Lão Công Thao Nhẹ Nhàng Thôi

Chương 18: Tâm can, ᗪâʍ Ŧɦủy̠ của em chảy trên eo tôi

Dòng nước lạnh lẽo bị côn th*t đỉnh vào trong hậu huyệt, nhất thời cùng dâʍ ɖị©ɧ xen lẫn vào nhau, thỉnh thoảng trở nên nóng ướt, khiến động tác ra vào càng thêm thuận lợi.

Kiều Tâm ngửa cổ tựa vào bên cạnh bể bơi, cả người đều bị Cố Thành An đè nặng, toàn thân trên dưới đều bị hắn khống chế.

"Ân a... Đừng a đừng a, đừng cắn, ngô... Rất sâu, tiểu huyệt phía trước thật ngứa..."

Bên trong huyệt sau bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến kɧoáı ©ảʍ lan toàn thân, cả người liền hóa thành bùn lầy, hoa huy*t sớm cơ khát khó nhịn phun ra nuốt vào dâʍ ɖị©ɧ, mỗi lần nhục thần mấp máy là lại phun ra nước lóng lánh, nhỏ giọt xuống mặt sàn bể bơi, chỉ một lúc liền lan ra một mảnh màu trắng đυ.c ngầu.

Cố Thành An nâng mông Kiều Tâm lên, dùng tay xoa nắn cặp mông mềm mại, để trong lòng bàn tay nhào nặn thành đủ loại hình dạng, chơi không chán mà tận tình xoa nắn.

Huyệt sau bị như vậy càng chở nên dễ dàng ra vào, cơ hồ muốn đem hai túi túi lớn nhét vào trong.

Kɧoáı ©ảʍ sắp bị xé nứt khiến khóe mắt Kiều Tâm phiếm hồng mang theo chút lệ. Tựa hồ chỉ cần sâu thêm một chút, liền có thể bị thao khóc thành tiếng.

"Ân a, a a... Ưʍ... Rất, quá nhanh, sẽ có người chú ý! Không, không cần a...." Tiếng nói đứt quãng từ trong miệng tiết ra, Kiều Tâm nhắm mắt há miệng thở dốc, tận lực hô hấp.

Phía dưới bị hung hăng mở rộng, trái tim giống như bị ngừng đập, chỉ có thể há hốc miệng thở sâu lấy hơi, bằng không cậu sẽ bị gϊếŧ chết ở trong này.

"Từ bỏ, không, muốn bị gϊếŧ chết!"

"Tao huyệt da^ʍ như vậy, không bị thao cũng có thể phun ra d*m thủy, em nói xem có phải tao huyệt của em thiếu nam nhân làm? Muốn ngậm côn th*t cho đến khi không chảy nước nữa? Đợi lát nữa sẽ có người đến đây bơi trên người sẽ dính tao thủy của em, ngẫm lại xem, vài người nam nam nữ nữ trên người dính tao thủy, uống vào trong miệng, còn có...."

"Đừng, đừng nói! Tôi, tôi không làm, ô ô, anh khi dễ người...."

Nhìn người trước mặt, Kiều Tâm kinh hãi trừng lớn mắt.

Xấu hổ từng chút chiếm lấy toàn thân, mạnh mẽ giãy giụa, ai biết ở trong nước giãy giụa như vậy càng làm cho động tác của Cố Thành An trở nên thuận lợi, phía dưới đưa đẩy ngày càng nhanh.

"A, rất sâu, rất thô... Ân a, đỉnh đến, a ~~~!"

Cơ hồ bị kinh ngạc nên thốt ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ vang khắp trong bể bơi. Cố Thành An nghe tiếng vậy liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực điểm. Hai tay nắm chặt lấy bờ mông của Kiều Tâm hướng lên trên rồi đỉnh mạnh vào. Cuối cùng chỉ nghe được Kiều Tâm kêu da^ʍ một tiếng sau đó ngã vào vai mình, tính khí của Kiều Tâm dán vào bụng hắn chảy ra một cỗ chất lỏng ấm áp.

Lại bị thao bắn.

Cố Thành An vươn đầu lưỡi ra liếʍ vành tai Kiều Tâm, "Tâm can, thích hay không?"

"Anh~~ tên khốn kiếp này.... Thiếu chút nữa muốn chết."

"Nhưng tôi thấy em bị thao rất thoải mái, còn bắn ra, hẳn là thích chết đi?"

"Anh cút đi! Ngô, anh làm gì.... Trở về, không thể ở trong này, đợi lát nữa sẽ có người đến!"

"Yên tâm, trời tối người khác muốn nhìn cũng không được."

"Mẹ kiếp!"

Vừa dứt lời xong, Cố Thành An liền hướng tay xuống hoa huy*t đâm vào. Không mang theo ôn nhu mà mang theo một chút ý tứ trừng trị.

"Ngô a~~ anh, đau, anh làm gì?"

Sắc mặt Cố Thành An nghiêm túc, há miệng cắn một phát vào môi Kiều Tâm, "Lại nói thô tục mà tôi nghe được, kết cục chính là như này, mặc kệ ở đâu, lập tức sẽ lột quần áo xuống rồi thao em."

