Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 260

Tổng tư lệnh phụ trách huấn luyện bọn họ là Đại Tướng Vu Dục.

Vu Dục mặc trang phục huấn luyện già dặn, ủng chiến màu đen dẫm trên mặt đất, phát ra "Đạp đạp đạp" tiếng vang.

Bốn phía nơi trú quân có vài chiếc đèn pha siêu sáng, đèn pha ngẫu nhiên lướt qua đội hình, chiếu ra khuôn mặt mệt mỏi của mỗi người.

Randall là người đứng hàng đầu vị trí thứ nhất, Trần Tuấn Vũ cùng Trần Khiết đứng bên cạnh hắn, còn Trương Lợi bởi vì cái đầu tương đối hơi lùn, xếp vị trí cuối cùng của hàng thứ nhất.

Vu Dục chắp tay sau lưng, ở trước mặt mọi người đi qua lại, lúc này mới đột nhiên dừng lại, đối mặt với tất cả mọi người, lớn tiếng nói: "Ta muốn nói cho các em một tin tức vô cùng xấu!"

Lời nói dừng lại một lúc, không có bất cứ người nào phát ra tiếng vang.

"Trong những trận đấu đã qua, tình huống tạm thời gia tăng nhân viên tiếp tế hầu như không tồn tại, tuy nhiên tình huống gia tăng cơ giáp tiếp tế lại đặc biệt rõ ràng.

Người phụ trách bộ chỉ huy căn cứ cùng Hướng Thương tinh cầu thượng nghị thống nhất, bọn họ đối với diễn tập quân sự điều chỉnh quy tắc! Yêu cầu, hai bên thi đấu, bất kể là nhân viên hay là cơ giáp phối trí đều là cố định!

Nói cách khác, một khi diễn tập chính thức bắt đầu, chiến sĩ hai bên sẽ không được gia tăng nhân viên từ bên ngoài hoặc tiếp tế cơ giáp! Đương nhiên, chế tạo sư cơ giáp trong quá trình trận đấu hợp thành cơ giáp không bị tính là cơ giáp tiếp tế.

Bởi vậy, lần này trước khi diễn tập chính thức bắt đầu, chúng ta sẽ đối với từng binh sĩ tham gia diễn tập tiến hành khảo hạch nghiêm khắc.

Đối với chiến sĩ cơ giáp, chúng ta khảo hạch chủ yếu là tố chất thân thể cùng cách đấu kỹ năng, đối với hậu cần phụ trợ mọi người, chủ yếu khảo hạch ở kỹ năng chuyên nghiệp.

Trong đó cần đặc biệt nâng lên chính là, mời các vị chế tạo sư cơ giáp chú ý! Bởi vì diễn tập lần này từ đầu đến cuối có gần một nửa cơ giáp X, cho nên, chúng ta đối với khảo hạch của chế tạo sư cơ giáp chủ yếu ở chỗ, có thể hay không đối với cơ giáp X tiến hành bổ sung nguồn năng lượng!

Cho nên lần phát biểu này chính là nội dung chủ yếu!

Tất cả binh sĩ nghe lệnh! Chiến sĩ cơ giáp phụ trọng 40 kg chạy 15 km! Người phụ trợ không phụ trọng chạy 15 km! Lập tức xuất phát!

Randall dẫn đầu chạy trước tiên.

Trần Tuấn Vũ theo phía sau hắn, vừa chạy, một bên nhỏ giọng nói: "Quy tắc mới cực kỳ bất lợi đối với chúng ta.

Hạ Mạt đã mang thai hai tháng, rõ ràng không có khả năng tham gia tập huấn.

Nhưng mà nếu như hắn không đến, chúng ta sẽ không đủ năng lượng để sử dụng cơ giáp X, hơn nữa cấp bậc cơ giáp chỉnh thể của đối phương hơi cao, kết quả như thế nào thật sự còn khó có thể đoán trước được."

Lời nói này vô cùng xác thực.

Tuy tính năng cơ giáp X bá đạo, nhưng để ứng phó, chế tạo sư cơ giáp có thể đối với cơ giáp X tiến hành bổ sung nguồn năng lượng ít càng thêm ít, nói cách khác, chuyện này sẽ hạn chế cực lớn đến số lần sử dụng cùng thời hạn cơ giáp.

Randall mắt nhìn phía trước, nghe thấy Trần Tuấn Vũ nói, thoáng suy tư một lát, hỏi: "Nếu để cậu tiến hành bổ sung năng lượng cho Vinh Quang 3000X, thì xác xuất thành công nhiều bao nhiêu?"

".. .5 phần." Trần Tuấn Vũ hơi ngưng lại, tiếp theo nói bổ sung: "Nếu như là cơ giáp Hắc Kiêu Hào cấp SS, xác xuất thành công còn có thể giảm xuống, đại khái chỉ còn 3 phần."

