Dạy Vợ Từ Thuở Còn Thơ

Chương 14: Ra cục dân chính

Sau tra tấn man rợ đêm đó, Tiêu Tiêu phải nằm trên giường một tuần, vậy mà Liêu Minh từ đầu đến cuối không hề an ủi cậu một câu nào. Bị sự lạnh nhạt của anh làm tổn thương, Tiêu Tiêu nằm trong chăn tủi thân khóc thút thít.

Cả tuần đó, Liêu Minh đúng giờ đút cơm, đến giờ sẽ tắm, tắm xong bôi thuốc, mệt thì đi ngủ. Mọi sinh hoạt của Tiêu Tiêu đều được xử lý ổn thỏa nhưng ngoài những câu mệnh lệnh ra thì anh chẳng giao tiếp với cậu câu nào.

Hết một tuần, cơ thể Tiêu Tiêu dần hồi phục, đã có thể đứng lên đi lại được. Mà cũng vào buổi sáng hôm chuẩn bị lên trường, lúc thay quần áo, Tiêu Tiêu bị ép mặc một bộ khóa trinh tiết, dù không thích nhưng chẳng có can đảm cãi lời.

Liêu Minh nhìn thấy bảo bối mặt xanh lè, hốc hác nằm trên giường húp mấy chén cháo cũng đau lòng lắm chứ, nhưng hắn phải dằn xuống, chôn thứ mềm yếu nhất đi.

Đi vẫn đi bên nhau, ăn với ngủ cũng cùng nhau nhưng xem ra mối quan hệ ngày càng ngột ngạt.

Cái khóa trinh tiết Tiêu Tiêu đeo một ngày chỉ mở năm lần cho cậu thời gian đi vệ sinh, và thêm một lần tắm rửa vào buổi tối nữa.

Tiêu Tiêu có lần không đợi được Liêu Minh mở khóa đã tiểu luôn tại chỗ. Và sau lần đấy trên chim nhỏ lại xuất hiện thêm một ống khống chế niệu đạo. Không có hắn cho phép, cậu sẽ không đái ra được giọt nào. Toàn thân trên dưới mọi ngóc ngách đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay.

Tiêu Tiêu biết tỏng tính hắn chỉ ăn mềm không ăn cứng, quyết định kết thúc chiến tranh lạnh, cái mà có tiếp tục thì phần thiệt sẽ luôn về mình. Xuất hết kĩ năng trên giường dỗ ngọt Liêu Minh trong một đêm, sáng ra nũng nịu trong lòng hắn vài câu là thành công được cưng, được sủng như xưa. Đai trinh tiết và ống niệu đạo đều được gỡ bỏ, mang lên khuyên nhũ hoa tiếp tục cùng hắn tình chàng ý thϊếp mặn nồng như xưa. Vậy nên mới nói không có gì là không giải quyết được trên giường cả.

___

Hai đứa đã tốt nghiệp, Liêu Minh tiến từng bước vững vàng lên đến đầu máy cao cấp trong công ti chính của bố mẹ, dần dần nắm quyền hành quản lý công ti. Bố mẹ Liêu ở bên dạy dỗ, chỉ bảo, truyền hết kinh nghiệm thương trường con trai độc tôn, 5 năm sau cáo lui về vườn hưởng phúc.

Tiêu Tiêu tạm thời điều khiển công ti của Tiêu gia, ý đồ đợi thằng em lớn lên sẽ quẳng gánh nặng sang cho nó, còn mình sẽ an nhàn về hú hí với chồng yêu.



Mọi chuyện yên ổn, tiền đút đầy túi, có nhà có xe, chuyện kết hôn cũng phải tính.

Tiêu Tiêu ban đầu còn có ý cự tuyệt bởi tên kia ngang tàng, bá đạo, biếи ŧɦái thấy ghét, mình phải làm sang cho hắn thấy giá cao mà đối xử với mình dịu dàng hơn.

Nghĩ là làm, lúc hắn đưa nhẫn, kiêu hãnh làm giá không thèm đồng ý, những tưởng Liêu Minh sẽ quỵ lụy cầu xin. Nhưng không, mèo già trực tiếp lôi lên giường đại chiến ba trăm hiệp, sáng ra chuột nhắt lưng đau chân run chả vội đồng ý ngay ấy à.

Bố mẹ Liêu Minh ở nhà chuẩn bị sính lễ sang nhà bên dạm ngõ, người lớn bàn chuyện cưới hỏi. Vậy là 6 tháng sau sẽ tổ chức lễ cưới. Lễ cưới dự định sẽ làm thật lớn, phát thiệp mời cho cả công ty, họ hàng, làng xóm mời đủ. Tính ra cũng phải hai trăm mâm ấy chứ đùa.Đám cưới của hai chủ tịch tất nhiên là phải linh đình rồi.

6 tháng chuẩn bị, đặt may lễ phục, hẹn thợ trang điểm, thợ ảnh, in thϊếp mời, đặt bàn đặt ghế, đặt cỗ…v…v… bận bù đầu bù cổ.

Trước lễ cưới nửa tháng, bụng Tiêu Tiêu có tin vui. Đi bác sĩ riêng của gia đình thì được chuẩn đoán thai đã 22 ngày tuổi. Cả hai nhà mừng hết lớn, đúng là song hỉ lâm môn.

