"Ngô ngô ngô ~~~ không ~~~ ngô ngô ngô ~~~ưm"
Phương Ly một bên bị nghĩa đệ cường hôn, một bên bị ngón tay nam nhân tuỳ ý ra vào khuấy đảo âʍ ɦộ, hai cánh bướm của y đều bị làm cho lung tung rối loạn, mặt trên đôi môi phát ra tiếng khóc rên thút thít, phía dưới bướm da^ʍ lại chảy nước tràn lan, tiếng phụt phụt vang lớn, nam nhân chỉ tốn chút kỹ thuật đã làm cho nghĩa huynh non nớt mềm nhũn cả người, chỉ có thể ô ô a a khóc kêu, cần cổ trắng nõn ngẩng lên, đùi run rẩy liều mạng kẹp chặt, theo tiết tấu ra vào kịch liệt, một cỗ da^ʍ thuỷ nhiều chưa từng có phun trào ra từ âʍ ɦộ, nháy mắt bao phủ lấy bàn tay của nam nhân.
"Không ô ô ~~~ ô ô ô ưm ưm ưmmm~~~" Phương Ly vì thân thể mẫn cảm cao trào mà thẹn phát khóc, lại bị nam nhân dùng môi lưỡi lấp kín, Tiêu Tắc cảm nhận được vật nhỏ dưới thân run rẩy cao trào. càng thêm hưng phấn mà hôn y, đầu lưỡi quấn lấy khoang miệng ướt mềm của nghĩa huynh, dùng răng gặm cắn đầu lưỡi đang trốn tránh của y, đem Phương Ly hôn đến cao trào thay nhau nổi lên, cả người run rẩy, hai tay chỉ có thể gắt gao bấu chặt lấy nam nhân xin tha.
Chờ hôn đến khi Phương Ly cơ hồ mất ngất xỉu, Tiêu Tắc mới chưa đã thèm mà buông y ra.
Lúc này tao nghĩa huynh đã bị khi dễ đầy mặt ửng hồng, trong lòng y không ngừng hối hận vì đã tự nguyện hiến thân cho nam nhân, ai biết được nam nhân ăn y có chừa lại mẩu nào hay không. Phương Ly hai mắt đẫm lệ, y yếu ớt mà run lên, trong cổ họng phát ra một tiếng khóc nhỏ nghẹn ngào, "Tiêu Tắc"
"Muốn ta tiếp tục hay không?" Tiêu Tắc thấp giọng nói, bàn tay nhẹ nhàng xoa đi những giọt mồ hôi trên trán y.
Phương Ly rưng rưng nhìn hắn, hồi lâu, hạ quyết tâm cắn môi nói, "Có có thể tiếp tục"
Vừa dứt lời, Tiêu Tắc đã nhanh chóng cởi bỏ đũng quân, căn dươиɠ ѵậŧ to béo giống như chủ nhân uy mãnh bá đạo của nó hung hãn mà bắn ra, tuy rằng biết cái đấy của nam nhân rất lớn, nhưng giờ hiện ra trước mặt thế này, Phương Ly vẫn bị doạ đến sợ hãi trừng lớn đôi mắt.
"Ngươi không"
"Ta sẽ dùng nó tới thỏa mãn bướm da^ʍ ngươi, bảo đảm làm ngươi sướиɠ đến trời cao!"
"Không ngô ngô ngô không ngô ngô ngô ngô ~~~"
Còn chưa kịp hối hận, Phương Ly đã bị nam nhân hung ác hôn lấy, Tiêu Tắc một bên động tình mà hôn y, một bệ bẻ đùi y ra, con chim béo bự đáng sợ cứ như vậy đỉnh vào miệng bướm của y, ở thời điểm y vừa lo sợ vừa khẩn trương, qυყ đầυ to như trứng ngỗng của nam nhân đã từng chút xâm nhập vào bướm nhỏ ướŧ áŧ.
"Không ~~~ không ưmm ưmm ô ô ô! ~~~"
Tiêu Tắc đột nhiên ép háng xuống, chỉ nghe "phụt" một tiếng, cự căn 30cm nháy mắt đã chôn sâu vào âʍ đa͙σ, cắm thẳng đến hai mắt y trắng dã, toàn bộ thân mình đều bị căng đến co rút.
"Ngô ngô ngô! ~~~ đau quá!!"
Tiêu Tắc đem vật nhỏ trong lòng ngực khoá ở dưới thân, cự điểu thô tráng cứ như vậy tiếp tục trướng lớn hướng âʍ ɦộ non nớt cắm vào.
"Không! ~~~ ô ô ~~~ không cần a a a a!! ~~~"
Đáng thương Phương Ly cơ hồ phải bị đại dương vậy của nghĩa đệ chém sống thành hai nửa, nơi tư mật mọi khi y đυ.ng vào còn xấu hổ giờ đây biến thành thịt chậu chứa lấy con ciu của nam nhân, nếp nhăn xung quanh nơi tư mật cùng rãnh mông đều bị căng đến biến hình.
