Anh À! Em Muốn Ăn Anh

Chương 9: Gieo giống

Chương 9: Gieo giống (xúc tua, cực khoái khô, xuyên lỗ niệu đạo = u.r.e.t.h.r.a i.n.s.e.r.t.i.o.n, nút bịt= p.l.u.g, xuyên đầṳ ѵú = n.i.p.p.l.e i.n.s.e.r.t.i.o.n, thuốc kí©ɧ ŧìиɧ)

( đây là cảnh mọi người mong đợi, cảnh tình củm giữa hai anh em há há)

Tô Đình năm nay chỉ mới 22 tuổi, hơn nữa luôn tận tâm làm việc nên trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© của anh chỉ dừng lại ở giai đoạn vụng về thủ da^ʍ bằng tay. Cơ thể anh chỉ mới bắt đầu "được huấn luyện" khi anh đón Julius về, nhưng khi ấy anh cũng chỉ biết dùng ngón tay móc đít. Cảm giác cực khoái lúc ấy khiến não Tô Đình chạm mạch, tất cả tư duy suy nghĩ đều tạm thời biến mất. Chất kí©ɧ ŧìиɧ khiến cơ thể Tô Đình run lên từng đợt, từng thớ cơ, khối thịt đều muốn được người yêu thương vuốt ve.

Xúc tua bên trong Tô Đình vẫn chậm rãi di chuyển. Mỗi lần đi vào nó chỉ đâm sâu tới tuyến tuyền liệt, đè ép thật mạnh xuống rồi rời khỏi c̠úc̠ Ꮒσα hẳn, kéo theo mị thịt bên trong ra ngoài, chà xát lỗ vào chút ít khiến chỗ ấy ngứa không thôi mới đâm mạnh vào lần nữa. Mỗi lần như thế cơ thể dưới thân nó sẽ run lên một ít, phối hợp di chuyển theo từng chuyển động của xúc tua.

Julius vuốt ve khuôn mặt đẹp trai đã sa dọa kia, hài lòng cười rộ lên. Nó cúi người xuống liếʍ liếʍ nước mắt cùng nước miếng nhiễu ra. Đầu lưỡi điêu luyện dọc theo xương cằm vọt vào vòm miệng, cuốn lấy cái lưỡi thẹn thùng bên trong đưa vào miệng mình, nhấm nháp mυ'ŧ máp đầu lưỡi ngọt ngào.

Tô Đình ngẩng đầu lên cho Julius dễ tiếp xúc hơn, đẩy sâu lưỡi của mình vào miệng đối phương. Hai tay anh bắt đầu mò xuống đầṳ ѵú dựng thẳng đã bị bỏ quên của mình, vụng về an ủi nó.

"Đình Đình, anh làm vậy là không phải. Hôm nay chỉ em mới được chạm vào anh, anh chỉ cần tận hưởng phục vụ của em."

Giọng nói từ tính trưởng thành vang lên bên tai, hai mắt Tô Đình như tỏa sáng nhìn sang bên cạnh.

Chỉ thấy thân thể Julius đang từ từ biến lớn, vai rộng ra, tay chân kéo dài, khuôn mặt cũng biến thành khuôn mặt trưởng thành anh thấy trong ảo ảnh, xinh đẹp động lòng người.

Julius thấy ánh mắt của Tô Đình thì phì cười, ngồi dậy từ từ cởi từng kiện quần áo ướt đẫm xuống. Từng khối cơ thịt chắc nịch hiện ra, cơ thể người nam nhân trước mặt tạo thành một bức tranh hoàn mỹ. Bắp tay to lớn đàn hồi, cơ bụng múi nào ra múi đó chắc nịch cùng với bờ hông dẻo dai. Xuống nữa là một con quái vật dọa người, ©ôи ŧɧịt̠ ấy lớn hơn tất cả xúc tua đang ở đây, to hơn hẳn cánh tay của nam tử trưởng thành, chiều dài có thể dễ dàng đam thủng ruột nếu lút cán. Vật ấy kiêu ngạo sưng huyết hiện lên màu tím đen, đang đứng thẳng chĩa tới trước mặt Tô Đình.

"Đình Đình, anh sao nhìn em với vẻ mặt đói khát như thế? Anh muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ của em như trong ảo ảnh lần trước sao?"

Julius đi tới, đập ©ôи ŧɧịt̠ mình lên mặt Tô Đình, nắm lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ di chuyển lên xuống khuôn mặt tràn đầy nét quyến rũ nam tính dương cương ấy.

