Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 233: Đồ nướng

Cuộc công kích thăm dò quy mô lớn đầu tiên của Hắc Vương Tinh kết thúc trong thất bại, cả Lahu tinh đều chúc mừng!

Trong buổi họp báo chính thức, nguyên soái Vị Chinh ngồi cùng với quan chỉ huy phản kích Vu Dục.

Phía dưới đều là vô số camera loại to màu đen, các phóng viên đều mang vẻ mặt vui mừng, nghiêm túc và chuyên chú làm tốt buổi truyền hình trực tiếp này.

Thời gian vừa đến, Vị Chinh lập tức nhìn thẳng vào màn ảnh, nói vào mic: "Toàn thể nhân dân của Lahu tinh cầu, chúc mọi người buổi sáng tốt lành!

Rạng sáng hôm nay, là buổi tối hắc ám nhất và cũng dài nhất của Lahu tinh cầu, đồng thời cũng là buổi tối thai nghén vinh quang cùng hy vọng!

Rạng sáng 2:00, Hắc Vương tinh phát động tập kích bất ngờ, một chiếc chiến hạm khổng lồ, 500 cỗ cơ giáp hình người khổng lồ, 500 chiếc phi thuyền mini, tiến hành tập kích tinh cầu của chúng ta.

Đại tướng Vu Dục, dẫn đầu 500 vị tướng sĩ của Quân đoàn Hoàn Vũ, nhanh chóng triển khai cứu viện cùng phản kích, cuối cùng đạt được đại thành công xưa nay chưa từng có. Tiếp đó, cho mời Đại tướng Vu Dục làm báo cáo tóm tắt về cuộc chiến rạng sáng nay!"

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên.

Vu Dục mở mic trước mặt lên, âm vang hữu lực nói: "Từ 2: 00 đến 3:00 sáng ngày hôm nay, cuộc phản kích được tiến hành trong vòng một giờ đã chấm dứt! Thông qua cố gắng của tất cả các chiến sĩ, thành công tiêu diệt 519 tên xâm nhập, bắt sống 481 tên xâm nhập, ngoại trừ thủ lĩnh Yali, không một người đào thoát!"

Nghe thấy câu trả lời chính xác này, các phóng viên nhao nhao phát ra tiếng thán phục.

"Lần phản kích này, là cuộc đại thắng toàn diện, tiêu diệt hoàn toàn quân địch duy nhất từ khi chuyển đến Lahu tinh cầu, mở ra một trang mới cho cuộc chiến chống lại Hắc Vương tinh của Lahu tinh cầu! Chúng ta hãy lấy điều này làm động viên, ở trong các cuộc chiến sau này, cố gắng chống lại Hắc Vương tinh, bảo vệ nhân dân, bảo vệ tinh cầu!"

Vu Dục nói xong, tiếng vỗ tay vang lên lần nữa.

Vị Chinh nói: "Tiếp đến là phần phỏng vấn của phóng viên."

"Xin hỏi Vu Dục tướng quân, trong cuộc chiến lần này, nhân tố chủ yếu dẫn đến thành công của Hoàn Vũ quân đoàn là cái gì?"

Vu Dục không do dự chút nào, trả lời lớn tiếng: "Cơ giáp cấp SS Robot Hắc Tiểu Hào."

Nghe thấy lời này, phóng viên lại một lần nữa phát ra tiếng nghị luận ô...ô...ô...n...g.

"Hắc Tiểu Hào do đại sư X hợp thành đã phát huy một tác dụng vô cùng to lớn, xin hỏi có dự định chính thức công bố thân phận của đại sư X hay không?"

Vị Chinh trả lời: "Trước mắt, cơ giáp X do đại sư X hợp thành là vũ khí mạnh nhất trong cuộc chiến chống lại Hắc Vương Tinh. Chúng ta cũng rất muốn công bố thân phận của đại sư X, cho đại sư X vinh dự và tôn kính đánh lẽ phải có.

Nhưng mà một khi công bố thân phận của đại sư X, chắc chắn sẽ dẫn đến sự ám toán của kẻ xấu. Cho nên trước mắt, chúng ta tạm thời không có ý định công bố thân phận thật của đại sư X."

"Có người đồn đại sư X đến từ Gamma tinh cầu, xin hỏi cách nói này có thật hay không?"

"Ta có thể cam đoan với nhân dân cả nước, đại sư X được sinh ra và lớn lên ở Lahu tinh cầu."

"Xin hỏi chúng ta lúc nào có thể biết rõ thân phận của đại sư X?"

"Đợi đến khi chúng ta có đủ thời gian và lực lượng chống lại Hắc Vương tinh..."

——

Phủ Nội các.

