Câu Dẫn

Chương 28: Xe chấn

Mấy ngày nay Vân Mộc Cẩn hầu như đều ở lại trường, vì giáo sư giao cho các cô một đề tài hội họa mới, nên họ phải tập trung vẽ tranh hoàn thành đề tài.

"Hôm nay có về nhà không?"

Điện thoại Vân Mộc Cẩn run lên, cô mở ra liền thấy Lục Nghiêu phát Wechat cho cô.

Cô vừa vẽ xong bức tranh, nên nhanh chóng trả lời.

"Có"

Lục Nghiêu hồi âm rất nhanh: "Chú đang trên đường đón con."

Vân Mộc Cẩn thấy tin nhắn của ông, khóe miệng lơ đãng nhếch lên, gần đây thỉnh thoảng Lục Nghiêu sẽ phát Wechat hỏi thăm cô, đương nhiên cũng sẽ nói ra những lời thô tục, Vân Mộc Cẩn đã không còn chán ghét Lục Nghiêu nữa.

Nửa giờ sau, Lục Nghiêu gọi điện cho Vân Mộc Cẩn nói đã đến cổng trường cô. Vân Mộc Cẩn thu dọn đồ vật, sau đó đi ra cổng.

Cô dễ dàng nhận ra xe của Lục Nghiêu, là chiếc màu đen hiệu BMW, cô mở cửa trực tiếp ngồi vào.

Lục Nghiêu không được nhìn thấy cô đã nhiều ngày, trong lòng cực kỳ khó chịu, Vân Mộc Cẩn vừa ngồi xuống, ông đã xoay người ân cần thắt dây an toàn cho cô, sau đó hé miệng ngậm lấy cánh môi cô, liếʍ mυ'ŧ thật mạnh.

Ông thở dốc nặng nề, không ngừng càn phá môi cô, tay Vân Mộc Cẩn chống lên ngực ông, đẩy ông ra, môi hồng bị ông hôn đến sưng lên.

"Đừng như vậy, đây là ở trường."Tuy hiện tại người đứng trước cổng trường không nhiều, nhưng lỡ chẳng may bị ai thấy thì không ổn, cô là hoa hậu giảng đường, nếu như bị phát hiện cùng đàn ông ôm hôn, chắc chắc sẽ huyên náo một trận.

Ánh mắt của Lục Nghiêu giờ đã tràn đầy dục hỏa, ông thở hổn hển nói: "Tiểu tao hóa, rõ ràng là con đang muốn hành chết ta, chút nữa phải thao nát huyệt dâʍ đãиɠ của con."

Lục Nghiêu quay người lại, lái xe về nhà, ánh mắt Vân Mộc Cẩn nhìn về người đàn ông đang 'dục cầu bất mãn', chỉ cảm thấy ông có một chút đáng yêu, tầm nhìn cô lại rơi xuống đũng quần đã phồng lên, vừa rồi bị ông hôn một trận đã làm phía dưới của cô ẩm ướt.

Vân Mộc Cẩn dùng tay hướng đến căn 'lều nhỏ', vuốt nhẹ. Kɧoáı ©ảʍ bất ngờ xông đến làm Lục Nghiêu khẽ rêи ɾỉ, đôi mắt bốc hỏa nhìn Vân Mộc Cẩn.

"Gấp đến vậy rồi sao?"

Tay nhỏ ấn lên gậy thịt nóng rực, dù cách một lớp quần tây cô cũng có thể cảm nhận được lửa nóng của gậy thịt, sắc mặt Vân Mộc Cẩn ửng đỏ, nhìn ông đầy hờn dỗi.

"Con không sốt ruột bằng chú đâu, con vừa lên xe chú đã hôn con, nếu không phải đang ở trường chắc chú đã cởϊ qυầи trực tiếp thao con rồi đúng không? Ở nhà Triệu Lệ không thỏa mãn được chú nên dươиɠ ѵậŧ mới cứng còn nóng thế này."

Dươиɠ ѵậŧ nằm trong tay cô, bị cô xoa nắn vô cùng thoải mái, nếu không phải ông đang lái xe, ông sẽ thao cho con bé này không xuống giường được.

"Nói bậy gì đó? Từ sau khi thao con, chú không chạm qua bà ấy dù là một ngón tay, hiện tại chúng ta cũng đã phân giường ngủ, dươиɠ ѵậŧ giờ đã biết con là chủ nhân của nó, cho nên phải gặp con, nó mới có phản ứng." Lục Nghiêu lo ngại Vân Mộc Cẩn sẽ hiểu lầm nên vội vàng giải thích.