Ánh mắt Tô Đình nhìn thứ trước mắt lộ vẻ thèm khát rõ ràng. Con ngươi anh phóng đại, nhịp thở tăng nhanh, sắc mặt ửng hồng, đầu lưỡi tham lam thè ra liếʍ láp dâʍ ŧᏂủy̠ ©ôи ŧɧịt̠ đã nhiễu xuống mặt mình.

"Anh muốn. Tiểu Tôn, cho anh."

Giọng nói Tô Đình hơi khàn vì vừa bị sử dụng quá độ, chọc lòng Julius ngứa muốn chết. Câu nói ấy, giọng nói đó kết hợp với ánh mắt dâʍ đãиɠ cầu xin, Julius cảm thấy nó sắp bùng nổ rồi.

"Bảo bối, đừng trách em."

Julius đẩy Tô Đình ngã xuống giường, vòng một cái chân dài qua đầu Tô Đình, ngồi khóa trên mặt anh ấy. Góc này, Tô Đình có thể nhìn thấy khúc xương nổi lên phía dưới ©ôи ŧɧịt̠ của Julius và biểu hiện của người bên trên. Julius nhìn từ góc độ này vẫn xinh đẹp xuất sắc, mắt phượng khép hờ và cánh môi hồng khẽ mở. Hai tay Tô Đình vươn ra, đỡ lấy hai bên hông của Julius.

Julius cuối người vươn tay bắt lấy hai bên đầu Tô Đình, nói

"Mở miệng ra."

Tô Đình nghe lời mở miệng. Côи ŧɧịt̠ trước mắt liền chui tọt vào khoang miệng, mùi vị đàn ông nồng nàn liền lấp đầy đường thở của Tô Đình.

"Nuốt xuống."

Tô Đình liền ra sức nuốt vật trong miệng càng sâu vào. Như trong ảo ảnh lần đó, anh muốn ©ôи ŧɧịt̠ của Julius đâm vào cuống họng mình, đâm qua lỗ nhỏ đi vào thực quản thật sâu bên trong để anh có thể nếm vị sữa tươi thơm ngọt. Tô Đình ra sức làm động tác nuốt vào, ép cuống họng xuống để cơ vòng bên trong ma xát khiến Julius thoải mái.

Julius phát ra một tiếng thở dài trầm thấp đầy thỏa mãn, ánh mắt liêm diêm nhìn người dưới thân.

"Giỏi quá. Em thưởng cho anh."

Vừa dứt lời, vô số xúc tua cuốn quanh thân thể Tô Đình, bò lên trên. Một xúc tua lớn như cánh tay người trưởng thành trườn tới trước ©ôи ŧɧịt̠ yểu xìu của Tô Đình, bung nở đóa hoa thịt ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ yểu xìu vừa tè, bắt chước động tác của miệng Tô Đình mυ'ŧ máp phần đỉnh. Phần thịt bên trong xúc tua nóng ẩm mềm mại, còn có bề mặt hơi nhám khiến bề mặt ©ôи ŧɧịt̠ Tô Đình đỏ ửng lên sau mỗi lần phun vào nuốt ra. Cái eo của Tô Đình tự động nâng lên cao, phối hợp với di chuyển của xúc tua mà đưa đẩy.

Hai xúc tua khác trườn lên trên tới trước khuôn ngực đầy đặn kia. Đầu tua thon dài cuốn lấy đầṳ ѵú đỏ tươi kéo mạnh nó sang hai bên. Tô Đình giật nảy lên, đẩy càng nhiều ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào miệng mình. Đầu xúc tua ép nắn đầṳ ѵú khiến nó sưng đỏ lên gấp hai lần bình thường, còn kéo đầu ti dài ra, khiến núʍ ѵú hồng nhuận đẹp mắt của Tô Đình nhìn thoáng qua như bạch nhũ của phụ nữ mang thai. Hai xúc tua khác trườn ra sau lưng Tô Đình rồi vòng về phía trước cuốn lấy cơ ngực ngon đủ. Xúc tua bao quanh cơ ngực rồi bóp mạnh, xoa nắn, vuốt ve khiến khuôn ngực vốn dĩ nam tính cường tráng nhìn cực kì dâʍ đãиɠ.

Một xúc tua khác di chuyển đến trước rốn của Tô Đình. Nó vuốt ve liếʍ láp vùng cơ bụng xung quanh rồi chui tọt vào cái rốn bé nhỏ. Xúc tua ấn ấn nhẹ vào rốn, đầu tua thon dài tìm kiếm quanh rốn rồi đâm thẳng vào trung tâm. Nó bắt đầu tiết ra chất nhầy vào rốn. Chất nhầy thấm qua da thịt, bị cơ thể Tô Đình hoàn toàn hấp thu.

