Cướp Vợ Bạn Thân

Chương 4: Ngoại truyện : Chất lỏng xâm nhập (H+)

Hắn liếʍ cô, đầu lưỡi thô ráp từng chút tận tình đảo qua môi âʍ ɦộ kiều nộn, như thể đang nếm thử mỹ vị nhân gian, vừa ôn nhu lại vừa da^ʍ tà, hô hấp hắn trở nên nặng nề, môi lưỡi ướt nóng khẩu giao nơi mẫn cảm của nữ nhân, Hoa Ly bị cột vào đầu giường cả người run rẩy, không ngừng rêи ɾỉ.

"Ngô ân ân ~ không được không được... Đừng lộng ~ a ~"

Đầu lưỡi linh hoạt của hắn chạm vào  đỉnh phần thịt non sâu ở bên trong, Hoa Ly đột nhiên cảm thấy một đợt cao trào sắp tới, đang muốn theo bản năng mà bài tiết nhưng cô vẫn còn sót lại chút tinh thần, liều mạng muốn kẹp  hai chân lại,  sợ bản thân nhất thời vô ý phóng túng phun ra thứ chất nhầy đáng xấu hổ đó.

Bạc Đình như thể không ngờ đến việc cô ra nhanh như vậy, hắn liếʍ khóe miệng một cái rồi rời đi, ánh mắt thâm thúy nhìn vào nơi trắng nõn giữa hai chân cô, nơi này mùi vị như mật đào ngọt lịm lại cũng giống cánh hoa kiều nộn hồng phấn, chất lỏng khi cô động tình được hắn ăn vào cũng không sai biệt lắm, lúc này tiểu nộn huyệt chỉ có một chút hoa thủy tràn ra tới, hắn dùng ngón tay tách ra hai cánh thịt môi, một cái tay khác sờ vào lỗ nhỏ ướt đẫm, rất nhanh một sợi chất lỏng dinh dính trong suốt được hắn câu ra.

Hoa Ly cắn chặt môi, đôi mắt đẹp ửng đỏ sợ hãi nhìn Bạc Đình, hô hấp cô dồn dập kéo theo tiếng lục lạc kêu giòn vang,  từ ngực trở xuống là làn váy xõa tung chồng chất ở bên hông, nửa người dưới đều bị hắn khống chế.

Mỹ nhân bị chà đạp đến thê mỹ như vậy càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ biếи ŧɦái của nam nhân.

Dâʍ ɖị©ɧ sền sệt ở trên đầu ngón tay hắn bị Bạc Đình từng chút bôi lên côn ŧᏂịŧ to lớn của chính mình, hắn giương mắt nhìn thẳng vào ánh mắt đang khϊếp sợ của Hoa Ly, tà tứ cười cười:

"Nó thực sự rất thích mật dịch của Tiểu Ly a..."

Hoa Ly tận mắt chứng kiến, Bạc Đình không ngần ngại moi mật dịch từ hoa huyệt cô ra bôi lên dươиɠ ѵậŧ mình, côn ŧᏂịŧ thô tráng hồng tím dữ tợn đáng sợ rất nhanh đã ướt dẫm.

Biếи ŧɦái, đúng là một kẻ điên!

Bị Bạc Đình dùng những thủ đoạn như vậy giáo huấn, Hoa Ly liền biết nam nhân này không bình thường, nhưng cố gắng đến mức nào cô cũng không cự tuyệt được hắn, cho dù từ việc tình cảm đến hôn lễ cũng đều do hắn một tay chủ đạo.

Chắc là nghĩ tới cái gì, Bạc Đình không hề tiếp tục hành động hạ lưu biếи ŧɦái như vậy, hắn đến dưới giường, nhặt khoác âu phục của chính mình lên, trên tay hắn còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ của Hoa Ly, hắn tìm ra một thưa đồ từ túi áo trước ngực.

Biểu tình của Hoa Ly nhanh chóng thay đổi, thứ đó là nhẫn đính hôn khi tranh chấp bị cô ném xuống, mắt thấy Bạc Đình cầm nhẫn lại lên giường, nàng run thanh khủng hoảng nói:

"Anh, anh muốn làm cái gì?"

Cũng không trách cô lại sợ hãi đến vậy, vì Bạc Đình đã đem cái nhẫn kim cương giá trị để ở miệng huyệt cô.

"Anh đang nghĩ, làm cách nào để bảo bối không tùy ý vứt đồ vật anh tặng."

Hắn yêu cầu cô phải nhớ rõ mọi ký ức về hắn, đồ của hắn và cả bản thân hắn đều không phải thứ cô có thể lại tùy ý vứt bỏ.

"A!"

Chiếc nhẫn lạnh lẽo cứng rắn bị nhét vào trước huyệt, huyệt thịt run rẩy gắt gao hàm hút, mỗi lúc càng tiến thêm sâu vào bên trong, đẩy các nếp gấp trong vách tường sang hai bên làm Hoa Ly thấy hơi đau, bên ngoài chỉ còn lại viên kim cương to lớn bằng đầu ngón tay, phỏng chừng cũng định tiến vào.

