Chương 11: Xét Xử ( song tính, bất tỉnh khi làʍ t̠ìиɦ, d.e.g.r.a.d.a.t.i.o.n = làm nhục. Warning: cuối chương có hình ảnh hơi ghê rợn, xin chú ý )
"Báo cáo đi."
Ngồi sau chiếc bàn dài trong thư phòng di thự Hoppes là Tiến Sĩ Hoppes và Nguyên Soái Jacque, cặp đôi quyền lực nhất cả nước, ngồi bên cạnh họ trên chiếc bàn trà nhỏ là Tô Đình đang ôm Julius trong tay.
"Vâng thưa thiếu soái."
Hai người quỳ trước bàn dài trả lời Tô Đình. Hai người này khuôn mặt hết sức bình thường, nếu nhìn qua vài lần cũng không nhớ được họ. Thế nhưng họ có thân phận rất đặc biệt, hai người họ là lính đặc nhiệm thuộc Black Shield, đồng thời cũng là hai trong năm người hầu thân cận bên cạnh L'aile, Maurice Lockess.
"Như ngài dự liệu, tối hôm qua L'aile đã giao phối với rất nhiều động vật trong nội cung. Ngài ấy ra lệnh mỗi một người hầu thân cận đi đón một con ngựa, chó, bò sữa, dê, thậm chí con heo cho ngài ấy làʍ t̠ìиɦ. Chính mắt bọn thần đã thấy L'aile giao phối với từng con từ tối đến rạng sáng. Sau đó, ngài ấy ra lệnh cho bọn thần di chuyển mọi thứ vào phòng để có thể tiếp tục giao phối. Tính từ thời điểm bắt đầu đến khi L'aile bị thao đến bất tỉnh, ngài ấy đã làʍ t̠ìиɦ liên tục 20 tiếng, giao phối với hơn 10 loài."
"Tốt lắm, lui ra."
Nói xong, hai người đứng lên, đặt tay lên ngực rồi cúi chào theo kiểu tiêu chuẩn quân đội.
"vâng, chúc các quý ngài buổi tối tốt lành." Nói rồi hai người ra cửa, nhẹ nhàng khép cửa lại.
"Ha, hai người này thân thủ không tồi, bước đi hoàn toàn không phát ra tiếng động. Làm tốt lắm Tô Đình" Jacque hài lòng nói.
"Đúng vậy, lần này con thật làm rất tốt. Làm sao con biết Lockess hắn ta sẽ đê tiện đến thế? Đến gia súc, thú vật cũng hạ mình banh chân cho chúng đâm vào?" Hoppes hỏi.
Cánh tay Hoppes vòng qua ôm eo Jacque, kéo người tựa vào lòng ông. Hoppes đã muốn ôm người vào lòng từ đầu, nếu không phải vì Jacque ngại ngùng người ngoài thì ông đã không cần kiềm chế. Giờ đây họ đã đi, Hoppes liền ôm chặt Jacque, áp mặt vào cổ hắn hít hà mùi hương hoa quế thơm ngát.
"Thưa phụ thân, đó cũng là do hai người lúc nãy trong Black Shield báp cáo. Con vốn dĩ không có công lao gì cả." Tô Đình thành thật trả lời, giọng nói trầm thấp ấm áp, khiến người nghe cảm thấy rất thoải mái.
"Không đúng, không đúng. Đình Đình rất tài giỏi, rất rất tài giỏi." Julius tức giận nói.
Giọng nói lanh lảnh cộng với ý khen ngợi rỗng toét khiến không khí trong phòng nhẹ nhàng hơn nhiều.
"Đúng vậy, đúng vậy, tiểu Tôn nói gì cũng đúng hết." Tô Đình chiều chuộng nói, anh nhẹ hôn lên hai má phúng phính của Julius chọc nó cười hì hì.
"Thế nhưng tại sao Lockess lại phải làm như vậy? Với địa vị của hắn, cho dù có thèm nam nhân đến mức nào cũng có người để thỏa mãn hắn. Thậm chí người hầu thân cận của hắn cũng đều là nam nhân với hình thể rất tuyệt, làʍ t̠ìиɦ chắc không có vấn đề gì." Jacque nhíu mi nói.
"Theo con biết, Lockess nghe theo một tin đồn kì lạ nào đó nỏi rằng hắn cần phải giao phối với tất cả giống loài để có thể sinh ra đức vua tiếp theo. Thậm chí vì tin đồn ấy Lockess cũng đã bắt được một con chằn tinh vốn dĩ đã biến mất hơn trăm năm trước để giao phối."
Tô Đình trả lời, ánh mắt anh vẫn châm chú nhìn vào cặp mắt hổ phách xinh đẹp động lòng của Julius. Nói thật, vốn dĩ Black Shield không hề nói cho anh biết gì về chằn tinh hay giao phối với các giống loài cả. Tất cả những gì anh vừa với nói đều là do Julius hôm qua đã nói anh nghe.
"Vậy sao?" Hoppes nhìn Tô Đình nói.
Tô Đình là do chính Hoopes và Jacque nuôi dưỡng, từ giáo dục tới tu dưỡng Tô Đình đều chưa bao giờ làm bọn họ thất vọng. Thế nhưng hôm nay Tô Đình có vẻ rất phân tâm, đầu óc anh không đặt trong công việc. Việc Tô Đình phân tâm khi cùng ông và Jacque bàn bạc là chuyện chưa bao giờ xảy ra. Nhìn Julius nằm trong lòng Tô Đình cười đùa, Hoppes hừ lạnh một tiếng.
"Tô Đình, báo cáo."
Tô Đình hoảng hốt, mau chóng bỏ Julius nhỏ bé trong tay xuống, bước tới trước mặt phụ thân và cha anh quỳ xuống.
"Vâng, theo con được biết, Lockess vì biết được một tin đồn lạ mà bắt đầu cư xử như thế. Mục tiêu của hắn chính là sau khi thu thập được tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của các giống loài liền bắt đầu giao phối với chắn tinh. Theo như tìn báo, Lockess tin rằng sau khi giao phối với chằn tinh và hoài thai thì đó sẽ là đức vua tương lai, hắn sẽ tiếp tục được làm L'aile, không cần phải chết theo Syidis."