"Ô ô! ~~~ đau quá ~~~ thật sự đau quá ngô ngô ngô ngô! ~~~" tao huyệt của y cũng run rẩy theo, đừng đợt mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống sống lưng. Phương Ly bị thao đến gan bàn chân bắt đầu co rút, ngón chân cuộn tròn, y cư nhiên bị con ciu 30 centimet của nghĩa đệ cắm thẳng vào hết!
"Đau quá ngô ngô ngô ngô ngô!! ~~~"
Đối lập với Phương Ly thê thảm kêu đau, Tiêu Tắc lại muốn sảng đến trời cao, nhục huyệt vừa nhỏ vừa hẹp, bên trong tao thịt điên cuồng hôn mυ'ŧ nút cán, giống như không cần thầy dạy cũng hiểu cách lấy lòng nam nhân, đem cự điểu bao bọc liếʍ ướt sướиɠ vô cùng. Nhìn xuống chỉ thấy nguyên bản bướm nhỏ nay đã bị đại dươиɠ ѵậŧ căng thành một cái bao, sắc tình vô cùng bắt đầu nhấp nháy co rút.
"Bướm da^ʍ này kẹp lão tử thật sướиɠ!" Giọng Tiêu Tắc khàn khàn, nam nhân một bên dùng sức dưới háng mà xỏ xuyên đâm rút hoa huyệt, một bên dùng tay xoa bóp đầṳ ѵú phấn nộn của y, làm nó càng trở nên mẫn cảm cương cứng, nguyên bản màu hồng phớt nay biến thành đỏ tươi.
Chỉ thấy nghĩa huynh đáng thương bị chà đạp đến cả người run rẩy, theo tiết tấu đâm chọc của đại dươиɠ ѵậŧ, xương ngón tay đang bắt lấy chăn đơn bắt đầu trở nên trắng bệch.
"Ngô ngô ~~~ không ~~~ đau quá ~~~ ngô ngô ~~~" da^ʍ thuỷ từ âʍ ɦộ không ngừng phân bố làm trơn, cảm giác đau đớn do phá thân bắt đầu giảm bớt, thay vào đó là từng luồng kɧoáı ©ảʍ cùng tê dại thi nhau khuếch tán khắp cơ thể y, làm tiếng kêu trong thống khổ của y nay nhiều thêm phần mê say.
Tiêu Tắc như đã nhạy bén trong sự thay đổi của con mồi, hắn vừa lòng mà gia tăng tốc độ thọc vào rút ra, gân xanh quanh dươиɠ ѵậŧ đem bướm da^ʍ mẫn cảm ma sát đến không ngừng run rẩy, mỗi một tấc mị thịt đều bị nghiền ép tận cùng, khi cự điểu rút ra sẽ mang theo mị thịt đỏ rực, sau đó lại mãnh mẽ đâm vào.
"Ô ~~~ thật lớn ~~~ ưmm ưm ưmm~~~" nước mắt của y thay nhau chảy xuống, toàn bộ cổ cùng bộ ngực trắng nõn vì động tình mà nhiễm thành rặng mây đỏ.
Phía trên, nam nhân lại như biến thành máy đóng cọc, mỗi lần rút ra đâm vào vừa thâm vừa sâu, từ chỗ giao hợp truyền đến tiếng phanh phanh phanh bạch bạch bạch vang vọng khắp phòng.
Mỗi lần con thịt bự của nam nhân đâm vào sâu vào âʍ đa͙σ, Phương Ly như bị căng đên chịu không nổi mà run rẩy cả chân, thân mình trắng nõn của y như rắn nước vặn vẹo dưới thân nam nhân, chờ đại dươиɠ ѵậŧ đột nhiên cắm vào sâu nhất, Phương Ly ngô ngô a a a một tiếng thét chói tai, cẳng chân run run một cái, bướm da^ʍ càng tràn lan ra nhiều tao thủy.
Âʍ ɦộ như bị mất khống chế không ngừng phun mật dịch, dâʍ ŧᏂủy̠ còn mang theo tơ máu do phá thân.
Cảm giác phá thân rất đau, nhưng bị dươиɠ ѵậŧ thô to của nam nhân liên tục trừu sáp vào non huyệt, kɧoáı ©ảʍ lại giống như ngọn lửa thiêu đốt toàn thân y, làm y không khống chế được mà run rẩy rêи ɾỉ, trước ngực vυ' đang được nam nhân xoa nắn cũng đung đưa qua lại.
Tiêu Tắc thao thêm một lúc, lại đem nghĩa huynh đã ướt mồ hôi ôm lên, để y ghé vào trên giường, đổi tư thế thành y quỳ xuống dẩu mông cao lên, còn nam nhân từ sau cắm vào.