Sau khi hấp thu chất nhầy ấy, vùng bụng dưới của Tô Đình nóng rang, nhiệt độ nhanh chóng di chuyển toàn thân từ đầu đến chân. Nhiệt độ khô nóng ấy như đốt cháy cả thân thể anh, não bị khuấy thành một vũng bùn chỉ sót lại một suy nghĩ duy nhất.

Làʍ t̠ìиɦ.

Tô Đình điên cuồng hút ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Julius, muốn nó mau phun ra sữa để hạ hỏa cho anh. Cuống họng hoạt động liên tục ép vào, mở ra.

Tô Đình thở ra từng hơi qua lỗ mũi, mỗi lần anh hít vào cổ họng sẽ mở ra, khi hít vào sẽ đóng lại, co bóp cho ©ôи ŧɧịt̠ Julius.

Thấy anh trai đáng yêu của mình dường như đã mất đi ý thức, Julius liền hạ thân thể, đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu dến khi lút cán. Toàn thân thể tím đen của con quái vật dữ tợn ấy biến mất sau cánh môi sưng đỏ ướŧ áŧ của Tô Đình.

Ngay khi ©ôи ŧɧịt̠ Julius đâm sâu vào, lỗ nhỏ phía cuối cuống họng bị ép mở ra, ©ôи ŧɧịt̠ của Julius tiền thẳng vào thực quản của Tô Đình. Mặt Tô Đình bị ép thẳng vào đám lôиɠ ʍυ rậm rạp, anh hít vào một hơi thật sâu, khiến hương vị nam tính ấy lấp đầy buồng phổi. Mắt Tô Đình trợn ngược ra phía sau, cuống họng run lên trong vui sướиɠ, hai má hóp lại, hút thật mạnh ©ôи ŧɧịt̠ trong miệng.

Julius thở hắt ra một hơi.

Tiểu yêu tinh này, ta thế suýt nữa đã bắn ra, Julius tức giận nghĩ. Một tay Julius di chuyển xuống cổ Tô Đình, ngón cái bóp mạnh xuống trái táo gò lên. Cảm giác đó thoải mái đến tê dại, khiến sống lưng Julius rung rẫy.

Một xúc tua nhỏ dài nhìn như ống hút thịt vươn tới bên cạnh Julius. Julius thấy vậy liền đem hạt táo trong tay nhét vào lỗ nhỏ trên xúc tua, nhận được đồ vật, xúc tua liền rời đi.

"Đình Đình, chúng ta bây giờ bắt đầu gieo hạt nhé?"

"Ưʍ....ưm"

"Ngoan"

Julius vươn tay lau đi giọt nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt Tô Đình, thè lưỡi ra liếʍ nó.

"Thật ngọt."

Julius thở dài, rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra khỏi miệng Tô Đình. Dù cho nó có muốn bắn trong miệng Đình Đình nhưng giờ không phải là lúc.

Côи ŧɧịt̠ khi rời khỏi miệng Tô Đình bắn ngược lên trên theo quán tính, kéo theo một sợi chỉ bạc vươn từ đầu ©ôи ŧɧịt̠ xuống đầu lưỡi đang thè ra của Tô Đình.

Đang ăn ngon lại bị lấy đi, Tô Đình đương nhiên không chịu. Anh vươn mình lên muốn tiếp tục ngậm ©ôи ŧɧịt̠ phục vụ cho nó bắn sữa, nhưng Julius đè lại anh xuống.

"Bảo bối, lúc khác nhé em sẽ cho anh ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em đến no bụng. Nhưng bây giờ, em muốn bắn vào lỗ nhỏ phía dưới của anh hơn."

Nói xong Julius bắt đầu di chuyển xuống dưới thân Tô Đình.

Xúc tua trong c̠úc̠ Ꮒσα Tô Đình từ lúc Julius rút ©ôи ŧɧịt̠ ra liền không di chuyển ra ngoài nữa mà chỉ đâm thẳng vào trong, tòa thân nó mọc ra vô số hạt bắp lớn, phun chất kí©ɧ ŧìиɧ lên từng chỗ nó đi qua. Tô Đình cảm thấy xúc tua ấy sắp phá ruột anh mà đi tới dạ dày rồi.

"A. Tiểu Tôn, giúp anh. Phía dưới khó chịu quá, sâu quá rồi."

