Vì Con

Chương 7


Tôi có lẽ thật sự sốc khi Trinh ngang nhiên đối đáp với tôi giống như thể tôi là người sai.

Tôi quyết định ở lại Sài gòn cùng Đức khi nói chuyện với mẹ chồng đến 4 tiếng điện thoại…

-Cố gắng vì con của mình con ạ,vợ chồng xa nhau nên sẽ làm nhạt tình cảm,con cứ ở đó bên cạnh chồng cố gắng xem ,thằng Đức nó không nói bỏ con còn gì,hãy nghĩ đến tương lai của tụi nhỏ…k có cha chúng sẽ thiếu thốn tình cảm nhiều lắm con hiểu không

Tôi hiểu cảm giác đó vì chính tôi cũng chưa bao giờ được nhận tình cảm từ cha mình,ông ta ruồng rẫy vợ con và rồi sau đó tôi chợt nhận ra tôi không muốn con của tôi cũng vậy,tôi không muốn chúng thiếu tình cảm từ người cha,nén sự tự trọng của bản thân tôi quyết định phải giữ hạnh phúc gia đình…

Đức trở về nhà thấy cơm canh sẵn trên bàn,thấy Trà ngủ say trên ghế …anh ta thở phào nhẹ nhõm…vuốt má của Trà nhẹ nhàng…

Tôi mở mắt thấy Đức đã đi làm về…

-Anh ăn chưa cơm em nấu rồi đấy

Đức ôm chầm lấy tôi

-Anh xin lỗi ,thật sự xin lỗi em…anh sai thật rồi ,anh yêu em ,chưa cô gái nào có thể thay thế em trong lòng anh…

-Nghĩ được như vậy là tốt rồi,em sẽ ở lại đây xin việc trong này,tạm thời em sẽ chuyển vào đây…con cũng lớn rồi lại bám bà hơn em nên em cũng yên tâm…

-Em k cần đi làm anh lo được

-Em phải đi làm đó là nghĩa vụ của em…em k thể ỉ lại vào anh được…

-Em về với con đi,anh sẽ xin chuyển công tác ra ngoài đó,con còn nhỏ,anh sẽ k gặp cô ta đâu anh hứa…

-Nếu em phát hiện ra lần nữa chúng ta sẽ thật sự không còn có thể cứu vãn được đâu,em thật sự đang vì con chứ k phải vì chúng ta …

-Anh hiểu,anh sẽ sửa sai ,sẽ sửa sai…

-Em tin anh lần nữa mong rằng anh đừng làm em thất vọng…

Trở về Hà nội tôi vẫn đi làm và hằng ngày Đức đểu chủ động gọi cho tôi…

-Anh xin được ra đó làm rồi chắc hết tháng là có thể về với ba mẹ con được rồi…

-Vậy thật sự tốt quá rồi ,gia đình mình sẽ k phải xa nhau nữa

-Chắc chắn rồi chúng ta sẽ không phải xa nhau nữa

Đức cười trong điện thoại âu yếm nhìn vợ rồi cúp máy…

Trinh ngồi ở nhà một cô gái làm thầy cúng ,Trinh k gọi dc cho Đức,anh ta chặn mọi liên hệ với Trinh…

-Thế này là thế nào sao chị bảo anh ta nhất định sẽ thuộc về tôi,bùa chị làm cho tôi chị bảo linh lắm mà …tiền chị lấy của tôi biết bn k hả

-Bình tĩnh nào ,vợ anh ta cô ta cũng cao tay ấn lắm,bây giờ chỉ còn cách này kb em có dám làm không…

-Cách gì chị nói tôi nghe…

Trinh nghe cô ta nói xong liền sợ bám chặt tay vào váy…

-Nó sẽ mất tất cả và người mà em yêu sẽ quay lưng với cô ta ngay…chỉ là em dám hay là không thôi…

Trinh âm thầm đi tàu ra ngoài Bắc mà k đi máy bay…cô ta đeo khẩu trang kín mít cả quãng đường…ấn chuông nhà Đức mẹ Đức ra mở cửa…

-Cô là

-Cháu có chuyện muốn nói với bác về chuyện của Trà và Đức…

Bà mời cô ta vào nhà…vừa vào nhà thấy hai đứa trẻ đang ngồi chơi cô ta nắm chặt tay…

