Tại tập đoàn Hưng Phát …tập đoàn bất động sản lớn nhất Việt Nam với các khách sạn,khu nghỉ dưỡng ,trung tâm thương mại ,siêu thị vừa và nhỏ…một người phụ nữ khoảng hơn 40 với chiếc bụng bầu,đồ hiệu sang chảnh từ đầu đến chân đang ngồi khóc trước một người đàn ông với biển hiệu trên bàn ” chủ tịch tập đoàn Hưng Phát …Phạm Thành Phát”
-sao anh không lo lắng gì cho mẹ con em vậy,phải chăng đàn ông chỉ ngọt ngào khi họ cần đúng k ạ
-cô muốn tôi phải trả lời thế nào ,tôi hy vọng bao nhiêu thì sụp đổ bấy nhiêu
-dù em mang thai con gái thì nó cũng là con của anh mà
-anh cần con trai em hiểu không,về nghỉ ngơi đi
-chẳng phải anh có Hưng rồi hay sao …anh từng nói chỉ cần một đứa con trai thôi còn gì…
-em k hiểu được đâu,về đi
Bên ngoài cửa thư kí gõ cửa ” cô Tâm tới thưa chủ tịch”…
Con gái của Phát là Phạm Thiên Tâm đi vào nhìn người phụ nữ mang bầu nhưng không chào mà bước đi qua thẳng…người phụ nữ mang bầu nắm chặt tay tỏ vẻ ấm ức…
-bố Hưng nó ổn cả rồi ạ
-nó còn bị thương ở đâu không (tỏ vẻ lo lắng)
-chỉ vài vết cắt ở cổ tay thôi…
Phát ôm trán vẻ mệt mỏi,ông ta ánh mắt đăm chiêu nhìn ra bên ngoài
-bố ghét trời mưa,chưa bao giờ bố ghét chúng như lúc này,đứa con trai duy nhất của bố có thể chết bất cứ lúc nào khi cơn mưa buông xuống,bố phải làm sao bây giờ hả Tâm,bố sợ mất thằng bé…
-bố luôn bảo vệ em tốt nhất từ trước đến giờ mà,bố luôn là người cha tuyệt vời,luôn hết mình vì con trai của mình,thậm chí không ai biết nó là con của bố,mọi thông tin về gia đình bố luôn bảo mật..
Tâm ôm bố rồi rơi nước mắt…
-bố lo lắm con k hiểu được đâu
-con cũng thử tìm cách để các cô gái tiếp cận nó nhưng dù là ai thì nó cũng k chú ý…con cũng hy vọng bố sớm có cháu nội …
-cô gái mà con đưa tới nói là giống vợ cũ của nó cũng k dc sao
-không bố ạ,sau khi chứng kiến nó như vậy cô ấy đã sợ và rút lui rồi…
-chúng ta thật sự hết cơ hội thật sao?
-giờ chỉ còn cách bảo vệ em như xưa thôi bố…con và bố sẽ cùng cố gắng…
Trinh rời khỏi siêu thị đó vội vàng,cô ta ấn xe ô tô rồi lên vội vàng và toát hết mồ hôi,tay run lên ” cô ta đã trở lại,gương mặt cô ta cũng không bỏng tại sao vậy…mày đừng hòng phá hoại tao và anh Đức lần nào nữa”…
Tôi ngồi suy nghĩ ,cô ta chỉ vì thèm chồng người khác đến mức tàn nhẫn như vậy sao …tôi ôm đầu ngồi khóc ,không nghĩ trên đời này lại có chuyện như vậy xảy ra với mình…mình phải đi tìm sự thật…
Tại căn biệt thự nhà Hưng anh ta mái tóc bóng mượt trên mắt đeo đôi kính vẻ mặt lanh tanh đang nhìn nhân viên ở phòng phẫu thuật đang làm cho khách hàng…cô giúp việc đặt ly cafe lên bàn
-cậu Hưng ,cái này của cô gái đó để quên tôi tìm thấy trong ngăn kéo…
Hưng nhìn thấy một cuốn sổ …
-vâng …
Anh ta mở cuốn sổ ra rơi ảnh của Trà và hai cô con gái được kẹp trong cuốn sổ…anh ta nhìn rồi cười nhẹ và kẹp lại vào đó…
Gọi cho chị gái
-chị đến lấy đồ của cô gái đó để quên
-mang đến hộ chị được không vì chị đang đi có việc
-khi nào xong việc thì c qua lấy cũng được
-nhỡ may thứ quan trọng mà em ấy cần lại đi tìm thì sao,rảnh mang qua cho chị,em ấy làm ở siêu thị X trong đường Y ngay gần chỗ em mà đâu có xa…
-gửi số cô ta sang cho em…
-ok nha…
Hưng đi ra bên ngoài lái chiếc xe màu đen đeo kính đen lên mắt anh ta đi tới siêu thị ,đứng bên ngoài nhìn thấy Trà đang xếp rau đếm và cười với bạn cùng làm…anh ta bước sang đường thì thấy Trà tan làm đi ra ngoài đúng lúc có chiếc xe máy đi qua ,trên xe có hai thanh niên đi áp sát Trà,Hưng thấy khả nghi vội gọi
-trà ơi,bên này
Trà quay sang nhìn thì hai thanh niên phóng vụt đi…
Tôi thấy Hưng đứng bên kia đường anh ta đang gọi tôi,tôi vẫy tay rồi cười tươi…
Hưng đứng lặng yên nhìn Trà lúc nào trên miệng cũng nở nụ cười …