"Lấy ra đi... Không ném, tôi sẽ không bao giờ sẽ ném đi nữa, ô ô!"

Cô khóc, bộ dáng kinh hoảng so với mấy con động vật nhỏ còn có phần đáng thương hơn.

Bạc Đình trước sau đang cười, nụ cười đó che dấu đi nội tâm ghen ghét và lửa giận trong lòng hắn, hắn cầm di động lên, "click" một cái mà chụp ảnh, ngón tay hắn nhẹ chạm vào nơi kiều diễm phong tình giữa hai chân Hoa Ly, hắn giơ di động đưa cho cô xem, cố ý phóng đại thịt môi đang khép mở:

"Huyệt nhi Tiểu Ly khép mở khẩn trương như vậy, sao lão công có thêt lấy ra được?"

Hoa Ly hai mắt đẫm lệ ngơ ngẩn nhìn, hoa huyệt cô có vài cái âm mao mềm mại bao phủ, ướt như vậy, hồng như vậy, non như vậy, mặc dù đang gắt gao khép kín cũng có mật dịch tràn ra, cảnh tượng da^ʍ diễm vô cùng bắt mắt, giống như nụ hoa nở rộ chờ được hái.

Khó trách Bạc Đình lại thích ȶᏂασ cô như vậy...

Thấy cô ngây ngốc ra như vậy, Bạc Đình không nhịn được mà cúi đầu xuống hôn lên mặt cô, mấy tháng gần đây nhất hắn đối xử với cô đều thực sự rất ôn nhu, trừ lần đầu tiên hơi biếи ŧɦái chút nhưng sau đó mỗi lần gặp lại đều thu liễm thêm chút, vậy mà hôm nay hắn lại không thể áp chế nổi...

"Đừng khóc,vẫn là nên lấy nó ra đã, nếu không lấy ra, chút nữa lão công sao có thể ăn em...Đại dươиɠ ѵậŧ còn chưa cho Tiểu Ly ăn đâu."

Hắn cố ý ghé vào bên tai cô, dùng thanh âm gợi cảm nhất mà thô tục nói.

Bạc Đình đương nhiên sẽ không tốt tính như vậy, ngay sau khi hắn lấy một lọ dịch bôi trơn cùng dây thun màu đen lại, Hoa Ly liền chống cự giãy giụa lên.

"Ngoan, ngoan."

Hắn một bên ôn nhu trấn an cô, một bên cưỡng chế trói một chân cô qua trước ngực, đầu gối cô bị dây thun buộc vào cái cột đầu giường, một chân khác cũng làm thành như thế, cứ như vậy, nửa người dưới của cô bị nâng lên, ra sức giãy giụa cũng không ăn nhằm gì.

Thân thể Hoa Ly cũng đủ mềm mại, mà dây thừng bó thắt cũng không quá chặt làm toàn bộ tư thế của cô trong mắt Bạc Đình đều vô cùng nhu mĩ và dâʍ đãиɠ, cô nhìn hai chân đã bị buộc vào của mình, chúng bị bắt dạng ra thành hình chữ M, mông nhỏ không tự chủ được mà chạm xuống giường, eo nhỏ bất an vặn vẹo, hai cái lục lạc treo trên đầṳ ѵú cứ tạo tiếng " leng keng" vang lên không ngừng, âʍ ɦộ bị banh to ra của cô mấp máy như thể có thể cảm nhận rõ sự nguy hiểm sắp tới.

"Như vậy có phải ngoan không..."

Bạc Đình vừa lòng vỗ vỗ mông cô, kiều mông non mềm co dãn cực tốt, da thịt màu trắng như tuyết rất nhanh bị hắn đánh đến đỏ ửng.

Với tư thế hiện tại, Hoa Ly không dám chọc giận Bạc Đình, cô nước mắt lưng tròng, cắn môi, khẩn trương nhìn từng cử động của hắn, không muốn xin tha cũng không muốn bị yếu thế.

Bình thủy tinh được bao bọc bởi nhãn dán bằng tiếng Anh ngắn gọn tinh mỹ bị mở ra, bên trong chứa 300ml dung dịch sền sệt trong suốt như nước, Bạc Đình lướt chiếc bình trên âʍ ɦộ Hoa Ly, sự va chạm với thủy tinh lạnh lẽo làm cả người cô run lên.

"Cảm nhận thấy chưa, là hương vị Tiểu Ly thích nhất."

Bạc Đình dùng ngón tay moi thứ dịch thể kia ra, mùi hương kia mang mùi hương thảo nhàn nhạt rất thoải mái, hắn dứt khoát đem ngón tay nhét vào trong miệng Hoa Ly mà quấy loạn, ngay khi cô đang nức nở mơ hồ liền đem cả bình thủy tinh cắm vào huyệt khẩu của cô.

"Ô! Không... Khụ khụ!"

"Yên tâm, thứ này có thể ăn được, tao huyệt và miệng nhỏ cũng đều có thể ăn."

Dịch thể lạnh lẽo xâm nhập vào trong cơ thể, vách huyệt non mềm ấm áp kịch liệt co rút, trong miệng cô cũng bị ép nuốt xuống thứ nước đó...