Randall im lặng, nhanh chóng tiến lên. Sau khi thuận lợi hoàn thành 15 km việt dã, tất cả mọi người mồ hôi chảy ròng ròng .

Vu Dục chắp tay sau lưng, đứng ngay phía trước đội ngũ: “Cho các em thời gian 10 phút đồng hồ ăn bữa sáng, sau bữa sáng, chiến sĩ cơ giáp đi theo ta tiến về trước sân tập bắn; nhân viên hỗ trợ đi theo huấn luyện viên tương ứng tiến hành học chương trình huấn luyện. Giải tán!"

Các binh sĩ nhanh chóng phóng tới căn tin, ăn như hổ đói.

Động tác Randall mặc dù không chậm, nhưng mà tuyệt đối được xưng tụng ưu nhã, rất nhanh ăn xong đồ ăn, liền ngồi tại chỗ nhìn Trần Tuấn Vũ: “Hay là cậu xin chuyển thành chế tạo sư cơ giáp đi! Chế tạo sư cơ giáp cao cấp vốn cực kỳ thiếu thốn, nếu như ngay cả cậu...."

"Điện hạ, mặc dù ta đảm nhiệm chế tạo sư cơ giáp, cũng không nhất định có thể ứng phó được việc bổ sung nguồn năng lượng cho cơ giáp X." Trần Tuấn Vũ để bát đũa xuống: “Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng mà ta cùng X đại sư chênh lệch thật sự rất lớn."

Lời này để làm mấy người rơi vào trầm mặc.

Trương Lợi nhăn đầu lông mày: “Theo như cậu nói, mặc dù trong tay chúng ta có cơ giáp X, cũng không có cách nào đánh thắng một trận?"

"Không may là thiếu người bổ sung nguồn năng lượng cơ giáp."

Randall trầm mặc một lát, nói: "Tình trạng cơ thể Hạ Mạt cơ bản đã ổn định, nhưng mà nếu để cho em ấy đi vào chiến trường, thật sự là quá nguy hiểm..."

"Điện hạ, chúng ta hiểu." Trương Lợi đối với chuyện này bày tỏ vạn phần hiểu! Có thể may mắn mang thai bảo bảo, người bình thường đều hận không thể lập tức đem chửa phu hoàn toàn giám thị, càng đừng nhắc đến việc cho hắn đi vào chiến trường.

Lúc trước ở giải thi đấu liên minh trường cao đẳng các hành tinh, sở dĩ Hạ Mạt sẽ tham gia hết tranh tài tất cả đều là bởi vì thời điểm mới bắt đầu tất cả mọi người đều không phát hiện ra tình trạng thân thể của hắn, chờ lúc phát hiện, Hạ Mạt đã ở đấu trường rồi, hơn nữa bản thân Hạ Mạt cũng vô cùng kiên trì.

Thế nhưng hôm nay...

Trừ phi Hạ Mạt có thể bài trừ muôn vàn khó khăn, tự nguyện xin tham gia quân sự diễn tập, nếu không hắn căn bản không có khả năng tham dự.

Nhưng mà bất kể nghĩ như thế nào, Trương Lợi đều không cho rằng Hạ Mạt sẽ vào trong bộ đội, dù sao hiện tại hắn đã là chuẩn Vương phi mà mọi người đều biết, hơn nữa còn là một Omega quý báu duy nhất một lần mang thai hai bảo bảo.

Chạng vạng tối, trong hoàng cung.

Hạ Mạt cùng Lannado và Larry cơm nước xong xuôi.

Sau khi ăn xong, ba người ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm. Larry nắm tay Hạ Mạt, trong thanh âm tràn đầy lo lắng: “Mạt Mạt, trong khoảng thời gian này Randall không ở bên cạnh, con phải chăm sóc mình thật tốt."

"Phụ hậu xin yên tâm, con có chừng mực."

"Trên người của con ký thác hy vọng của hoàng thất, nên không thể có bất kỳ sơ xuất nào."

"Con hiểu." Hạ Mạt gật gật đầu, rủ mắt xuống áy náy nói: "Điện hạ trong bộ đội huấn luyện cực khổ như thế, con cũng không thể giúp chút gì..."

Larry vội nói: "Con ngàn vạn lần không được nghĩ như vậy. Con tốt nhất dưỡng thai, bình bình an an đem hai tiểu bảo bối sinh ra, chính là giúp Randall rất nhiều."

"Vâng."

Trong lúc hai người nói chuyện, Lannado đã xem hết tin tức Vu Dục gửi tới, thở dài thườn thượt một hơi.

Hạ Mạt hỏi: "Phụ vương làm sao vậy?"

Lannado treo lên bộ dáng tươi cười, từ ái trả lời: “Không có việc gì. Mạt Mạt, cũng không còn sớm, phụ hoàng đưa con về nghỉ ngơi."