Julius nhìn cảnh này mà cảm thấy khó chịu tận tâm gan. Đình Đình là tâm can bảo bối của nó, sao phải quỳ xuống trước họ.
Hoppes và Jacque hai người hoàn toàn không hay biết về vị đại thần đang phừng phực lửa giận bên cạnh, chăm chú nghe Tô Đình báo cáo.
"Có vẻ là khi Lockess được đại thần ban phúc, đại thần đã sử dụng hình thái chằn tinh khiến hắn tin rằng đó là hình thái chân thật của đại thần."
"......" Tô Đình im lặng, anh đã không còn gì để nói.
"Tiếp tục, ta không có kêu con dừng."
"Thưa phụ thân và cha, đó là tất cả những gì con biết."
Hoppes nhìn Tô Đình chăm chú, ánh mắt ông sâu lắng mà trầm trọng. Bên cạnh ông, Jacque lại có vẻ rất ngạc nhiên, quả thật trong suốt khoảng thời gian hắn làm việc cho nhà nước, chưa bao giờ nghe đươc sự tình kì lạ như thế.
"Lí do này nghe có vẻ quá miễn cưỡng. Dù cho Lockess co giống như Hadot, là một công tử bất tài vô dụng nhưng lí do ấy quả thật không thể khiến người bình thường nào tin được. Lại nói, một người vô tài như Lockess thì lấy đâu ra mối quan hệ để kiếm được một con chằn tinh chứ. Đó là một giống loài cực kì quý hiếm, đã không ai thấy chúng từ hơn 100 năm trước rồi."
Jacque nói lên nghi vấn của mình. Quả thật, lỗ hổng suy luận lớn như vậy ai cũng thấy được, thế nhưng đây lại chính xác với hành vi hiện tại của Lockess, chuyện này càng khiến Jacque khó hiểu. Lockess không thể nào ngốc đến mức tin lời tự mình suy đoán như nghe lời sấm truyền từ thần linh chứ.
"Thưa cha, người nói rất chính xác. Con chằn tinh Lockess đang giữ là do Black Shield tìm thấy, hai người lính lúc nãy là người đã "tìm thấy" nó cho Lockess."
"Ồ, quả nhiên. Làm tốt lắm con trai." Jacque cười khích lệ với Tô Đình
"Nhưng ta vẫn phải hỏi, tại sao con lại biết Lockess định dùng con chằn tinh này để làm gì?" Jacque nâng mắt hỏi
"Tô Đình, tình báo này cũng là Black Shield nói con nghe sao?"
Hoppes lạnh nhạt nói, ông căn bản không tin Black Shield dưới tay Tô Đình có thể cao tay tới mức điều tra được tâm trí cũng như suy đoán của mục tiêu họ.
"....dạ, không."
"Lớn mật, con dám tự suy diễn sự việc rồi coi đó như là sự thực mà nói ra sao. Bài học đầu tiên của truy tung và phản truy tung là gì? Chỉ tin cặp mắt, lỗ tai mình. Lời nói đầu môi khiến đầu mê óc rối. Tất cả những gì ta dạy con đều quên hết rồi sao?"
Hoppes hắng giọng mắng. Ông giận dữ đập tay lên bàn gỗ xoài, vết nức lập tức xuất hiện trên mặt gỗ. Jacque được ông ôm bên cạnh giật mình, Hoppes dù quỷ kế đa đoan nhưng ông yêu thương gia đình này vô cùng, cũng chưa bao giờ lớn tiếng nói chuyện với Tô Đình. Jacque vươn tay giữ lại vai Hoppes, nhẹ nhàng vuốt ve để ông dần bình tĩnh lại.
"Thầy, người bình tĩnh, đừng nóng giận, hãy nghe Tô Đình giải thích trước đã."
"Tô Đình, con hôm nay làm sao vậy, vừa phân tâm vừa lỡ đãng? Tình báo đó sao con có được?" Jacque nâng giọng hỏi Tô Đình. Dù cho Jacque có thương yêu con hắn, công và tư luôn phải tách ra.
"Xin thứ lỗi cho con, chỉ là hôm nay.... Thưa phụ thân, xin cho phép con hỏi người một việc trước."
Ánh mắt Tô Đình di chuyển giữa hai thân ảnh sau bàn dài và Julius ngồi bên bàn trà nhỏ, nhẹ giọng nói.
"Được thôi, con cứ nói."
"Cảm ơn người, phải chăng hôm qua người có một thứ gì đó lấy về từ thánh điện muốn cả nhà chúng ta cùng xem xét?"
"A, đúng vậy. Ta còn định sau khi bàn bạc chuyện này sẽ đem ra cho con và thầy xem xét." Vừa nói, Jacque vừa loay hoay lấy ra được một cái hộp nhỏ cũ mềm từ trong túi áo.
"Sao con biết ta có vật này? Black Shield cũng theo dõi ta sao?" Jacque vui đùa nói.
"Sao con dám chứ." Tô Đình phì cười cùng cha anh.
"Con muốn cùng hai người nói một chút chuyện." Tô Đình đứng lên đi đến trước bàn trà, nắm tay Julius đi đến trước bàn trà nhỏ.
"Ta hi vọng chuyện này sẽ giải thích tất cả mọi thứ." Giọng nói trầm thấp khàn khàn phát ra từ miệng Julius.
Hoppes lập tức nắm chặt tay Jacque, ống súng giấu sau ống tay áo léo lên, ngắm thẳng vào thân thể bé nhỏ của Julius.
"Tô Đình, con mau qua đây! Nó rất nguy hiểm!"
Tiếng súng "phằng" vang lên khắp biệt thự Hoppes, rồi khung cảnh liền trở lại im lặng.
Cánh cửa gỗ lim của thư phòng đóng chặt giấu diếm mọi chuyện phía sau.
---
Nhiệt khí lượn lờ trong không khí bốc lên từ ôn tuyền. Nơi này là sân sau của dinh thư Claude nơi 1 trong 11 người ban hội đông quản trị, đại thần Claude đang tận hưởng buổi tối của gã.
