Ngốc Tử

Soả tử - Chương 10

Chương 10: Ở khách sạn mở ra áo mưa (aka bαo ©αo sυ): "Ca ca đây là cái gì? " (gươngplay+ đeo tất dây nữ trang + cuối cùng dùng một lần áo mưa)

Nghĩ Thường Cửu từ nhỏ được nuôi dưỡng ở trong một ngôi làng nhỏ, không cơ hội nhìn thế giới bên ngoài, Bạch Túc Hiên đặc biệt trước tiên dẫn cậu trở về thành phố K vài ngày trước.

Hắn trở lại cũng chưa nói cho người của Bạch gia, cũng không mang về nhà, trái lại mang Thường Cửu ở tại khách sạn. Dù sao khi hắn nghỉ phép, đương nhiên không thể để cho bọn họ biết.

Hai người ở thành phố K chơi một ngày, sau khi ăn cơm tối xong hai người trở về khách sạn, vừa vào cửa Thường Cửu liền cởi bỏ giày cao gót trên chân, động tác tùy ý ngồi ở ở trên ghế sa lon.

Cậu thật sự là không thích cái giầy này, đi cái đó bước đi rất khó chịu!

"Đau chân sao? Ca ca xoa bóp cho em. " Bạch Túc Hiên quỳ một chân trên đất, đau lòng nâng lên chân mặc tất của Thường Cửu, từ ngón chân khả ái xoa bóp thẳng lên bắp chân đường nét mượt mà. Hắn cũng không muốn nhìn thấy Tiểu Cửu có một chút khó chịu, chính là ngày thọ yến nhất định là phải mang giày cao gót, hiện tại nếu không quen đi lúc này, đến ngày đó phỏng chừng Tiểu Cửu sẽ té ngã, cho nên trong khoảng thời gian này chỉ có thể mang giày cao gót thêm một thời gian nữa.

Bạch Túc Hiên kéo chân Thường Cửu duỗi đi phía trước, cái váy bởi vậy bị kéo lên, địa phương giữa hai chân nhìn sót không thiếu cái gì. Dây buộc tất đem tất chân kéo thẳng lên, qυầи ɭóŧ tơ lụa tròn tròn phình phình, lộ ra phần song tính của Thường Cửu .

Ấn trong chốc lát, Thường Cửu duỗi người muốn đi tắm, Bạch Túc Hiên đi lấy quần áo thay, chuẩn bị cùng Thường Cửu tắm. Đi tới phòng tắm mới phát hiện Thường Cửu vừa vặn cởi, đứng ở bồn rửa tay phía trước không biết đang làm cái gì.

" Sao vậy Tiểu Cửu. . . ? " Bạch Túc Hiên kinh ngạc kêu một tiếng.

Thường Cửu quay đầu nhìn hắn, đem vật trong tay đưa cho hắn xem, tò mò hỏi: "Ca ca, đây là cái gì? Giống như bóng bay a. . . Thế nhưng trơn bóng. . . "

". . . " Bạch Túc Hiên nhìn thoáng qua, phát hiện trong tay Thường Cửu là bαo ©αo sυ, trên bồn rửa tay còn có bao bì vừa mới bị xé ra. Lại nói tiếp, hắn còn chưa từng thao Tiểu Cửu bằng bαo ©αo sυ đâu.

"Bóng bay này là dùng ở chỗ này. . . " Bạch Túc Hiên kéo tay Thường Cửu đặt trên quần mình, côn ŧᏂịŧ lớn dần dần có xu thế ngẩng đầu, "Tiểu Cửu giúp ca ca liếʍ ngạnh lên được không? Sau đó ca ca sẽ nói cho em biết đây là cái gì. "

Thường Cửu ngây ngốc gật gật đầu, kéo khóa quần Bạch Túc Hiên xuống, giống như ăn cây kem liếʍ dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Khoang miệng ẩm ướt bao vây lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, khí tức phái nam đập vào mặt, hun đến Thường Cửu có chút choáng váng. Cậu nghiêm túc cầm côn ŧᏂịŧ, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp qua lại, thỉnh thoảng nhét vào trong miệng ngậm. Côn ŧᏂịŧ trở nên càng ngày càng to cứng rắn, đem khoang miệng Thường Cửu nhét đầy, Thường Cửu đỏ mặt, cảm thấy có nước từ trong tiểu huyệt chảy ra, làm qυầи ɭóŧ đều ướt nhẹp.

