Tại bên trong bể bơi bị thao đến thần trí không rõ, Kiều Tâm bắt đầu hoài nghi.
Mỗi ngày cùng Cố Thành An "lêu lổng" như vậy cậu sợ sẽ tẫn tinh mà chết.
Loại cảm giác này rất đáng sợ.
Cả người vô lực nằm trên giường, Kiều Tâm cầm di động xoát weibo, xoát một lúc bỗng nhiên thấy một tin đứng đầu, tiện tay mở ra, vừa thấy thì cậu thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Vừa tắm rửa xong đi ra Cố Thành An liền thấy biểu tình nhịn cười của Kiều Tâm, liền nổi lên một chút hiếu kỳ, thò tay cầm lấy di động.
"Xem cái gì mà cười vui vẻ như vậy?"
"Đương nhiên là đang xem ~~~" Kiều Tâm thiếu chút nữa không nghĩ ngợi trả lời, kết quả vừa nhớ tới điều gì đó, đang nói một nửa lập tức đem lời nói nuốt trở vào, "Anh trả điện thoại cho tôi, đừng nhìn!"
"Đừng nhìn? Tôi đây lại muốn cẩn thận xem một chút."
Lúc đầu Cố Thành An cũng không thấy hứng thú, thế nhưng hiện tại nhìn phản ứng của Kiều Tâm, đột nhiên cảm thấy có hứng thú.
Khẩn trương như vậy, chẳng lẽ là đang xem phim sεメ? (Tưởng ai cũng như ông à:")
"Uy.... Anh làm vậy là không đúng, làm sao có thể tùy tiện xem điện thoại của người khác."
Cố Thành An tùy tay đặt khăn mặt tại đầu giường, một tay đem Kiều Tâm đẩy ngã lên giường, nhìn cậu ngã "uỵch" một cái liền nhếch khóe miệng cười, "Em, ngược lại nói cho tôi biết, em xem của người khác thì thế nào, hả?"
Oa! Ngữ khí nguy hiểm như vậy, không nên không nên!
Chẳng phải chỉ là một tin trên weibo thôi sao, xem thì xem đi, không có gì hay cả.
Kiều Tâm ngã xuống giường nằm luôn tại chỗ, mặc Cố Thành An, "Anh muốn xem thì xem, cũng không phải cái gì hiếm lạ, chỉ là người khác muốn hồng phát weibo mà thôi."
"Chỉ vậy thôi? Này.... Đúng thật."
Kiều Tâm bỗng dưng có dự cảm bất thường, cả người hiện lên một cỗ bất an, "Anh muốn làm gì?"
Cố Thành An nhìn Kiều Tâm rồi nở nụ cười vô tội, "Không làm gì, chỉ là cảm thấy mấy người này rất nhàm chán, ừm, ngày mai chúng ta đi bờ cát đi, em không phải vẫn muốn bơi lội với lướt sóng sao?"
"Thật? Vậy hôm nay anh không thể làm!"
"Tâm can, những dấu vết này tôi cam đoan ngày mai sẽ biến mất, tôi đối với em tốt như vậy, em có phải là nên~~~" Cố Thành An cầm điện thoại đặt ở một bên, nâng tay tắt đèn, chỉ để lại ở đầu giường một chiếc đèn ái muội.
Thân thể chậm rãi áp chế, từng chút từng chút phủ lên người Kiều Tâm, mãi cho đến khi hai người hoàn toàn ở cùng một chỗ.
Kiều Tâm bất an nuốt nước miếng, hầu kết lăn lộn, "Anh.... Anh muốn làm gì? Tôi nói không thể làm, vừa rồi ở phía dưới, tôi vẫn còn một chút đau, anh quá lớn.... Hơn nữa ~"
Hơn nữa phía dưới còn có cả nước đi vào, viêpc vừa rồi chỉ mới thanh tẩy qua. Thế nhưng phía dưới vẫn còn cảm giác nước sẽ tùy thời chảy ra làm ướt quần.
Bị loại cảm giác mơ hồ này khống chế khiến da đầu Kiều Tâm tê dại.
"Thế nhưng, phía dưới đói bụng, em xử lý như thế nào?" Âm thanh của Cố Thành An phảng phất mang theo chút tìиɧ ɖu͙©, mỗi một từ tiến vào bên trong tai Kiều Tâm làm phía dưới cậu trở nên ngứa ngáy, cảm giác hư không đến đáng sợ.
Rất muốn có thứ gì đó cắm vào.
Thân thể không tự giác được vặn vẹo một chút, chỉ một chút vậy liền cảm giác được thứ dán trên bụng mình nóng như lửa, đã chậm rãi thức tỉnh trướng lớn, đặt tại trên bụng cậu.