Claude đang ngâm mình trong ôn tuyền, toàn thân gã được bao bọc trong dòng nước ấm khiến gã thoải mái vô cùng. Trước mắt gã là một thiếu niên song tính mỹ miều với làn da ngăm đen bóng loáng, khuôn mặt thiếu niên mang vẻ non nớt vô tội với cơ thể chưa phát dục hoàn toàn càng khiến máu nóng của Claude chạy loạn trong cơ thể. Làn da của mĩ thiếu niên được bao bọc trong một tầng hơi nước, dưới ánh trăng nhìn như mĩ thiếu niên đang khoác lên một tầng lụa sa cực mỏng càng làm tăng lên vẻ cấm dục da^ʍ mĩ.
Claude cảm thấy ©ôи ŧɧịt̠ của gã đã nứиɠ lên
"Quả nhiên là sủng vật của quý ngài Rosseu, ngươi quả nhiên là một tên điếm đẳng cấp đấy Nolan."
Nolan bước tới ngồi xuống trên chân Claude, dùng khẽ mông căng tròn của mình bao bọc lại ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của Claude, qυყ đầυ to béo chạm vào lỗ thịt dổ hồng.
"Đại nhân, người không thích Nolan như vậy sao? Người ta vì ngài mà đã chuẩn bị cho lỗ nhỏ phía dưới để ngài có thể hưởng dụng người ta bất cứ lúc nào đó." Nolan nũng nụi nói.
Giọng nói thiếu niên lảnh lót cao vυ't khiến ©ôи ŧɧịt̠ Claude co giật, gã muốn tông thẳng ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ nhỏ tiêu hồn trước mắt này. Nhưng Claude là một người đàn ông kiên nhẫn, đặc biệt khi làʍ t̠ìиɦ, gã muốn tận hưởng triệt để sủng vật mới của mình trước khi phá hỏng nó. Thế nhưng, Nolan này rất đặc biệt. Đặc biêt là vì đây là món quà làm hòa Rosseu tặng cho gã, hi vọng gã không để lòng vụ việc của Hadot. Tức cười, hắn nghĩ Claude gã đây sẽ chấp nhận một nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© thấp hèn thay thế cho thánh tử xinh đẹp kia sao.
"Sao ta có thể chứ? Mỹ nhân vì ta mà chuẩn bị cơ thể, gợi cảm khiêu gợi ta, ta rất hài lòng."
Bàn tay to lớn của gã di chuyển lên xuống làn da bóng loáng của Nolan, vuốt ve xoa nắn. Nolan quả nhiên là một tên điếm trời sinh, tay đàn ông vừa chạm vào là cả cơ thể nó liền nhũng ra như vũng bùn loãng, rêи ɾỉ dộng tình trong lòng Claude. Bàn tay thô ráp của Claude di chuyển tới bầu ngực chưa trưởng thành của Nolan, ra sức uốn nắn bóp chặt.
"Á...thoải mái, thoải mái. Đại nhân Claude, ngài thật giỏi, bầu vυ' nô tài thật thoải mái. A...a...núʍ ѵú, núʍ ѵú dâʍ đãиɠ cũng muốn được xoa bóp. Làm ơn giúp nô tài với"
Claude khẽ cười một tiếng, dùng bụng ngón tay đầy vết chai chà thật mạnh lên đầu núʍ ѵú đỏ hồng.
"Ngươi nhìn cơ thể của chính mình đi, núʍ ѵú lại thụt vào trong mà không nhô lên thì làm sao ta có thể âu yếm nó chứ?"
Bầu ngực bóng loáng của khẽ run lên, núʍ ѵú đỏ thật to có đầu ti thụt lùi vào trong mời gọi người áp miệng lên hút nó ra. Claude cười một tiếng ti tiện, vươn đầu lưỡi liếʍ láp núʍ ѵú ngon miệng trước mắt. Đầu lưỡi linh hoạt di chuyển như xà, đầu lưỡi uyển chuyển đâm thẳng vào lỗ nhỏ trên núʍ ѵú. Gã áp miệng lên ra sức hút mạnh khiến cơ thể Nolan tê rần, thoải mái rêи ɾỉ muốn Claude tiếp tục xâm phạm núʍ ѵú dâʍ đãиɠ.
Nolan cựa quậy cơ thể trong vòng tay Claude, lắc lư cánh mông trắng nộn trên đầu ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng. Claude bắt lấy cặp mông đang lắc lư, điêu luyện nhào nặn nó như thợ làm bánh nhào bột mì. Cánh mông trắng mịn bị xoa bóp tới ửng đỏ mềm mại, hai cánh mông bị tách ra thật lớn lộ phần mị thịt ấm áp bên trong. Móng tay dài của Claude nhanh chóng khều lên phần thịt nhạy cảm xung quanh lỗ thịt.
"Á, đừng mà, nhột quá. Claude đại nhân, người đừng trêu chọc nô tài mà~."
Claude mắt điếc tai ngơ tiếp tục công cuộc đào động của mình, đầu lưỡi điêu luyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ núʍ ѵú nhạy cảm bên trong miệng gã. Chỉ liếʍ mυ'ŧ có vẻ như không đủ cho đầu đầṳ ѵú thơm ngon, Claude hé răng cắn thật mạnh lên núʍ ѵú đỏ hồng khiến Nolan ưởn ngực la hét thảm thiết. Trên bầu ngực mềm mại trắng hồng giờ đây có thêm dấu răng dữ tợn đang rỉ máu. Đau dớn nơi đầu ngực nhạy cảm khiến Nolan thút thít khóc, Claude nghe vậy liền thè đầu lưỡi liếʍ xung quanh vết thương, húp lấy dòng máu ngọt ngào đang chảy ra.
Bàn tay phía dưới của Claude cũng chả rảnh rỗi, sau khi xoa bóp cánh mông no thịt đã ghiền, gã liền đâm ngón giữa tọt vào trong lỗ thịt hồng nhuận đang mời gọi. Kɧoáı ©ảʍ từ đầṳ ѵú và lỗ nhỏ phía dưới khiến Nolan thoải mái, bắt đầu lại rêи ɾỉ động tình, cánh mông đỏ ửng cũng lắc lư di chuyển theo chuyển động của Claude.