Bạch Túc Hiên đem côn ŧᏂịŧ từ trong miệng Thường Cửu rút ra, cầm lấy bαo ©αo sυ vừa mới xé đeo vào dươиɠ ѵậŧ, dùng nó chọc chọc Thường Cửu phơi bày ở ngoài da, cười đễu nói: "Vật này là dùng như vậy, Tiểu Cửu biết không? "

Thường Cửu đỏ mặt gật đầu, lén lút kẹp chặt hai chân. Nào biết Bạch Túc Hiên bỗng nhiên đem cậu ôm lên bồn rửa tay, hại cậu mở lớn hai chân, qυầи ɭóŧ bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt đều để lộ ở trước mắt Bạch Túc Hiên. "Tiểu Cửu ướt a. " Bạch Túc Hiên vừa nói vừa đạp rớt quần, côn ŧᏂịŧ dưới quần giương cung bạt kiếm trước mặt Thường Cửu.

Thường Cửu nhìn sang chỗ khác, nhỏ giọng nói:: "Đều là bởi vì ca ca nha. . . Mùi vị ca ca . . . Rất dễ chịu. . . "

Bạch Túc Hiên lè lưỡi, cách qυầи ɭóŧ liếʍ láp tiểu nhục nha Thường Cửu cùng hoa huyệt, nhẹ nhàng mà mυ'ŧ vào, thấm ướt đầu lưỡi chen vào tiểu nhục phùng ẩn núp, đẩy qυầи ɭóŧ ép đi vào trong. Hai tay của Thường Cửu chống đỡ trên bồn rửa tay, cho dù cắn môi dưới, cũng thỉnh thoảng có tiếng rêи ɾỉ từ trong miệng tràn ra.

"Ân. . . Ca ca. . . A a. . . " Thường Cửu căng thẳng đầu ngón chân, tóc tinh tế buông xuống tới xương quai xanh.

Bạch Túc Hiên ngẩng đầu nhìn cậu, bỗng nhiên cười cười, nói: "Ngực Tiểu Cửu dường như trở nên lớn ah. "

Đại khái nguyên nhân là gần đây được Bạch Túc Hiên nhào nặn đến nhào nặn đi, bánh bao nhỏ từ phía trước ngực Thường Cửu đã dần dần biến hoá mặc quần áo cũng có thể hiện ra đường nét ở giữa, cũng không biết về sau sẽ trở nên to hơn. . .

Thường Cửu thở hổn hển, cúi đầu nhìn ngực mình, phát hiện đúng là vậy, nhịn không được đưa tay sờ một cái: "Ân. . . Tại sao. . . ? Rõ ràng ca ca sẽ không như vậy. . . " nói, Thường Cửu tự tay ở trước ngực Bạch Túc Hiên sờ soạng, thỉnh thoảng sờ sờ cái vυ' nhỏ của mình, so sánh nó với hắn.

"Bởi vì ca ca biết ma pháp, Tiểu Cửu bị ca ca sờ soạng sẽ trở nên lớn. " Bạch Túc Hiên xốc lên quần áo Thường Cửu, cởi ra nút buộc đồ lót trước, xoa nắn đầṳ ѵú dựng đứngThường Cửu.

Bởi vì sự tiện lợi của khuy quần áo Thường Cửu, cho nên Bạch Túc Hiên không mua cho cậu cái khoá thông thường.

Tiểu huyệt Thường Cửu phân tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ càng nhiều, nhục nha cũng thỉnh thoảng phun ra dịch trong suốt, trong thân thể trống không, còn có chút ngứa. . . Thật muốn để cho ca ca chen vào. . .

"Ca ca. . . Trong tiểu huyệt có chút ngứa, không có chút nào thoải mái. . .Anh mau cắm vào đi. " Thường Cửu khóe mắt hiện ra nước mắt, ủy khuất nhìn Bạch Túc Hiên. Chỉ cần côn ŧᏂịŧ ca ca cắm vào cũng sẽ không ngứa như thế nữa, thật là muốn. . .

Bạch Túc Hiên nuốt nước miếng một cái, ôm Thường Cửu đi tới trên ghế sa lon, bồn rửa tay quá cứng rắn còn cộm người, làm sao có thể để cho Tiểu Cửu ngồi ở phía trên làʍ t̠ìиɦ cùng với hắn chứ?

