Vân Mộc Cẩn chưa bao giờ nghĩ đến có ngày cô sẽ thích bị một ông chú già thao, lại còn là chồng của mẹ cô, bị một ông chú thao bức làm cô cảm thấy sảng khoái, càng ngày càng trầm mê.
Lúc đầu cô câu dẫn ông chỉ để trả thù, bây giờ cô đã hoàn toàn trầm luân, điều này làm cô không khỏi có chút mâu thuẫn.
Nhiều lúc cô tự hỏi, đã lợi dụng chồng bà ta để trả thù, chính bản thân cô cũng được sung sướиɠ, vậy phải suy nghĩ nhiều làm gì?
Đôi tay Vân Mộc Cẩn ôm cổ ông, ánh mắt mê ly nhìn ông, cô vươn đầu lưỡi phấn nộn liếʍ liếʍ môi, Lục Nghiêu thấy vậy liền cạy mở khớp hàm thiếu nữ, câu lấy cái lưỡi nhỏ nhắn bắt đầu hôn điên cuồng. Dươиɠ ѵậŧ dưới thân vẫn khai mở tầng tầng thịt non, không ngừng thọc vào rút ra.
Nước bọt cô ngọt ngào, đầu lưỡi cũng phấn nộn, khoang miệng cô tràn ngập tư vị thuốc lá cùng hương vị nam tính, cô không thấy phản cảm, ngược lại vô cùng yêu thích hương vị này.
Vân Mộc Cẩn nhắm mắt lại, toàn bộ cơ thể mềm xuống, đầu lưỡi đáp lại cái hôn của ông cùng ông trao đổi nước bọt, sau đó nuốt xuống, dâʍ đãиɠ cực kỳ.
Hai chân thon dài vòng lên eo ông, hoa huyệt phấn nộn mở ra cho côn ŧᏂịŧ ngăm đen đâm vào, màu hồng kiều nộn cũng màu đen dơ bẩn giao nhau làm cho ai nhìn được cũng cảm thấy huyết mạch dâng trào.
"Chú Lục, sao dươиɠ ѵậŧ chú lại lớn đến vậy? Thao con thật sướиɠ!"Vân Mộc Cẩn rời khỏi miệng Lục, nhìn ông với ánh mắt tràn ngập sắc dục, nói.
Trên trán Lục Nghiêu thấm đẫm mồ hôi, thân thể cao to tráng kiện phủ lên thân thể nhỏ xinh của thiếu nữ, hai chân dài đầy lông tơ chống lên giường, mông liên tục trừu động làm gậy thịt thúc vào âʍ đa͙σ thiếu nữ một cách mãnh liệt.
"Dươиɠ ѵậŧ phải lớn thì thao mới sướиɠ, dươиɠ ѵậŧ chú lớn như vậy nên con sướиɠ lắm đúng không? Con là tao hóa chuyên đi câu dẫn chú, chắc phải thích dươиɠ ѵậŧ của chú lắm."
Lục Nghiêu thở hổn hển, đôi mắt đầy lửa nóng nhìn người con gái không ngừng thở dốc dưới thân.
Vân Mộc Cẩn bị thao đến rêи ɾỉ không ngừng.
"Con rất thích dươиɠ ѵậŧ của chú, dươиɠ ѵậŧ chú vừa thô vừa dài, lại còn ngăm đen, so với người da đen chắc còn lớn hơn. Mỗi lần chú thao huyệt con thấy rất thoải mái, Mộc Cẩn lo lắng sẽ có ngày huyệt con bị chú thao hỏng."
Dươиɠ ѵậŧ của Lục Nghiêu so với người da đen còn muốn dài hơn một chút, hoa huyệt Vân Mộc Cẩn vừa nộn vừa nhỏ, mỗi lần Lục Nghiêu đi vào đều bị căng hết cỡ, cô thật sự lo sợ huyệt cô sẽ bị Lục Nghiêu thao hư.
Lục Nghiêu cười một tiếng, thanh âm khàn khàn gợi cảm: "Huyệt con vừa nhỏ vừa nộn, làm sao ta có thể thao hỏng được? Chú còn chưa kịp thao hỏng đã bị con kẹp chặt đến sắp bấm gãy, chú thích mê tiểu huyệt của con."
Lục Nghiêu đứng dậy, quỳ gối trên giường đem hai chân cô đặt trên vai, đong đưa mông nhanh chóng trừu động, tầng thịt non bị Lục Nghiêu thao đến căng ra.
"Chú Lục, quá sâu, sâu đến mức sắp đâm vào tử ©υиɠ người ta rồi. Ưm, chú Lục!"
Dươиɠ ѵậŧ ông hận không thể thao sâu hơn, trực tiếp mở miệng tử ©υиɠ, tiến vào trong. Vân Mộc Cẩn bị ông làm cho sướиɠ đến sắp phát điên, cô lớn tiếng rêи ɾỉ.
Cốc Cốc
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
"Mộc Cẩn, con bị làm sao vậy? Trong phòng có tiếng gì đó?"Triệu Lệ đứng bên ngoài vừa gõ cửa vừa hỏi.
Vân Mộc Cẩn nghe thấy tiếng Triệu Lệ truyền vào trong, hoa huyệt bởi vì khẩn trương và kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên càng thêm kẹp chặt, thiếu chút nữa bấm gãy côn ŧᏂịŧ.
Lục Nghiêu thấy hoa huyệt ngậm chặt đến suýt nữa đoạt mệnh, ông thở phì phò nói:
"Sao huyệt lại chặt như vậy hả? Có phải vì mẹ ở bên ngoài trong khi đang được cha dượng thao huyệt không? Thả lỏng một chút."
"Mộc Cẩn, con không sao chứ?"
Triệu Lệ không nghe thấy động tĩnh, không khỏi có chút sốt ruột, bà muốn mở cửa, nhưng cửa đã sớm bị khóa.
"Nếu con còn không nói, chút nữa bà ấy sẽ lấy chìa khóa mở cửa phòng."Lục Nghiêu vừa thao cô vừa nói.
"Tôi không có việc gì, chỉ là không cẩn thận va đầu vào thành giường, tôi muốn ngủ, bà về phòng đi."
Vân Mộc Cẩn tận lực điều chỉnh cho giọng nói thật bình thường, nói với Triệu Lệ.
Triệu Lệ ở ngoài cửa dặn dò Vân Mộc Cẩn vài câu rồi rời đi.
Lục Nghiêu biết Triệu Lệ đã rời khỏi, ông ghé lên người cô, dùng sức vuốt ve cặp mông vểnh, dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng thọc vào rút ra, thao nhanh đến mức cô chỉ biết rêи ɾỉ. Sau khi bị ông thao thêm mấy trăm cái, hai người cùng đạt cao trào, Vân Mộc Cẩn như bị trút hết sức lực, chỉ còn cách nằm trên giường.