Cự điểu thô phì 30cm lại lần nữa đảo nhập vào sâu nhất, cắm đến Phương Ly ngửa đầu thét chói tai, thân mình trắng nõn theo từng cú thúc của nam nhân mà kịch liệt đung đưa, hai đầṳ ѵú bị chơi sưng cũng lay động theo tiết tấu va chạm.
Tiêu Tắc nhìn dáng người gợi cảm của nghĩa huynh, càng nhịn không được mà gia tăng tốc độ, hắn như biến thành máy đóng cọc, trước sau bạch bạch bạch mà cuồng cắm, mỗi lần đâm vào vừa sâu vừa ác, đem Phương Ly làm đến dục tiên dục tử, liên tục thét chói tai.
"Không ~~~ không cần ~~~ ô ô ~~~ đau quá ~~~ Tiêu Tắc ~~~ Tiêu Tắc ta chịu không nổi ~~~ a a a a ~~~"
Nhưng nghe lời cầu xin khóc lóc của Phương Ly, Tiêu Tắc chẳng những không dừng lại mà còn đâm chọc nhanh hơn, cự căn cực đại lần lượt xâm nhập đến tận tử ©υиɠ, đem thịt môi âʍ ɦộ đỏ tươi đâm đến kịch liệt!
Phía trên tường phản chiếu lại hình ảnh hai khối thân thể giao hoan với nhau, nam nhân cường tráng từ đằng sau nắm chặt lấy eo nhỏ trắng nõn của nghĩa huynh, dưới háng cự vật lần lượt đảo nhập sâu nhất, làm đến bụng nhỏ của Phương Ly đều gồ lên hình dạng của dươиɠ ѵậŧ, cùng với đó là tiếng khóc thút thít vì thấy thẹn của y. Bướm da^ʍ bị làm đến vừa đỏ vừa sưng, hai cánh bướm đều bị mài đến xùi bọt mép, khe hở bên đùi cũng là một đống hỗn độn đầy nước cùng da^ʍ thuỷ!
Tiêu Tắc một bên ung dung thọc tiến nộn âʍ ɦộ của tiểu tao hoá, một bên tiến đến bên tai liếʍ hôn vành tai đỏ rực của y, còn thấp giọng đùa cợt nói, "Tao nghĩa huynh, tử ©υиɠ ngươi thật biết cách phục vụ nam nhân, hút đến dươиɠ ѵậŧ lão tử đều trướng lớn!"
"Không ~~~ ô ~~~ Tiêu Tắc ~~~ đừng nói ~~~ a a a a! ~~~"
"Mẹ nó! Bướm da^ʍ vừa ướt vừa mềm, tử ©υиɠ cũng biết bọc dươиɠ ѵậŧ phun nước, da^ʍ hơn cả bướm của kỹ nữ!"
"Không! ~~~ ô ô ô ~~~ Tiêu Tắc ~~~ không cần như vậy ~~~ ô ô ~~~ ta là nghĩa huynh ngươi a ~~~ a a a a a ưmm ~~~"
"Ngươi đúng là nghĩa huynh, nhưng hiện tại ngươi chính là cɧó ©áϊ của lão tử, là thịt chậu của lão tử!"
"A a a a a a ~~~ ô ô ô ~~~ không ~~~ ta không phải ~~~ ta không phải ô a a a ~~~"
Phẩm hạnh tốt đẹp thiện lương như Phương Ly đâu chịu nổi loại thô tục vũ nhục như vậy, lập tức xấu hổ đến chết đi sống lại, thân mình loạn run, cánh tay tê rần đã không chống đỡ nổi thân thể, ô a ~~ một tiếng, nửa người phía trên đều đổ xuống phía dường.
"Tiểu tao hoá." Tiêu Tắc nâng vυ' ý lên, liếʍ hôn vàng tai đỏ như máu của y, dưới háng qυყ đầυ cứng rắn như cự thạch không ngừng nghiền vào tử ©υиɠ, đem Phương Ly ma sát đến kêu thảm hỏng mất, vừa lòng cảm nhận đường cong thân thể co rút run rẩy phía dưới.
"A ~~~ từ bỏ ~~~ không cần nghiền ~~~ a a a ~~~ Tiêu Tắc ~~~ buông tha ta đi ~~~~ a a a ~~~"
"Phương Ly, ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, ta muốn mỗi ngày đều thao bướm da^ʍ ngươi! Cắm lạn tử ©υиɠ ngươi! Làm ngươi đến khi nào mang thai mới thôi!"