"Anh~~~ ngô a, tôi, tôi biết, anh đừng niết, đừng, sẽ chảy nước."

Nghe vậy Cố Thành An cười một tiếng, "Đã chảy rất nhiều nước, nhiều như vậy có thể cấp cho một quán giải khát, bên trong em có phải nhét một miệng giếng không?" (Biếи ŧɦái (-_-;)

"Không, không phải, không có a.... Ngô a...."

Từ bên ngoài lẫn bên trong đều được Cố Thành An hầu hạ đến thoải mái, từng trận kɧoáı ©ảʍ ùa đến, khiến Kiều Tâm không chịu nổi kêu da^ʍ.

"A, thật ngứa, bên trong thật ngứa, muốn anh tiến vào.... Mau mau thao lộng, bên trong muốn côn th*t sáp vào, thật ngứa a...."

"Muốn chữa ngứa, vậy nên nhớ phải gọi như thế nào?"

"Ông xã, ông xã mau tới làm em, dùng đại côn th*t làm em a!"

Kiều Tâm vừa nói xong, Cố Thành An dùng ngón cái ấn lên nhục hạch một chút, nhục hạch trên hoa thần thật sự rất mẫn cảm. Cứ như vậy liền sáp, cả người Kiều Tâm không chịu nổi liền run rẩy một cái, bên trong hoa huy*t trực tiếp phun ra một cỗ d*m thủy.

"A~~~ không, không được, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ..."

"Tâm can thực sự là khẩu thị tâm phi, em xem tiểu huyệt của em, nó quấn lấy tay tôi không buông. Thả lỏng một chút cho ông xã, như vậy đại côn th*t mới có thể tiến vào."

"Ngô a.... Ông xã mau vào, tao tâm bên trong tao huyệt rất ngứa, có con kiến bò, ông xã mau thao em..... Ngô a, a...."

"Tiểu tao hóa, ở bên ngoài cũng dâʍ đãиɠ như vậy, có phải rất muốn người khác nhìn thấy bộ dáng này của em không?"

"Không a, không phải.... Chỉ cho anh xem, em là của anh!"

Kiều Tâm bị ôm, cả người đều treo trên người Cố Thành An. Cố Thành An rút ngón tay ra, côn th*t trực tiếp đâm vào hoa huy*t, căn bản không cần bôi trơn, lúc đi vào liền bị hoa huy*t căng chặt nóng ướt bao lấy.

Mỗi địa phương trên côn th*t đều được nhục bích mát xa, Cố Thành An thoải mái phát ra tiếng thở dài, giữ thắt lưng Kiều Tâm còn bên dưới liên tục cử động.

Eo hắn như gắn thêm mô tơ khiến cả thân mình Kiều Tâm xóc nảy, mặt nước trên bể bơi từng từng dòng nước lăn tăn một vòng lại một vòng.

"A a... Rất, rất thích, thật sâu a... Lại sâu thêm một chút, ân a, thoải mái, đại côn th*t của ông xã đem tao huyệt làm chín, tao huyệt ăn, ăn đại côn th*t...."

Một câu nói dâʍ đãиɠ bị đỉnh đến ngắt quãng từ trong miệng phun ra, Kiều Tâm dựa vào cạnh bể bơi, chỉ cảm thấy cả người đang chìm trong bể du͙© vọиɠ, du͙© vọиɠ xâm chiếm đến đại não.

Thầm nghĩ bị Cố Thành An hung hăng làm, cứ như vậy bị hắn làm đến mãi mãi. (không hiểu nên chém)

"Này tao hóa! Em kêu lớn tiếng vậy sẽ có người phát hiện, nhìn thấy bộ dáng này của em, chẳng khác gì một da^ʍ phụ cả."

"Ân a, không muốn, không muốn bị nhìn thấy!"

"Thân thể dâʍ đãиɠ vậy mà sợ bị nhìn thấy, em dâʍ đãиɠ như vậy, có phải rất muốn mười mấy nam nhân thao em một trận không?"

"Không, không a!"

Liều mạng lắc đầu, Kiều Tâm kinh hãi mở to mắt nhìn Cố Thành An, đã thấy một bộ dáng đầy ý cười của hắn, mặc dù xung quanh là hơi thở đầy du͙© vọиɠ, nhưng vẫn khiến cậu giật mình.

Người này giọng như thiên thần xuống thế vậy. (Ác ma chứ thiên thần gì)

"Không, chỉ cho anh làm." Kề sát người hắn, cậu thâm tình hôn lên môi hắn một cái.

Môi mỏng dán vào nhau, không thể nghi ngờ đây là xuân dược hiệu quả nhất.

Kiều Tâm còn không kịp phản ứng, Cố Thành An đã dùng tần suất nhanh nhất luật động, khiến cậu chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn.

"Ân a.... Ông xã thật là lợi hại, rất sâu a...."

