Khí Tử Tu Tiên

Chương 430

Biệt thự của Diệp Phàm.

Mộ Liên Bình tò mò ngồi xổm xuống, nhìn hai con rùa đen trong bể nước trong suốt.

"Diệp thiếu, sao ngươi lại mua một bể nước lớn như vậy?"

Diệp Phàm: "......" Bởi vì con Huyền Quy kia thích lớn, kén cá chọn canh, nếu hắn mua nhỏ, quy đại gia liền cắn người!

"Mua nhỏ không đủ dùng a!" Diệp Phàm đáp.

Mộ Liên Bình nhìn bể nước: "Sao có thể không đủ dùng được, chỉ có hai con rùa đen mà thôi, một con còn nhỏ như vậy, mua bể lớn cũng quá chiếm diện tích."

"Đúng là hơi chiếm diện tích một chút, nhưng cũng không có biện pháp nào khác."

Huyền Quy thu nhỏ lại chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhìn qua thập phần đáng yêu, Diệp Phàm âm thầm bĩu môi, rõ ràng là một tên đại quái vật, súc nhỏ bán manh như vậy, thật không e lệ!

Mộ Liên Bình hoang mang nhìn về phía Huyền Quy: "Con rùa đen này thật kỳ quái."

Diệp Phàm nhìn Mộ Liên Bình, thầm nghĩ: Tiểu tử Mộ Liên Bình này rất tinh mắt a, vừa nhìn liền biết Huyền Quy kỳ quái. "Kỳ quái chỗ nào?"

"Diệp thiếu, rùa đen ngươi mua lúc trước hình như có chút sợ nó a!" Mộ Liên Bình thầm nghĩ: Nếu hắn nhớ không lầm, con rùa đen mà Diệp Phàm mua lúc trước này tính tình cực kỳ ương ngạnh! Ai chọc nó, nó liền phun nước đe dọa, hiện tại lại giống y như chim cút, rùa đen nhỏ vừa đuổi theo, nó liền chạy trối chết, thật lãng phí cho vóc dáng to lớn của nó.

Diệp Phàm cau mày nhìn Huyền Quy: "Cẩn thận một chút, tính tình nó không tốt."

"Tính tình con con rùa đen nhỏ này rất kém cỏi sao?" Mộ Liên Bình hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Không phải rất kém, là phi thường phi thường kém!"

Mộ Liên Bình: "......"

"Diệp thiếu, rùa này ngươi lấy từ đâu ra vậy?"

Diệp Phàm nhún vai nói: "Nhặt ngoài biển."

Lúc trước ở trên biển, Huyền Quy ngẫu nhiên biết được Diệp Phàm biết luyện đan, vì vậy hai bên đạt thành giao dịch, Huyền Quy cung cấp tài liệu, Diệp Phàm luyện chế đan dược, đan dược luyện chế ra Huyền Quy chiếm tám phần, Diệp Phàm chiếm hai phần.

Ở tu chân giới, đan sư luyện thành đan dược phải thu ít nhất một nửa, nhưng hiện tại Diệp Phàm đánh không lại Huyền Quy a! Hắn đánh không lại Huyền Quy, bị chia cho ít cũng chỉ có thể nhịn.

Rùa đen nhỏ tràn đầy khinh thường nhìn Mộ Liên Bình một cái, nhắm mắt lại nằm lên trên một cục đá.

Mộ Liên Bình hoang mang nói: "Đầu năm nay rùa đen đều kiêu ngạo như vậy sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Đầu năm nay rùa đen đều không dễ hầu hạ, chẳng trách thời điểm người ta mắng chửi người đều thích mắng vương bát đản (vương bát: rùa), rùa đen vương bát đản, khẳng định là càng không dễ hầu hạ!"

"Diệp thiếu, ngươi một lần ra biển chính là đi tận mấy tháng a!"

"Mấy tháng này không xảy ra chuyện gì đi?" Diệp Phàm hỏi.

"Người Diệp gia tới tìm ngươi, bất quá, bởi vì ngươi không ở đây, bọn họ đành phải trở về, cũng may Diệp thiếu ngươi không ở, bằng không liền phải bị phiền chết!"

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Mộ Liên Bình: "Chỉ là người Diệp gia mà thôi, bọn họ tới có chuyện gì sao?"

Mộ Liên Bình nhún vai đáp: "Nghe nói Diệp gia sắp phá sản."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Không thể nào."

Mộ Liên Bình lắc đầu: "Tình hình cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng hình như có liên quan tới hoạt động công khoản cùng chất lượng sản phẩm không đạt tiêu chuẩn bị trả hàng."

Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Phá sản thì phá sản đi, dù sao Diệp gia có tiền cũng không phân cho hắn.

"Diệp thiếu, mùi hương trong phòng là gì vậy?"

"Một chút đàn hương mà thôi."

Túy Hồn Hương chính bản hẳn là có thể thôi miên Huyền Quy, nhưng bởi vì tài liệu không được đầy đủ, phiên bản Diệp Phàm phối trí ra có tác dụng kém hơn Túy Hồn Hương, nhưng đối với Huyền Quy mà nói lại giống như đồ ăn vặt, Huyền Quy liền bá đạo yêu cầu Diệp Phàm thời thời khắc khắc phải đốt.

Phối trí Túy Hồn Hương tốn kém rất nhiều, Diệp Phàm làm mà đau lòng không ngớt.

Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu! Tuy rằng tâm không tình nguyện, Diệp Phàm vẫn chỉ có thể mỗi ngày phối trí dựa theo yêu cầu của Huyền Quy.

----------------------------------------------------