Lão Công Thao Nhẹ Nhàng Thôi

Chương 15: Không được bắn trước, cùng lão công bắn

Kiều Tâm dâʍ đãиɠ gọi khiến Cố Thành An không quản để ý thứ gì hạ thân mãnh liệt đưa đẩy, hơn nữa mỗi phát đều để trên mặt hoa tâm mà hung hăng mài.

Cúi đầu bịt kín cái miệng nhỏ nhắn của Kiều Tâm lại, đem âm thanh rêи ɾỉ của cậu nuốt vào bụng, làm cậu chỉ có thể phát ra tiếng "ưm ưm".

Eo Kiều Tâm nhuyễn xuống, cả người đều bị Cố Thành An giam trong ngực, eo cũng bị hắn giữ, cậu hoàn toàn không thể khống chế bản thân mình.

"Ân a.... Đừng, đừng cắm, đợi một hồi muốn.... Muốn tiểu...."

Kiều Tâm giãy giụa nói xong một câu, tay đặt lên vai Cố Thành An, bỗng nhiên cảm nhận được phía dưới hoa huy*t ùa lên một trận kɧoáı ©ảʍ cường liệt. Cả người run rẩy, bên trong hoa huy*t xoắn mạnh.

Cố Thành An phát ra tiếng thở dốc nặng nhọc, siết lấy eo Kiều Tâm nhấn một cái, côn th*t trực tiếp chọc đến tử ©υиɠ.

"A a a!" Kiều Tâm thống khoái rít lên the thé, âm thanh có chút khàn khàn, bị thao đến mắt trợn trắng, "Không, không cần...." Nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy xuống, cậu chậm rãi khép ánh mắt, "Không.... Không được, muốn chết."

"Tiểu tâm can, em thật không được?"

Phía dưới Kiều Tâm một luồng d*m thủy ấm áp chảy ra, chảy qua côn th*t rồi nhồi vào nhục bích, cọ rửa qua côn th*t của Cố Thành An sau đó mới từ địa phương hai người đang kết hợp mà chảy xuống.

"Khốn kiếp, thật không được, anh lại sáp, lại cắm tôi liền khiến anh cắm chết."

Cố Thành An thấy Kiều Tâm còn khí lực chửi người, nhịn không được cười, tươi cười là vậy nhưng lại có thâm ý khác, "Thật sao? Xem ra em vẫn còn khí lực chửi người, có phải hay không?"

"Ngô.... Không, không cần...."

Kiều Tâm thích ứng cảm giác nhồi đầy mà dần thỏa mãn, nhưng lại bị Cố Thành An hướng lên trên đỉnh đến, có cảm giác trái tim cũng bị đỉnh ra ngoài.

"Phía trước tiểu huyệt thật không được sao? Vậy đổi thành mặt sau đi."

"Không, không cần a! Anh tên khốn kiếp này, anh sắc ma, da^ʍ ma..... Chỉ biết lên giường làʍ t̠ìиɦ sáp người khác, anh anh anh....." Kiều Tâm vừa nghĩ đến thể lực của Cố Thành An, nhất thời khóc không ra nước mắt.

Cậu không muốn khi xuống phi cơ là bị ôm xuống.

Hơn nữa cậu đến để hưởng tuần trăng mật chứ không phải đến để nghỉ ngơi lấy sức.

Cố Thành An đáng chết, đồ t*ng trùng thượng não!

"Nếu em nói tôi là sắc ma da^ʍ ma, vậy tôi nên cố gắng hơn để xứng đáng với danh hiệu này thôi, nếu không tiểu tâm can em lại trách mắng tôi...." Nói xong liền kéo eo Kiều Tâm, trực tiếp chuyển phương hướng, côn th*t vẫn cắm trong hoa huy*t như đi dạo một vòng, Kiều Tâm vừa trải qua cao trào thân thể mẫn cảm lập tức run lên.

