Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 54: Lực sát thương ở chung

Dung Tiểu Kỳ vì Trạm Hải Lam sảng khoái đáp ứng càng nghi hoặc, hơn nữa không nghĩ được chính là Trạm Hải Lam dĩ nhiên có thể đáp ứng diễn cảnh đại chừng mực. Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam biểu tình nhàn nhạt, ngược lại Trần Duyệt ở một bên vẻ mặt hoàn toàn bị dọa đến.

"Kịch bản tôi lại điều chỉnh thích hợp, tranh thủ cuối tuần thì cho hai cô nhìn." Từ Chi Hoán hưng phấn đến thẳng chà xát tay, "Hải Lam, trước đây tôi thế nào mời cô cũng không chịu diễn, hiện tại như thế nào nghĩ thông suốt rồi?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Đương nhiên là bởi vì Dung tiểu thư."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam không e dè ánh mắt của nàng, Dung Tiểu Kỳ không tin hỏi: "Em có lực ảnh hưởng lớn như vậy sao?"

Trạm Hải Lam cười cười: "Dung tiểu thư chính em nghĩ đi?"

Dung Tiểu Kỳ mắt trợn trắng, Trạm Hải Lam đều không phải biết rõ còn cố hỏi sao, nàng thế nào khả năng đối Trạm Hải Lam có lực ảnh hưởng quyết định?

Dung Tiểu Kỳ xả ra một mạt cười: "Trạm đổng nói đùa."

Trạm Hải Lam nghiêm mặt nói: "Kỳ thực là chị có việc cầu em."

Dung Tiểu Kỳ có chút không rõ: "Cầu em? Cầu em chuyện gì?"

"Chị có một người bạn cần làm vật lí trị liệu, vẫn là chị không thể phân thân, nếu như có thể, mong muốn Dung tiểu thư có thể thay chị giúp người bạn này một chút, chị sẽ vô cùng cảm kích."

Dung Tiểu Kỳ lập tức minh bạch Trạm Hải Lam là đang nói Trang Uẩn Nhiên, bất quá trước mặt Từ Chi Hoán không thể nói rõ mà thôi. Trạm Hải Lam rắp tâm cái gì, lẽ nào muốn nàng đến chăm sóc Trang Uẩn Nhiên sao?

Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam làm ra dáng vẻ vô tội: "Dung tiểu thư, đây là một điều kiện nho nhỏ, đổi lại chị sẽ tiếp nhận cùng em diễn cặp."

Trạm Hải Lam lúc nói hai chữ điều kiện tận lực dừng một chút, tựa hồ đang suy nghĩ thế nào dùng từ đặt câu. Dung Tiểu Kỳ nghiến răng nghiến lợi, lại nghe thấy Từ Chi Hoán nói: "Hải Lam, bạn của cô đương nhiên cũng là bạn của Dung tiểu thư, Dung tiểu thư là người thiện lương, thế nào sẽ cự tuyệt?"

Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa nghĩ đem Từ Chi Hoán đá bay, làm gì muốn đem nàng hướng trên đường không có tiền đồ kia đẩy a.

Thế nhưng hiện tại đâm lao thì phải theo lao, nguyên bản là nan đề kịch bản hiện tại biến thành nan đề giữa nàng cùng Trang Uẩn Nhiên. Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ Trạm Hải Lam hiện tại cười đến phá lệ có thâm ý, không biết có đúng hay không bản thân ảo giác.

Ngay cả Từ Chi Hoán cũng gia nhập vì Trạm Hải Lam nói, Dung Tiểu Kỳ cũng không thể làm gì khác: "Em có thể tại thời gian thích hợp đi..."

Từ Chi Hoán vỗ bàn: "Vậy thì cứ quyết định như vậy!"

Từ Chi Hoán còn có cuộc hẹn khác, sớm ly khai. Thời điểm Dung Tiểu Kỳ đi tới ngoài cửa, Trạm Hải Lam cũng bắt đầu theo, nhàn nhạt nhìn Dung Tiểu Kỳ, sau đó nói: "Em muốn đi đâu?"

"Đương nhiên là về nhà."

"Đừng quên đáp ứng chị cái gì."

Dung Tiểu Kỳ nở nụ cười: "Em thế nào sẽ quên, đây chính là Trạm đổng bán đứng mặt mũi đổi lấy, em cũng không dám quên."

Trạm Hải Lam đang muốn nói, tài xế đã đứng ở trước mặt hai người, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Đi thôi?"

Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam, lên ghế sau, chân mới vừa bước vào lại cảm giác Trạm Hải Lam cũng theo đến, Dung Tiểu Kỳ còn chưa phản ứng, Trạm Hải Lam đã nhẹ nhàng chen nàng chui vào, dù bận vẫn ung dung ngồi xuống, phân phó tài xế nói: "Lái xe đi."

"Chị không phải ngồi ở ghế trước sao?" Dung Tiểu Kỳ tức giận.

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị ở chỗ này chen em? Nếu như thực sự là như vậy, chị phải suy nghĩ cho em tham gia chương trình giảm cân."

"Em mới không cần giảm cân." Dung Tiểu Kỳ căm giận phản kháng một câu.

Trạm Hải Lam khẽ nhếch khóe miệng, không nói nữa.

Xe trên đường chạy một hồi, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên phát hiện đây cũng không phải về nhà hay quay về công ty, Dung Tiểu Kỳ rất nhanh hỏi Trạm Hải Lam: "Đây là muốn đi đâu?"

"Đi nơi cần phải đi."

"Không trở về công ty, cũng không về nhà. Chị muốn đi nơi nào?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, khí định thần nhàn nói: "Đi gặp Trang tiểu thư."

Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa đem cả người Trạm Hải Lam cùng chỗ ngồi nhấc lên: "Hiện tại không còn sớm, mặt trời đã hạ sơn, chị biết đi gặp Trang Uẩn Nhiên phải đi bao lâu không?"

Trạm Hải Lam thản nhiên mở ra một quyển tạp chí: "Em muốn đổi ý sao?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị muốn em bây giờ phải đi gặp cô ta? Có ai giữa buổi tối lại đi đàm chuyện vật lí trị liệu chứ? Cho dù em không chê phiền phức, lẽ nào Trang Uẩn Nhiên cũng..."

"Henry tiên sinh sắp về nước." Trạm Hải Lam lật một tờ tạp chí, "Khuya nay ông ấy sẽ lên máy bay."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Khuya nay?"

Trạm Hải Lam cũng không trả lời, tiếp tục nói: "Bác sĩ Henry hiện tại là bác sĩ nổi danh nhất nước Mỹ, Cận Á tốn rất nhiều tâm tư mới mời được ông ấy đến, nếu hôm nay không bàn xong, tiếp theo khám chữa bệnh không biết muốn tới khi nào."

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt nửa ngày: "Ý của chị là...?"

Trạm Hải Lam nghiêm túc nói: "Tiểu Kỳ, mặc kệ giữa chúng ta... Em nếu như có thể thuyết phục Trang tiểu thư làm phục kiện, như vậy..."

"Vì sao là em?" Dung Tiểu Kỳ nhịn không được hỏi, "Chị cùng cô ta khẳng định còn có rất nhiều bạn bè khác, chị vì sao..."

"Bởi vì em thuyết phục cô ấy liên hệ chị." Trạm Hải Lam trấn tĩnh nói, "Đối Trang tiểu thư mà nói, em khẳng định có chỗ đặc biệt."

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Chị ghen tị sao?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nói: "Chị không có."

"Không có sẽ không có, đỏ mặt cái gì." Dung Tiểu Kỳ phiêu Trạm Hải Lam liếc mắt, lập tức đem ánh mắt đặt ở ngoài cửa sổ.

Viện an dưỡng rất nhanh đến, Trạm Hải Lam xuống xe trước, Dung Tiểu Kỳ đi theo phía sau nàng, hai người mới hiện ra trước đại môn, đã thấy Cận Á chờ ở bên kia.

"Trạm tiểu thư, Dung tiểu thư, các cô nhanh đi khuyên nhủ Trang tiểu thư đi." Cận Á vành mắt hồng hồng, hình như đã khóc.

Dung Tiểu Kỳ lập tức đi đến bên Cận Á: "Làm sao vậy, cô đang khóc sao?"

Cận Á nói: "Trang tiểu thư nói không muốn gặp bác sĩ Henry, tôi khuyên đã lâu, cuối cùng cô ấy tức giận, nói muốn đuổi việc tôi, thậm chí..."

Dung Tiểu Kỳ an ủi nói: "Này chỉ là giận nói." Nàng dừng một chút lại hướng Trạm Hải Lam nói, "Chị nói gì đi?"

Trạm Hải Lam không có biểu tình gì, tự nhiên hướng phía trước đi tới, nói: "Cô ấy không khỏe nên tâm tính thất thường, cô nếu như không thích ứng, bản thân khó tránh khỏi thương tổn."

Dung Tiểu Kỳ vừa nghe, bỗng nhiên nghĩ Trạm Hải Lam đối Cận Á chính có một chút để tâm, này đều không phải rất rõ ràng ghen sao?

