Chương 2
Bị nhìn trộm lúc đang tự sờ, lỗ nhỏ lần đầu được gậy thịt thỏa mãn (3p)
Đoạn đường đầu trong rừng rậm có chút gian nan. Mặt đất nhấp nhô trập trùng không dứt, cành khô lá vụn xa xưa lấp kín mặt đường, đôi khi lại có vài rễ cây thô cứng nhô lên khỏi mặt đất bất ngờ ngáng chân.
Vương tử Bạch Tuyết đáng thương, chưa từng rời khỏi lâu đài phải đi đường trong chật vật. Tuy vậy, thiếu niên trời sinh lạc quan, không chỉ không than thở tiếng nào mà còn lanh lợi vượt sức tưởng tượng ở rừng rậm, cứ như một con bướm bướm hứng khởi trên hành trình thám hiểm của mình.
Bởi vì vương tử nhỏ chạy nhảy liên hồi mà cặρ √υ' nở nang hóa thân thành một đôi thỏ trắng hoạt bát tràn trề năng lượng, thoát ẩn thoát hiện ở trước ngực và rãnh vυ' trắng mịn cùng núʍ ѵú phấn hồng sống động bắt mắt.
Dần dần, vải vóc ma sát không ngừng lên đầṳ ѵú khiến vương tử Bạch Tuyết cảm thấy một cảm giác tê tê lan tỏa khắp người, núʍ ѵú cứ thế mà dễ dàng cứng lên.
Ngay lúc vương tử nhỏ nhận ra con đường dưới chân mình đã trở thành đường mòn có người qua lại thì cậu phát hiện một mùi hương thơm ngát làm lòng người mê muội dày đặc trong không gian. Khi ngửi thử, vương tử Bạch Tuyết cảm thấy cơ thể của mình bắt đầu nóng dần.
"A... sao ngực của mình lại ngưa ngứa thế nhỉ?"
Vương tử Bạch Tuyết dừng chân, lẩm bẩm: "Thật hoài niệm khoảng thời gian còn ở lâu đài. Vào những lúc thế này, chắc chắn sẽ có những hộ vệ thân yêu giúp mình vân vê chúng nó."
Vương tử Bạch Tuyết bất đắc dĩ, chỉ đành vươn tay, cách lớp quần áo mà xoa nắn núʍ ѵú đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhô lên, hết bóp mạnh hai bên rồi nhẹ nhàng nhéo ngắt.
"Ưʍ... a... Mình tự sờ, hình như không dễ chịu bằng người khác sờ..." Cậu cố gắng nhớ lại bộ dạng nhóm hộ vệ đùa giỡn hai bầu vυ' của mình, ngón tay bắt chước hình ảnh trong đầu rồi cảm nhận kɧoáı ©ảʍ dần dần dâng lên.
Vương tử Bạch Tuyết không tự chủ mà dùng nhiều sức hơn, ngón tay luồng vào áo, kẹp lấy núʍ ѵú niết nhanh, cái tay còn lại của cậu thì không nhịn được phải mò xuống dưới thân. Đôi mắt của vương tử nhỏ hơi híp lại.
Đầu tiên cậu nhẹ nhàng nắm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ đã ngóc đầu, cách quần chà sát hai cái làm đầu đỉnh rỉ ra nước, thấm ướt lớp vải quần bên ngoài. Tiếp theo, vương tử Bạch Tuyết theo eo mình mò xuống dưới, bóp nhẹ hai khỏa trứng tinh xảo, sau đó lại đi mò tiếp —— chạm đến hang động ở giữa hai chân, nơi đã bắt đầu chảy nước.
"Ha...ư... không đủ..." Vương tử Bạch Tuyết vừa xoa nắn đôi vυ' dưới lớp áo đã bị cậu kéo lên tự bao giờ, vừa dùng ngón tay ma sát lỗ da^ʍ với biên độ nhỏ, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy âm đế, nhẹ nhàng kéo kéo.
"Ư... a..."
Kɧoáı ©ảʍ không được thỏa mãn khiến vương tử Bạch Tuyết bủn rủn cả hai chân, tựa vào thân cây phía sau nhằm duy trì thăng bằng. Vỏ cây sần sùi có hoa văn quằn quện, khi dựa vào mang lại cảm giác khoan khoái dễ chịu vô cùng.
Vương tử nhỏ trượt một đường, cuối cùng ngồi bệt bên gốc cây, hai chân dạng ra, bốn ngón tay cắm vào hoa huyệt của mình. Động tác của cậu hơi vội vàng, hiển nhiên là đã bị du͙© vọиɠ không được lấp đầy bên trong nhục thể thôi thúc.
"Ha~ Ôi Thượng Đế... Nếu như có đồ món gì đó thô hơn cứng hơn thì tốt quá..."
Kɧoáı ©ảʍ đan xen đói khát, làn da trắng muốt ửng lên một màu hồng gợi cảm, khóe mắt vương tử Bạch Tuyết chảy nước. Động tác của cậu càng ngày càng nhanh, thậm chí không để ý đến núʍ ѵú bơ vơ, nhanh gọn đút một tay vào hoa huyệt, tay kia nắm chặt dươиɠ ѵậŧ mà tuốt súng.
Về phần cúc huyệt tội nghiệp không ai thương yêu chỉ có thể lặng lẽ chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, không ngừng co rút cửa ra vào. Vương tử Bạch Tuyết vặn vẹo thắt lưng mông mẩy, ý đồ để cỏ cây bên dưới ma sát với lỗ nhỏ giữa đùi.
"A... Hưm~ Làm sao bây giờ... không đủ... A... Muốn... muốn nhiều hơn nữa..."
Vương tử Bạch Tuyết hết mở rộng hai chân rồi lại kẹp chặt chà sát, rõ ràng là đã đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ tự an ủi. Nhưng từ đầu đến cuối, chúng vẫn không thể đưa cậu lên đến đỉnh điểm.
Vương tử Bạch Tuyết thở hổn hển, trong đầu liên tục nghĩ đến thứ gì đó thô to có thể từng chút từng chút tách mở cái miệng nhỏ rồi đâm thẳng vào nơi sâu nhất, lấp vào mỗi một phần đói khát trong mình.
"Ư...ha... Thật khó chịu..."
Cậu dùng tay sục cây gậy của mình thật nhanh, ngón tay mới gian da^ʍ hoa huyệt một lúc mà đã ướt sũng, đặc biệt là phần thịt xung quanh đùi, lầy lội không chịu nổi. Quần áo của cậu được ghì chặt ở phía trên hai vυ', thịt sữa trắng mịn lắc lư trên dưới, lúc này cũng khát khao có ai đến ngậm mυ'ŧ giúp cậu, hút nhẹ đầṳ ѵú đã tê dại ở dưới mắt mình.
Nhưng vương tử Bạch Tuyết đang trôi nổi giữa dòng kɧoáı ©ảʍ và khát vọng nɧu͙© ɖu͙© không hề hay biết, dưới sự che chắn của những lùm cây lá rừng xanh tươi um tùm, có hai chú lùn đang nâng cao gậy thịt của mình, mắt sáng rỡ chăm chú theo dõi cảnh đẹp trước mắt. Bọn hắn điên cuồng sục món hàng dưới háng, mong muốn áp đảo loài người xinh đẹp bất ngờ xuất hiện trong rừng, dùng hết sức mà chơi mấy bận.