"Anh, anh làm sao lại ~~~"
Thời gian bọn họ ở trong bể bơi làm bừa bất quá còn chưa đến một giờ, phía dưới Cố Thành An sao lại có thể sinh long hoạt hổ như vậy, quả thực muốn lấy mạng người. (t*ng trùng thượng não là đây
=))
"Tâm can nhi, em nhẫn tâm để tôi một mình đi vào phòng tắm giải quyết?"
"Không, này tôi..... Anh, anh.... Để tôi lấy tay giúp anh...."
Nói xong cả người Kiều Tâm hướng vào trong chăn co rụt lại, sau đó dùng chăn đắp lên chính mình và Cố Thành An, trong bóng tối thò tay cầm lấy côn th*t đã đứng thẳng của hắn.
Mỗi một lần mò đến thứ này đều khiến tâm lý Kiều Tâm run lên, không thể tin nổi phía dưới của mình có thể nạp lấy thứ này.
Quá lớn.
Hai tay chuyển động, cách một lớp chăn bên tai truyền đến tiếng thở dốc dần dần rơi vào tìиɧ ɖu͙© của Cố Thành An. Tiếng thở trầm thấp khiến người khác đắm chìm vào từ tính đó.
Cố Thành An cách chăn đè Kiều Tâm lại, "Tâm can nhi..."
Thanh âm truyền đến lỗ tai Kiều Tâm, thân thể dần nóng lên.
Ma xui quỷ khiến cúi đầu, há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy đầu côn th*t, đầu lưỡi liếʍ ở mặt trên một chút. Cố Thành An thoải mái đến cơ bụng căng thẳng.
".... Tâm can nhi miệng của em thật chặt, mặt trên của cái miệng nhỏ cũng rất chặt."
"Ngô ngô...." Ăn vào qυყ đầυ đối với Kiều Tâm cơ hồ đã là cực hạn, còn chưa kịp mở miệng đã bị Cố Thành An hướng vào bên trong đâm một chút, đầu lưỡi bị côn th*t đè nặng.
Kiều Tâm chỉ có thể trợn trắng mắt, khóe miệng chảy ra nước bọt.
"Ngô ngô...."
Cố Thành An, anh là tên khốn kiếp!
Trong miệng bị côn th*t nhét đầy, yết hầu của Kiều Tâm cảm thấy không thoải mái, qua hơn nửa ngày cũng không hoãn lại, không khỏi lui về phía sau.
Còn chưa kịp đánh một cái vào Cố Thành An để cảnh cáo hắn, đã bị hắn trực tiếp đẩy ngửa lên giường, chăn đè nặng, chân còn gấp.
Cố Thành An rút ra tính khí của chính mình, kéo mặt Kiều Tâm vào đúng vị trí đó, thẳng lưng dùng côn th*t vuốt ve mặt cậu, "Tâm can nhi, dùng miệng của em khiến tôi ra đi, không được dùng tay, bằng không..."
"Cố Thành An, anh là tên khốn nạn!"
"Lại mắng thô tục, xem ra ~~~" Cố Thành An vươn tay ra đánh lên cặp mông mềm mại hai cái, tay đánh xuống, lực đạo vừa phải, lại khiến mông Kiều Tâm run lên, cảm giác này khiến bên trong tiểu huyệt truyền đến một trận tê dại.
Khó nhịn hừ nhẹ một tiếng, không tự giác há miệng.
Mắt Cố Thành An sáng lên, du͙© vọиɠ ùa đến, tiếp tục thẳng lưng dùng qυყ đầυ chọc đến chọc đi trên đôi môi phấn nộn của Kiều Tâm. Sau đó bàn tay đặt ở trên mông Kiều Tâm vuốt nhẹ.
Mỗi lần vuốt một chút, thân thể Kiều Tâm không nhịn được run rẩy, hơn nữa trong miệng còn phun ra tiếng rêи ɾỉ mê người.
Đôi môi phấn nộn mở ra, qυყ đầυ đi vào một nửa.
"Tâm can nhi, ăn vào, khiến nó hạ hỏa, em xem nó rất muốn đi vào nha...."
"Ân a.... côn th*t lớn.... côn th*t của ông xã thật lớn..."
Kɧoáı ©ảʍ bị đánh mông truyền đến tiểu huyệt làm cả người Kiều Tâm hư không, bên trong tiểu huyệt ngứa không ngừng, thân thể ngày càng trở nên dâʍ đãиɠ. Cậu trực tiếp ghé vào bụng Cố Thành An, há miệng liếʍ láp trụ thân côn th*t tím đen.
Bên ngoài gân xanh um tùm giống như chiếc cột bàn cự long vậy.