Hắn không cởi qυầи ɭóŧ ướt đẫmThường Cửu, lộ ra côn ŧᏂịŧ đứng thẳng cùng hoa huyệt bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt bóng. Còn côn ŧᏂịŧ mang bαo ©αo sυ hướng về phía mật động ẩm ướt mềm mại Thường Cửu chậm rãi cắm vào, không có tạm dừng, trực tiếp cắm sâu vào bên trong.

"A a --" Thường Cửu phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, tiểu huyệt trống rỗng rốt cục được côn ŧᏂịŧ lấp đầy.

Bạch Túc Hiên Bạch Túc Hiên đem chân mang tất Thường Cửu nâng lên trên vai mình, làm cho hoa huyệt cùng cúc huyệt đều lộ ở bên ngoài. Hắn hôn đôi môi mềm mại Thường Cửu, thắt lưng rung động, từ chậm đến gấp gáp, dùng sức thao tiểu huyệt Thường Cửu, phát ra tiếng tiếng va chạm da thịt ba ba ba.

"A a --! Ân. . . Ca ca. . . A a. . . Thật nhanh. . . "Bởi vì lực độ Bạch Túc Hiên rất lớn, Thường Cửu không thể không vịn lấy sô pha, bên trong hoa huyệt tao điểm bị côn ŧᏂịŧ không ngừng xuyên qua xuyên lại nghiền nát, kɧoáı ©ảʍ xông lên đầu, Thường Cửu không khống chế được bản thân rêи ɾỉ, kêu đến vừa quyến rũ vừa phóng túng, giống như thanh âm ngọt ngào được rót mật.

"Tiểu Cửu. . . " Bạch Túc Hiên khàn giọng kêu tên của cậu, nghe thấy tiếng rêи ɾỉ tao lãng lại ngọt ngào Thường Cửu, côn ŧᏂịŧ không khỏi lại phồng lớn lên vài phần.

"A a. . . A. . . Không được. . . Ân. . . Thật đầy. . . A. . . " Thường Cửu vui thích mà há miệng, chỉ bạc từ khóe miệng chảy xuống, lành lạnh mà chảy xuống trên bụng.

Bạch Túc Hiên hung hăng thao hoa huyệt mềm mại, mị thịt lưu luyến không rời mà mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ, mỗi một lần rút ra cũng sẽ kéo ra mị thịt non đỏ. Tiếng nước da^ʍ mỹ òm ọp òm ọp mà vang lên, chỗ giao hợp hiện ra bọt biển màu trắng dầy đặc.

Mặc dù bαo ©αo sυ rất mỏng, thế nhưng vẫn có thể cảm giác được cảm giác khi đeo bαo ©αo sυ, xuyên thấu qua bαo ©αo sυ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Bạch Túc Hiên, điều này làm cho Thường Cửu cảm thấy có chút mới lạ, càng thêm lực chú ý đặt ở chỗ côn ŧᏂịŧ thao lộng hoa huyệt chính mình. Chỉ là càng chú ý tới nó, thân thể lại càng mẫn cảm, chẳng bao lâu Thường Cửu dưới thế tiến công của Bạch Túc Hiên mà thảm bại*.

* 溃不成军: quân lính tan rã

"Ô. . . Ca ca. . . A a. . . Muốn hư mất. . . Hắc a. . . Thật thoải mái. . . A a a. . . " Thường Cửu mê ly mà nhìn Bạch Túc Hiên, dâʍ ŧᏂủy̠ từng cỗ mà tuôn ra, đem hạ thân hai người làm cho ướt nhẹp.

Trước mặt sô pha là một chiếc gương, Bạch Túc Hiên bỗng nhiên ôm Thường Cửu đổi một tư thế. Thường Cửu đối mặt nhìn gương giương chân ra, Bạch Túc Hiên cố ý đứng một chút, để cho Thường Cửu thấy rõ ràng vết hôn khắp người cậu, dươиɠ ѵậŧ của mình còn cắm ở trong hoa huyệt khả ái của cậu. Tư thế hai người dâʍ ɭσạи tất cả đều phản chiếu ở trong gương, Thường Cửu chỉ nhìn thôi đã cảm thấy mặt đỏ tới mang tai.

"Không. . . Không nhìn. . . " Thường Cửu xấu hổ che khuôn mặt.

