Rất nhanh, bên ngoài lô-cốt chỉ còn lại Hạ Mạt, Randall cùng Vu Triết.
Vu Triết từ trước đến nay không phải người nói nhiều, giờ phút này đang vùi đầu vào quang não, cũng không biết đang làm cái gì.
Hạ Mạt cùng Randall ngồi cùng một chỗ, xem xem những đồ gia vị bọn họ có.
Rất nhanh, Hạ Mạt ngẩng đầu, chỉ vào bình bình lọ lọ trước người, nói: "Đồ gia vị vô cùng đầy đủ, cũng là anh biết đoán trước."
Randall hơi cong môi một cái.
"Tiếp theo chờ củi đốt và con mồi!"
Sau mười lăm phút, Trương Lợi cùng Trần Khiết trở về đầu tiên.
Trần Khiết đi đến chỗ gần, phóng xuất ra một đống cành cây khô từ trong nhẫn không gian.
Hạ Mạt giơ ngón cái với bọn họ: “Hiệu suất thật là cao."
Dưới sự hợp lực của mấy người, đống lửa rất nhanh bị đốt lên.
Chỉ một lúc sau, Lance cùng Trần Tuấn Vũ cũng trở về, bọn họ hoạch tương đối khá, một con dê rừng nhỏ, một con thỏ béo, hai con cá.
Lance nói: "Hoàng huynh, dê rừng cùng thỏ có thể trực tiếp nướng, cá có thể làm thành canh cá, cho tiểu hoàng điệt uống."
Trong nội tâm Hạ Mạt ấm áp, cảm động nhìn Lance.
Lance nhếch môi cười đến xán lạn: “Biết ưu điểm của tớ chưa, chờ Hoàng điệt của tớ sinh ra, nhớ rõ cho tớ ôm nhiều vài lần."
Hạ Mạt buồn cười gật đầu.
Rất nhanh, dê rừng cùng với con thỏ đã được làm sạch sẽ được đem lên nướng, nướng than lửa, ước chừng qua hơn nửa canh giờ, da đã bắt đầu xì xì chảy xuống mỡ.
Mùi hương liệu cùng với mùi thịt nướng chậm rãi bay ra, làm cho ai ngửi thấy đều thèm thuồng.
Đúng lúc này, trên rừng cây bỗng nhiên xuất hiện một chiếc phi thuyền mini.
Mấy người Randall thấy thế, phản xạ có điều kiện phóng thích vũ khí chuẩn bị đón đánh.
Vu Triết chợt đứng lên: “Là đội Xạ Thủ của Gamma tinh."
"Cái gì?"
"Cái gì!?"
"Cái gì!? !"
Mọi người trăm miệng một lời hỏi ra.
Vu Triết thấy mọi người phản ứng lớn như vậy, lập tức cúi đầu xuống như đã làm sai chuyện gì, thanh âm cũng thay đổi nhỏ hơn: “Tôi cho rằng, tôi tưởng mọi người muốn mời bọn họ đến ăn thịt dê nướng nguyên con, cho nên liền nhắn tin cho bọn họ..."
Mọi người: "..."
Xung quanh đống lửa, lặng yên ngồi 12 người.
Lấy Randall cầm đầu ngồi ở bên trái đống lửa, lấy Alpha tóc xám A Đạt cầm đầu ngồi ở bên phải đống lửa! Khí tràng hai bên đều cực kỳ cường đại, nhìn không chớp mắt, nhìn thẳng phía trước, lại không nói với nhau bất cứ một câu gì, không khí hiện trường quỷ dị lại đáng sợ.
Trong yên tĩnh, tiếng âm thanh tách tách từ dê nướng cùng thỏ nướng như được phóng đại vô số lần, mỗi người đều nghe được rành mạch.
Trong trận giằng co này, cũng không biết là bụng của người nào không hề báo trước phát ra tiếng kêu rung động cả tâm can!
Trong nháy mắt, nét mặt của mưới mấy người đều như vỡ tan.
Hạ Mạt thấy không khí vô cùng khẩn trương, vì vậy âm thầm giật giật ống tay áo Randall.
Randall cúi đầu nhìn cậu.
Hạ Mạt dùng ánh mắt đề nghị hắn: Đây chính là người của Gamma tinh cầu, nhất định phải ở chung thật tốt.
Randall vỗ vỗ tay của cậu, ra hiệu cậu yên tâm.