Trước mắt là cự long đang thức tỉnh, hương vị tìиɧ ɖu͙© truyền đến khiến Kiều Tâm có chút đê mê. Đầu lưỡi hồng nhạt tại đỉnh qυყ đầυ liếʍ láp một phen rồi từ từ đi xuống, dùng nước bọt lóng lánh liếʍ toàn bộ côn th*t.
Kiều Tâm bị Cố Thành An mê hoặc, chậm rãi há to miệng, cẩn thận đem toàn bộ côn th*t nuốt vào.
Nuốt đến một nửa thì không vào được nữa.
Kiều Tâm ngẩng đầu lên, hất mắt nhìn về phía Cố Thành An. Không ngờ lại đυ.ng phải ánh mắt có thể đem dục hỏa đốt thành tro của hắn, nhất thời cổ họng căng cứng.
Cố Thành An từ đầu đến giờ chỉ nhìn Kiều Tâm nhu thuận ra sức hàm lộng, cố nén xúc động thao vào khoang miệng nhỏ trơn trượt ấm áp này. Ai biết lại vô tình bị cổ họng Kiều Tâm đè ép làm cả người tê dại, kɧoáı ©ảʍ thổi quét toàn thân.
"Ngô a...."
"Ân..." Cố Thành An phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái, thò tay sờ sờ đầu Kiều Tâm.
Kiều Tâm phun ra nuốt vào cực đại côn th*t, trong miệng chỉ phát ra âm thanh
"ưm ưm".
côn th*t được đầu lưỡi trơn mềm cùng cổ họng của Kiều Tâm ấn xoa, kɧoáı ©ảʍ rất nhanh truyền đến đầu, có cảm giác muốn bắn tinh.
Kiều Tâm tìm được cảm giác, biết nên làm thế nào để Cố Thành An khoái hoạt, đầu lưỡi rất nhanh trở nên linh hoạt kɧıêυ ҡɧí©ɧ, sau đó đầu lưỡi run rẩy, một chút câu dẫn Cố Thành An bắn ra.
Nhất thời Cố Thành An chưa có chuẩn bị lại bị Kiều Tâm dùng lưỡi trạc vào lỗ nhỏ trên đỉnh qυყ đầυ, tinh quan buông lỏng, côn th*t run lên, tại trong miệng Kiều Tâm bắn ra.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm sệt dích dấp bắn đầy miệng Kiều Tâm, Kiều Tâm suýt bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ mùi đàn hương làm cho buồn nôn.
Muốn giãy giụa lui ra ngoài lại bị Cố Thành An không cho ra.
Đợi đến lúc Cố Thành An từ trong kɧoáı ©ảʍ khôi phục lại tinh thần, hắn mới nhìn tới vị tiểu huynh đệ đã mềm nhũn của mình. Thở một hơi nhìn về phía Kiều Tâm, thò tay đem Kiều Tâm kéo lại, trực tiếp hôn lên.
Kiều Tâm ưm một tiếng rồi dựa vào lòng Cố Thành An.
"Tâm can nhi, muốn tôi giúp không?"
"Ngô... Không, không được..."
Nếu mà để hắn làm thật, khẳng định sẽ dừng không được, cuối cùng sẽ bị thao đến toàn thân nhũn ra.
Cố Thành An thấy Kiều Tâm lộ ra một bộ dáng khả ái, cười cười, "Được rồi, trêu em, mau đi súc miệng rồi đi ngủ."
"Ân"
Hai người lại ở trong phòng tắm hôn nhau đến lúc súng sắp phát hỏa, qua hai mươi phút rửa mặt mới lên giường nghỉ ngơi.
Buổi sáng 10h ngày hôm sau, Kiều Tâm cùng Cố Thành An đi trên bãi biển, trên biển có không ít người, Kiều Tâm thấy mọi thứ rất thú vị cái nào cũng muốn thử.
Lại còn biết bơi lội, tới nơi này dứt khoát là tâm đầu hợp ý.
Cố Thành An vẫn sủng nịnh đi theo sau Kiều Tâm nhìn cậu chơi lướt sóng đến tất cả những trò chơi trên bãi biển. Mãi cho đến trưa hai người mới quay lại ghế trên bờ cát để nghỉ ngơi.
Cố Thành An nằm ở chỗ đó, nhìn xung quanh biển, nơi này chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa bên cạnh còn có bàn và ghế dựa chống đỡ, mặt trên còn có hai chiếc dù. Hiện tại ở vị trí này, nếu ở xa sẽ không biết bọn họ ở trên ghế làm cái gì.
Nhìn thoáng qua Kiều Tâm bên cạnh, Cố Thành An bỗng nhiên thò tay sờ soạng cánh tay Kiều Tâm một chút.
"Tâm can nhi, em mặc thế này thật đẹp mắt."
"A?"