-Cháu nói đi hai đứa nó làm sao

-Anh Đức muốn bỏ vợ vì k còn yêu ,anh ấy muốn cưới cháu

-Hoá ra cô chính là đứa xen vào giữa con trai và con dâu tôi…cút…cút luôn,nhà tôi không phải ai muốn vào là vào

-Bác cũng có cao sang gì,chồng bỏ rơi còn gì

-Mày…

-Tức lắm hả tôi nói sự thật còn gì,giờ tôi có thai với anh Đức kiểu gì tôi cũng sẽ bước chân vào nhà này…

-Mày đừng có mơ,tao chỉ có cái Trà là con dâu còn mày chỉ là một con đĩ muốn cướp chồng người khác…

-Tôi vì cái thai trong bụng,vì con của mình …

-Cút ra khỏi đây

-Bà chết sớm đi cho đỡ khổ,sống k có chồng nhục lắm,nghe nói chồng bà đưa bồ đi du lịch suốt còn bà phải ở nhà ôm con …

Mẹ Đức tức quá huyết áp cao bà giữ tay lên ngực

-Mày cút

-còn hai đứa trẻ này khi tôi vào đây tôi hứa sẽ chăm sóc thay mẹ nó một cách tử tế…

Mẹ Đức ôm ngực ngã gục xuống sàn…hai đứa trẻ khóc gọi “ bà”

Trinh quát “ im mồm”

Cô ta thấm rẻ lau ở xe máy ướt chiếc khăn đầy xăng rồi châm lửa…nhìn đồng hồ cô ta biết giờ của Trà về…cô ta thấy cổng mở vội né vào góc nhà…

Tôi thấy trong nhà khói nghi ngút,mẹ chồng tôi nằm trên sàn,căn nhà bốc cháy dữ dội,tôi lay lay …” mẹ…mẹ ơi,mẹ sao vậy…”

Tôi thấy tay bà lạnh ngắt sờ lên mũi bà thấy ngừng thở,tôi sợ quá định chạy ra ngoài gọi người thì cháy lan to hơn…

Trinh ở phía sau lấy chiếc gõ đá cô ta đập thẳng vào đầu của Trà khiến Trà bất tỉnh…

Hai đứa bé khóc ôm mẹ và bà…cô ta phủi tay rồi nhanh chóng rời khỏi hiện trường…

Tôi nghe tiếng con đang khóc,con đang khóc…mình nhất định phải tỉnh …

Trà mở mắt ra với vết đập trên đầu máu chảy đầy mặt…” Mẹ đây con,đừng khóc,mẹ đây”

Bên ngoài hình như mọi người hô cháy…tôi với tay ôm lấy con…hai đứa ho sặc sụa vì khói…một đứa lả đi…tôi cố gắng bế hai đứa đứng dậy …” Thóc mở mắt ra nhìn mẹ đi con”…

Lửa cháy một to hơn tôi biết con sắp k thể chịu được khói chúng có thể bị ngạt khói…nhìn mẹ chồng tôi bật khóc “ Mẹ ơi”…bà nằm ở góc người cứng đơ…

Tôi lấy hai chiếc khăn xấp nước rồi phủ lên người hai đứa con…đám lửa to bùng bùng tôi nắm chặt hai tay ôm hai đứa con lao qua vùng lửa…tôi biết hậu quả sẽ rất lớn nhưng vì con…vì thiên thần của lòng mình…mẹ chấp nhận tất cả…

Trà trong bộ dạng máu me đầy mặt ôm con băng qua đống lửa ,hàng xóm nhìn thấy hét lên họ ôm hai đứa trẻ ra ngoài rồi vội vã đổ nước vào người Trà khi cô bị cháy toàn bộ tay chân và gương mặt…

tôi nằm vật xuống đất nhìn hai đứa con đều ổn và tôi mỉm cười dù cho thân thể có đau đớn nhưng con tôi ổn là đủ rồi…

10 tháng sau phiên toà xét xử vụ án con dâu gϊếŧ mẹ chồng diễn ra…

“ Bị cáo còn gì muốn nói không”

-Tôi bị oan…tôi không gϊếŧ người…

-Bằng chứng vật chứng đã rõ ràng,xích mích giữa cô và mẹ chồng đã quá rõ mà ai cũng biết…