Julius mỉm cười nghe lời cầu xin của Tô Đình, banh hai cánh mông ra xem tình huống dưới đó. Cú© Ꮒσα đỏ tươi đang mấp máy hút lấy hút để xúc tua thô to, nhìn như là ăn bao nhiêu cũng không đủ. Côи ŧɧịt̠ đang được bao bọc bên trên cũng giật nảy vì vui sướиɠ, một xúc tua thon dài di chuyển tới bao quanh lấy gốc rễ của ©ôи ŧɧịt̠, xiết chặt nó.

"Anh muốn em lấy nó ra giúp anh sao?" Julius hỏi

Nói xong, nó cuối xuống thè lưỡi liếʍ láp vùng mị thịt xung quanh xúc tua.

"A, đừng, đừng. Em kéo ra giúp anh, lấy nó ra đi."

"Tuân lệnh"

Julius nắm lấy xúc tua vẫn đang đi vào sâu kia, một phát mạnh mẽ kéo sạch xúc tua ra khỏi lỗ nhỏ. Cảm giác ma xát bỏng rát trên vách tràng nhạy cảm non nớt khiến Tô Đình hét lớn. Cảnh tưởng trước mắt biến tối đen. Cơ thể anh giật nảy liên hồi, ©ôи ŧɧịt̠ cũng rung lên mạnh liệt nhưng lại chẳng bắn được gì ra, bàn chân duỗi thẳng, cơ thể và ngón chân co quắt lại ưỡn phần háng lên cao.

Tiếng rêи ɾỉ vang ra từ phía đầu giường khiến Julius ngước mắt nhìn lên. Khuôn mặt Tô Đình đã chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, biểu hiện đổ vỡ hoàn toàn, ánh mắt mơ hồ đẫm lệ. Cú© Ꮒσα sưng đỏ phía dưới co rút liên hồi, mị thịt đỏ hồng phía trong bị kéo hẳn ra, dịch ruột non theo từng đợt co bóp mà bắn lên ga giường.

"Bảo bối, chúc mừng anh. Anh vừa cực khoái khô*. Cảm giác thế nào, tuyệt vời không?"

(cực khoái khô: cực khoái mà không xuất tinh)

"A...a.. tuyệt...tuyệt lắm, tiểu Tôn."

Nghe thấy vậy, Julius liềm đâm ngón cái vào lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ trước mặt, ngoáy tròn. Nó cong bàn tay hướng lên, đặt ngón trỏ trên phần thịt ở háng kết hợp với ngón cái bên trong Tô Đình, bấu xuống.

"Á! Thoải mái quá, tuyệt quá. Anh muốn nữa, tiếp đi."

"Anh có muốn tiếp tục được thoải mái không. Em có thể khiến anh càng thoải mái, càng tuyệt vời hơn. Chỗ này cuả em..."

Nói đoạn, Julius lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình ép mạnh xuống túi tinh hoàn của Tô Đình.

"Có thể đâm càng sâu hơn so với ngón tay em. Anh có muốn không?"

Giọng nói ma mị vang lên, bay quanh quẩn bên tai Tô Đình, trên môi anh, trong trí óc anh. Nó dụ dỗ anh đồng ý, muốn anh đánh mất chính mình và theo nó sa đọa.

"Muốn, anh muốn, cho anh, cho anh."

Tô Đình đã không hề quan tâm tới mặt mũi mà cầu xin em trai mình. Anh vươn hai tay tách hai bên mông ra thật lớn, dụ dỗ đứa em trai yêu quý của mình nhanh chóng đâm ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào c̠úc̠ Ꮒσα đang mυ'ŧ ngón tay nó.

"Tuân mệnh."

Dút lời, Julius lập tức rút ngón tay ra, đâm ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào thật sâu trong thân thể mà nó ngày đêm mơ tưởng này.

Julius đã đợi giây phút này từng giây từng phút từ ki nó tỉnh giấc đến giờ. Cảm giác cơ thịt mềm mại như tơ lụa ma xát co bóp xung quanh ©ôи ŧɧịt̠ mình khiến Julius mất trí. Julius mạnh mẽ rút ©ôи ŧɧịt̠ mình ra hết rồi lại một phát đâm thật sâu vào.

Đây là người Julius ta đây đã chờ đợi gần 500 năm để gặp lại, cảm giác một lần nữa hợp làm một khiến lệ nóng trào đang trong hốc mắt đại thần kiêu ngạo kia.

Tô Đình réo lên trong sung sướиɠ, cảm giác xuyên thấu qua cả cơ thể đó không giống như tất cả cảm giác anh đã trải nghiệm. Tuyến tiền liệt bị đánh đến sưng đỏ lúc nãy lại bị liên tục chèn ép, cơ thịt bên trong thân thế anh rung lên theo từng đợt va chạm. Mị thịt phía dưới bao bọc một cách hoàn hảo ©ôи ŧɧịt̠ lớn, tường thịt tại đường cong chữ S hôn nhẹ lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ mỗi lần nó di chuyển đến nơi ấy.