Bạch Túc Hiên đem tay cậu lấy ra, thấp giọng ghé vào lỗ tai cậu nói rằng: "Đừng thẹn thùng a Tiểu Cửu. Em xem, thân thể Tiểu Cửu xinh đẹp như vậy, tiểu huyệt cũng đẹp thế, ca ca cắm ở bên trong cũng không muốn đi ra. "

Hắn vừa nói vừa ra sức ở trong hoa huyệt đút vào, hai khỏa tinh hoàn đem Thường Cửu da Thường Cửu va chạm đến đỏ bừng.

"A a. . . A. . . Ta. . . A a. . . A a a --! " Thường Cửu bị thao nói không ra lời, cậu nhìn bản thân dâʍ ɭσạи trong gương, rõ ràng cảm thấy rất xấu hổ, thân thể không biết tại sao lại cảm thấy càng thêm vui sướиɠ, trong hoa huyệt chặt chẽ, bỗng nhiên xông ra một đại cổ dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, toàn bộ tưới lên côn ŧᏂịŧ Bạch Túc Hiên.

"Ô. . . Ca ca. . . Ân a. . . A a. . . " sau khi thân thể cao triều phá lệ mẫn cảm, Bạch Túc Hiên không có buông tha cậu, vẫn còn đang hung hăng đút vào.

Thường Cửu có thể từ trong gương chứng kiến hoa huyệt của mình bị làm thành một cái lỗ tròn, mị thịt non đỏ theo côn ŧᏂịŧ trừu sáp lôi ra đút vào, dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong hoa huyệt mang ra ngoài, côn ŧᏂịŧ ca ca thật tốt, tiểu huyệt của mình cũng tốt, toàn bộ trở nên ướt đẫm rồi.

"Hoa huyệt Tiểu Cửu xem bị ca ca thao rất được, không phải sao? " Bạch Túc Hiên liếʍ liếʍ tai Thường Cửu.

"Ân. . . " Thường Cửu toàn thân run rẩy, phát ra âm mũi mơ hồ, không biết là thừa nhận hay là phản đối.

Bạch Túc Hiên nắm một bên vú Thường Cửu ôn nhu xoa nắn, ngón tay không ngừng đùa lấy đầṳ ѵú nhạy cảm, thắt lưng không ngừng rung động, côn ŧᏂịŧ lớn tới tới lui lui thao tiểu huyệt khả ái.

"Ca ca. . . A a. . . Thật thoải mái. . . Ân. . . A a. . . " Thường Cửu phát ra tiếng kêu da^ʍ mĩ, toàn thân hiện lên tràn đầy sắc dục ửng hồng. Cậu hơi ngây ngẩn nhìn gương, nhìn chính mình bị côn ŧᏂịŧ ca ca hung hăng thao lộng, trong lòng có loại cảm giác kỳ quái, tê tê dại dại, nhưng rất thích.

Bản thân Thường Cửu cũng không có chú ý đến, huyệt nhục cậu có quy luật co rúc lại, như thể bên trong có vô số cái miệng nhỏ mút lấy côn ŧᏂịŧ Bạch Túc Hiên. Thao sau mấy trăm lần, Bạch Túc Hiên không chịu nổi, đem côn ŧᏂịŧ rút ra, cởi bαo ©αo sυ, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch trọc toàn bộ bắn vào trên đùi Thường Cửu.

Dây buộc tất đã sớm vì động tác thô bạo của hắn mà nới lỏng ra, hiện tại rũ xuống trên người Thường Cửu, Thường Cửu càng lộ ra vẻ vô cùng mềm yếu.

Toàn thân Thường Cửu bủn rủn dựa vào trên ghế sa lon không lên nổi, Bạch Túc Hiên mở vòi nước bồn tắm, rồi trở về đưa cậu ôm qua đi tắm.

Mấy ngày nữa sẽ mang Tiểu Cửu đi tham gia thọ yến rồi, trong lòng Bạch Túc Hiên vẫn có chút khẩn trương, chỉ lo ở thọ yến có người khi dễ Tiểu Cửu của hắn. Dù sao ngày đó có rất nhiều người, hắn cũng không dám hứa chắc có thể thời thời khắc khắc trông coi Thường Cửu.

Edit: Đã để mọi người phải chờ lâu rồi!!!!