Randall đi phòng giải khát cấp Larry cùng Lannado phân biệt rót trà, đặt ở trước mặt hai người, sau đó yên lặng đứng ở phía sau Hạ Mạt, yên tĩnh nghe bọn họ nói chuyện.
Larry lộ ra một chút thần sắc khó khăn: “Nguyên bản phụ hậu dự định chờ con nghỉ ngơi mấy ngày mới nhắc lại, nhưng mà buổi sáng hôm nay chúng ta lại nhận được tin tức, phê duyệt thuộc tinh không tới năm ngày sẽ có kết quả, thời điểm đó khai phá cùng kiến thiết lục tinh sẽ bị đưa vào danh sách quan trọng.
Con cũng biết, trước mắt mà nói Lahu tinh cầu cũng không có tự chủ nghiên cứu cùng phát minh hình phi thuyền nhảy qua không gian, nếu muốn giải quyết vận chuyển khoảng cách xa giữa thuộc tinh cùng Lahu, xác thực vô cùng khó khăn."
Hạ Mạt nghe rõ: “Nhảy qua không gian hình phi thuyền cũng chính là phương hướng trước mắt của con. Chỉ là..."
Hạ Mạt quẫn bách mà nhào nhào hai má: “Từ phi thuyền phổ thông đến hình phi thuyền nhảy qua không gian, chuyển biến trong đó quá lớn, cho nên con tạm thời vẫn chưa có hiểu thấu đáo nguyên lý trong đó."
"Không vội không vội, phụ hậu nói cho con chuyện này, không phải là bắt con ở trong thời gian ngắn tổng hợp hình phi thuyền nhảy qua không gian, có quá nhiều áp lực trong lòng."
Nói xong lời này, thấy Hạ Mạt vẻ mặt vẫn có chút cứng ngắc, vì vậy vỗ vỗ bờ vai cậu: “Lui 10 vạn bước nghĩ, coi như con không có cách nào tổng hợp hình phi thuyền nhảy qua không gian, chúng ta cũng có thể nhập khẩu từ Gama tinh cầu."
Hạ Mạt gật đầu: “Con hiểu rồi. Phụ hậu xin yên tâm, con sẽ tận hết khả năng của mình, đồng thời cũng sẽ điều tiết áp lực hợp lý."
Larry đứng dậy, vuốt lên y phục nhăn nhúm: “Chúng ta đi về trước, các con cố gắng nghỉ ngơi."
Randall cùng Hạ Mạt đưa hai người đến ngoài cửa, đợi bọn hắn tiến vào phi thuyền loại nhỏ, lúc này mới đi trở về! Randall một tay ôm Hạ Mạt, tận lực ôn nhu hỏi: "Ngày hôm nay có an bài đặc biệt gì không?"
Hạ Mạt suy nghĩ một chút.
Sau khi trở lại Lahu, sự tình thực sự quá nhiều quá hỗn tạp, đầu tiên là cùng phụ hậu khẩn cấp chạm mặt thương lượng sự tình buổi họp báo, ngay sau đó tổ chức buổi họp báo, sau đó liền tham gia đại hội động viên... Tới tận đêm khuya mới có thời gian nghỉ ngơi.
Nói thật, cậu rất muốn cùng Randall ngọt ngào ở chung mấy ngày! Nhưng là khai phá thuộc tinh sắp tới, trước mắt không phải là lúc nghỉ ngơi.
Cậu nhất định phải mau chóng tìm ra huyền bí bên trong tổng hợp hình phi thuyền nhảy qua không gian, bằng không Hoàng đảng sẽ khó có thể bảo trì được tiên cơ khái phá thuộc tinh.
Randall thấy Hạ Mạt rất do dự, liền biết cậu nhất định đang nghĩ phải nhanh một chút khai phá hình phi thuyền nhảy qua không gian, để giúp trợ giúp Hoàng đảng duy trì ưu thế thật vất vả chiếm được.
Nói cho cùng, tất cả cũng là vì hắn.