Nghe câu cuối, cả thân hình Phương Ly run rẩy dữ dội, chiếc cổ liều mạng lắc đầu, "Không ~~~ ô ô ô ~~~ không thể ~~~ không ~~~ Tiêu Tắc ~~~ ô a a ~~~ưmmm"
Tiêu Tắc cảm thụ được tao nghĩa huynh càng ngượng ngùng thì chỗ đấy kẹp càng chặt, một tay gia tăng thêm lực xoa bóρ ѵú y, một tay xoa nắn đường cong gợi cảm. Tiêu Tắc càng thêm hung ác ép mông nghĩa huynh xuống, càng thuận tiện cho dươиɠ ѵậŧ đâm vào, làm đến mông Phương Ly bạch bạch bạch cuồng vang, quả thực tử ©υиɠ đều bị nam nhân thọc xuyên!
"A không a a a a ~~~ quá sâu! ~~~ cầu ngươi! ~~~ ô a! ~~~ cầu ngươi không cần a a a! ~~~ ta sắp hỏng rồi ~~~ a a a a a a a a! ~~~"
Cùng với trận giao hợp kịch liệt vang vọng khắp phòng, Phương Ly như bị cắm đến bay mất, chỉ có thể gắt gao bắt lấy chăn đơn, ngũ quan thanh tú hơi vặn vẹo, đôi môi hồng nhuận mở lớn, theo cự điểu mạnh mẽ đưa đẩy, y hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn ở thành tính nô dưới háng của nam nhân.
Mà mị thịt chỗ sâu trong nhục huyệt của y lại liều mạng co rút, mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để dươиɠ ѵậŧ nam nhân. Sau tiếng thét thê diễm, đại lượng da^ʍ thuỷ lớn như hồng thuỷ trút xuống phun trào ra, tất cả tưới lên cự điểu thô to của Tiêu Tắc.
Tiêu Tắc bị âʍ ɦộ của tao nghĩa huynh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng thêm hưng phấn mạnh mẽ thao vào, thao đến Phương Ly kêu càng da^ʍ càng thảm hơn, chỉ biết thét chói tai lắc đầu cầu xin nam nhân, bướm da^ʍ bị nghiền đến điên cuồng co rút lại, quả thực đã bị cây gậy hình trụ thao hỏng!
Lúc này, Tiêu Tắc đem Phương Ly đang nằm ở khăn trải giường ướt sũng ôm lên, để y dựa vào chính lòng ngực mình, xoa bóp đôi vυ' sưng đỏ của y, sau đó tiếp tục ȶᏂασ!
Đáng thương Phương Ly chỉ có thể ở trong lòng ngực nam nhân vất vả vặn vẹo, hai đùi trắng nõn được nam nhân giơ lên, âʍ ɦộ như đã bị thao đến lạn thông thuận phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ!
Tiêu Tắc một bên ôm vυ' y tiếp tục thao, một bên tiến đến liếʍ hôn gương mặt ẩm ướt nước mắt của y.
"Tao nghĩa huynh, ta thao ngươi sướиɠ hay không sướиɠ?"
"Ô ~~~" Phương Ly không dám trả lời, chỉ có thể run rẩy chảy nước mắt, cơ thể bị động thừa nhận sự xâm phạm đáng sợ của đại dươиɠ ѵậŧ.
Tiêu Tắc thấy vậy lại nặng nề hôn lên gương mặt y, dùng giọng khàn khàn kề sát tai y nói, "Lão tử sẽ làm ngươi sướиɠ đến trời cao, làm ngươi đời này đều không rời đi được dươиɠ ѵậŧ của lão tử!"
Dứt lời nam nhân liền như phát cuồng mà tàn nhẫn thao vào, thao đến cả người Phương Ly như sắp văng ra, hai bên chân theo thân hình đong đưa đá loạn, trước ngực hai viên nhũ hoa cũng nhảy lên nhảy xuống!
"A a a a a ~~~ không cần ~~~ không cần như vậy mãnh ~~~ a a a a ~~~"
"Hô! Làm chết ngươi! Lão tử phải làm hỏng tử ©υиɠ ngươi!" Tiêu Tắc như hoá thân thành sói, ra sức cày cấy con mồi ở dưới, dưới háng côn ŧᏂịŧ thô phì hung ác cuồng cắm đảo loạn ở trong. Phương Ly nằm trong lòng ngực nam nhân run rẩy thét chói tai kêu hỏng mất hư mất, nhưng bướm da^ʍ lại tham lam quấn chặt lấy cự điểu, hút đến nam nhân sảng đến trướng lớn hơn.
Đôi lời:
Kết thúc một ngày buồn vì dịch covid lại bùng phát, nhưng đây cũng là lúc chúng ta nâng cao tinh thần đoàn kết nhất. Mng cùng nhau cố gắng vượt qua nhé
Nhớ vệ sinh nhà cửa và ra ngoài thì phải đeo khẩu trang nha
Chúc Việt Nam một lần nữa chiến thắng được bệnh dịch