A Đạt nhạy cảm quan sát được sự thân mật trong hành động của hai người, trong ánh mắt không khỏi nhiều hơn mấy phần hiểu rõ. Theo điều tra cho thấy, Alpha có mái tóc màu vàng óng là đại vương tử Randall của Lahu tinh cầu, mà Omega tóc đen, là chế tạo sư Hạ Mạt đang kết giao với hắn. Như thế xem ra báo cáo điều tra vô cùng chuẩn xác, tình cảm của Randall cùng Hạ Mạt xác thực cực kỳ tốt.
Ánh mắt nhìn sang hai bên trái phải Randall cùng Hạ Mạt.
Omega tóc vàng là nhị vương tử Lance, trước mắt đã là quân y cao cấp. Alpha tóc nâu là chiến sĩ cơ giáp chuyên nghiệp Trần Khiết, chiến sĩ cơ giáp cấp 4. Ngồi ở bên người Trần Khiết chính là quân sư chuyên nghiệp Trương Lợi. Tên Alpha có vẻ cà lơ phất phơ kia là Trần Tuấn Vũ, chế tạo sư cao cấp. Omega tóc đỏ có vóc dáng nhỏ nhắn gọi là Vu Triết, kỹ sư ion cao cấp, hình như lời mời bọn họ nhận được được phát tới từ thiếu niên này .
A Đạt chậm rãi kéo khóe miệng, thầm nghĩ trong lòng: Thú vị.
Randall buông tay Hạ Mạt, đứng lên, lấy bát dầu lên, thong thả ung dung quét dầu lên thịt nướng.
A Đạt nhìn động tác thuần thục của hắn, mặc dù hắn đã biết được Randall có kỹ năng nấu nướng không tệ từ trong báo cáo, nhưng mà quan sát trực tiếp lại có vài phần không thể tưởng tượng nổi, vì vậy hắn hỏi: "Cậu biết làm cơm?"
"Ừm." Randall dùng một chữ trả lời xong vấn đề này, sau đó cũng không có bất kỳ bổ sung nào, phong cách trả lời giản lược này thực sự làm Hạ Mạt nóng lòng ah!
Hạ Mạt xoắn xuýt thật lâu, mới xen vào: "Randall làm đồ ăn vô cùng mỹ vị, đợi tí nữa mọi người có thể nếm đến tài nấu ăn của anh ấy, nhất định sẽ không làm cho mọi người hối hận."
Randall không lên tiếng.
Ánh mắt A Đạt tự nhiên chuyển dời từ Randall đến Hạ Mạt, hắn thân thiện nhìn Hạ Mạt: “Cậu là Hạ Mạt, đúng không?"
"Ừm." Sau khi Hạ Mạt nhanh chóng trả lời, mới hậu tri hậu giác hỏi: "Làm sao cậu biết tên của tôi?"
"A..." Omega nam tóc đỏ cướp lời: “Cái này có cái gì khó ? Tùy tiện hỏi chẳng phải sẽ biết sao? Các cậu hiện tại đã nổi danh toàn vũ trụ rồi! Tất cả mọi người gọi các cậu là gì nhỉ? Hắc mã phản kích?"
Hạ Mạt quẫn bách sờ sờ đầu.
Ngược lại là Lance rất hứng thú: “Thật vậy chăng? Bọn họ gọi chúng tôi là hắc mã phản kích?"
"Chẳng lẽ không, thật nhiều người đều coi các cậu là thần tượng." Omega nam cười cười.
Hạ Mạt rất có ấn tượng với tóc đỏ, còn nhớ rõ ban đầu ở nơi tổ chức cuộc thi này, cậu đã thấy qua tóc đỏ, thế nhưng khi đó ngữ khí của tóc đỏ rất sắc bén, thần sắc cũng rất ngạo mạn, cậu cho rằng đó là một người rất khó ở chung, không nghĩ tới lại có thể hiền hòa như thế?
Bởi thế sau nửa ngày, Hạ Mạt hỏi: "Tôn tính đại danh?"
"Gail."
"Có thể trao đổi phương thức liên lạc sao?"
"Đương nhiên."
Hạ Mạt đứng dậy, chủ động đi đến bên người Gail, hai Omega tụ cùng một chỗ trao đổi phương thức liên lạc. Đã có mở đầu tốt đẹp như thế này, việc trao đổi cùng ở chung tiếp theo dễ dàng hơn nhiều.
Trong lúc vô hình hàng rào bị đánh phá, mọi người bắt đầu tốp năm tốp ba tụ lại trao đổi vui vẻ.
Khói bếp lượn lờ, trong rừng cây yên tĩnh, truyền đến tiếng cười nói rộn ràng.
Lão sư giám sát cùng với hai MC ngồi trên hành tinh C-10 quả thực muốn khóc mù!
Đậu xanh rau má các ngươi nhàn nhã như thế được sao!?