Do trường kỳ bị Rosseu sử dụng, c̠úc̠ Ꮒσα của Nolan luôn co giãn mềm mại, luôn sẵn sàng đợi người khác đâm vào. Claude chỉ cần đâm nhọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ một lúc thì tiểu dâʍ đãиɠ trong lòng gã đã bắt đầu uốn éo cặp mông đang chảy nước, ngón tay thứ hai đâm vào, ngón tay thứ ba lập tức theo sau. Dòng nước ấm ấp trong ôn tuyền theo hoạt động của hai người mà vương vẫy khắp nơi, tạo thành bọt nước trắng.
"Đại nhân, lỗ nhỏ phía dưới của Nolan chảy nước rồi, mau tiến vào đi nha~."
"Tiểu yêu tinh ngươi, có phải không có ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào ngươi, ngươi sẽ không chịu nổi không? Cơ thể dâʍ đãиɠ như thế này thì sau này sao có thể lớn lên thành đàn ông bình thường nữa?"
"Nolan trời sinh dâʍ đãиɠ, Nolan muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn bên trong lỗ thịt nhỏ, Nolan không muốn làm đàn ông, Nolan là điếm nhỏ dâʍ đãиɠ của đại nhân, cầu đại nhân mau chóng hưởng dụng Nolan."
Claude vỗ hai cái lên bờ mông căng bóng no đủ trong tay, tiếng "bốp bốp" giòn tan vang vọng khắp ôn tuyền. Bờ mông ửng đỏ của Nolan bắt đầu sưng lên, trông có vẻ càng đáng thương.
"Kỹ nam, tên điếm, cơ thể này đã bị bao người đυ.ng chạm qua? Cú© Ꮒσα của ngươi đã ngậm bao nhiêu ©ôи ŧɧịt̠? Ngươi mấy tuổi thì mất trinh hả, còn dám nói chỉ thuộc về ta, rõ rằng là đã bị lão Rosseu da^ʍ dật kia thao đến lỏng lẽo rồi mới tới tay ta."
Claude ác độc nói, càng nói gã càng hung phấn, bàn tay tiếp tục đánh "bốp bốp" lên bờ mông sưng tấy của Nolan. Gã yêu thích cảm giác này, cảm giác làm chủ tất cả mọi thứ, cảm giác làm nhục người yếu thế hơn mình, cảm giác khi gười khác quy phục gã. Nhìn Nolan nức nở khóc lớn trong lòng gã khiến Claude nứиɠ tình, ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng đến không chịu nổi. Hai bàn tay Claude bắt lấy hai cánh mông đang run rẩy của Nolan, tách nó ra thật lớn, ngắm qυყ đầυ của gã ngay lỗ thịt nhỏ rồi một phát "Phốc" đâm thẳng vào.
Cảm giác xỏ xuyên quen thuộc khiến cơ thể Nolan run rẩy, tay chân bủn rủn tựa vào lòng ngực người trước mắt. Claude rất diêu luyện khi làʍ t̠ìиɦ, nếu không, gã cũng không có nhiều búp bê tìиɧ ɖu͙© sống đến thế. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to béo sau khi tiến vào lỗ nhỏ liền ngắm ngay điềm nhỏ gồ lên mà tiến công. Điểm nhỏ gồ lên bên trong vách ruột của Nolan bị đánh lên liên tục, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ấy khiến thân thể chưa trưởng thành của Nolan co giật liên hồi.
Nolan đã hoàn toàn chìm đắm trong bể dục, ánh mắt mở lớn trợn trắng lên, khuôn miệng nhỏ bé mấp máy thè ra dầu lưỡi thật dài như cɧó ©áϊ. Bó thần khinh cảm giác tại tiến tuyền liệt phía dưới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục khiến đầu óc Nolan trì tệ, trong óc chỉ còn ý muốn làʍ t̠ìиɦ, điên cuồng làʍ t̠ìиɦ.
"A...a...a...giỏi quá, làʍ t̠ìиɦ giỏi quá....đại nhân...đại nhân.. nô tài chết mất, muốn chết."
"Chết tiệt, lão già Rosseu quả nhiên có mắt nhìn người. Mới đâm vào mấy cái ngươi đã dâʍ đãиɠ như vậy? Cái lỗ nhỏ cũng dùng thật tốt, con mẹ nó, còn mềm hơn cả phụ nữ, hút ta chặt như thế."
Claude bắt lấy đôi chân thon dài của Nolan, quàng tay qua dưới gối rồi nâng cả người Nolan lên cao. Thân ©ôи ŧɧịt̠ sưng huyết dần dần xuất hiện sau phần thịt đỏ hồng, khi kéo ra tới đầu qυყ đầυ, mị thịt đỏ tươi bên trong cũng bị kéo ra ngoài. "Phốp" một tiếng, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Claude hoàn toàn ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα của Nolan, c̠úc̠ Ꮒσα đáng thương há thành một lỗ lớn, cơ thịt bên trong co rút không ngừng, như rất bất mãn việc ©ôи ŧɧịt̠ lớn dột nhiên đi ra. Claude không vội tiến vào lần nữa, thay vào đó, gã chơi đùa với cơ thể Nolan. Chốc chốc gã sẽ đặt lỗ thịt Nolan ngay trên đầu ©ôи ŧɧịt̠, tiến vào phần đầu rồi tàn nhẫn rút ra. Đôi lúc gã sẽ để lỗ nhỏ nhẹ hôn lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ gã, để dịch ruột non nhiễu đầy lên cả đầu ©ôи ŧɧịt̠ rồi lại tiếp tục nâng người lên. Claude thè lưỡi bắt đầu ngấm nháp cả cơ thể Nolan, liếʍ từng góc gách của thân thể xinh đẹp này.