Randall rất cảm động, tim mơ hồ mềm. Hắn ở trên mặt Hạ Mạt lưu lại một chuỗi hôn nhỏ vụn, hai tay nâng mặt của cậu, nghiêm túc nói: "Đừng bắt mình làm quá gấp, ngày hôm nay liền cùng ta hẹn hò, đừng đi nghĩ những việc phiền lòng đó, được không?"
"Hẹn hò?" Hạ Mạt động lòng, từ khi cùng Randall xác định tình cảm tới nay, bọn họ rất ít khi một chỗ, phần lớn thời gian đều hao tổn ở bên trong tranh tài cùng nội các.
Randall cúi đầu, lấy môi đυ.ng đôi môi Hạ Mạt một cái: “Đáp ứng ta?"
"Tốt! Hình phi thuyền nhảy qua không gian nhất thời cũng không cần vội vã!" Hạ Mạt ngẩng đầu hôn chóp mũi Radall một cái, vui vẻ hỏi: “Đi nơi nào hẹn hò?"
"Công viên rừng rậm."
"Công viên rừng rậm?" Hạ Mạt cảm thấy được danh tự này đặc biệt quen.
"Công viên rừng rậm hoàng gia! Tuy nói bên trong tất cả đều bởi vì phỏng theo cảnh quan thiên nhiên, nhưng..." Randall bỗng nhiên khóe miệng nhẹ cười, nói bổ sung: "Vô cùng thích hợp để hẹn hò."
"Ha?" Có lẽ là bị nụ cười của Randall làm kinh diễm, mạch não Hạ Mạt trong thời gian ngắn không hoạt động: “Có phải là người làm phỏng theo thì có liên hệ gì tới thích hợp hẹn hò hay không?"
"Đi thì biết." Randall chạy vào nhà bếp soát kiểm một trận, rất mau ra đến.
Hạ Mạt tò mò nhìn chằm chằm hắn: “Anh ở nhà bếp cầm cái gì?"
"Đừng hỏi nhiều như vậy, đi với ta là được."
Randall từ trước đến giờ là phái hành động, nói là làm liền!
Hai người cưỡi phi thuyền Vinh Quang 3000X loại nhỏ đi tới công viên rừng rậm, đằng sau còn có hai hàng đội hộ vệ hoàng gia đi theo.
Nếu là bình thường, Randall có lẽ còn có thể từ chối đội hộ vệ tuỳ tùng, nhưng bây giờ thân phận Hạ Mạt không bình thường, đâu đâu cũng có người ý đồ tìm hiểu tin tức, Randall không thể không càng ngày càng cẩn thận.
Công viên rừng rậm hoàng gia ở hướng đông bắc hoàng cung, đến nay đã có hơn 3000 năm lịch sử.
Hạ Mạt ngồi ở vị trí kế bên tài xế,xuyên thấu qua cửa sổ nhìn về phía xa, đập vào mắt tất cả đều là màu xanh sẫm kéo dài không dứt! Hạ Mạt đột nhiên nhớ tới có thể, đời trước cậu đã từng hộ tống Laurent tới nơi này, nhưng mà mục đích khi đó của bọn họ không phải du ngoạn, mà là tụ lại châm chọc Randall hai mắt mù...
Tâm nhói nhói một trận.
Ánh mắt chậm rãi chuyển đến trên người Randall.
Nam nhân làn da thiên về trắng, lại không chút nào làm cho người ta cảm giác nhu nhược, bệnh trạng! Đường nét gò má của hắn như được đao gọt khắc sâu, tóc mai một bên được cắt ngắn, sợi tóc trên trán hơi dài tất cả đều cẩn thận chải hướng sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng.
Tầm mắt Hạ Mạt ở trên mặt Randall đảo quanh, cuối cùng dừng ở trên lông mi màu vàng nhạt cùng đôi mắt băng lam, cứ như vậy nhìn đến xuất thần.
