Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 65: Thiên tài VS thiên tài 2

Sau khi khinh thường một lúc, Tử Húc liền toàn tâm đầu nhập vào trận đấu. Ý nghĩ của ả đơn giản thô bạo, đối đãi với loại thiên tài chỉ sinh sống ở trong ngà voi như Hạ Mạt thì phải dùng thực lực để nghiền ép để cho hắn không bao giờ có thể làm mộng tưởng hão huyền!

Tốc độ của ả càng lúc càng nhanh, tốc độ hợp thành bộ kiện ban đầu từ hai phút đã rút ngắn thành một phút, sau khi hợp thành thì một cái tiếp một cái ném vào trong thiết bị kiểm tra, tiếng thông báo máy móc không ngừng vang lên.

"Hợp thành điểm: 1, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3."

"Hợp thành điểm: 3, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 2.”

"Hợp thành điểm: 2, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3."

"Hợp thành điểm: 2, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3."

"...”

Giọng nói thông báo gần như không có gián đoạn, nét mặt của khán giả cũng ngay từ đầu từ kinh diễm khϊếp trợ trở thành im lặng vô vị, sau khi trận đấu tiến hành được hai mươi phút, điểm tổng hợp của Tử Húc đã lên đến 200!

Nhưng mà giờ phút này bên của Hạ Mạt vẫn không có bất cứ một động tĩnh gì!

Cái này làm cho hơn một ngàn người ủng hộ cậu tâm can run tẩy, không dám thở mạnh một cái!

Hạ Mạt nhắm mắt lại, tinh thần xúc giác dày đặc tất cả đều đâm xuyên vào các khung kim loại để thăm dò dưới sự khống chế của cậu, cậu định làm cho mỗi một đầu tinh thần xúc giác đều có thể cùng một cái bộ kiện đối ứng với nhau.

Kim loại khung trong bộ kiện cộng lại có 4000 cái, cậu cần đồng thời điều khiển bốn ngàn đầu tinh thần xúc giác, điều này yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực!

Bình thường chỉ có cao cấp cơ giáp chế tạo sư mới có thể làm được điều khiển quy mô lớn mà lại cần khống chế tinh vi như thế.

Mặc dù ý nghĩ rất điên cuồng thế nhưng đã có hai lần thực tiễn ở trong rừng rậm mô phỏng, Hạ Mạt tin tưởng mình có thể làm được!

Từ xa nhìn lại, cậu tự hồ chỉ là nhắm mắt lại, cũng không có làm gì, nhưng mà hình chiếu không gian ba chiều vẫn bắt được dáng vẻ gian nan của cậu như trước.

Triệu Dương nhìn khuôn mặt tái nhợt trong hình chiếu kia, không nhịn cười cười trong lòng: Như thế xem ra mặc kệ tinh thần lực cao tới đâu khi khuyết thiếu kinh nghiệm thực tiễn thì vẫn không được ah. Ha ha, thật sự là may mắn mình thiếu đi một đối thủ cạnh tranh cường đại.

Hắn đè nén nóng bỏng trong mắt, đưa mắt nhìn về phía Randall đang ngồi nghiêm chỉnh ở đằng xa.

Cũng chỉ có mình thiên phú và chăm chỉ như vậy,mới có khả năng lọt vào mắt Randall điện hạ đi.

Ha ha ha...

Hai mươi phút cuối cùng của trận đấu.

Bên trong hình chiếu ba chiều to lớn, tổng điểm của Tử Húc đã đạt tới 350 phân, mà Hạ Mạt vẫn là đỏ tươi chói mắt "0 phân" !

Sau khi xảy ra xao động ngay từ đầu trận đấu, thính phòng đã hoàn toàn yên tĩnh, ép tới mọi người thở không nổi.

Không ai bởi vì Tử Húc biểu diễn kinh người mà nhảy cẫng hoan hô, cũng không có ai bởi vì Hạ Mạt tầm thường vô vi mà quở trách giễu cợt!

Không khí cổ quái như vậy khác một trời một vực so với sự sôi nổi của các trận đấu bình thường.

Trong sự tĩnh lặng, bỗng nhiên có người nhẹ nói: "Trận đấu đã phân ra thắng bại đi, Tử Húc, Tử Húc thắng chắc."

Những lời này như một viên đạn pháo nặng ký rơi xuống mặt nước, làm dấy lên tiếng vang kịch liệt.