"Có thể nhìn thấy hai quả anh đào nhỏ trước ngực."
"Sắc lang!" Kiều Tâm trừng đôi mắt đẹp lại, nhìn thoáng qua Cố Thành An đang hồ ngôn loạn ngữ, "Giữa trưa sẽ về khách sạn ăn sao?"
"Ân, em đi lên trước, tôi sẽ đi sau để gọi thức ăn cho em."
Cố Thành An nói xong lại xem sắc mặt buồn bực của Kiều Tâm, quan tâm hỏi, "Sao thế? Có phải vừa rồi chơi vui quá nên không thoải mái?"
"Có một chút"
Kiều Tâm không biết bị làm sao, chỉ cảm thấy thân thể không còn chút sức lực nào, nhất là ngày hôm qua lại phải dùng miệng giúp Cố Thành An tiết ra, càng về sau càng không thoải mái.
Kiều Tâm gật gật đầu đi về hướng khách sạn, Cố Thành An liền đi cùng cậu đến tới đại sảnh thì rẽ. Kiều Tâm đi đến thang máy, sau khi hắn dặn dò cậu vài câu liền hướng tới nhà hàng bên kia.
Trên đường đi đến nhà hàng, Cố Thành An bỗng nhiên nhìn thấy cạnh nhà hàng có một cửa hàng bán đồ bơi.
"Tiên sinh ngài muốn mua gì?"
"Bộ đồ kia"
Cố Thành An trong đống quần áo chỉ vào một bộ, phục vụ viên thiếu chút nữa không nói nên lời.
"Kia vậy được, tôi sẽ kêu người mang ra."
Cố Thành An gật đầu, quẹt thẻ rồi một mang gói to đi về phía khách sạn.
Trở lại phòng, Cố Thành An nhìn thấy Kiều Tâm đang ngồi trên ghế sô pha, cả người ỉu xìu, đem đồ đặt lên bàn trà, thò tay sờ sờ trán Kiều Tâm, "Có phải phát sốt rồi hay không?"
"Không phải, chỉ là mệt rã rời."
"Vậy ăn xong thì hãy ngủ một giấc đi "
"Ân..."
Kiều Tâm thật sự có chút hoài nghi, rõ ràng là muốn trước khi khai giảng phải đi chơi một chuyến thật vui, kết quả lại thành ra như này....
Cố Thành An đối với khẩu vị của Kiều Tâm hiểu rất rõ. Sau khi ăn xong Kiều Tâm thư thái không ít, nằm xuống chưa đầy một lúc liền ngủ.
Cố Thành An ôm máy tính xử lí công việc của công ty, thỉnh thoảng còn thuận tiện ngẩng đầu lên nhìn Kiều Tâm đang nằm trên giường. Áo T shirt trắng đơn giản, phía dưới mặc chiếc quần rộng rãi.
Ngay từ đầu không có cảm giác, tư thế ngủ của Kiều Tâm ngày càng xấu, lộ ra một đoạn vòng eo trắng nõn, khiến hô hấp của Cố Thành An dần thay đổi tiết tấu.
Ánh mắt lơ đãng quét qua bọc to trên bàn trà, Cố Thành An nhếch khóe miệng đem Notebook đặt xuống, thò tay cầm gói to.
"Tâm can nhi.... Em mặc thứ này lên, khẳng định rất đẹp."
Chính mình nói thầm một câu, Cố Thành An đi đến cạnh giường, cầm lấy thứ trong gói to ra, cắt đi tem mác, nhìn chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ treo ở đầu tay, ánh mắt từ bình tĩnh nổi lên lửa nóng.
Kề sát cầm lấy cẳng chân Kiều Tâm, rất tự nhiên đem quần cậu lột xuống, lại đem qυầи ɭóŧ bikini nhỏ mặc lên.
Nhục hành hồng nhạt bị bikini căng chặt bao lấy, âm mao thưa thớt lộ ra hai bên, tiểu huyệt được phác thảo rõ ràng, xem thấy được hai lát hoa thần.
Cố Thành An nuốt nước miếng, ánh mắt hướng lên trên, đem áo T shirt của Kiều Tâm đẩy lên, nhưng cởϊ áσ khẳng định đánh thức Kiều Tâm, Cố Thành An nhăn mày lại, lộ ra biểu tình không vui.
Thoáng nhìn chiếc kéo bên cạnh, Cố Thành An lấy kéo cắt chiếc áo T shirt.
Thân thể trắng nõn lõα ɭồ hiện ra trước mắt, hai đầu v* hồng nhạt điểm xuyết trên l*иg ngực trắng nõn khiến nó càng trở nên mê người, Cố Thành An hô hấp nặng nhọc.
Tâm can nhi của hắn thật mê người.