Ngày trọng đại diễn ra vô cùng hoành tráng, hai người tay trong tay trao nhẫn ước thề, hôn nụ hôn nồng cháy đánh dấu ngày mà họ đã phải chờ 35 năm. Phải rồi, đôi uyên ương 35 tuổi rồi đó. Pháo giấy giòn giã, tiếng chúc mừng chạm cốc vang dội. Hai người tiếp thuốc tiếp rượu một vòng mỏi nhừ người, sau đó vứt cục diện này cho bố mẹ xử lý, vội vàng động phòng hoa chúc.



Tiêu Tiêu đang trong những tuần đầu tiên của thai kỳ nên phải hạn chế vận động mạnh đυ.ng chạm đến thai nhi. Liêu Minh cũng không dám làm chuyện hồ đồ, đành phải nhẫn nhịn vã mồ hột, đưa đẩy nhẹ nhàng trong bướm xinh. Khoảng chục cái va chạm lại chuyển qua cúc huyệt thành thục phía sau.

Do nguyên nhân đã chơi nhiều rồi nên bông cúc co dãn vô cùng, lúc vào cũng chẳng đau đớn mà chỉ thấy s͙ư͙ớ͙n͙g͙ thôi, chính chủ Tiêu Tiêu cho nhận xét.

Dù là làm cúc hoa nhưng Liêu Minh cũng hết sức cẩn thẩn tránh làm đau hai mẹ con. Hắn làm chậm, tránh nặng tìm nhẹ đưa đẩy.

Tiêu Tiêu nhìn biểu tình thống khổ, nhẫn nhịn của chồng mà bật cười. Thương tình đẩy anh ra, đưa côn ŧᏂịŧ lớn lên khe suối giữa hai gò núi, o ép hai bầu ngực bao lấy thịt côn nóng cháy. Liêu Minh được thể di chuyển càng hăng, làm tới nổi gân xanh trên trán.

Không biết bao lâu chỉ biết khi côn ŧᏂịŧ được thả ra, cuồng phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn bậy khắp nơi, trên dưới Tiêu Tiêu lem luốc dịch trắng.

Tiêu Tiêu đưa lưỡi liếʍ đi vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đọng trên môi, tiến tới khẩu giao cho chồng yêu.

..

Bắn lần thứ hai, Liêu Minh trút một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng Tiêu Tiêu, số còn lượng dành tặng cho bướm xinh và cúc mật lẻ loi đêm nay. Lúc nằm xuống, mèo già còn không quên hằm hè:

“Ngày sau sẽ tính lãi.”

Tiêu Tiêu mới mặc kệ, nằm trong lòng chồng, thoải mái tê người. Bị thao ít mà vẫn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ để ngậm, thiên đường là đây, mong ngày nào cũng mang thai.



Hai ông anh điên loan đảo phượng trong phòng, cả buổi không thèm liếc mắt tới cậu em 15 tuổi nhạy cảm đang khóc oa oa trên bàn tiệc.

Bố mẹ thì bận đi tiếp khách, không rảnh để tâm đến cậu con nhỏ.

Anh trai cậu sắp về nhà chồng rồi, cậu nhớ anh trai nên cậu khóc; cậu khóc mà anh trai không thèm liếc mắt tới, biến mất cùng anh rể luôn làm cậu thương tâm nên cậu khóc to hơn; cậu khóc mà bố mẹ không lại dỗ, bỏ cậu một mình, khiến cậu tủi thân nên cậu khóc như gào.

Mũi thanh niên anh tuấn ngồi gần đó cũng muốn điên đầu với tiếng khóc thiên địa hãi hùng này, biết thân phận người ta nhưng cũng vẫn phải lên tiếng cắt ngang mạch cảm xúc của cậu:

“Ôi ôi, cậu bé, nhỏ tiếng chút đi, đám cưới chứ không phải đám ma cho cậu phô giọng đâu.”

Sính nhi ngưng bặt, trân trối nhìn nhìn người thanh niên cỡ 22 tuổi kia, gân cổ gào lên:

“Anh là đồ vô duyên!”

Ánh mắt mấy bàn gần đấy lại lia về phía này nhiều hơn. Thanh niên bị mang tiếng vô duyên kia khẽ đưa tay gãi gãi tay bối rối, lại thấy cậu trai lại tiếp tục khóc với cảm xúc. Hắn lại muốn chứng tỏ điểm tốt của bản thân, rút khăn giấy đưa sang. Sính nhi quen được chiều chuộng cũng vênh mặt lên như ra hiệu người kia mau mau lau cho bổn công tử.

Thanh niên đáng thương đành phải lấy giấy thấm thấm gương mặt đẫm nước mắt, thấm khô thì cậu trai rắc rối lại bắt đầu nhỏ lệ.

Thanh niên: …

Hắn mệt với tiểu tổ tông này quá rồi đấy, rót một ly rượu trái cây đưa qua. Sính nhi thấy ngọt uống liền mấy ly, thanh niên muốn cản nhưng mà chậm rồi. Mặt Sính nhi hồng rực lên, bắt đầu khóc cười lộn xộn, nói linh tinh, còn động tay động chân với hắn chứ. Hắn chật vật kéo theo con kôala trên lưng, bước vào phòng vệ sinh…

.

.

Về phần Tiêu Tiêu với Liêu Minh, hai người ở lại nhà bố mẹ để tiện mọi người vừa chăm sóc vừa có người trò chuyện…

9 tháng trôi qua, Tiêu Tiêu thành công sinh ra một cặp bé trai sinh đôi mạnh khỏe, mẹ tròn con vuông.

End