Kɧoáı ©ảʍ cuồng hiệt như lửa đột nhiên bị cắt đứt khiến cả người Nolan khó chịu, nó chưa bao giờ phải trải nghiệm cảm giác này. Khi ở bên Rosseu, hắn ta luôn đè Nolan ra làm đến khi nó bất tỉnh, kɧoáı ©ảʍ liên tục truyền tới không ngừng. Nolan không biết phải làm gì, đầu óc vẫn còn trì độn từ cơn làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt lúc nãy, đành lên tiếng nức nở khóc lóc, cầu xin Claude tiếp tục
"Không ngoan, ta đâu cho ngươi khóc." Claude vừa nói vừa vươn đầu lưỡi liếʍ đi nước mắt của Nolan, "Nói cho ta biết, người là gì của ta?"
"Nolan, Nolan là nô ɭệ của ngài, là búp bê xinh đẹp của ngài."
"Vậy sao?"
Giọng nói của Claude âm cuối kéo lên, mang tính châm chọc.
Đột nhiên, gã vươn tay hất thẳng Nolan xuống ôn tuyền ấm nóng, mặc cho ©ôи ŧɧịt̠ còn cương cứng, đứng lên muốn rời đi. Nolan hoảng hốt, mau chóng bò tới dưới chân Claude, ôm lấy chân gã lên tiếng cầu xin.
"Đừng mà đại nhân, ngài đừng bỏ Nolan. Nolan đã làm gì sai?
"Bỏ ra, ngươi làm bẩn chân ta." Nói rồi, Claude thẳng tay giơ chân đạp Nolan xuống ôn tuyền, bước vào trong dinh thự.
Nolan đương nhiên không để gã đi như vậy, chỉ đại thần mới biết nếu nó không được các đại quan quý nhân che chở, cuộc đời nó sẽ phải khổ sở như thế nào. Nó không muốn lại bữa đói bữa no, nó muốn vàng bạc đá quý, người người chiều chuộng.
Rosseu đã tặng nó cho Claude, nó phải lấy lòng người đàn ông trước mắt này.
Nolan chạy tới ôm thặt lưng Claude, không cho gã đi tiếp. Claude cũng phối hợp đứng lại, quay người nhìn Nolan. Ánh mắt Nolan liền rơi xuống vật vẫn cương cứng đứng lên giữa háng của nam nhân. Thấy cơ hội, Nolan liền quỳ xuống hầu hạ ©ôи ŧɧịt̠ trước mắt. Nhưng khi đôi môi vừa chạm tới đầu ©ôи ŧɧịt̠, Claude bắt lấy đầu Nolan, ép nó nhìn lên, lên tiếng nói.
"Nói, ngươi là gì của ta?"
Ánh mắt Nolan mở thật lớn, cặp mắt long lanh ánh nước nhìn đáng thương vô cùng. Nó thật không biết phải trả lời câu hỏi này ra sao, nếu nói sai thì Claude chắc chắn sẽ bỏ đi, Nolan im lặng nhìn Claude. Claude thấy vậy liền hừ lạnh, cười nói.
"Nếu người là gì của ta còn không biết thì ta giữ ngươi lại làm gì? Chẳng lẽ ta còn thiếu mĩ thiếu niên trong nhà sao? Về nói với Rosseu ta không chấp nhận nổi món quà này."
Nolan nghe xong liền hoảng sợ, nó không muốn quay về, quay về nó sẽ bị Rosseu vứt bỏ, nó không thể bị vứt bỏ.
"Đại nhân, búp bê mĩ thiếu niên ngài có nhiều, nhưng cɧó ©áϊ chắc chưa có đâu nhỉ."
Nolan quyến rũ nói, cúi người thật thấp nâng bàn Claude lên liếʍ, ngậm lấy ngón tay nam nhân vào khuôn miệng nhỏ nhắn, đôi môi hút lấy hút để ngón chân to lớn thô ráp trong miệng.
Claude nở nụ cười hài lòng, vươn chân đá Nolan nằm bẹp xuống đất.
"Ồ, đúng vậy, ta quả thật còn thiếu một con mẫu cẩu, Nolan bé nhỏ, ngươi sẽ là mẫu cẩu của nhà Claude sao?"
Nolan biết mình đã nói đúng ý Claude, liền nhiệt tình lớn tiếng nói.
"Đúng, Nolan sẽ làm mẫu cẩu cho ngài, chỉ cho Claude đại nhân, thể xác lẫn tâm hồn của nô tài là của ngài."
Claude hài lòng, vươn ra bàn chân dính nước bọt của Nolan chà đạp ©ôи ŧɧịt̠ bé nhỏ của nó, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ chưa bao giờ bị người lạ đυ.ng vào không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chỉ một chút sau liền bắn ra một giọt bạch tinh trắng bóc. Bàn chân Claude tiếp tục di chuyển xuống lỗ l*и bị bỏ quên nãy giờ kia, hai hai cánh hoa béo mập ngập nước, cái lỗ nhỏ chính giữa mấp máy liên tục ào ạt dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra.
Claude đâm ngón chân vào lỗ nhỏ, khuấy động bên trong. Bề mặt thô ráp cùng móng chân sắc bén va chạm với màng thịt mỏng manh bên trong khiến Nolan cuồng dại, đầu óc quay cuồng. Kɧoáı ©ảʍ từ thân thể bị chà đạp cùng với kɧoáı ©ảʍ tâm lí khi bị làm nhục khiến Nolan vươn ra hai tay bắt lấy tóc mình, tấm lưng ưởn lên cao để Claude tiện đi sâu vào trong.
"Ưm ..a..a, đại nhân Claude, tha cẩu nô đi. Cẩu nô sai rồi, cẩu nô cần ngài, cầu nô cần ngài mạnh mẽ làʍ t̠ìиɦ với cẩu nô, cẩu nô động tình rồi."
Claude đổi góc đâm vào, hướng móng chân lên cao rồi đẩy mạnh vào, cả phần xương nhô ra sau ngón chân cũng đi thẳng vào. Móng chân sắc bén ma xát với tường thịt nhạy cảm, đầu ngón chân Claude đâm sâu, đánh thẳng vào bó thần kinh trong lỗ l*и.