Hơn nữa nhìn Cận Á biểu hiện, hiển nhiên còn chìm đắm trong bi thương Trang Uẩn Nhiên mang đến, hoàn toàn không có chú ý tới Trạm Hải Lam ghen tuông.

Dung Tiểu Kỳ quyết định không lên tiếng, nàng hiện tại cũng là bản thân khó bảo toàn, ai biết lúc nhìn thấy nàng, Trang Uẩn Nhiên sẽ làm ra hành động gì.

Qua cửa hiên, trước mắt là dãy nhà kiến trúc kiểu Pháp, Cận Á đi vào trước, thời điểm đẩy cửa ra,  Trang Uẩn Nhiên đang tự mình phao trà, nàng ngẩng đầu liếc nhìn Cận Á, đang chuẩn bị nói cái gì, phát hiện Trạm Hải Lam cùng Dung Tiểu Kỳ đã ở, lập tức trầm mặc, chỉ hướng trong tách trà thả đường.

"Uẩn Nhiên, cậu thực sự quyết định để bác sĩ Henry quay về sao?" Trạm Hải Lam bước nhanh đi tới bên người Trang Uẩn Nhiên, quen việc dễ làm, đi thẳng vào vấn đề.

Trang Uẩn Nhiên thả lỏng thân thể tựa vào trên ghế, nói: "Cậu tới là vì khuyên mình?"

Trạm Hải Lam gật đầu, lại lắc đầu, nhất thời chẳng biết làm sao đáp lại, bỗng nhiên ngẩng đầu ra hiệu Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ hiểu ý, đi tới trước mặt Trạm Hải Lam nói: "Em có lời muốn nói riêng với Trang tiểu thư."

Trang Uẩn Nhiên ngẩng đầu liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ, còn chưa lên tiếng, Trạm Hải Lam cùng Cận Á đều đã rời khỏi gian phòng, Dung Tiểu Kỳ thấy cửa phòng đóng, lúc này mới đối Trang Uẩn Nhiên nói: "Cô dự định cái dạng này cùng tôi tranh Trạm Hải Lam sao?"

Trang Uẩn Nhiên nhíu nhíu mi: "Chuyện của tôi không cần cô nhúng tay."

Dung Tiểu Kỳ nở nụ cười: "Tôi không tốt bụng đến mức đó, có lẽ hai người ngoài cửa kia giống nhau lòng dạ bồ tát muốn giúp cô, tôi chỉ là không muốn thấy đối thủ của mình như thế không có sức chiến đấu."

"Có ý gì?" Trang Uẩn Nhiên nhìn quét Dung Tiểu Kỳ.

Dung Tiểu Kỳ phủ tay đặt trên đầu gối, nhìn thẳng Trang Uẩn Nhiên nói: "Mặc kệ cô có muốn tin hay không, Trạm đổng rất dễ mềm lòng, tôi đang lợi dụng quan hệ gần đây truy cầu nàng, hiện tại đã có hiệu quả."

"Hiệu quả gì?" Trang Uẩn Nhiên hỏi.

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười cười: "Chúng tôi ở chung."

"Cô..." Thanh âm Trang Uẩn Nhiên bỗng nhiên phi thường tức giận,  nhìn Dung Tiểu Kỳ nửa ngày nói không nên lời.

Dung Tiểu Kỳ cười cười, thẳng đứng dậy, nói rằng: "Trang tiểu thư, cô dáng vẻ này đích xác chọc người trìu mến, đối Trạm đổng mà nói hiệu quả càng sâu, thế nhưng đối với một nữ nhân mà nói, hồi ức quá khứ tuyệt không thể so với hiện tại ấm áp. Tôi không biết Trạm đổng còn bao nhiêu tình cảm dành cho cô, tôi chỉ biết, cô hiện tại, tuyệt đối kém tôi rất nhiều."

Dung Tiểu Kỳ lúc nói ra những lời này, chính nàng đều cảm thấy phi thường tàn nhẫn, hơn nữa đối tượng thế nhưng nằm trên giường năm năm Trang Uẩn Nhiên.

Thế nhưng...

Dung Tiểu Kỳ cắn răng, nếu như trêu tức không đủ, làm sao có thể tạo thành hiệu quả kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô ta?

Nếu như không có một lần nói đúng chỗ, Trạm Hải Lam chỉ biết tiếp tục lấy loại điều kiện này làm nàng tới gặp Trang Uẩn Nhiên, nàng mới không muốn sự tình phát triển thành như vậy.

Cho nên cứ ủy khuất Trang Uẩn Nhiên một chút, một lần kích tướng đúng chỗ đi.

--------------------------------