- Em làm thầy sướиɠ quá! Thầy cũng sẽ khiến em sướиɠ như thầy !
Vừa dứt lời Vương Triết cúi người hôn lên bờ môi căng mọng của cô, mặc kệ cô đang thở dốc chẳng nghe lọt một chữ. Bàn tay to lớn xoa nắn bộ ngực no đủ, cách lớp áo mỏng manh anh vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại mịn màng của nó. Cả cơ thể đè lên người Tú Uyên, hai bộ phận nhạy cảm cọ sát vào nhau, lặng lẽ dậy lên ham muốn của đối phương.
Vương Triết đưa lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, mυ'ŧ một cách nhẹ nhàng, làm lí trí của cô dần tan biến, sợi tơ bạc chạy từ kẽ hở đôi môi một đường chạy dọc xuống cổ khiến cô nữ sinh dưới thân càng trở nên gợi cảm hơn.
Một tay anh dời khỏi bộ ngực theo eo thon chạy xuống khu rừng bí ẩn, cách qυầи ɭóŧ nhỏ mấy sợi lông châm vào tay nôn nôn khiến anh thích thú.
Vương Triết kéo qυầи ɭóŧ cô xuống, dơ chân đạp hẳn nó xuống đất để dễ dàng hành động. Bây giờ tiểu huyện non mềm chính thức xuất hiện trước mắt anh, anh gắt gao nhìn nó thèm thuồng. Lại ngước lên thấy cô đang mê man vì thiếu dưỡng khí khiến anh có cảm giác càng muốn đâm sâu vào nó.
Ngón trỏ tách cánh môi ra chạm nhẹ vào hạt châu khiến cô rên lên ' ưm a...' càng dấy lên du͙© vọиɠ của anh. Vương Triết cúi cả người xuống để tầm mắt ngang với tiểu huyệt, một ngón tay len lỏi cửa mình chậm rãi tiến vào. Ngay lập tức một dòng nước nhớp nháp chạy ra thấm ướt đường đi.
Ngón tay cứ thế trơn tru tiến vào. Một ngón, hai ngón, lại ba ngón, tiểu huyệt dần mở rộng ra, tiếng kêu rên nhẹ của Tú Uyên cũng bắt đầu to thêm dù cô đã cố cắn môi kìm nén. Vương Triết thích thú vươn người dậy, ghé sát tai cô thủ thỉ :
- Bây giờ em muốn lắm phải không, ngón tay thầy làm em sung sướиɠ chứ?
Tú Uyên trong mơ hồ cố lấy lại lí trí, lắc đầu:
- Thầy ...ưm ...tha cho ...ưm ưʍ...em đi, em là học ...ưm ...sinh của thầy mà.
Mỗi tiếng ưm của cô vang lên chính là lúc anh miết ngón tay vào vách tiểu huyệt khiến cô sướиɠ điên lên.
- Vậy hả ? Nếu ngón tay không được vậy thế này nhá ! Em muốn không?
Anh rút ngón tay ra, đưa dươиɠ ѵậŧ của mình lại gần, rà quét từ trên xuống dưới ' cô bé '. Đến cửa mình thỉnh thoảng còn ấn nhẹ tựa như sắp vào như lại lập tức rút ra.
Như thế vài lần, Tú Uyên không chịu được nữa, bên dưới cô cảm thấy trống rỗng, thật sự rất cần một thứ gì đó tiến vào!
Cô ngước nhìn anh bằng ánh mắt long lanh nước van xin :
- Thầy cho nó ...ư... vào đi! Em muốn nó !
- Muốn thế nào em nói xem!
Vương Triết được đà lấn tới, dươиɠ ѵậŧ anh căng cứng khó chịu nhưng anh vẫn ráng nhịn. Anh muốn cô hiểu được rằng là cô đang cần anh, muốn cô biết rằng là cô, chính cô sẽ hướng dẫn để dươиɠ ѵậŧ anh tiến vào.
Có lẽ anh rất biếи ŧɦái, nhưng với anh điều đó không quan trọng, quan trọng là anh sắp được đâm nát hoa huyệt non mềm này.
Tú Uyên cắn môi nhẫn nhịn, cô rất muốn nhưng anh cứ bắt cô nói ra , cô không biết mở lời như thế nào! Cô chống tay ngồi dậy hít sâu lấy dũng khí, cầm côn ŧᏂịŧ thô to của anh cắm vào cô bé của mình một cách nhanh gọn.