Vân Mộc Cẩn làm bộ không thèm để ý, nói: "Chú làʍ t̠ìиɦ với ai cũng không liên quan đến con."

Lục Nghiêu nghe thấy lời này liền có chút không vui, ông hiện giờ một lòng với Vân Mộc Cẩn, Vân Mộc Cẩn là người con gái duy nhất ông yêu, nhưng cô lại không thèm để ý đến ông, Lục Nghiêu cảm thấy bực bội.

Người trong lòng ngồi bên cạnh, còn cách qυầи ɭóŧ vuốt ve côn ŧᏂịŧ, một cổ lửa nóng đột nhiên bừng lên hừng hực, ông dẫm lên chân ga cho xe chạy nhanh hơn, đưa cô đến một con hẻm nhỏ cách nhà ông không xa.

"Không trở về à? Đến đây làm gì?"Vân Mộc Cẩn chưa từng tới đây bao giờ, nghi hoặc hỏi.

Lục Nghiêu ôm cô, nói: "Còn không phải do tiểu tao hóa câu dẫn chú, trên đường đi cứ sờ dươиɠ ѵậŧ làm chú khó chịu, chỉ muốn thao con ngay lập tức."

Hôm nay Vân Mộc Cẩn mặc quần ngắn, Lục Nghiêu kéo khóa quần cô xuống, đem quần cùng qυầи ɭóŧ cởi sạch, bàn tay to sờ đến nộn bức, chẳng mấy chốc ngón tay ông đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt đẫm, mắt Lục Nghiêu đỏ lên, ghé bên tai Vân Mộc Cẩn, nói:

"Tiểu tao hóa, chảy nhiều nước đến mức này rồi sao? Có phải trong lúc sờ dươиɠ ѵậŧ chú, con đã muốn chú đâm vào cái huyệt nhiều nước của con không?Đồ đê tiện."

Sắc mặt Vân Mộc Cẩn lúc này đã đỏ bừng, ngón tay ông vuốt cánh môi âʍ ɦộ, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra càng nhiều hơn, ngón tay đầy vết chai còn xoa nắn mép âʍ ɦộ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn làm Vân Mộc Cẩn chỉ còn biết rêи ɾỉ.

Nghe cô dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, lửa dục của ông càng thêm cháy dữ dội, ông lấy tay ra, quần cũng không cởi xuống, chỉ kéo khóa quần xuống, sau đó móc côn ŧᏂịŧ cực lớn chống lên hoa huyệt phấn nộn đang chảy nước, trực tiếp cắm vào.

"Dươиɠ ѵậŧ đi vào rồi này, thỏa mãn con chưa hả?Đồ thiếu thao."

Người đàn ông ngổi lên ghế, còn cô ngồi lên đùi ông, hoa huyệt nhỏ hẹp tham lam nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ, nộn bức bên trong bị căng đến tràn đầy, qυყ đầυ cực lớn cố ý đỉnh vào hoa tâm kiều nộn.

Vân Mộc Cẩn quỳ gối lên ghế, hai tay ôm cổ Lục Nghiêu, thuận theo động tác mạnh mẽ hung ác của ông, cặρ √υ' đung đưa như sóng vũ, bộ dáng chìm trong sắc tình của cô càng làm ông thêm bốc hỏa.

"Ư, quá sâu!"Vân Mộc Cẩn bị ông không ngừng thao lộng hoa tâm, không nhịn được rêи ɾỉ.

Tuy thân hình thiếu nữ toàn bộ đè lên người ông, nhưng ông lại thấy cô rất nhẹ, không nặng chút nào. Lục Nghiêu dẩu mông nhanh chóng thọc vào rút ra tiểu bức phấn nộn.

"Ở trên xe thao con thật thoải mái, về sau ngày nào chú cũng thao con, con đúng là tiểu tao hóa dâʍ đãиɠ, cha dượng mà cũng dám câu dẫn, làm chết con."

Thân hình Vân Mộc Cẩn run lên, hoa tâm bị côn ŧᏂịŧ ma sát chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. Côn ŧᏂịŧ đâm vào rút ra đặc biệt nhanh, đồng thời đưa Vân Mộc Cẩn lên cao trào. Miệng Vân Mộc Cẩn phát ra thanh âm rêи ɾỉ sung sướиɠ, nộn bức kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ gắt gao, vừa trải qua cao trào nên dâʍ ŧᏂủy̠ mau chóng trào ra, xối ướt gậy thịt. Lục Nghiêu bị gậy thịt kẹp chặt làm sống lưng tê dại, dùng sức thao về phía trước thêm mấy chục lần mới bắn tinh.