-Tôi quý bà và chưa bh có ý định đó…làm ơn hãy tin tôi…

-Xét thấy bị cáo chưa phạm tội lần nào,tác động gϊếŧ hại mẹ chồng do bị đối xử áp bức mà thành,đang nuôi con nhỏ gia đình có công với cách mạng nên tuyên bị cáo 12 năm tù…

Tôi bị bỏng toàn thân nặng nhất ở gương mặt bị biến dạng như bị tạt axit,công an tìm thấy trong két sắt ở phòng tôi có những mảnh giấy tôi viết khi biết Đức có bồ…” muốn chết cùng hai đứa con,muốn thiêu rụi tất cả”…

Phạm nhân “ Đặng Thu Trà” ra ngoài có người gặp…

Tôi hai tay bị còng đi ra bên ngoài thấy Đức ngồi sau song sắt,anh ta mặt lạnh tanh

-Tôi đã viết đơn xin giảm án cho cô,đó là chút tình nghĩa cuối cùng mà tôi có thể làm…

-Không cần đâu,tôi không gϊếŧ mẹ…khi tôi trở về nhà mẹ đã mất

-Cô im đi,thật sai lầm khi tôi lấy một con quỷ như cô về làm vợ,mẹ tôi đã thay đổi đã đối vs cô tốt ra sao vậy mà cô chỉ vì tức chuyện chúng ta cộng vs thù hằn mẹ tôi đã lâu nên cô định làm như một vụ hoả hoạn tiếc rằng người tinh k bằng trời tính đúng k?

-Anh là một thằng ngu,tôi chưa bao giờ đi kể chuyện gia đình cho ai nhưng tôi k hiểu sao ở chỗ làm họ lại đồn rằng tôi nói muốn gϊếŧ mẹ chồng…tất cả đều nhằm vu oan cho tôi gϊếŧ mẹ anh,anh tại sao k đi điều tra ,sao anh k tin tôi

-Tôi cảm thấy khinh bỉ cô,nhìn thể xác cô chính là cái giá cô phải trả và tôi muốn đảm bảo từ nay về sau cô đừng mong gặp con ,một người mẹ gϊếŧ người k đáng để chúng gọi là mẹ…

Tôi với tay tóm cổ áo Đức

-Tôi sinh ra chúng và bất chấp tất cả vì con mình ,tôi k cho phép anh cướp chúng khỏi tay tôi

-Cứ ra khỏi đâu rồi nói

Đức gạt tay tôi rồi anh ta quay đi…tôi ngồi sau song sắt chỉ cười mà k thể rơi nước mắt…” hỏi ông trời đạo lý làm người có vẻ khó trôi”….

Đức ra khỏi cánh cửa anh ta rơi nước mắt …” Chúng ta kết thúc từ đây”…

Đức ôm lấy ngực tựa người ngồi bịch xuống đất anh ta khóc như một đứa trẻ…

Trinh nói chuyện điện thoại với ai đó “ em cám ơn anh,vụ án thật sự theo đúng ý em,may là có người trong ngành như anh giúp đỡ nếu không mọi chuyện k dc như vậy

-Tiền của anh chuyển chưa em

-Chuyển rồi ạ em cám ơn anh nhiều nha

-Vụ án đó còn nhiều bất cập nhưng thật sự đúng là cô ta có động cơ gây án nên cũng dễ …em yên tâm anh đã giúp là sẽ giúp đến cùng…vậy là xong nha…

-Dạ

Trinh đưa cho cô gái làm cùng Trà cọc tiền

-Của chị đây ,tin mà Trà nói gϊếŧ mẹ chồng có chị loan tin nên hiệu ứng tốt tôi thưởng thêm

-Trà nó có bị đi tù không ạ

-Không đâu bị phạt vài tháng thôi,của chị đây…nên nhớ chuyện này lộ ra là chị sẽ đi tù lâu hơn trà đấy…

-Yên tâm đi chị chỉ thích môn tiền này thôi ( cầm tiền cười còn Trinh nhếch mồm)

Kẻ cười sau song sắt,kẻ khóc bên ngoài cánh cửa…âm mưu của kẻ thứ ba đã khiến một cô gái tan vỡ gia đình và còn đi tù đến tận 12 năm…

– [ ]

---------