Xuyên Đến Thịt Văn Bị Thao Phải Làm Sao?

Chương 6: Tận thế thịt văn (hơi H)

Sau đó cùng những bạn học khác tập hợp, lần lượt ngồi lên xe tải do quân đội phái tới, đi đến trường sỹ quan gần nhất, sắp xếp cẩn thận, cả quá trình không ai dám nói chuyện.

Nàng cùng Vương Đại Lực ngồi ở chỗ dưới cùng trong góc xe tải, thân thể xinh đẹp tinh xảo của Tri Hiểu được bao bọc bởi Vương Đại Lực thân hình to lớn, chặn lại hết những ánh mắt đói khát kia, nhưng lại không ngăn được hai bàn tay lớn làm chuyện xấu của Vương Đại Lực.

Vương Đại Lực nhân lúc không có người nhìn tiến vào trong áo Tri Hiểu, chui vào trong áσ ɭóŧ mỏng manh, bỏ qua kháng nghị của nàng, say mê xoa nắn hai chú thỏ đáng yêu của Tri Hiểu, cũng nhẹ nhàng sờ niết  hai cái núm nhỏ, cảm nhận được chúng cứng lại, sưng lên, sau đó ép lấy hai bên vυ', để hai đám khổng lồ trắng sữa chen chúc một chỗ, thành một cái rãnh vυ' sâu hoắm, lại chợt buông ra, để hai đám nhũ thịt nhảy nhót trong tay hắn, xúc cảm mềm mại hư tơ lụa làm côn ŧᏂịŧ đã bắn hai lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của Vương Đại Lực lại ngẩng đầu lên.

Cúi đầu, nam nhân từ trên cao nhìn vào cổ áo cô gái thấy được hai bên vυ' trắng trẻo tròn trịa bị hắn vầy vò dần trở thành phấn hồng, đồng thời màu hồng này dần dần lan đến cái cổ tinh tế cùng khuôn mặt trắng nõn của Tri Hiểu, còn có hai mắt nhắm nghiền vì thẹn thùng khi ngực bị đùa bỡn, lại nhớ đến dáng vẻ thiên kiều bá mị của nàng dưới thân mình, nhất thời thay lòng đổi dạ, chỉ muốn lập tức đè lên nàng, đem dươиɠ ѵậŧ lớn của mình nhét vào da^ʍ huyệt tiêu hồn này, một lần nữa làm nàng đến dâʍ ŧᏂủy̠ giàn giụa!

Nhắm hai mắt, Vương Đại Lực hít mạnh một hơi tràn ngập mùi hương của nàng, hiện tại trong đầu chỉ toàn hình ảnh hồi tưởng hắn từng lần từng lần thao nàng, nghĩ đến lát nữa muốn tìm chỗ tốt, lại đè Tri Hiểu ra làm thêm mấy trận! Mẹ kiếp , càng nghĩ càng khó chịu! Nam nhân duỗi ra một cái tay lặng lẽ tìm tòi tiến vào trong váy Tri Hiểu.

Tri Hiểu thân thể mẫn cảm, sớm đã bị nhào nặn đến xuân tình dập dờn, nhắm mắt, cắn răng nhẫn nhịn không phát ra tiếng rêи ɾỉ, hạ thân đã ướt đẫm một mảnh, đến khi tay Vương Đại Lực âm thầm tiến vào qυầи ɭóŧ đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng dính đầy tay.

"Tiểu dâʍ đãиɠ, mới bóp mấy cái đã ra nhiều nước thế này, đừng vội, để anh Đại Lực lập tức tới thỏa mãn em."

Vương Đại Lực ý đồ xấu xa, cắn lên vành tai nàng phun khí nóng, nói lời dâʍ đãиɠ, dùng một ngón tay đâm vào tiểu huyệt đang phun đầy dịch nóng của Tri Hiểu, bàn tay thô ráp vuốt ve lối vào thịt mềm tươi non, mãi đến khi mật dịch giàn giụa, mới đưa ngón tay giữa chậm rãi dò vào trong mật động, đâm vào rất nông, xoay tròn trừu sáp, nhấn một cái.

"A" không nhịn được kiều mị kêu lên một tiếng, Tri Hiểu có chút oán hận cắn cánh tay nam nhân, vì có nhiều người xung quanh mà không thể phát tác, chỉ có thể dùng mị nhãn ướŧ áŧ trừng mắt nhìn hắn, khó chịu uốn éo cái eo, nhưng không thoát khỏi ngón tay đang cắm vào da^ʍ huyệt của nàng, trái lại làm cho nó vào càng sâu!

"Đừng nhìn anh như thế, anh sẽ không nhịn được làm em tại chỗ đấy, tiểu da^ʍ phụ."

Vương Đại Lực thấp giọng thì thầm da^ʍ ngữ bên tai Tri Hiểu, hắn vừa phát hiện, chỉ cần hắn nói những lời như thế, da^ʍ huyệt của Tri Hiểu sẽ cắn càng chặt.

"Tiểu da^ʍ phụ, em nghe này, đều là tiếng nước của em đấy, được ngón tay cắm cũng có thể ra nhiều nước thế này, em biết không, côn ŧᏂịŧ to của anh yêu nhất nơi này của em!" Ngón tay đút vào nơi sâu xa nhất, bị nhục bích giam giữ xuất ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, để cho ngòn tay thứ hai nhanh chóng đút vào.

"A. . . A a, " không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng, Tri Hiểu cảm giác ngón tay ở trong mật động của nàng xoay tròn kéo căng ra, khi thì đâm vào thành mềm, khi thì cong lại kéo căng nội bích, làm cho hạ thân nàng kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy tăng vọt, lại không cách nào kêu thành tiếng  hoặc là chống cự hắn ở chỗ này, làm thế có thể thu hút nhiều mắt sói lại đây, nói không chừng còn có thể đánh bại Vương Đại Lực, đến lúc đó nàng có khi còn bị bọn hắn thay phiên thao! Vì thế, trước mắt nàng chỉ có thể mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Mật động"Xì xà xì xụt" phun ra nuốt vào ba ngón tay nam nhân, dâʍ ɖị©ɧ đã làm ướt chỗ nàng ngồi, Vương Đại Lực nhìn nàng mặt đầy xuân sắc, mắt to khép hờ, môi đỏ hơi mở, hô hấp dồn dập, cả người Tri Hiểu mềm yếu dựa trong l*иg ngực hắn, trong lòng dâng lên du͙© vọиɠ và yêu thương nồng đậm, làm hắn càng dùng sức đem ngón tay thay thế nam căn của mình tiến vào mật động của nàng.

Không lâu sau, Tri Hiểu hung hăng cắn chặt bắp tay Vương Đại Lực, toàn thân run rẩy, được ngón tay cắm đến cao trào.