Một tí người ủng hộ cho Tử Húc đã khẳng định trận đấu này không có bất kỳ lo lắng nào, không đáng bọn họ tiếp tục lãng phí thời gian.

Mấy người ngồi ở hàng sau đã đứng lên đi ra từ cửa sau, đã có người mở đầu, khán giả càng thêm không yên.

Tống Tu chú ý tới biến hóa trong sân, nhẹ giọng nói với Laurent: "Đại nhân! Thắng bại đã phân, không cần phải nhìn tiếp nữa, chúng ta đi thôi?"

Laurent ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Hạ Mạt sắc mặt trắng bệch, nhẹ nhàng gật đầu, đứng dậy, những người còn lại trong đoàn đội đã đứng dậy đi theo, có bọn họ dẫn đầu, gần như toàn bộ những người ủng hộ Tử Húc cũng đứng lên.

Laurent chọc hai tay vào trong túi quần, không đi từ cửa ra phía nam như lúc trước mà lại dương dương tự đắc đi về phía mấy người Randall! Gã đứng ở trước mặt Randall, dáng cười như ôn hòa vô hại, nói: "Điện hạ còn không đi sao?"

Lance nhướng mày, lúc này muốn phát tác.

Randall ngăn cản y, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi màu xanh lạnh nhìn về phía Randall thật lâu, thật lâu, chỉ nói bốn chữ, nói: "Thắng bại chưa phân."

Đuôi lông mày của Laurent nhướng lên, phóng nhãn nhìn về phía khán giả đang rời sân, nhàn nhạt cười cười: "Cũng chỉ có điện hạ ngài! Còn có đồng bạn của ngài là cho rằng thắng bại chưa phân đi."

Randall không nói lời nào.

Trương Lợi, Trần Khiết cùng Vu Triết chằm chằm Hạ Mạt trên sàn đấu không chớp mắt! Lance cắn môi nhìn chằm chằm Laurent, bộ dáng hung ác giống như tùy thời có thể lao lên cắn một cái

Laurent thấy thế, nhếch miệng, ngoắc ngoác tay với người phía sau, nói: "Chúng ta đi thôi, không làm phiền Ban Kỷ Luật Thanh Tra tiếp tục xem xét trận đấu." Nói xong, gã dẫn đầu đoàn người đi về cửa phía bắc.

Đợi mấy người đi xa, Tống Tu mới đi nhanh về phía trước, thấp giọng nói: "Đại nhân, chúng ta xem như hòa nhau một ván, trở về ngài phải nói chuyện này cho nội các đại nhân, đại nhân nhất định sẽ thật cao hứng."

Laurent hài lòng nhìn hắn, cười nói: "Có đạo lý."

Mấy người không nhanh không chậm đi về phía lối ra, ngay khi bọn họ sắp bước ra cửa thì một tiếng máy móc không hề quen thuộc vang lên.

"Hợp thành điểm: 10, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 5."

"Hợp thành điểm: 9, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 5."

"Hợp thành điểm: 14, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 4."

"Hợp thành điểm: 5, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 6."

"..."

Bước chân dừng lại, trong nội tâm dâng lên một cỗ dự cảm không lành, gã chậm rãi quay đầu, liền nhìn thấy bên trong hình chiếu biểu thị số điểm của Hạ Mạt đang gia tăng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, chỉ trong vẹn vẹn hai phút mà đã bỏ xa số điểm của Tử Húc ở đằng sau!

Thế nhưng số điểm này cũng không có dừng lại, chỉ trong mấy cái hít thở vậy mà đã dồn thẳng đến ngưỡng cửa 800!

Mấy người Tống Tu cũng quay đầu theo, trông thấy biến hóa về điểm số trong sân thì không khỏi sắc mặt đại biến!

"Làm sao có thể? Làm sao có thể? Không phải hắn ngay cả trụ cột chế tạo cơ giáp cũng không có sao?"

"Nhất định là máy kiểm tra xảy ra vấn đề!"

"Đúng, đúng vậy! Nhất định là máy kiểm tra có trục trặc!"

"..."

Đám người xem thủ vững trận địa bên trong sân sau một khoảng thời gian trố mắt ngắn ngủi liền trở nên ồn ào mất kiểm soát!

"Bà mẹ nó! May mà mình lưu lại! Nếu không thì chắc chắn sẽ không nhìn thấy cảnh phản kích vô tiền khoáng hậu này rồi?