Nước mắt sinh lý của Nolan liền chảy ra, kɧoáı ©ảʍ đột ngột khiến thiếu niên dưới chân không trở tay kịp, cả thân thể vặn vẹo, lỗ l*и "xì xì" phun nước. Nolan đạt cực khoái nhờ ngón chân của Claude, mất đi ý thức
Cảm giác lăng nhục cùng với hình ảnh thảm thương của Nolan khiến máu nóng trong cơ thể Claude sôi sục. Gã ngồi xuống, nâng lên bờ eo thon thả của Nolan rồi húc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng vào lỗ l*и còn ẩm ướt kia. Cảm giác tiêu hồn liền ập tới bao lấy tâm trí Claude, tường thịt như nhung lụa ấm nóng bao bọc lấy của quý của mình khiến Claude hừ ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Với Claude, làʍ t̠ìиɦ chỉ là hoạt động bản năng của thú vật, chỉ khi gã kết hợp nó với lăng nhục, hạ thấp đối tượng thì làʍ t̠ìиɦ mới được nâng cấp lên thành hoạt động của con người, đặc biệt là với người cao quý như Claude gã đây.
Bờ hông Claude hì hục di chuyển như thú hoang, hai mắt gã long sòng sọc nhìn Nolan đã bất tỉnh. Người dưới thân này không gì khác hơn là một lỗ thịt cho gã hưởng dụng, là một con mẫu cẩu động tình dâʍ đãиɠ để gã cưỡi. Tiếng "phặc phặc phặc" quanh quẩy trong không khí, túi tinh hoàn của Claude liên tục đập vào háng của Nolan tạo âm thanh da^ʍ mĩ. Ma sát liên tục với tốc độ cao khiến chỗ giao hợp hai người bắt đầu xì bọt trắng. Hình ảnh bọt trắng điểm trên lỗ thịt đỏ hồng nuốt trọn ©ôи ŧɧịt̠ sưng tím khiến Claude cao hứng rú lên, mỗi lần gã đều rút ©ôи ŧɧịt̠ ra đến qυყ đầυ, lôi ra phần thịt hồng hồng bên trong rồi đâm lút cán, ép phần hông gã thật chặt vào háng Nolan.
Dù cho đã bất tỉnh, thân thể dâʍ đãиɠ trời sinh của Nolan vẫn có phản ứng, đầṳ ѵú thụt lùi cương cứng chui ra khỏi động nhỏ, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ đáng thương lại đứng lên phọt ra da^ʍ thuỷ trong suốt theo mỗi đợt trù sáp của Claude. Đôi môi Nolan khé hé mở phát ra lời rêи ɾỉ vô nghĩ.
Một tay Claude bắt vυ' bầu vυ' nhỏ bé bóng loáng của Nolan ra sức xoa bóp nó không thương tiếc. Tay còn lại thì bắt lại mặt Nolan, ép nó hé miệng thật lớn, Claude chồm về phía trước nhiễu nước miếng xuống cánh môi đang hé mở, đút Nolan dịch thể của gã.
Hì hục đâm thêm mấy chục cái nữa, Claude cảm giác dây thần kinh cảm giác của gã đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, ©ôи ŧɧịt̠ gã bên trong cơ thể Nolan phình to, dây gân trên thân ©ôи ŧɧịt̠ hoạt dộng dữ dội bơm máu cho nó. Claude húc một cú thật mạnh "Bốp" vào lỗ l*и đã bị thao nát của Nolan phun ra luồng nùng tinh dày đặc vào cổ tử ©υиɠ của thiếu niên, lấp dầy buồng trứng chưa nảy nở. Cảm giác thoải mái khiến Claude há miệng đớp khí, miệng chảy xuống vài tia nước bọt xuống mặt, xuống miệng mở lớn của Nolan.
"Con mẹ nó đúng là lỗ thịt tốt, lâu rồi chưa được thao thoải mái như thế. Con cɧó ©áϊ này cũng dùng được việc lắm."
Cơn kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, Claude rút ©ôи ŧɧịt̠ yểu xìu của mình ra khỏi Nolan, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nõn theo đó nhiễu xuống đầy sàn đá trên ôn tuyền. Lỗ l*и đáng thương lúc này nhìn thật thê thảm, sưng tấy đỏ ửng, cánh hoa hai bên bị vạch hẳn lên, mị thịt và lỗ tiểu đều bị lộ ra, từ bên trong còn liên tục òng ọc ra dòng dịch đυ.c ngầu. Claude nhìn thấy cảnh này chỉ nhíu mày, kêu người hầu trong nhà tới dọn dẹp đóng lộn xộn, còn gã thì đứng lên ung dung đi vào nhà.
Lão quản gia đêm theo hai hầu gái nhanh chóng chạy tới theo tiếng kêu gọi của chủ nhân dinh thự.
"Chủ nhân, không biết, không biết..."
Lão quản gia béo mập rớt mồ hôi nhìn thảm cảnh trước mắt, nhẹ giọng lên tiếng hỏi.
"Nói đi"
"À, nô tài chỉ không biết ngài muốn an bài vị khách quý Nolan này ở đâu?"
Lão quản gia đã theo Claude hơn 5 năm, nói dài thì không dài, nói ngắn thì không ngắn nhưng lão thật không hiểu được vị đại nhân này muốn làm gì, nghĩ gì.
Đây là quà của Rosseu đại nhân, cho dù chủ nhân lão không thích cũng không thể đối xử như thế a, lão thầm nghĩ. Cũng thật tiếc, rõ ràng là song tính nhân tuổi còn nhỏ thế, bề ngoài cũng thật tuyệt vời, cơ thể quyến rũ không thôi. Lão quản gia nhìn thàm cảnh của Nolan mà âm thầm ước ao cơ thể xinh đẹp ấy.
Phải biết, trong chợ đen, nô ɭệ song tính nhân không hề rẻ. Họ là những người được thần lựa chọn làm "quang minh thánh tử," tuy gã thèm khát một người đã lâu nhưng tiền lương quản gia ít ỏi. Dù cho gã có để dành cả đời cũng không thể mua được một nô ɭệ song tính xinh đẹp tuổi xế chiều.