Cảm giác này thật mới mẻ, cũng thật quen thuộc, như mới gặp mặt nhưng cũng như đã chờ đợi thật lâu. Đúng rồi, lần đầu tiên anh gặp tiểu Tôn không phải cũng cảm thấy thế này sao.

Ánh mắt Tô Đình đợt nhiên trở nên rõ ràng xuyên xuốt, nhịp tim đập tăng tốc nhanh chóng.

Bờ hông mạnh mẽ và cái eo dẻo dai di chuyển như thú vật với tốc độ tàn nhẫn. Mỗi lần túi thịt với bờ mông va chạm đều vang lên tiếng "bốp, bốp, bốp" giòn vang đánh mạnh vào tâm trí hai người.

Julius muốn dùng ©ôи ŧɧịt̠ mình thao mở c̠úc̠ Ꮒσα dưới thân, trước khi tiến vào nó đã khai mở đầy đủ cho Tô Đình, bỏ ra cả một năm dể chắc chắn khi hai người "gieo hạt" thì Tô Đình sẽ không bị thương, nên bây giờ Julius nên được phép thả cương mà tận hưởng chứ.

Một cánh tay Julius giữ lại một chân Tô Đình, ép nó mở ra càng lớn, tay còn lại ấn mạnh xuống vùng háng dưới túi tinh hoàn, hai bên công chiến lấy điểm cực kì mẫn cảm trên vách ruột nam nhân.

Tiếng rêи ɾỉ êm tai không ngừng phát ra cổ vũ thêm cho Julius

"Tiểu Tôn, tiểu Tôn. Anh muốn ôm, ôm anh, ôm anh."

"Bảo bối, đợi em, chưa được. Em phải "gieo hạt" cho anh trước."

Tô Đình cảm thấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ mình đang nằm trong đóa hoa thịt kia đang bị một một vật nhỏ liếʍ láp, vật nhỏ ấy như là có cái miệng, khẽ hôn lên lỗ niệu đạo của anh. Sau đó vật nhỏ ấy tiến thẳng vào lỗ niệu đạo nhảy cảm của anh, đâm thẳng xuống dưới. Tô Đình nhảy dựng lên, một cơn tê dại truyền từ sống lưng chạy thẳng lêи đỉиɦ đầu, những dây thần kinh cảm giác của anh đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, khiến anh hét lớn. Bây giờ, đến đầu ngón tay Tô Đình cũng đột nhiên trở nên vừa nhột vừa ngứa.

Xúc tua kia cứ đi thẳng xuống theo đường tiểu của Tô Đình theo hình chữ J ngược tới khi nó chạm tới ngõ cụt.

"Đình Đình, anh biết không, nam nhân có một vùng rất nhạy cảm. Nó nằm ngay dưới bóng đái của họ. Nếu em làm thế này..."

Julius đâm thẳng lên điểm gồ lên kia. Cảm giác tê dại ấy lại đến khiến Tô Đình chịu không nổi mà nức nở khóc ra.

"Anh sẽ khoái đến khóc lóc cầu xin em."

"Cầu em, cầu em, đừng.... chỗ đó, lạ quá."

"Chỗ đó rất đặc biệt. Vì em sẽ gieo hạt vào tuyến tiền liệt của anh."

Julius nói xong, ngước lên nhìn thẳng vào mắt của Tô Đình.

Xúc tua dài nhỏ nằm trong đường tiểu của Tô Đình đột nhiên tiếp tục di chuyển lên phía trước, muốn đâm qua lỗ nhỏ, xuyên qua bức tường thịt trước mặt này.

Tô Đình hoảng sợ, la toáng lên:

"Đừng, đừng lạ quá. A..A..đừng, sâu quá rồi. Không được."

Xúc tua nằm ngay tại lỗ nhỏ, một vật từ từ di chuyển từ thân nó ra khỏi cái lỗ trên đầu xúc tua.

"Anh biết không? Chỗ này" Julius chỉ vào vùng bụng dưới ngay trên ©ôи ŧɧịt̠ của Tô Đình, "chính là nơi đó."

Hạt táo chui ra khỏi lỗ nhỏ trên đầu xúc tua đi thẳng vào tuyến tiền liệt.

Julius lúc đó liền dùng thần lực ấn mạnh ngón tay xuống, di chuyển ©ôи ŧɧịt̠ mình đâm thẳng vào điểm gồ lên bên trong. Hạt táo nằm im trong tuyến tiền liệt bị chèn ép dữ dội.