"Đại côn th*t thô quá, muốn bắn..... Lại muốn bắn, tao tâm lại chảy nước,ân a.... Muốn phun nước.... Ông xã đem đại côn th*t cắm vào tử ©υиɠ...."

"Bà xã dâʍ đãиɠ, hoa huy*t phía trước của em mau ăn côn th*t đi."

"Ngô a....."

"Thật sự là dâʍ đãиɠ khiến tôi luyến tiếc không muốn rời đi!"

Cố Thành An mỗi một phát đều đỉnh vào tao tâm, ngày càng hướng sâu vào bên trong, dường như muốn cắm vào tử ©υиɠ mới được.

Vị trí quá sâu khiến Kiều Tâm khó chịu nhăn mày, trong bụng tưởng như sắp bị côn th*t xuyên qua. Tử ©υиɠ ngày càng trướng, ẩn ẩn đau.

"Đau quá...."

Địa phương hai người kết hợp, côn th*t tím đen cùng với những sợi âm mao xoăn lại, hai túi túi cực đại thì buông thả hai bên, theo động tác ra vào mà đánh lên cặp mông mềm mại, phát ra âm thanh "ba ba".

Hoa thần hồng nhạt bị côn th*t chen vào không kịp khép, nhan sắc bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng. Từ một bộ dáng phấn nộn, sau khi bị thao thì chuyển thành mị hồng.

Nhìn kỹ một chút còn có thể thấy phía trên nhục bích hơi hơi mấp máy, mυ'ŧ vào côn th*t.

d*m thủy chảy ra, xen lẫn vào nước lan rộng, dâʍ đãиɠ đến mức khiến người khác miệng lưỡi khô đắng.

Cổ Kiều Tâm phiếm hồng, đầu lưỡi trở nên khô nóng nên hơi há miệng để lộ đầu lưỡi tìm một chút mát mẻ. Lại bị Cố Thành An nhìn thấy, hắn cúi đầu bắt lấy cái lưỡi trơn mềm kia ngậm trong miệng mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Răng nanh nhẹ nhàng vươn ra cắn lấy đầu lưỡi, khẽ cắn vài cái sau đó chủ động vươn ra khoang miệng Kiều Tâm triền miên liếʍ láp, mỗi lần như vập đều phát ta tiếng nước "chậc chậc", nước bọt theo khóe miệng chảy xuống.

Khuôn mặt Kiều Tâm đang đắm chìm vào trong du͙© vọиɠ tình sắc. Động tác triền miên như vậy khiến trong người cậu lại truyền đến cảm giác cơ khát.

"Ân a....."

Rên khẽ một tiếng, Cố Thành An lại hướng lê trên đỉnh một chút.

Bỗng nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân cùng âm thanh trò chuyện, âm thanh ngày càng gần. Kiều Tâm vì đắm chìm trong du͙© vọиɠ mà hoàn toàn quên mất hai người họ lúc này đang ở nơi công cộng.

Cố Thành An bỗng nhiên bịt kín môi Kiều Tâm lại, đầu lưỡi vói vào trong miệng cậu rồi ôm cậu ẩn vào nước.

Ở trong nước mãnh liệt đưa đẩy, nhìn biểu hiện Kiều Tâm biến đổi, chính là hắn đang ôm cậu ở trong nước thao.

Du͙© vọиɠ vô thức ở trong nước ngày càng lớn, bên cạnh bể bơi ngày càng có nhiều người.

Cố Thành An gầm lên một tiếng, hạ thân cử động mạnh mẽ cắm vào. Cực đại qυყ đầυ trực tiếp đỉnh vào miệng tử ©υиɠ, tận tình đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào.

Sau khi bắn tinh xong, tinh thần Cố Thành An sảng khoái khiến hắn ôm Kiều Tâm hôn một cái. Sau đó ôm cậu từ trong nước đi lên.

May mắn ở trong góc, chỉ có ít người nhìn thấy bọn họ.

Cố Thành An đỡ Kiều Tâm lên bờ, chủ động ngồi xổm xuống, "Để tôi cõng em trở về, em hẳn là không còn chút khí lực nào."

"Đáng chết.... Anh....."

Thật là không còn chút khí lực nào!

Thế nhưng....

Vừa rồi ở trong nước có rất nhiều kɧoáı ©ảʍ, cậu thật cho rằng chính mình bị làm chết.

"Khốn kiếp!" Nghiến răng nghiến lợi mắng một câu, sau đó ngoan ngoãn chèo lên lưng Cố Thành An.

Vừa trèo lên, trên mông chợt thấy lạnh, trên mặt thiếu chút nữa bị thiêu cháy, bất chấp mọi thứ vội vàng thò tay đem quần kéo lên.

Nhưng chỉ một động tác này, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng d*m thủy bên trong hoa huy*t cứ thế chảy ra làm ướt quần.

Cậu tức giận cắn một phát vào gáy Cố Thành An phát tiết, còn chưa hết tức liền nghe Cố Thành An nói.

"Tâm can, d*m thủy của em chảy trên thắt lưng tôi."

Kiều Tâm nhất thời chết tâm.