Vài ngày sau, Bạch Vân Hi tìm đến Phế Khí Đường.
Bạch Vân Hi đẩy cửa lớn của Phế Khí Đường ra, bên trong toàn là tro bụi.
Diệp Phàm nhìn thấy Bạch Vân Hi đến, vui mừng ra mặt, “Vân Hi, ngươi đến rồi?”
Bạch Vân Hi gật đầu, Thiên Tinh tiên vương trông chừng Bạch Vân Hi rất chặt, Bạch Vân Hi vất vả lắm mới tìm được một cơ hội ra ngoài thông khí.
“Sao ngươi lại biến thành như vậy?” Bạch Vân Hi nhíu mày hỏi.
Pháp bào trên người Diệp Phàm dơ dơ dáy dáy, đầu tóc thì lộn xộn, nhìn trông rất giống dân chạy nạn.
Diệp Phàm hơi xấu hổ lau mặt, tay của Diệp Phàm đã bị bẩn, lau lên mặt cũng không khá hơn bao nhiêu, Diệp Phàm tung ra một tấm Tịnh Trần Phù rửa sạch chính mình.
Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng luống cuống tay chân của Diệp Phàm, nở nụ cười.
“Ngươi bị phân phối đến Phế Khí Đường sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
“Đã quen chưa? Có cần đổi sang nơi khác không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Vân Hi đứng thứ hai trong cuộc thi tuyển chọn vào Võ Viện, địa vị cao hơn người đứng thứ nhất Tạp Viện là Diệp Phàm nhiều, hiện tại Bạch Vân Hi đã trở thành đệ tử tinh anh, được học viện coi thành trọng điểm bồi dưỡng, có Thiên Tinh tiên vương làm chỗ dựa, không có ai dám đánh chủ ý lên người Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi muốn giúp Diệp Phàm, hiệu trưởng Tạp Viện sẽ cho Bạch Vân Hi mấy phần mặt mũi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không cần, nơi này rất thú vị, ta có một ý tưởng, nếu như thành công, ta rất nhanh là sẽ trở thành một tiên nhân giàu có.”
Bạch Vân Hi cười hỏi: “Ý tưởng gì?”
“Ở đây có rất nhiều pháp khí vứt đi, tinh luyện ra linh tài cũng không có bao nhiêu giá trị, nhưng nếu như chữa trị thành công chúng nó, sau đó lại bán đi, chỉ giá chênh lệch thôi là có thể kiếm rất nhiều, nếu như việc này thành công, vậy nó sẽ là khởi điểm cho kế hoạch bá nghiệp vĩ đại của ta.” Diệp Phàm nói đến đây, hai mắt tỏa sáng lấp lánh.
Bạch Vân Hi: “…… Vậy kế hoạch bá nghiệp vĩ đại của ngươi có manh mối gì chưa?”
Diệp Phàm gật đầu, tự tin nói: “Mọi sự đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu mỗi đông phong!”
Ngao Tiểu No cười ngã thẳng cẳng, “Vân Hi, đừng có nghe hắn, cái tên này chỉ biết đắc tội tất cả mọi người, cộng thêm với lãng phí tích phân.”
Diệp Phàm không vui mắng: “Ai lãng phí tích phân, ngươi đừng có nói bậy.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Tích phân còn đủ không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Còn đủ.”
Bạch Vân Hi nói: “Pháp khí trên tiên giới không giống pháp khí dưới hạ giới, luyện khí sư ở trên này đều có thể tuyên khắc đồ án linh trận.”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, có rất nhiều pháp khí vứt đi ở đây đều là bị hỏng đồ án linh trận, chỉ cần chữa trị lại là có thể dùng.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Cái này ta biết, nhưng ta nghe nói chữa trị đồ án linh trận khó khăn hơn vẽ linh trận mới nhiều, có rất nhiều luyện khí sư tình nguyện luyện chế pháp khí lại lần nữa còn hơn là lãng phí thời gian để chữa trị đồ án linh trận.”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng thế, gần đây ta đọc rất nhiều thư tịch về đồ án linh trận, ta cảm thấy trên phương diện đồ án linh trận ta rất có thiên phú.”
“Hẳn là bởi vì linh hồn lực của ngươi rất mạnh mẽ đi.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy.”
“Nếu trên con đường dựng nghiệp gặp phải vấn đề gì, ngươi có thể đi khu linh tuyền của học viện ngâm một lúc, ngâm linh tuyền bốn ngày cần một ngàn tích phân, nếu ngươi đi ngâm, nhất định sẽ có được thu hoạch không tệ, linh tuyền của học viện thật sự là tiên tuyền, những linh tuyền mà trước đây chúng ta từng gặp căn bản không thể so.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được! Khi nào rảnh ta sẽ đi xem, Vân Hi, sư phụ của ngươi thế nào?”
Bạch Vân Hi cau mày nói: “Sư phụ khá là lạnh nhạt, rất nghiêm khắc với ta, còn lại không có vấn đề gì.”
“Dạo gần đây có ai mời ngươi gia nhập bang hội không?” Bạch Vân Hi hỏi.