Cố Thành An nhếch khóe miệng, để Kiều Tâm lên bàn, "Nằm sấp xuống để ông xã làm."

"Ngô, không từ bỏ, ông xã bỏ qua cho em...."

"Lúc này không còn kịp rồi."

"Anh.... Khốn kiếp."

Cố Thành An nhìn cặp mông căng tròn trắng nõn không tì vết của Kiều Tâm, du͙© vọиɠ trong ánh mắt ngày càng trần trụi, phủ lên người cậu từ gáy một đường liếʍ xuống, lưu lại dấu vết nước miếng trên người cậu. (¬.,¬)

Kiều Tâm vùi đầu trên bàn mà rêи ɾỉ, trong miệng dâʍ đãиɠ kêu một tiếng rồi lại một tiếng.

Cặp đùi cong nẩy bị Cố Thành An siết ở trong tay, hắn đẩy đùi cậu sang hai bên, làm cúc huyệt phấn nộn lộ ra, khép mở như mời gọi côn th*t tiến vào.

Giương mắt lướt qua vai Kiều Tâm, liền nhìn thấy ly rượu trên bàn, mất Cố Thành An chuyển động một chút rồi thò tay cầm ly rượu lên, chậm rãi đặt ở trên.

Kiều Tâm trừng lớn mắt "Tê" một tiếng quay đầu lại nhìn Cố Thành An, "Anh, anh định làm gì.....?"

"Em nói xem?"

"Tôi nói, làm sao mà tôi biết được.... Anh.... Anh biếи ŧɦái, ở địa phương kia mà anh còn muốn rót rượu, anh...." hoa huy*t cùng tiểu côn th*t vừa mới cao trào, Kiều Tâm trong kɧoáı ©ảʍ dần dần tỉnh lại, thân thể còn mẫn cảm, nhưng hô hấp cũng dần ổn định, nhịn không được liền vặn eo tránh động tác của Cố Thành An.

Cố Thành An đem ly tùy ý đặt lên bàn, dương tay đánh xuống mông cậu, "Không được tự nhiên, lại xoay người dâʍ đãиɠ như vậy, tôi liền trực tiếp cắm vào."

"Anh..."

Cố Thành An cười với Kiều Tâm một cái, sau đó cúi đầu liếʍ phần đùi dính màu rượu đỏ, chất lỏng màu đỏ nổi bật làm da của Kiều Tâm càng thêm hoàn mỹ.

Theo thịt đùi liếʍ thẳng một đường đến kẽ mông, đầu lưỡi khẽ chạm vào, thân thể Kiều Tâm liền run lên.

Phản ứng này khiến Cố Thành An rất hài lòng.

Kiều Tâm trơ mắt nhìn Cố Thành An liếʍ chỗ đó, thị giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm phía trước của cậu không an phận lại cương lên, còn có.....

"Ngô.... Anh đừng liếʍ, bên trong ngứa."

"Tiểu tâm can, em trên giường dâʍ đãиɠ như vậy làm tôi rất thích."

"Lưu manh.... Ngô, đừng cắn...."

Kiều Tâm quay người nằm sấp, cảm giác được đầu lưỡi mang theo nhiệt đang ở kẽ mông cậu mà liếʍ láp, thỉnh thoảng lại hướng bên trong chọc chọc một chút.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng kɧoáı ©ảʍ khiến đầu cậu nóng lên, lý trí cũng dần biến mất.

Càng đáng xấu hổ là bị liếʍ như vậy phía dưới cậu lại nổi lên phản ứng, hai cái huyệt ngày càng hư không, hận không thể có cái gì đó hung hăng cắm vào mài một chút.

Giang rộng hai chân, ngồi khóa lên người Cố Thành An, tư thế vô cùng xấu hổ, không thể khép chân lại mà chỉ có thể mặc Cố Thành An liếʍ. Nhưng cảm giác vặn vẹo mông để Cố Thành An liếʍ làm cậu rất thoải mái.