Claude liếc mắt nhìn thấy bản mặt da^ʍ tà ấy, nâng mắt lên nói
"Cho nó ở với các quý nhân khác, cho người tới dạy dỗ tư tưởng. Ta cho ông phụ trách cuộc sống của nó ở đây, nhớ chăm sóc đàng hoàng chút."
Nói rồi, Claude nở nụ cười đê tiện với lão quản gia của mình. Đây là một lời mời trắng trợn, cho lão chăm sóc Nolan không phải là đang nói lão có thể len lén hưởng dụng cơ thể quyến rũ ấy hay sao.
Lão quản gia háo hức không thôi, ríu rít cảm tạ chủ nhân lão.
Claude không buồn nghe lời nịnh hót ấy, bước chân thẳng vào nhà.
Khuya hôm ấy lúc Claude chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên lại có tiếng gõ cửa vang lên trước phòng ngủ gã. Claude nhíu mày, khó chịu lên tiếng.
"Lui ra đi, ta sắp nghỉ ngơi, có gì mai nói."
Nói xong gã tắt đèn bàn định bước tới bên cạnh giường ngủ, cánh cửa phòng ngủ hắn lại mở ra. Claude nổi cơn điên tiết, la lên
"Ta nói đi ra..."
Lời còn chưa nói hết, gã liền im bặt.
Đứng trước cửa phòng ngủ gã là một thiếu niên tầm 14 tuổi, làn da trắng muốt như tuyết, nhìn qua có vể mềm mại hơn tơ. Ánh mắt thiếu niên long lanh ngập nước càng làm nổi bật con ngươi màu hổ phách trong suốt thuần khiết như ngọc quý. Đôi mắt phượng cong lên ở phần đuôi chọc lòng người, kết hợp với cánh mũi cao thẳng, với bờ môi đỏ hồng mọng nước khẽ mở cho thấy đầu lưỡi hông hồng e thẹn; tất cả đều khiến Claude mê say. Mĩ thiếu niên khoác một bộ áo ngủ màu đỏ rộng thùng thình, tay áo một bên vai trụy xuống làm lộ phần da thịt cấm dục bên dưới.
"Ơ, đại nhân Claude, nô tài.... nô tài tới hầu hạ ngài đi ngủ."
Tiếng nói ngọt ngào như mật ngọt thốt lên sau đôi môi nhỏ bé khiến lòng Claude tê dại. Sắc tâm đã dịu xuống của gã lần nữa nổi lên. Cực phẩm như vậy trước mặt, nếu ai không muốn ăn mới thật là đồ ngu.
Mĩ thiếu niên sợ sệt như con mèo trắng nhỏ, trốn sau cánh cửa như là sợ Claude sẽ tiếp tục quát mắng nó. Ánh mắt thiếu niên toát vẻ cầu xin Claude mau chóng giúp nó.
"Vào đi, ai kêu ngươi tới?"
Mỹ thiếu niên bước vào phòng, sợ sệt khép cánh cửa lại, động tác nó nhẹ đến mức cánh cửa không phát ra tiếng động. Mĩ thiếu niên rõ ràng đã được giáo dục tư tưởng, bước tới bên chân Claude, quỳ xuống liếʍ chân hắn nói
"Dạ thưa là quản gia ạ, ngài ấy tuần trước đã bảo nô tài chuẩn bị đến hầu hạ đại nhân. Nô tài đã chuẩn bị cơ thể suốt một tuần liền."
Mĩ thiếu niên vừa nói vừa tiếp tục liếʍ láp bàn chân Claude, kể cả khẽ ngón chân cũng đút lưỡi vào liếʍ.
Claude hài lòng nhìn thiếu niên, nghĩ lại, hình như gã đúng là đã kêu người hầu chuẩn bị búp bê xinh đẹp cho gã chơi. Lúc ấy là vì gã vừa mới biết sẽ không đoạt được Hadot, liền tức giận muốn phát tiết. Thì ra lão quản gia cáo già ấy cũng thật tài tình, lựa chọn một cực phẩm hoàn mĩ như vậy đến cho gã.
Claude dùng chân nâng cằm mĩ thiếu niên lên, chăm chú ngắm nghía khuôn mặt xinh đẹp đến mức yêu nghiệt kia, càng nhìn gã càng vừa lòng, biết thế lúc nãy không cần chơi đùa cùng Nolan, chỉ cần quăng nó cho lão quản gia xử lí, còn gã thì chơi đùa với bảo bối này là được rồi.
"Tiểu yêu nghiệt, nói tên em cho chủ nhân nghe."
Claude vươn tay mơn mơn làn da mịn màng đến chảy nước của thiếu niên, yêu chiều nói.
"Vâng thưa chủ nhân, nô tài tên gọi là Pompous, vừa đến vào tháng trước."
Pompous nhu thuận nói, khẽ nghiêng đầu vào tay Claude như con mèo nhỏ đòi vuốt ve.
Hài lòng, Claude ôm cả người lên giường, cho Pompous ngồi lên đùi gã, còn gã thì ôm trọn mỹ nhân vào lòng, cuối người xuống hôn hít khắp làn da lộ ra sau áo ngủ rộng của thiếu niên. Pompous này cũng rất biết lòng người, di chuyển cơ thể dọc theo nụ hôn của Claude.
Hôn xong, Claude ngước mặt lên nhìn bảo bối trước mắt, Pompous hiểu ý vươn ra đầu lưỡi liếʍ đôi môi thô ráp của Claude, nũng nịu ép thân mình vào lòng ngực gã.
"Ừ. Thật ngoan, nhưng tên em không đẹp chút nào, chủ nhân ban cho em tên mới nhé."
Nói rồi, Claude bắt lấy cằm Pompous, hôn xuống cặp môi mê người mọng nước kia. Đầu lưỡi gã vói vào trong xâm phạm từng góc gách bên trong khoang miệng, ra sức hút mạnh nước miếng ngọt ngào bên trong. Pompous có vẻ hơi khó chịu, cự quậy trong lòng Claude. Hành động này khiến Claude phật ý, mạnh tay bóp cái eo thon thả của Pompous khiến cả người mĩ thiếu niên bủn rủn, run rẩy vươn ra hai tay ôm lấy cổ Claude.