Loại hình ảnh hài hòa như thế này phát ra liệu có dẫn đến sự phẫn nộ của tất cả mọi người không!?
Lo lắng của bọn hắn cũng không phải là không có đạo lý.
Đội Xạ Thủ của Gamma tinh cầu cùng với Thất quân đoàn của Lahu tinh cầu là hai đội ngũ có nhân khí cao nhất, thời thời khắc khắc đều nhận được sự chú ý của mọi người.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn hủy bỏ dụng cụ phản giám sát ở bên ngoài lô cốt, trong nội tâm còn chỉ có thể "Ha ha", cảm khái sự cuồng ngạo của tuổi trẻ.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn chia làm vài nhóm tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn cùng củi khô làm thịt nướng, đã không thể "Ha ha", nét mặt sắp bị vỡ ra.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn vui vẻ hòa thuận cùng với đội Xạ Thủ ngồi ăn thịt nướng, nội tâm quả thực như một vạn đầu thảo nê mã chạy vội qua!
Đây đang trong trận đấu a, thân! Những đội ngũ khác đều ta chết người sống, hai đội ngũ các ngươi có cần kéo cừu hận như thế không!?
Đây đang ở trong trận đấu sao!?
Đây chính là liên hợp chơi xuân đi!
——
A Đạt cùng Randall đứng chung một chỗ, học tập kinh nghiệm nướng thịt với hắn, dưới sự hợp tác của hai Alpha, thỏ nướng rất nhanh có thể ăn.
Randall làm chủ, trước cho các đội viên của đội Xạ Thủ mỗi người một miếng, cuối cùng còn lại một nửa con chia cho các thành viên của mình.
Tình huống thân thể Hạ Mạt cũng không thích hợp ăn đồ nướng, vì vậy chỉ tượng trưng nếm một chút.
Gail ngồi xếp bằng ở bên cạnh cậu, trong miệng ngậm đùi thỏ, trông thấy cậu chỉ ăn một chút, kinh ngạc nói: "Đồ ăn rất ngon, tại sao cậu không ăn?"
Hạ Mạt cười lắc đầu: “Không phải còn có những thứ khác sao? Tôi đang chờ ăn những thứ khác."
Thuyết pháp này miễn cưỡng thuyết phục Gail, nhưng chờ đến khi chén xong nửa đĩa dê nướng rồi, Hạ Mạt cũng không ăn được bao nhiêu, Gail thật sự là nhịn không nổi, nhỏ giọng hỏi: "Cậu không thoải mái? Bên chúng tôi có bác sĩ vô cùng lợi hại..."
"Không, không phải." Hạ Mạt chỉ chỉ Randall vẫn còn nấu súp, nói: "Thức ăn của tôi vẫn còn trong nồi."
Gail rất không hiểu: “Trong tràng đấu đói bụng nhiều ngày như vậy, cậu không cảm thấy trong miệng không có vị gì sao? Chúng tôi mỗi ngày chỉ được ăn dinh dưỡng tề và quả dại."
"Chúng tôi cũng vậy a." Hạ Mạt quẫn bách ứng phó Gail, đang quẫn bách do dự có nên nói ra tin tức mình mang thai cho Gail không, ai biết lúc này Randall nói: "Em ấy mang thai."
"Cái gì!?" Đùi dê trong tay Gail lập tức rơi xuống mặt đất, hình dáng của hắn xem ra đặc biệt buồn cười.
A Đạt cùng ba tên thành viên khác cũng kinh ngạc nhìn Hạ Mạt.
Randall đưa canh cá cho Hạ Mạt, sau đó ngồi sau lưng cậu, hai tay quàng lấy eo của cậu: “Các bảo bảo đã hơn một tháng."
"Các bảo bảo!?" Gail tranh thủ thời gian nhặt lên đùi dê trên đất, lặp lại: "Là ý mà tôi hiểu sao?"
Nói đến đề tài hài tử này, Randall rõ ràng nói nhiều hơn rất nhiều, hắn nhẹ nhàng mà sờ bụng Hạ Mạt, dùng một loại giọng điệu vô cùng hàm súc mà khoe khoang: "Nơi này có hai tiểu bảo bảo."
"Trời ạ..." Gail quay đầu nhìn chằm chằm A Đạt: “Tớ không có nghe nhầm chứ?"
A Đạt rốt cục cũng không thể bình tĩnh được, không chớp mắt nhìn chằm chằm Hạ Mạt thật lâu, mới hỏi Randall: "Cậu ấy đã mang thai trước khi trận đấu bắt đầu mà cậu còn dám dẫn cậu ấy đến đây?"