"Ngô.... Đi vào, đi vào."

"Hương vị rượu trộn với tao thủy của tiểu tâm can thật ngọt nha."

"Anh đừng nói.... Ngô, bên trong rất ngứa..... Anh mau liếʍ."

"Tiểu tao hóa."

"Ông xã mau liếʍ liếʍ....." Kiều Tâm một khi rơi vào tìиɧ ɖu͙© thì cái gì cũng không để ý, xấu hổ cùng kiêu ngạo đều bị vứt bỏ, chỉ có suy nghĩ duy nhất là muốn đạt được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

Kɧoáı ©ảʍ làm người cậu tê dại.

"Ân a, thật thích, thật thích.... Ông xã thật tuyệt, liếʍ tao huyệt rất thích, tiểu tao huyệt muốn chảy nước, ông xã mau liếʍ liếʍ, tiểu tao huyệt muốn cho ông xã uống nước...."

"Tiểu tao huyệt thoải mái vậy sao?"

Cố Thành An vươn đầu lưỡi liếʍ quanh đùi cậu, sau đó lại một đường trở về tiểu huyệt hồng nhạt, đảo quanh nếp uốn mà đâm chọc, trong ánh mắt đối với Kiều Tâm mà trêu tức.

"Ân a, ân..... Ông xã mau cắm em, tao huyệt muốn chảy nước, bên trong thật ướt, rất nóng a.... Đại côn th*t mau mau làm em, mau làm tiểu huyệt, trong tiểu huyệt thật nóng thật ướt.... Thật ngứa."

"Thao! Em đúng là đồ dâʍ đãиɠ!"

Cố Thành An nghe Kiều Tâm kêu dâʍ đãиɠ liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn th*t trướng lớn, thô to cùng đại qυყ đầυ lớn đến dọa người.

Hắn nâng mông Kiều Tâm lên, côn th*t trực tiếp đi vào, cả căn chôn vào bên trong.

Kiều Tâm nức nở một tiếng ghé vào ghế thở, bị đỉnh đến nước mắt chảy tứ phía.

"Ân a a a.... Đại côn th*t của ông xã cắm tới, đại côn th*t của ông xã thật cứng, thật thô a.... Tao huyệt ăn vào, tao huyệt được ăn no, rất thỏa mãn rất thích.... A."

"Tiểu tâm can, em rất dâʍ đãиɠ, đại côn th*t của ông xã muốn cắm chết em, khiến tao huyệt của em không thể khép lại, bên trong chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà đại côn th*t của ông xã bắn ra, làm tao huyệt tắm rửa trong tϊиɧ ɖϊ©h͙!"

"Ân a.... Tao huyệt muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, muốn ăn đại côn th*t bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙...."

Kiều Tâm lắc lắc mông, không ngừng muốn Cố Thành An đưa đẩy mãnh liệt.

"Mau a, mau làm em, đem tao huyệt phá hỏng."

"Thao!"

Cố Thành An lập tức thẳng lưng đưa đẩy, bên tai chỉ còn tiếng rêи ɾỉ của Kiều Tâm, toàn bộ trong cabin chỉ còn tiếng Kiều Tâm kêu da^ʍ cùng âm thanh côn th*t va chạm với tao huyệt.

Kiều Tâm giương miệng vô ý thức dâʍ đãиɠ kêu, "Ân a.... côn th*t ông xã thật lớn, cắm bên trong tao huyệt thật sướиɠ, tao huyệt rất ngứa, lại sâu một chút a.... A a, muốn hỏng, hung hăng thao em, đại côn th*t vừa lớn vừa cứng a.... Đỉnh đến tao tâm của cúc huyệt, tao tâm ngứa a..."

"Tiểu tâm can, mau nói thêm vài lời dễ nghe nào!"