"Ầm!"

Locke hất rơi chén trà trên bàn, làm cho quan viên đứng hai bên run lên.

Locke chống hai tay ở trên bàn, thân thể giống như phải gánh chịu quá nhiều tức giận mà trở nên run rẩy, còn không đợi hắn ném lửa giận lên người người khác, quang não bỗng nhiên lóe lên.

Chúng quan viên nhao nhao âm thầm cầu nguyện: Hy vọng người này có thể chuyển đi lực chú ý của Locke...

Locke nhìn chằm chằm quang não, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng, hắn ấn nút nghe, còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy tiếng gào thét từ trong hình chiếu: "Locke! Ông thật là lớn gan! Dám trả đũa!? Ông cho rằng lão tử ăn chay mà lớn lên sao!?"

Locke sắc mặt xanh trắng, khoát tay với mười mấy người đứng ở trong thư phòng, đè nén cảm xúc bực bội nói: "Đi ra bên ngoài chờ."

Mọi người vụиɠ ŧяộʍ thở dài một hơi, nhao nhao quay người rời khỏi.

Đợi cửa hợp kim đóng lại, Locke mới miễn cưỡng lộ ra dáng tươi cười, trong giọng nói vậy mà mang theo ý lấy lòng: “Không phải tôi đã giải thích với ông rồi sao? Đêm qua hoàn toàn hiểu lầm."

"Hiểu lầm!?" Gert cười nhạo: “Cũng bởi vì "Hiểu lầm " của ông lão tử tổn thất 1000 người, 1000 cỗ cơ giáp cấp cao! Ông lại còn có thể không thấy ngại mà nói với tôi đấy chỉ là hiểu lầm!?"

Locke cũng hiểu được có phần không thể nào nói nổi, hắn rất không tự nhiên lấy tay xoa xoa mồ hôi trên mặt, tiếp tục giải thích: "Tôi thực sự không nghĩ tới vị đại sư X kia lại có thể chế tạo nhiều cơ giáp cấp SS trong thời gian ngắn như vậy, dựa theo lẽ thường mà nói, cho dù là chế tạo sư cấp quốc gia thì cũng không thể có nhiều sản lượng như vậy.

Tôi hoài nghi, những cơ giáp này căn bản không phải đại sư X gì chế tạo ra."

Gert nhướng mắt lên: “Ông có ý tứ gì?"

"Tôi cho rằng, cái gọi là cơ giáp X rất có thể là nhập khẩu trộm từ một tinh cầu cấp cao nào đó ."

"Buồn cười! Đây chính cơ giáp cấp SS! Tinh cầu kia sẽ ngốc đến nỗi sẽ bán đi nhiều cơ giáp cấp cao như vậy!? Lại nói, cho dù thật sự tồn tại một tinh cầu như thế thì lúc Hoàng đảng nhập khẩu cơ giáp chẳng lẽ các người không phát hiện được!?"

"Cho nên tôi mới cảm thấy đặc biệt mâu thuẫn..."

"Được rồi, đừng nói nữa!" Gert lạnh lùng liếc nhìn hắn: “Bắt đầu từ chiến dịch FV 700, tôi đã cảm thấy rất kỳ quái, cho tới hôm nay tôi rốt cục cũng hiểu được, ông chính là người mà Lahu tinh cầu phái tới nằm vùng đúng không!? A! Lão tử không đùa với ông! Mau chóng trả lại những thứ đã nợ lão tử đi!"

"Gert tiên sinh, những lời nói này của ngài thực sự không dễ nghe, làm sao tôi lại có thể là gián điệp của Lahu tinh cầu? Tôi hợp tác với ngài lâu như vậy, chẳng lẽ ngài còn không hiểu rõ cách làm người của tôi?"

"Chính là bởi vì quá rõ ràng, cho nên mới không muốn tiếp tục hợp tác với ông!"

Locke nắm chặt bàn tay để ở phía sau: “Vậy thì Gert tiên sinh muốn thế nào?"

"Yêu cầu của ta rất đơn giản. Mau chóng lấy những thứ mà chúng ta đã trao đổi ra đây! Nếu không, đừng trách ta không khách khí!"

"Gert tiên sinh, tôi cam đoan với ngài, tôi tuyệt đối không lén giao dịch với Hoàng đảng, tôi kết minh với ngài chỉ để đối phó Hoàng đảng, không hơn..."

"Đừng nói nhảm, mau chóng thực hiện giao dịch, bằng không, người ở Lahu tinh cầu tùy thời đều có thể biết được giao dịch giữa chúng ta! Ta thực sự muốn biết một chút, nếu như người dân ở Lahu tinh cầu biết được thủ tướng nội các mà bọn họ vẫn luôn yêu quý và kính trọng lại thông đồng với địch phản quốc sẽ có phản ứng như thế nào!"