"Ha ha ha, lão nương đã đặt 3000 tệ vào trên người 110! Đậu xanh rau má lúc này khẳng định gấp bội! Thoải mái!"

"Thiên tài chính là thiên tài! Tạp ngư sao có thể với tới?"

"...”

Lance ngây ngốc nhìn chằm chằm số điểm đã đột phá ghi chép của lịch sử, bỗng nhiên si ngốc cười rộ lên, y tự tay lau đi nước mắt trên khóe mắt, mắng: "Lợi hại như vậy sao không nói sớm? Làm hại ta mệt sức lo lắng lâu như vậy!"

Randall vỗ nhè nhẹ đầu của y, nói: "Học được thô tục ở đâu vậy?"

Lance "Khà khà khà" cười ngây ngô, sau khi hít sâu mấy cái, đột nhiên nhảy dựng lên, cầm lấy tay Vu Triết, ngay ngắn giơ ngón giữa về phía Laurent!

Laurent sắc mặt tái xanh, nhìn chằm chằm số điểm vẫn không ngừng tăng lên trong màn hình, âm thầm nắm chặt nắm đấm, sau đó phất tay áo, cực lực đè nén cơn giận, nói với người bên cạnh: "Còn không đi?"

Nội dung vở kịch xoay ngược lại ra ngoài dự đoán của mọi người!

Trước một giây còn dương dương đắc ý Tử Húc giờ phút này như gặp quỷ mà nhìn chằm chằm về phía Hạ Mạt, vẻ mặt hoảng sợ!

"Không! Không có khả năng! Mày thậm chí ngay cả mắt cũng không mở ra! Làm sao có thể làm được hợp thành cơ giáp có độ khó cao như vậy!

Tao biết rồi, nhất định là Vu Triết đúng hay không? Mày bảo hắn xâm nhập vào trí tuệ nhân tạo bóp méo kết quả kiểm tra đúng hay không?"

Vu Triết cùng Lance yên lặng thở dài, bày tỏ mình ngồi không cũng trúng đạn.

"Tao muốn vạch trần bộ mặt thật của mày! Tao muốn vạch trần âm mưu của mày!" Tử Húc điên cuồng mà đi về phía Hạ Mạt.

Ngay lúc đó, Trần Khiết nhanh chóng nhảy lên sân thi đấu, lách mình bắt lấy cổ tay của ả.

Lực của Alpha lớn vô cùng, làm sao một tên Beta nữ bình thường có thể phản kháng? Nhưng mà mặc dù như vậy, Tử Húc vẫn liều mạng đi về phía Hạ Mạt, nhưng dù cho ả có giãy dụa như thế nào thì Trần Khiết vẫn giống như một cái cột bị chôn xuống đất, không hề nhúc nhích.

Randall nhìn Triệu Dương ngây ngốc đứng ở không xa, ra hiệu với Trương Lợi.

Trương Lợi hiểu ý, đi về phía Triệu Dương, khách khí nói: "Triệu Dương học trưởng, cuộc so tài này chỉ sợ không thể tiến hành được nữa."

Nói xong, hắn ngụ ý nhìn về phía Tử Húc đã bị Trần Khiết tóm tay.

Triệu Dương lúc này mới đột nhiên lấy lại tinh thần, hắn bối rối nhảy lên đài, tuyên bố: "Lúc này chỉ còn 5 phút nữa là kết thúc trận đấu, Tử Húc lấy được 401 điểm, Hạ Mạt lấy được 1120 điểm, hơn nữa điểm vẫn tiếp tục tăng lên.

Bởi vì điểm số của hai bên chênh lệch quá mức rõ ràng, người khiêu chiến Tử Húc căn bản không có bất kỳ khả năng nghịch chuyển nào, tôi tuyên bố, trận đấu này, Hạ Mạt chiến thắng!

Tiếng nói vừa ra, người ủng hộ của Hạ Mạt đã ngao ngao cao giọng hoan hô, mà ngay cả thầy giáo già Ngải Uy cũng không nhịn được cởϊ áσ khoác ngoài, giống như những học sinh trẻ tuổi mà ném lên trên trời.

Trương Lợi trở lại bên người Lance, thấy Randall vẫn nhìn chằm chằm vào trên đài, cũng nhịn không được nhìn về phía đó, lại phát hiện Hạ Mạt sắc mặt trắng bệch, trên trán tất cả đều là mồ hôi!