Tô Đình khóc rống lên, nơi nhạy cảm nhất của bản thân bị đυ.ng chạm tới khiến cơ thể anh mất kiểm soát, cự quậy co giật khắp nơi. Côи ŧɧịt̠ Tô Đình giật nảy điên cuồng, không ngừng lắc lư lên xuống.

Nóng quá, ngón tay tiểu Tôn nóng quá, nóng đến chết mất, nội tạng mình sẽ tan chảy mất.

Hạt táo chậm rãi bị ép thành chất lỏng, nhiệt độ nâng cao khiến chất lỏng ấy lập tức được cơ thể Tô Đình hấp thu, tuyến tiền liệt anh biến lớn ra.

"Thành công rồi."

Ngay khi lời ấy thốt ra từ miệng Julius, một kết nối hữu hình được thành lập giữa hai người. Hàng vạn sợi dây màu đỏ tuôn ra từ ngực trái Julius nối liền tới ngực trái Tô Đình. Trăm tơ ngàn mối tạo thành nút thắt tháo mãi không ra. Phần bụng dưới bên trên tuyến tiền liệt của Tô Đình trướng lên, hoa văn diễm lệ tựa như hoa văn của Jacque nổi lên trên làn da màu mật xinh đẹp. Họa tiết xinh đẹp ấy ửng đỏ lên báo hiệu sự xuất hiện của tử ©υиɠ cũng như buồng trứng bên trong cơ thể này.

Xúc tua thon dài đang quấn quanh gốc rễ của Tô Đình thả lỏng ra, đáo hoa thịt kia tiếp tục uốn nắn vật lớn bên trong. Hai xúc tua trên đầṳ ѵú Tô Đình càng ra sức ngắt nhéo đầu ti đáng thương đã sưng huyết, hai đầu tua thon dài xoay vòng xoay lỗ nhỏ trên đầu ti, đâm thẳng vào.

Cơ thể Tô Đình liền trung thực phản ứng, tường thịt nóng hổi ẩm ướt đang bao bộc lấy Julius co lại thật chặt khiến Julius gầm lên thật lớn. Nó đâm một phát vào thật sâu bên trong liền bắn tinh ra.

Xúc tua thon dài kia cũng lui ra khỏi đường tiểu Tô Đình, đóa hoa thịt đang ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ Tô Đình rút mạnh ra mang lên xúc tua thon dài bên trong, đồng thời rời khỏi cơ thể anh. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ và dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của Julius vừa bắn thẳng vào vách ruột khiến Tô Đình rêи ɾỉ mà bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai trong ngày. Côи ŧɧịt̠ đáng thương chỉ bắn ra được một tia tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ thì liền bắt đầu tiểu ra chất lỏng trong suốt.

Julius vẫn đang bắn ra, vách ruột bị lực bắn mạnh mẽ bắn đến hơi biến dạng, Tô Đình cảm thấy đường cong chữ S của mình đã phỏng rồi, bị ép đến hỏng rồi. Dòng nùng tinh di chuyển ngược lên dạ dày. Lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ép vào cơ thể Tô Đình, cơ thể ngây ngô không chịu nổi, liền ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong dạ dày lên cổ họng khiến anh ói ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ Julius vừa bắn.

"Thành công rồi."

Julius thỏa mãn nói, vuốt tóc ướt đẫm mồ hôi lên nhìn Tô Đình. Ánh mắt Julius dán chặt vào họa tiết diếm lệ trên bụng dưới của Tô Đình, nhìn nó từ màu đỏ tươi chuyển thành màu tím rồi chuyển đen. Julius như sùng bái mà cúi người hôn xuống nơi ấy.

Xúc tua lúc ấy lập tức tất cả rút lui khỏi cơ thể Tô Đình, tan biến vào vỏ kết giới bên trên.

"Anh bây giờ là hoàn toàn thuộc về em."

Julius để bản thân chôn sâu trong cơ thể Tô Đình, ngã người xuống ôm lấy người trong lòng.

"Anh là của em."

Julius lặp lại câu nói như đang niệm kinh, muốn lời nói này đi sâu vào tiềm thức Tô Đình, mãi cũng không đổi.

"Đúng vậy, anh là của em."

Giọng nói khàn đặc mệt mỏi cất lên. Julius xoay mặt qua nhìn anh trai mình, hôn lên đôi môi sưng đỏ, hôn lên khóe mắt ẩm ướt, hôn lên cánh mũi anh tuấn. Sau đó Julius vươn hai tay ôm chầm lấy Tô Đình vào lòng.