Randall cũng không có phát hiện sự khác thường của cậu, một bên thành thục điều khiển phi thuyền, vừa nói: "Thời điểm bảy, tám tuổi, thường xuyên cùng phụ thân tới nơi này cắm trại. Lúc đó phụ thân chức vị là đại tướng, ở phương diện khác yêu cầu dị thường nghiêm ngặt!
Còn nhớ lần đầu tiên tới nơi này, bởi vì không biết nhóm lửa, kém chút nữa không khóc lên, nhưng mà sau đó thành thói quen, liền ngay cả chiêu thức bản lĩnh nấu ăn này, đều là từ lúc ấy luyện ra...
Nghe âm thanh nhẹ nhàng của nam nhân, Hạ Mạt cũng không biết tại sao lại cảm thấy trong lòng khó chịu, thật giống như hối hận nước mắt đều giống như muốn vỡ đê! Cậu vội vã làm bộ thưởng thức phong cảnh phía ngoài.
Randall nghiêng đầu chỉ có thể nhìn thấy sau gáy Hạ Mạt, ánh mắt ôn hòa dừng lại ở bụng của cậu hai giây, nói tiếp: "Chờ bảo bảo lớn lên một chút, ta muốn dẫn bọn nó tới nơi này cắm trại..."
Hạ Mạt thật vất vả bình phục tâm tình, vẫn không dám quay đầu cùng Randall đối diện, chỉ có thể giả vờ nhẹ nhàng mà nói: "Thế nhưng nhóm bảo bảo là Omega, sao chịu được hành hạ như thế?"
"Yêu cầu có thể hạ thấp để thích hợp." Randall nói: "Omega càng cần phải học được kỹ năng sinh tồn cơ bản."
"Được được được, đều nghe anh! Nhưng mà cũng đừng trách em không nhắc nhở anh, làm nhóm bảo bảo bị dằn vặt đến khóc, anh nhất định sẽ trở thành mục tiêu công kích."
Randall dừng lại, thoáng tưởng tượng tình cảnh mình bị mọi người vây công một chút, hiếm thấy mà nở nụ cười lên tiếng: “Chúng ta đến, chuẩn bị xuống phi thuyền."
Sau khi Randall cùng Hạ Mạt cưỡi Vinh Quang 3000X dừng lại, phi thuyền đội hộ vệ hoàng gia cũng dừng lại cách bọn họ trăm mét.
Khoang cửa mở ra, Randall che chở Hạ Mạt đi ra khoang tàu.
Nơi này không hổ là rừng rậm nguyên thủy, đặt chân xuống nơi này, liền có thể cảm giác được hương vị tươi mát nhào tới trước mặt.
Hạ Mạt hít sâu một hơi, đáy lòng tối tăm cùng hổ thẹn tựa hồ cũng nhạt đi không ít. Cậu cầm thật chặt tay Randall, đôi mắt mở thật to, quan sát cảnh tượng xung quanh.
Vị trí của bọn họ là một mảnh gò đất cố tình tạo ra, mặt ngoài tầng đất dùng thép hợp kim đúc thành, chủ yếu dùng cho đậu thuyền. Lại hướng xa xa, là bốn cái tiểu đạo l bằng gạch đá xanh dẫn tới phương hướng khác nhau.
Hạ Mạt hỏi: "Các ngươi cắm trại bình thường trở lại bằng phương hướng nào?"
"Kia."
Hạ Mạt thuận theo hướng tay nhìn sang: “Phương bắc?"
"Đúng." Randall ôm vai Hạ Mạt không nhanh không chậm hướng cái tiểu đạo kia đi, vừa đi, một bên giải thích: "Đường bên này là gồ ghề nhất, đặc biệt là đoạn sau cơ hồ là một bước khó đi, cho nên rất ít du khách. Nhưng mà em yên tâm, ta có thể cõng em."
Hạ Mạt chọc bụng Randall một chút, cứng rắn sao, tất cả đều là cơ bắp, lưng làm sao? Không đập vào tiểu bảo bảo?
Randall phản tay nắm chặt ngón tay Hạ Mạt: “Ôm công chúa?"
"Em là nam nhân." Hạ Mạt nhỏ giọng cãi lại.