Hạ Mạt nhìn nhìn thời gian bên trên quang não, mới 7:30 tối, giờ này mọi ngày Lannado đều ước gì cậu ở lâu một lát, hôm nay lại gấp gáp muốn cậu rời khỏi?

Đoán chừng phụ hoàng là có chuyện không muốn cho cậu biết.

Hạ Mạt cười đứng lên, uyển chuyển cự tuyệt đề nghị của Lannado, một mình rời khỏi.

Larry nhìn bóng lưng Hạ Mạt biến mất ở phía sau bức rèm che, vì thế hỏi "Xảy ra chuyện gì?"

"Quy tắc diễn tập quân sự thay đổi! Quy tắc mới quy định, một khi tham gia diễn tập phải xác định nhân viên cùng phân phối cơ giáp, không thể lại thêm vào.

Hiện tại Vu Dục lo lắng nhất chính là cấp bậc cơ giáp X quá cao, chế tạo sư cơ giáp hiện có chỉ sợ không đủ năng lực đối với nó tiến hành bổ sung nguồn năng lượng! Nếu như đến trước khi diễn tập bắt đầu vẫn không thể giải quyết vấn đề bổ sung nguồn năng lượng của cơ giáp X này, chỉ sợ diễn tập lần này của chúng ta cuối cùng cũng lại là thất bại."

"Đây đúng là phiền toái lớn." Larry nhíu mày: “Hơn phân nửa do nội các giở trò đi! Mục đích đúng là vì phòng ngừa X đại sư trợ giúp quân đội bổ sung năng lượng.

Ai, chỉ tiếc lúc này Mạt Mạt có thai, nếu không còn có thể..."

"Cho nên Vu Dục cũng cảm thấy vô cùng khó khăn..."

Phía sau bức rèm che, Hạ Mạt sắc mặt nghiêm túc, lặng lẽ rời khỏi.

Đợi cậu trở lại thiên điện bên trái, mới không đến 8:00.

Trong khoảng thời gian này, ban ngày Hạ Mạt chế tạo cơ giáp, buổi tối cơ bản đều dùng thời gian nghỉ ngơi nhớ tới Randall! Randall mới rời khỏi gần hai ngày, ban đêm cậu đã không thể say giấc, buổi tối thường xuyên từ trong cơn ác mộng tỉnh lại.

Cậu và Randall có ước định thời gian trao đổi cố định, nhưng chỉ ngắn ngủi chục phút căn bản là không thể thỏa mãn khát vọng cùng tưởng niệm cậu đối với Randall.

Gối đầu một mình khó ngủ trong đêm, cậu luôn không cách nào ức chế được suy nghĩ tới nhiệt độ cơ thể cùng ôm ấp của Randall! Nhưng bởi vì do các bảo bảo trong bụng nên cậu không cách nào tùy hứng đuổi theo bước chân của Randall.

Hạ Mạt tựa ở đầu giường, trước người là hình chiếu ba chiều hiện lên ảnh chụp của Randall! Cậu lần lượt lật từng cái một, sau lưng mỗi một tấm hình đều có chuyện xưa của hắn... Nhìn ảnh chụp của Randall, thời gian bất tri bất giác đã đến 10:10 phút.

Quang não dưới góc phải bỗng nhiên xuất hiện đề nghị trò chuyện video của Randall, Hạ Mạt nhanh nhẹn một cái, thân thể lập tức ngồi thẳng, nhanh chóng ấn xuống nút nghe.

"Đã huấn luyện xong?" Hạ Mạt hưng phấn hỏi.

Ở bên trong hình chiếu, Randall gật đầu với biên độ nhỏ, ngũ quan lập thể mà thâm thúy như dao khắc, bên trong con mắt màu xanh lam tất cả đều không che giấu được ôn nhu: “Hôm nay các bảo bảo có nghe lời không?"

Hạ Mạt buồn cười: “Mới hơn hai tháng thôi, có nghe lời hay không có gì khác nhau?"

Randall nhìn hắn cười vui vẻ, kìm lòng không được nhếch khóe miệng câu dẫn: “Lo lắng em sống không được tốt."

"Làm sao có thể như vậy?" Hạ Mạt khoa trương nói: "Muốn ngủ thì ngủ, muốn ăn thì ăn, so với các anh tự tại vui sướиɠ hơn nhiều."

Randall ánh mắt càng ngày càng nhu hòa.

Bên trong hình chiếu Hạ Mạt sinh động như thế, phảng phất như người đang ở trước mắt! Hắn thất thần vươn tay hướng Hạ Mạt, đầu ngón tay xuyên qua đôi má Hạ Mạt, động tác cứng đờ, hắn thất vọng thu tay lại.

Hạ Mạt vội nói: "Đợi một chút."

Randall nhìn cậu, chỉ thấy Hạ Mạt cũng hướng hình chiếu vươn tay, cậu "Nắm tay" Randall, cầm lên hôn xuống.