Tất cả cũng chỉ trong vài giây, nhưng điều đó lại nằm ngoài dự đoán của Vương Triết, anh thật không ngờ cô ...cô có thể mạnh dạn như vậy!
Cảm giác phần nào được lấp đầy khiến cô thoả mãn gục đầu vào hõm vai anh thở dốc. Còn Vương Triết , anh chỉ mới được vào đầu núm, lại còn bị xiết chặt không nhúc nhích được khiến anh khó chịu phát điên lên.
Vương Triết ôm cả cơ thể cô sát lại, hơi ngửa đầu ra sau hít hà một tiếng khi cảm nhận được tiểu huyệt lại sít chặt thêm. Anh mắng yêu cô :
- Sao không vào hết luôn hả? Em muốn thầy khó chịu chết sao? Đúng là đứa trẻ hư đốn mà. Nào, dạng chân ra kẹp lấy hông thầy, như vậy sẽ sướиɠ hơn.
Dù đã được thầy ấy tiến vào, nhưng Tú Uyên vẫn chưa thoả mãn lắm! Cảm giác trống rỗng vẫn còn, để rồi khi nghe Vương Triết nói vậy cô lập tức làm theo.
Vương Triết nói to : " chuẩn bị nào! Thầy vào đây! "
Dứt lời anh thúc mạnh về phía trước, lớp màng bị xé ra khiến cô đau đớn, tiểu huyệt co rút mãnh liệt trong tiếng kêu van xin của cô :
- Á ...aaa...Đau ! Đau quá ! Thầy ra đi, một xíu thôi cũng được !
Anh bị xiết chặt đến khó chịu, thật sự muốn ra vào đâm nát tiểu huyệt đáng ghét này nhưng khi thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cô, tiếng kêu van xin khiến anh đau lòng.
Anh hôn lên giọt nước mắt trên má , ngậm lấy môi cô mυ'ŧ nhẹ như an ủi
- Ngoan ! Sẽ nhanh hết đau thôi, em thả lỏng đi nào. Thầy cũng bị em kẹp chặt đến đau đây này!
Bàn tay anh xoa nắm bộ ngực làm tăng cảm giác kɧoáı ©ảʍ cho cô, môi lưỡi quấn quýt khiến Tú Uyên dần quên đi cơn đau ,để rồi ham muốn trỗi dậy.
Cô ôm cổ anh dúi dúi nỉ non : " Được rồi ạ! Thầy động đi ! "
Vương Triết vui vẻ đỡ lấy cặp mông căng tròn, ra sức đưa ra cắm vào cô bé một cách mãnh liệt. Mỗi lần đâm đều như muốn phá mát cô bé nhỏ nhắn này.
Anh sung sướиɠ la lên :
- Tiểu Yêu tinh , cắn anh vừa thôi ... hự hự ... ngậm chặt thế này anh sẽ ...a aa...chết chìm trong này luôn mất .
- Aaaa....aaa ...thầy cũng sắp làm hỏng em rồi. Ưʍ...nhẹ tí đi thầy...em...em chịu không nổi ...ư ư ư...
Vương Triết nghe vậy, lực đạo cũng không nhẹ hơn mà lại còn hưng phấn đâm vào thật mạnh làm cô hét to lên " không được...hư mất..."
" Cho hư luôn...tiểu huyệt xiết chặt vậy không mạnh lên sao sướиɠ được ...hừ hừ ..."
Anh cứ mạnh mẽ cắm vào, tiểu huyệt lại lần đầu tiên bị va chạm mạnh đến thế khiến Tú Uyên không chịu nổi gục trên vai anh ngất đi.
Vương Triết cảm nhận được sức nặng trên vai, biết cô ngất đi rồi nhưng anh không thể dừng được. Mạnh mẽ tăng tốc ra vào nhanh hơn đến khi dươиɠ ѵậŧ sắp bùng nổ anh ép mông cô sát hơn thúc một cái cuối cùng vào sâu bên trong rồi phóng ra .
Cơ thể cả hai gục xuống bàn, tiểu huyệt trơn mềm vẫn tiếp tục co bóp côn ŧᏂịŧ bên trong. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước âʍ đa͙σ hoà vào nhau rơi xuống sàn nhà ' tí tách...tí tách...' tia máu đỏ lẫn lộn cùng những giọt nước rơi xuống tạo nên bông hoa diễm lệ đến lạ.