam từ phong hoa tuyệt đại.

Bạch Vân Hi nhìn thấy người nằm trong linh quan đột nhiên mở bừng mắt, ánh mắt như băng tuyết nhìn thẳng Bạch Vân Hi, tu sĩ nọ nhàn nhạt nhìn Bạch Vân Hi một cái, Bạch Vân Hi cảm giác được một cỗ lạnh lẽo xuyên thấu nội tâm.

Huyết châu nổi trên đỉnh đầu Bạch Vân Hi đột nhiên nổ mạnh.

Bạch Vân Hi mở mắt, Kim Long kích động nhìn Bạch Vân Hi hỏi: “Thế nào, nhìn thấy hắn không?”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không nhìn thấy.”

Kim Long buồn bực nhìn Bạch Vân Hi, tức giận nói: “Sao lại không nhìn thấy chứ?”

Bạch Vân Hi xấu hổ cười: “Tiền bối dùng khế ước đạo lữ cũng không nhìn thấy, ta không nhìn thấy không có gì kỳ quái! Luận quan hệ vẫn là tiền bối cùng lão tổ tông gần gũi hơn……”

Kim Long ủ rũ gật đầu: “Nói vậy cũng đúng.”

Kim Long ném một tấm phù truyền tin cho hai người, rầu rĩ nói: “Nếu như nghĩ đến cái gì truyền tin cho ta biết, nếu gặp phải phiền toái cũng có thể bảo ta, nếu có người gây sự, báo tên ta ra.”

Bạch Vân Hi tò mò hỏi: “Ta vẫn chưa biết tên của tiền bối?”

Kim Long gật đầu: “À, đúng, bản tôn tên thật Ngao Bất Phạ, nhưng mọi người đều gọi ta là Kim Long đại nhân.”

Bạch Vân Hi: “……” Ngao Bất Phạ (không sợ), một đoạn ca từ không tự chủ được nổi lên trong lòng Bạch Vân Hi, luyện thành thần công hộ thể, gặp được con gián ta không sợ không sợ, thần kinh của ta tương đối lớn……

Bạch Vân Hi nguyên bản cảm thấy tên của Ngao Tiểu No đã đủ nát, không ngờ tên của vị tiền bối này cũng…… nát như thế, long tộc đặt tên thật sự khiến người ta không còn lời gì để nói!

Kim Long vừa định rời đi, tựa hồ nghĩ tới cái gì, ném hai khối lệnh bài cho hai người.

“Đây là lệnh bài của ta, các ngươi quá yếu, rất dễ gặp vấn đề, có lệnh bài này không như thế, gặp phải tên nào khó chơi, chỉ cần thả lệnh bài này ra, đối phương sẽ lập tức chân mềm.” Kim Long khí phách hăng hái nói.

Diệp Phàm vuốt ve lệnh bài, hoài nghi hỏi: “Dùng tốt như vậy sao?”

Kim Long bất mãn: “Ngươi đang nghi ngờ thực lực của bản tôn sao? Một móng vuốt của ta là có thể đánh bay ngươi, cái tên dê hai chân đáng chết.”

Diệp Phàm: “……” Hình như Bạch Dật Trần cũng là dê hai chân đi.

Kim Long bay lên không trung, giống như là thị uy với Diệp Phàm rống giận một tiếng, sau đó thong thả biến mất.

Diệp Phàm dùng linh hồn lực tìm tòi khắp nơi một vòng, xác nhận Kim Long đã biến mất, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Ta còn tưởng rằng hắn hóa hình sẽ là một lão nhân cơ chứ, không ngờ lại là một tên shota! Nhưng cũng có khả năng là hắn đang giả non.” Diệp Phàm rầu rĩ nói.

Bạch Vân Hi: “……”