"A a a, ông xã, ca ca tốt..... Ngô.... Em là tiểu tâm can của anh, tao huyệt chỉ để cho ông xã làm, chỉ cho đại côn th*t của ông xã tiến vào, ân a..... Ông, ông xã

đại côn th*t thật lớn.... Sắp đem bụng làm nứt rồi...."

"Mẹ nó, thật sự là gọi! Tiểu tâm can, ông xã yêu em chết mất!"

"Ngô... Em cũng yêu anh a!"

Trong đầu Kiều Tâm hỗn độn, chỉ có trận kɧoáı ©ảʍ từ dưới truyền đến, mỗi lần như vậy đều khiến cậu dục tiên dục tử, thậm chí cảm thấy hô hấp không nổi.

Nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ,phía trước sắp bị thao bắn, còn không đủ, rất muốn bắn mà lại không bắn được.

"Ông xã, em muốn bắn..... Nhưng bắn không nổi...."

"Thao! Lần này ông xã sẽ thao em đến bắn, làm em thích đến nỗi bắn ra nướ© ŧıểυ."

"Ngô ngô, không cần.... Không cần! Đừng ân a.... Không cần a.... Đại côn th*t cắm sâu quá, muốn đỉnh đến tao tâm.... Ân a a a ~ không cần a.... Thật sướиɠ, thật thích..... Tao huyệt bị thao quen, đều là đại côn th*t, được đại côn th*t của ông xã thao rất sướиɠ a...."

Ánh mắt Cố Thành An tràn đầy ngọn lửa du͙© vọиɠ, lại bị Kiều Tâm châm thêm lửa, đúng là dục hỏa đốt người.

Trực tiếp đè lên người Kiều Tâm, thò tay sờ soạng đầu v* của cậu, hung hăng xoa nắn, Kiều Tâm đau đến kêu ra tiếng, âm thanh có chút nghẹn ngào.

"A! Đau, đau quá a..... Đừng sờ...."

"Đau sao? Tôi thấy em rất thích mà?"

"Không, đau a.... Ngô a..... Vừa nóng vừa lớn...."

Tay lần xuống bỗng nhiên nắm lấy tính khí hồng nhạt của cậu, sau đó bóp chặt lỗ nhỏ đỉnh đầu, "Còn muốn bắn sao?"

"Ngô a, đừng, em, là em sai.... Tiểu côn th*t muốn bắn, ông xã mau buông tay để em bắn.... Ngô a.... Được đại côn th*t cắm thật thích...."

Kiều Tâm ngửa cổ, tay chống lên mặt bàn, thân thể cong về phía sau, trên mặt lộ vẻ hưng phấn vì kɧoáı ©ảʍ.

Cố Thành An dùng đầu ngón tay móc ngoáy lỗ nhỏ của tiểu côn th*t, đại côn th*t dưới hạ thân hung hăng đỉnh sâu vào trong, đem cúc huyệt của Kiều Tâm chống đỡ cực hạn.

"Ngô a.... Tao tâm bị thao đến!"

"Không được bắn, bắn nhiều không tốt, ông xã đây chỉ muốn tốt cho em."

"Ngô ngô, anh, ân a.... Tao tâm lại bị đỉnh đến..." Kiều Tâm nhắm mắt, nước mắt chảy loạn, "Anh bại hoại.... Ngô, đừng móc, tôi, tôi muốn đến...."

"Chịu đựng, cùng tôi bắn."

Cố Thành An ngăn chặn lỗ nhỏ, eo giống như được gắn thêm mô tơ bỗng nhiên cử động nhanh chóng. Mỗi một phát đều đỉnh vào toàn bộ, những lần như vậy Kiều Tâm đều bị xê dịch trên bàn.

"A a a.... Thật thích a, thật nhanh a.... Không, không, không được, tôi muốn bắn, muốn bắn!"

"Ba ba ba" âm thanh vang lên không dứt, Kiều Tâm hoàn toàn mất đi lí trí cuồng loạn kêu to, thậm chí còn thò tay xuống xoa nắn hai đầu v*.