-anh có chuyện gì mà tới đây vậy,sao anh biết tôi làm ở đây,hay là vô tình thấy (hỏi nhiều khiến Hưng kb trl câu nào trước)
-cô quên cái này ở nhà tôi…
-à vâng cám ơn anh nhé…thảo nào tôi tìm mãi không thấy…
-ở đây phức tạp nên tối muộn ra đường đừng đeo túi…
-à tôi làm gì có tiền k lo đâu
-chúng cướp giật thì đâu biết trong túi cô có hay không,cứ cẩn thận vẫn hơn…lên xe đi tôi đưa về
-oài nay ga lăng đấy…
Trà đấm bụp vào ngực Hưng …Hưng đau giữ tay lên ngực …
-cô ở xa đây không
-bình thường tôi bắt hai chặng xe mới tới,này đi ăn kem đi tôi mời để cám ơn anh đã phẫu thuật giúp tôi có gương mặt như cũ lại còn tốt bụng không lấy tiền,người đâu mà tốt thế chứ nị…
Hưng bật cười rồi lái xe vòng sang đường lớn…
-vậy ăn ở đâu
-anh đi chợ đêm ở đây bao giờ chưa
-tôi sao,chưa bao giờ
-chị làm cùng bảo kem ở chợ đêm ngon lắm thử xem sao…
Đến chợ đêm toàn người là người Hưng đeo khẩu trang kín mít rồi đi bộ nóng đến vã mồ hôi ướt đẫm áo sơ mi của anh ta…
-này đến tiệm kem chưa vậy
-đi thêm nữa đi,đàn ông gì mà yếu vậy
-tôi nóng chứ không phải khỏe hay yếu
-ngồi lạnh nhiều không tốt đâu…
Trà vỗ vai rồi lấy chiếc áo hàng chợ ướm vào người Hưng …
-này màu hồng nhìn kinh quá…
-ướm thử thôi mà,anh thử mặc màu khác đi chứ cứ chỉ mặc trắng đen nhàm lắm…
Hưng lặng yên không nói câu gì,đến khi thấy Trà ướm vài bộ đồ lên người Trà …
-cô mặc sẽ đẹp đấy
-đúng bác sỹ thẩm mỹ có khác nhìn đẹp thì chắc sẽ đẹp nhưng mà tôi k có tiền chỉ ngắm thôi…
Trà đặt chiếc áo xuống ,Hưng nhìn chiếc áo rồi nói với cô bán hàng
-cho tôi cái áo này
Cầm túi bên trong có chiếc áo Hưng đi sau Trà
-nhanh lên anh làm gì lâu thế,đến chỗ bán kem rồi…
Một chiếc xe rong bên đường trong xe có đủ loại ốc quế và các vị …
-đây là tiệm kem à
-sao đâu,ăn ở đâu không quan trọng miễn là ngon và quan trọng ăn với ai…cầm lấy,cám ơn anh rất nhiều vị bác sỹ tốt bụng…
Hưng lần đầu ăn kem trong khu chợ đông đúc,trên tay vẫn cầm túi ni lông đựng chiếc áo mua cho Trà,anh ta cười tươi khi nghe Trà kể về chuyện ngày xưa đi học…anh ta cứ lặng yên cười nhẹ nghe Trà nói giữa dòng người xa lạ đi qua nhau…
Trinh đang ngủ nằm mơ thấy mẹ của Đức trở về
-mày gϊếŧ tao,mày hại con cháu tao,tao không tha cho mày
Bà lao vào bóp cổ…Trinh dãy dụa xua tay
-cháu không cố ý đâu…k cố ý đâu
Tiếng Đức gọi
-sao vậy?
Trinh bật dậy mồ hôi nhễ nhại cô ta ôm chầm lấy Đức…
-em mơ thấy Trà cô ta tự dưng đến nói sẽ gϊếŧ em vì làm phá hoại gia đình cô ta,có lẽ nào cô ta đã ra tù không vậy…đó là điềm báo hay sao ạ…
Đức vẻ bối rối
-em nghĩ nhiều quá rồi …
Trinh đi vào nhà vệ sinh gọi cho ai đó ” khử nó đi”…
Hưng lên xe nhìn chiếc áo mà anh ta mua,anh ta để trên ghế bên cạnh…Trà đang đứng phía trước xe mua mận…thấy Trà cắn quả mận mà nhăn nhó mặt mũi…nhìn phía sau qua gương thấy 2 chiếc xe đen anh ta gọi cho chị gái …
-dự báo k có mưa đâu chị cho họ về nghỉ đi
-đang đi chơi vs Trà đó hả
-tin tức nhanh nhậy quá,chỉ là nói chuyện chút thôi
-cứ như là hẹn hò ý,vậy chị cho họ rút hai đứa di tự nhiên nha…
-không phải hẹn hò
Hưng đang nói thì chị gái cúp máy,chiếc xe bảo vệ phía sau rời đi…Trà đang tiến về gần chiếc xe…xe đỗ ở góc đường chợt có hai thanh niên đi sát một người nhẩy xuống đâm con dao chọc tiết lợn vào lưng Trà,hắn rút ra đâm nhát nữa ngay trước mặt đúng lúc Hưng đang nhìn…Trà gục xuống ,túi mận rơi văng hết ra đường…Hưng đang mở cửa thì trời sấm chớp đổ cơn mưa ào ào ,anh ta sợ quá đóng cửa lại …người co ro anh ta nhìn Trà máu loang chảy ra đường ,nhìn qua kính ô tô anh ta cố mở mắt rồi bật mạnh hơi thở gương mặt tím tái…tay run lên anh ta một tay bóp lên cổ anh ta cò một tay với ra phía Trà đang nằm…” cô ấy…cô ấy đang nằm đó…”
Hưng bóp cổ anh ta đến nỗi đỏ mặt nước mắt rơi xuống,dường như anh ta đang cố gắng chống lại nỗi sợ của mình …