Hôn đến thoả mãn, Claude thả ra đôi môi sưng đỏ ướŧ áŧ của Pompous ra, liếʍ liếʍ nước miếng bên khóe miệng thiếu niên. Ánh mắt Pompous mê lý nhìn Claude, đôi môi khé mở, mấp máy như là muốn tiếp tục. Gã cười nói,
"Từ hôm nay, tên em là..."
Nói đoạn, Claude đột ngột im bặt, cả người gã cứng còng, hai mắt hoảng hốt nhìn mĩ thiếu niên trong ngực.
Gã chỉ thấy mĩ thiếu niên như hoa như ngọc giây trước còn hôn hít với gã, giờ đây đã biến thành một đống thịt thối nằm trên người gã. Cặp mắt hổ phách lồi ra, rớt ra khỏi hốc mắt, da thịt trẳng trẻo mềm mại bị phân thủy đầy giòi bọ. Đột nhiên, "thứ ấy" lên tiếng
"Chủ nhân, tên em là gì?"
Giọng nói nhầy nhụa, cao thấp không giống bình thường cắt đứt dây thần kinh tự chủ cuối cùng của Claude, gã hoảng sợ la hét lên, hai tay hất "thứ kia" xuống sàn nhà, muốn chạy khỏi đây. Thế nhưng gã vừa đứng lên liền thấy đầu óc choáng váng, khung cảnh trong phòng biến ảo không ngừng. Bốn góc tường phòng gã bắt đầu tan chảy, từ đó tràn ra dòng máu đỏ tươi. 'thứ kia" ở trên sàn nhà vẫn cố cử động, vươn tay bắt lấy ống quần của Claude, oán trách nói.
"Đau quá chủ nhân, ngài vẫn chưa nói tên em là gì nha."
Lời nói đáng lẽ nũng nụi ngọt ngào lại biến thành lời nguyền rủa từ vực sâu. Giọng nói kinh tởm của con quái vật mạnh mẽ đánh vào màng nhĩ của Claude khiến cả người gã tê liệt trong sợ hãi.
"Không, không, làm ơn....tha cho tôi. Làm ơn, tha thứ cho tôi."
"Pompous" lúc này đã leo lên người Claude, ngồi lên đùi gã, nũng nụi ép mình vào l*иg ngực rộng lớn.
Claude sợ đến cả người co giật, đầu gã không dám nhìn xuống dưới, ánh mắt chăm chăm nhìn góc phòng đang chảy máu. Dòng máu đỏ dường như đã khô cạn, nhưng từ bốn bức tường đã tan chảy gần hết lại tràn tới hai dòng nước trắng đυ.c. Hai dòng nước này đánh thẳng vào hai bên Claude, đánh cho gã thần hồn điên đảo. Mùi hương tanh tưởi truyền vào mũi, Claude lập tức nhận ra đây là gì, mới mấy tiếng trước mũi gã còn ngập tràn mùi này. Đây là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Không kịp cho Claude nghĩ tiếp, "Pompous" đã chồm người lên tặng cho Claude một nụ hôn sâu "ngọt ngào." Đầu lưỡi "Pompous" di chuyển hệt như lúc nãy Claude đã làm, bá đạo dùng đầu lưỡi tanh tưỡi thối nát liếʍ láp bên trong khoang miệng gã.
Claude lúc này đã bị ép đến điên rồi, lên tiếng khóc rống thật lớn.
"Không....A...A..Không...ưm"
Tiếng khóc và tiếng cầu xin đều bị nụ hôn say xưa ngăn trở lại trong miệng. Căn phòng ngày càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ pha lẫn máu đã tràn tới tận cổ của Claude mà vẫn không có xu hướng dừng lại.
Claude lúc này bất chấp tất cả, đẩy mạnh thứ trong ngực ra nhưng không được. "Pompous" này như được rót đầy đồng, đẩy như thế nào cũng không nhúc nhích. Nước mắt Claude ào ạt chảy xuống, gã không chấp nhận được sự thật này.
"Để em nói cho ngài nghe tên mới của em là nhé. Đó là ...C.l.a.u.d.e."
Lượng dịch thể bên trong phòng nhanh chóng tăng lên, dìm chết con người điên cuồng giãy dụa bên trong
---
Lời tác giả: Xin chào các bạn, lần dầu tiên cùng các bạn nói chuyện cảm giác thiệt lạ.
Đầu tiên mình muốn cảm ơn tất cả mọi người đã xem truyên của mình, mỗi khi thấy lượt view tăng hay có comt, có vote, mình đều rất vui, cảm ơn các bạn ủng hộ. Chúng ta cũng sắp xong chặn đường này rồi, mình định viết cỡ 15 chương rồi hoàn, sau đó sẽ bắt tay vào dự án tiếp theo.
Thứ hai là mình biết mình còn thiếu sót nhiều, dù gì đây cũng là lần đầu tiên, xin các bạn thông cảm. Mình đã hứa là sẽ viết H văn cốt truyện là thứ yếu là thịt là chủ yếu mà dạo này viết cốt truyện không à, làm các bạn không thấy thịt. Ha ha.
Cuối cùng, à...thì....nó là về việc anh cờ lâu đê (*chỉ chỉ bên trên*) chết chìm trong máu pha tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nói thiệt thì mình không định để ảnh chết đâu, mình còn định cho ảnh một người tình cao lớn đẹp trai cơ, nhưng nghĩ ảnh từ đầu truyện tới giờ toàn nghía Hadot với có suy nghĩ ti tiện thì lựa chọn ấy liền bay qua cửa sổ. Mình cũng định để Julius ám sát ảnh, mà thấy vậy thường quá, Julius là đại thần mà, tuy đây là H văn nhưng cũng phải để em nó thể hiện năng lực chứ. Cho nên..... mới ra cái thứ bên trên.
Fun Fact: tên em Pompous có nghĩ là tính cách "cuồng bản thân," nghĩ mình là nhất. Cho nên anh Claude mới bị em gϊếŧ chết, ảnh chết chìm trong chính tham lam (máu), du͙© vọиɠ (tϊиɧ ɖϊ©h͙) và bản thân mình (Pompous).