"Anh tỉnh lại lúc nào?"

"Lúc em....đút vào"

Tô Đình xấu hổ trả lời. Mặt anh đỏ lên tới tận mang tai, anh vừa mới nói gì hết này. Cảm giác kì lạ dưới bụng anh và trong lòng anh lại là như thế nào. Anh đã làʍ t̠ìиɦ với em trai mình, nếu cha và phụ tân biết được họ sẽ phản ứng ra sao, anh sẽ phải làm gì...

Julius hơi di chuyển hông mình khiến Tô đình giật mình, cắt đứt dòng suy nghĩ của anh.

"Đình Đình đừng suy nghĩ nhiều quá. Em đã sắp xếp hết rồi, sẽ không sao."

"Đại thần?"

Từ lúc Tô Đình tỉnh lại, anh đã nhớ hết tất cả những gì Julius và anh đã làm; thần lực, kết giới thậm chí thôi miên và ảo ảnh của anh. Và thêm khung cảnh bây giờ, anh cũng có thể suy đoán ra đứa em trai anh yêu thương là ai.

Trên cả đất nước này, thậm chí cả đại lục này, không ai có đủ sức mạnh để làm hết tất cả những việc ấy mà vẫn không ai biết được. Tất cả những điều mà Tô Đình đã trải qua chỉ có thể dùng "thần kì" để hình dung.

"Đình Đình thật thông minh, anh khi nào thì biết thế? Cũng là lúc em đút ©ôи ŧɧịt̠ vào c̠úc̠ Ꮒσα chảy nước của anh à?"

Julius cười hỏi, cái lưỡi không an phận nói xong lại liếʍ láp lỗ tai ửng đỏ, sau đó ngậm cả lỗ tai vào miệng nhai cắn.

"Đừng, tiểu Tôn. A, không phải. Đại thần, người làm ơn nghe thần nói."

"Không phải, Đình Đình hư quá. Em là tiểu Tôn nha, em thích anh gọi em là tiểu Tôn."

Tô Đình nghe vậy tim đập nhanh một nhịp,

"Được thôi, tùy em vậy. Anh chỉ muốn biết rốt cuộc em đã làm gì với cơ thể anh vậy? Anh cảm thấy chỗ này" Tô Đình lấy tay Julius áp vào vùng bụng dưới của anh, "thật nóng, thật trướng."

"Tiểu yêu tinh, đừng khích thích em, cơ thể của anh sẽ chịu không nổi đâu."

Julius nhìn thẳng vào cặp mắt ưng còn đẫm nước mắt sinh lý kia, cười tà nói.

"Nói đơn giản thì "Gieo hạt" là một nghi thức biến đổi cơ thể từ nam nhân không thể sinh con sang nam nhân có thể sinh con khi dùng giữa hai người bình thường. Khi em dùng nó lên người anh thì nó còn có nghĩ là em đã đánh dấu anh là bạn đời của em, sẽ cùng em sinh hạ đức vua tương lai cho Philos."

"Nhưng không phải chỉ song tính nhân mới có thể làm thánh tử và bạn đời em sao?"

Tô Đình khó hiểu hỏi.

Theo anh biết thì truyền thống họ từ lúc lập quốc đến nay chưa bao giờ đổi, tại sao lại có thêm một nghi thức kì lạ thế này.

Julius nghe xong câu hỏi này liền không vui, dẫu môi nói:

"Đình Đình không ngoan, chúng ta đang kết hợp nha.."

Nói đoạn, Julius đỉnh hông mình một cái để chứng minh cho sự kết nối giữa hai người.

"A..a...Tiểu Tôn ngoan, đừng... đừng, anh thật sự hơi mệt. Đại thần làm ơn tha cho thần."

Tô Đình hoảng sợ kêu lên, dù cảm giác lúc nãy rất tuyệt vời nhưng anh cũng đã tiểu ra rồi. Nếu còn tiếp tục thì chắc thiếu soái anh đây cũng không chịu nổi mà ngất mất. Nhưng Tô Đình còn rất nhiều điều muốn hỏi "đại thần" trước mặt này.

"Không ngoan, không ngoan, không ngoan, không ngoan. Đình Đình không được kêu em như thế, không phải đại thần và thần tử, em là em trai anh mà."

Nói rồi, Julius hạ cái đầu to lớn xuồng hõm cổ Tô Đình hít hà hương thơm nơi ấy. Thật dễ chịu, hèn chi Hoppes lại thích ngửi Jacque đến như thế, trên cơ thể họ có mùi hương hoa quế nhàn nhạt khiến người ta yên tâm.

