Khí Tử Tu Tiên

Chương 718

Thẩm Mạn Thanh cười lạnh: "Diệp Phàm! Ngươi cư nhiên còn dám xuất hiện?"

Diệp Phàm vân đạm phong khinh nhìn Thẩm Mạn Thanh: "Ta vì sao không dám xuất hiện?"

Khi Diệp Phàm nói chuyện đồng thời tung ra mấy trăm căn trận kỳ, bố trí một cái vây trận.

Thẩm Mạn Thanh nhìn trận pháp Diệp Phàm bố trí, đầy mặt túc sát: "Ngươi có ý gì, sợ ta chạy?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Ta sợ ngươi phát hiện đánh không lại ta liền chạy, cho nên bố trí trước một cái trận pháp, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào."

Thẩm Mạn Thanh sắc mặt âm u, "Thật can đảm! Lần trước không có gϊếŧ chết ngươi, lần này ta xem ngươi chạy hướng nào!"

Diệp Phàm híp mắt, nổi giận mắng: "Kỹ nữ thối, ngươi cũng không xem xem đây là nơi nào, đây là Hắc Thạch Cốc, là chỗ nói chuyện của cấp bậc luyện thể, nữ nhân ngươi hôm nay liền táng thân lại nơi này đi!"

Thẩm Mạn Thanh lạnh lùng mắng: "Kẻ điên!"

Tu sĩ tu vi cao cấp bậc luyện thể chưa chắc đã cao, nhưng tuyệt đối sẽ không quá thấp, Thẩm Mạn Thanh đã thăng cấp Nguyên Anh, muốn kết thành Nguyên Anh cần thiết trải qua thiên lôi rèn luyện, có thể chịu đựng lôi kiếp rèn luyện, thể chất của tu sĩ liền có thể tăng vọt.

Diệp Phàm vung kiếm lên, ngọn lửa đen nhánh phi dương đầy trời.

"Kẻ điên? Ngươi mới điên, ta muốn làm thịt nữ nhân điên ngươi!"

Diệp Phàm vung U Minh Kiếm đánh lên với Thẩm Mạn Thanh, thời điểm Thẩm Thu Nguyệt chạy tới, vừa lúc nhìn thấy Diệp Phàm cùng Thẩm Mạn Thanh chiến đấu kịch liệt.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm cùng Thẩm Mạn Thanh đánh trời đất u ám, khóe miệng hơi cong lên.

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lần trước đánh với Thẩm Mạn Thanh, Diệp Phàm rõ ràng ở hạ phong, nhưng tại nơi này, Diệp Phàm rõ ràng cao hơn Thẩm Mạn Thanh một đầu, đòn sát thủ của Diệp Phàm đều chưa dùng tới, thủ thắng hẳn là sẽ không khó.

Thẩm Thu Nguyệt nhìn một màn này, bỗng nhiên trừng lớn mắt, quay đầu lại nhìn Bạch Vân Hi, kinh thanh nói: "Ngươi là Bạch Vân Hi."

Bạch Vân Hi cười cười: "Đúng vậy."

Thẩm Thu Nguyệt cuối cùng cũng minh bạch lần đầu tiên gặp được "Võ Tư Hàm" địch ý của đối phương là từ đâu đến.

Bạch Vân Hi không để ý tới Thẩm Thu Nguyệt, dừng bên người Thịnh Chí Hạo, thay Thịnh Chí Hạo chặn lại công kích của hai tu sĩ Thiên Nhất Phái, đưa cho Thịnh Chí Hạo một bình đan dược.

Thịnh Chí Hạo nhận lấy, không chút nghi ngờ liền dùng đan dược.

Thịnh Chí Hạo lúc trước bị Liễu Vân Hà đả thương, sau đó vẫn luôn bị người Thiên Nhất Phái áp bách, tiêu hao hết phù chú, đan dược trên người, hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, nếu Diệp Phàm tới muộn hơn một chút, hoàn toàn có thể nhặt xác cho Thịnh Chí Hạo.

Thịnh Chí Hạo dùng đan dược, tức khắc cảm thấy một cỗ dược lực ôn hòa tràn ra trong thân thể, thương thế tức khắc giảm bớt, linh lực khô kiệt trong kinh mạch chậm rãi đầy lên.

Thẩm Thu Nguyệt nhìn Diệp Phàm cùng Thẩm Mạn Thanh giao chiến, trong lòng dâng lên một cỗ lo lắng nồng đậm.

Sư phụ Thẩm Mạn Thanh hoàn toàn không có ưu thế, Diệp Phàm không lấy ra Thiên Hỏa, Dung Thiên Kính, chỉ dựa vào một thanh kiếm liền áp chế sư phụ xuống hạ phong.

Diệp Phàm một kiếm ngang trời, ngọn lửa màu đen gào thét lao về phía Thẩm Mạn Thanh.

Thẩm Mạn Thanh cảm thấy một cỗ lực lượng quỷ dị xông vào trong thân thể, ăn mòn kinh mạch của nàng.

Diệp Phàm hưng phấn vung hắc kiếm, mặt đất bị bóng kiếm chém ra từng khe rãnh, sương khói nóng bỏng phun ra.

Thẩm Thu Nguyệt lo lắng nhìn Thẩm Mạn Thanh, năng lực Diệp Phàm biểu hiện ra hoàn toàn không giống một Kim Đan.