"Ge..."

"Một tuần! Sau một tuần, ta muốn nhận được thứ nên được!" "Tạch...!"

Video bị cắt đứt một cách bạo lực.

Locke mặt trầm như nước, bỗng nhiên toàn thân thoát lực ngồi dưới đất, bên tóc mai tất cả đều là mồ hôi lớn bằng hạt đậu.

Chỉ có một tuần, hắn đồng ý Hắc Vương tinh nhiều đồ như vậy, hôm nay cho dù là dốc hết toàn lực của nội các, chỉ sợ cũng gom góp không đến 1%!

Nên làm cái gì bây giờ!?

Hắn nên làm cái gì bây giờ?

Chẳng lẽ hắn đời này cứ như vậy đã xong?

Không, nhất định còn có cơ hội thay đổi! Nhất định còn có cơ hội thay đổi! Hắn tin tưởng trời không tuyệt đường người!

——

Ánh mắt quay lại tiểu hành tinh C-10.

Sau khi không có việc gì ngồi chờ đợi suốt nửa ngày trời, Lance rốt cục không chịu nổi! "Có đội ngũ nào dám đánh lén thử hay không ah! Tôi đã muốn chán đến mọc rêu rồi!" Y nóng nảy nhảy dựng lên, đi tới đi lui trên nền đất cũng không quá rộng, giống như một con khổng tước tức giận.

Hạ Mạt vốn không cảm thấy có thời gian nhàn nhã như vậy có gì không tốt, thế nhưng thấy Lance như vậy, liền nói với Randall: "Nếu không chúng ta tìm một việc gì đó làm?"

Randall cúi đầu nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi: "Em muốn làm cái gì?"

Hạ Mạt nghĩ nghĩ: “Đi săn làm đồ nướng có thể chứ? Mỗi ngày đều ăn dinh dưỡng tề cùng hoa quả, em đã sắp không nhớ nổi mùi thịt."

"Phụt!" Lance phun một ngụm nước ra ngoài: “Lá gan của cậu thật là không nhỏ, chúng ta bây giờ còn đang trong trận đấu, đống lửa của cậu vừa đốt lên, không phải tương đương nói cho mọi người "Chúng ta ở chỗ này nhanh tới đây đánh bại chúng ta" sao?"

Hạ Mạt phản bác: "Những không phải chúng ta đã chủ động tiết lộ vị trí sao? Cũng không thấy có người đến công kích."

Lance sững sờ: "Giống như cũng đúng." Con ngươi màu lam nhạt chuyển một vòng, y bỗng nhiên nói: "Tốt! Hoàng huynh! Chúng ta liền quyết định như vậy!?"

Randall: "..."

Lance thấy thế, lập tức chân chó nói bổ sung: "Hoàng huynh, Hạ Mạt cùng hai bảo bảo trong bụng cậu ấy muốn ăn thịt thịt! Thịt thịt mỹ vị ngon miệng!"

Nghe thấy lời này, Randall lập tức buông tha cho kiên trì vốn có, nhẹ nói: "Vậy được rồi, vậy thì đi săn..."

"Giao cho em!" Lance xung phong nhận việc: “Em muốn tự tay săn thực vật cho Hoàng điệt của em!"

"Em đi cũng không phải là không được, thế nhưng nhất định phải có Alpha đi theo."

Trần Tuấn Vũ tiến lên: “Để tôi đi cùng với Lance điện hạ."

Lance nhìn hắn, cho hắn một cái ánh mắt "Anh rất thức thời".

Randall nhìn Trần Tuấn Vũ, sau khi do dự hai giây liền nói: "Có thể. Thế nhưng không thể đi xa."

"Randall điện hạ xin yên tâm, tôi sẽ chiếu cố tốt Lance điện hạ."

Lance ngẩng đầu lên: “Bổn cung mới không cần anh chiếu cố."

"Vâng, Lance điện hạ vô cùng lợi hại..."

Hai người chậm rãi đi xa.

Hạ Mạt nói: "Người phụ trách đi săn đã xuất phát, vậy chúng ta liền chuẩn bị đốt lửa chứ?"

"Được." Trương Lợi hướng xung nhìn quanh, không phát hiện có củi có thể đốt, vì vậy nói: "Tớ đi tìm chút củi khô."

"Được, chú ý an toàn." Sau khi Trương Lợi rời đi, Randall nói với Trần Khiết cách đó không xa: "Cậu đi nhìn cậu ấy, tớ lo cậu ấy hành động một mình."

Trần Khiết trầm mặc rời khỏi.