"Em cũng biết nói là em trai anh mà thân lại to xác đến thế. Bên dưới rút ra ngay, anh cảm thấy kì lạ quá." Tô Đình đỏ mặt nói.

"Ân, đợi em chút."

Julius vươn tay "lấy ra" một thứ từ không khí. Đó là một cái nút bịch c̠úc̠ Ꮒσα lớn như nấm đấm người trưởng thành, phía dưới đáy đính họa tiết như trên phần bụng dưới của Tô Đình.

"Đó là.."

"Đúng vậy đó Đình Đình, đây là nút để bịt lại c̠úc̠ Ꮒσα tham ăn của anh. Buồng tử ©υиɠ của anh chỉ mới hoàn thành, tỉ lệ hoài thai rất thấp, em phải đảm bảo tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em luôn luôn bên trong cơ thể của anh thì chúng ta mới mau chóng được ẫm tiểu bảo bối."

Julius chậm rãi di chuyển ra khỏi cơ thể ấm nóng của Tô Đình. Julius thật không đành lòng vì chưa được chôn mình bao lâu đã phải đi ra. Nên Julius đi thật chậm, thật chậm, lâu lâu còn đỉnh vào khiến cơ thể Tô Đình run bắn lên.

"Julius Hoppes, em đi ra ngay cho anh."

Tô Đình giận dữ ngưỡng đầu la ầm lên. Chết tiệt, tiểu Tôn có biết cơ thể anh lúc này mẫm cảm đến như thế nào không, nếu cứ chơi như vạy thật sự sẽ bén lửa đấy. Tô Đình đã quá mệt, tối qua vừa chấn thương đầu cộng với lúc nãy hoạt động quá sức khiến anh kiệt sức, ngã sầm xuống giường.

"Đình Đình, anh sao vậy?"

Julius hoảng hốt rút "phốc" một tiếng ra khỏi cơ thể Tô Đình, yêu thương ôm đầu Tô Đình áp vào lòng ngực rộng lớn của mình.

Khi Julius rút ©ôи ŧɧịt̠ nó ra, Tô Đình liền cảm thấy lỗ dít bên dưới mình liệu mạng co rút lại. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong cũng bị vách tường bên trong bắn ra khỏi. Cảm giác trống rỗng đáng sợ bao trùm lấy Tô Đình khiến anh lắc mông rên rĩ.

"Không được, ra rồi. Tiểu Tôn, ra hết rồi. Anh không muốn, nhanh lên, đút vào."

"Được rồi bảo bối, anh đợi chút nhé. Em cho anh ăn ngon."

Nút bịt c̠úc̠ Ꮒσα to lớn như nắm tay chui tọt vào c̠úc̠ Ꮒσα ẩm ướt phía dưới một cách dễ dàng. Đầu nhọn của nút bịt đâm thẳng vào tiến tuyền liệt đưng lớn bên trong khiến Tô Đình nức nở một tiếng, ánh mắt mê mang tìm kiếm đôi môi Julius, muốn hôn.

Julius ngoan ngoãn hạ người hôn xuống. Nụ hôn nhanh chóng kết thúc, như là một cử chỉ an ủi hơn là một hành vi kí©ɧ ɖụ©.

Cảm giác được lấp đầy quay trở lại khiến Tô Đình thỏa mãn, toàn thân thư thái như bay trên mây. Anh ngước mặt lên nhìn thật sâu vào ánh mắt Julius, nói

"Anh thuộc về em."

"Và em thuộc về anh."

Juilus chỉ về vị trí trái tim mình rồi chỉ về trái tim của Tô Đình.

"Chúng ta đã là của nhau từ giờ trở đi. Trăm tơ ngàn mối đã nối liền định mệnh của chúng ta."

Tô Đình nghe xong mà đỏ mặt, quang cảnh lúc ấy quả thật rất đẹp, đẹp đến mức đánh cắp hơi thở của anh. Nhưng dù sao thì đó cũng là hình ảnh trừu tượng miễn cho người tùy ý diễn giải, giờ đây nghe lời từ chính miệng tiểu Tôn nói ra khiến anh có một cảm giác khác. Đó là một lời nhận định chắc chắn như đinh đóng cột.

Tô Đình hơi di chuyển dưới thân, Julius thấy thế liền biết ý, quay qua một bên nằm. Hai người ôm chằm lấy nhau

"Nói trở lại vấn đề lúc nãy đi, tại sao lịch sử của nước ta lại không giống với lời kể của đại thần Philos là em thế?" Tô Đình nghiêm túc trả lời.