Em Trai Bệnh Kiều

Chương 8



Edit: Đào.

***

Bên này Lâm Giác cầm chén đũa đi vào phòng bếp, anh đem chén đũa của Lâm Nhiên cẩn thận để ra một bên.

"Chia tay?" Anh lẩm bẩm tự nói.

Sao có thể chứ? Anh sẽ không bao giờ đáp ứng.

Anh phí nhiều tâm tư như vậy, mới có thể cùng cô ở bên nhau, cô muốn chia tay, đời này đều không thể.

Nghĩ như vậy, Lâm Giác thật cẩn thận nâng chiếc chén Lâm Nhiên dùng qua lên, ánh mắt anh si mê nhìn vết son cô không cẩn thận để lại dấu, sau đó chậm rãi vươn lưỡi, liếʍ dấu son trên chén ấy.

Anh chậm rãi chuyển động chén, đem cái chén liếʍ hết xung quanh, hô hấp dần dần trở nên thô nặng.

"Ha a... Ha..."

Hai chân anh bắt đầu nhũn ra, toàn thân phát đau, anh sợ sẽ làm rớt cái chén trong tay, vì thế đem nó đặt cẩn thận trên bàn và ngồi xổm xuống, nhưng anh quá cao, ngồi xổm xuống vẫn cao hơn so với cái bàn, thế là anh quỳ gối xuống bên cạnh bàn, sau đó đem đôi tay đặt lên cái bàn, vươn đầu lưỡi, giống như chó, tiếp tục liếʍ láp cái chén kia.

"A... Ha..."

Bởi vì sợ Cẩm Nhiên ở phòng khách nghe thấy, anh chỉ có thể kìm nén tiếng rêи ɾỉ, nhưng ngược lại kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ ấy lại khiến anh vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh bỏ tay ra khỏi bàn, sau đó tự mình cởi dây thắt lưng, cho một bàn tay vào trong quần, một tay khác cầm lấy chiếc đũa Cẩm Nhiên dùng qua.

Anh nhìn cặp đũa kia, do dự một chút, cuối cùng du͙© vọиɠ chiến thắng lý trí, anh đột ngột đem cặp đũa cắm vào trong miệng mình, dị vật tiến thẳng vào khoang miệng làm anh muốn phun ra theo bản năng, nhưng chỉ cần nghĩ đến đây là cặp đũa Cẩm Nhiên dùng qua, thân thể anh ngay lập tức trở nên nóng như lửa đốt, anh nắm cặp đũa ấy, thong thả có tiết tấu ở trong miệng mình mà khuấy đảo, một chút lại vào một chút lại ra, phảng phất đây là ngón tay mảnh khảnh của Cẩm Nhiên.

Nghĩ vậy, tay Lâm Giác dưới thân di chuyển càng nhanh, trán anh bởi vì nhẫn nại, mà thấm đầy mồ hôi.

"A... Ha, ha a... Nhiên..."

Anh cố gắng đè tiếng thở dốc của mình.

Nhiên... Nữ vương của anh, cầu xin em ban cho anh sự vui sướиɠ, vui sướиɠ cực hạn cùng hạnh phúc!

Anh ở trong lòng mặc niệm, lúc này phòng khách truyền đến giọng nói của Cẩm Nhiên, anh sau khi nghe được, thân thể theo bản năng trở nên căng thẳng, anh sợ hãi Cẩm Nhiên sẽ đột nhiên xông vào phòng bếp, bởi vì anh không có đóng cửa, nhưng anh lại hi vọng Cẩm Nhiên ngay lúc này đi vào, tưởng tượng đến bộ dạng dâʍ đãиɠ của bản thân bị nữ vương nhìn thấy.

A...

Thân thể anh càng thêm đau.

May mà Cẩm Nhiên chỉ ở phòng khách nghe điện thoại, cũng không có ý muốn vào phòng bếp, mà Lâm Giác nghe Cẩm Nhiên gọi điện thoại, động tác càng lúc càng nhanh, cuối cùng anh lêи đỉиɦ.

Nghỉ ngơi một chút, Lâm Giác đem chén đũa rửa sạch, sau đó anh đem bộ chén đũa Cẩm Nhiên dùng qua để thủ da^ʍ cất vào trong túi.

Thời điểm anh đi ra ngoài, Cẩm Nhiên vừa vặn nói chuyện điện thoại xong.

"...A Giác." Cô thử kêu cái xưng hô này, lại không để ý thấy đối phương, vì nghe cô gọi như thế mà thân thể run lên một cái, "Qua hai ngày nữa anh có rảnh không?"

"Nhiên Nhiên, nếu em có yêu cầu gì, anh đều có thời gian." Anh ôn nhu trả lời.

Bỏ qua lời thổ lộ trong lời nói của anh, Cẩm Nhiên mở miệng nói: "Hai ngày nữa, em đưa anh qua nhà em một chuyến."

"Bang!"

Chiếc túi trong tay Lâm Giác rơi xuống đất, cái chén trong túi cũng bị vỡ, Cẩm Nhiên nghe thanh âm này có chút kỳ quái, đang muốn mở miệng hỏi, bất ngờ bản thân bị ôm.

"Thật vậy không Nhiên Nhiên!" Lâm Giác gắt gao mà ôm cô, trong giọng nói tràn đầy không thể tin được, "Anh thật sự có thể đi gặp ba mẹ em sao?"

"Đúng vậy, bất quá..."

"Nhiên Nhiên em yên tâm, anh sẽ biểu hiện thật tốt, sẽ không làm em cùng ba mẹ em thất vọng!"

Nhìn bộ dạng vui vẻ của anh, Cẩm Nhiên quyết định vẫn không nói chuyện Cẩm Niên cho anh biết, vì thế hai người hẹn thời gian khi nào đi Cố gia, sau đó Lâm Giác rời đi.

Xách túi trở về xe, Lâm Giác mở ra nhìn chén đũa bị vỡ thành từng mảnh bên trong.

"Thật đáng tiếc, không cẩn thận vỡ hết rồi."

Giọng anh tràn đầy ảo não, nhưng tưởng tượng đến cảnh Cẩm Nhiên muốn dẫn anh ra mắt cha mẹ, tâm tình liền nhảy nhót liên tục, tức khắc liền quên đi chuyện cái chén.

——————

Lời tác giả:

Thật xin lỗi, ta lại không khống chế được bản thân viết thêm một anh nam chủ mới, câu chuyện này sẽ có hai cái kết cục, một là tỷ đệ, một là 3P, tân nam chủ là một kẻ si tình, hi vọng các ngươi thích ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~