Lăn Giường Với Ca Ca Đại Nhân

Quyển 1 - Chương 16: Hạ Tá, Thiết Tư Đặc

“Ngô, Hạ Tá là ai?” Hòa Âm mơ mơ màng màng mà ôm lấy cổ Hạ Tá, không thèm quan tâm đến hắn nói cái gì, mà đem môi dán lên môi của hắn, ta không quản ngươi là ai, ta cũng sẽ ăn luôn ngươi~.

Biếи ŧɦái quả thực rất dễ bị chọc giận, nên Hạ Tá sau khi nghe Hòa Âm nói vẻ mặt càng thêm âm trầm, hắn đẩy đầu Hòa Âm ra, đem đôi môi lạnh lẽo dán lên lỗ tai Hòa Âm mà cọ xát, “Tôi sẽ dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt của cô, ngay cả cúc hoa của cô, tôi cũng sẽ cắm vào, ngay lúc cô đạt cao trào ta sẽ một dao mà chém lên cổ của cô, lúc đó cô sẽ sợ hãi, tiểu huyệt của cô cũng sẽ vì thế mà gắt gao mà kẹp chặt lấy tôi…..”

Giọng nói âm trầm mang theo khí lạnh thấu xương, làm cho cả người Hòa Âm nổi đầy da gà, nhưng cô lại không hề cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại cảm thấy càng thêm hưng phấn, đôi mắt càng thêm sáng bóng, đem mặt cọ lên mặt Hạ Tá, “Vậy, Hạ Tá, mau tới thao tôi đi…..”

Hạ Tá đột nhiên cảm thấy khó hiểu, vì cái gì mà Hòa Âm lại bình tĩnh như vậy, không chỉ không có sợ hãi ngược lại còn cầu hắn tới thao cô, nhưng đôi mắt của Hòa Âm thật quá là xinh đẹp, hắn như muốn rơi vào trong đó.

Cả người Hạ Tá bắt đầu nóng lên, cự vật phía dưới bắt đầu ngẩng đầu dậy đem quần tây hắn kéo căng giống như cái lều trại, ánh mắt như một con sói đang gặm nhấm từng tấc từng tấc da thịt trên người Hòa Âm, hắn nhanh chóng cởϊ qυầи xuống, lập tức toàn bộ côn ŧᏂịŧ thô to của hắn bày ra ngoài, kích cỡ lớn như vậy so với những đàn ông mà Hòa Âm đã trải qua thì cái này là lớn nhất, côn ŧᏂịŧ lớn như vậy nếu trực tiếp mà đi vào chắc chắn sẽ chết người a!.

Hạ Tá gắt gao nhìn chằm chằm vào Hòa Âm, kéo tay của cô đặt lên côn ŧᏂịŧ của hắn, nhiệt độ của côn ŧᏂịŧ nóng kinh người làm cho cô không dám cầm chặt trong tay, Hạ Tá cười nhạo một tiếng, “Tiểu bảo bối, lát nữa tôi đem côn ŧᏂịŧ này tiến vào tiểu huyệt của cô, cô có thể nuốt trôi không?”.

Hòa Âm nuốt nuốt nước miếng, bị ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm của Hạ Tá làm cho không dám động đậy, cô cảm thấy sắp tới cô sẽ bị Hạ Tá cắn xé từng ngụm từng ngụm.

“Hạ Tá, anh làm màn dạo đầu đi…..”

Kỳ thật Hạ Tá hoàn toàn không có kiên nhẫn làm màn dạo đầu, dù sao cắm vào một lúc rồi cũng sẽ có nước chảy ra, vậy làm dạo đầu thì có tác dụng gì, nhưng nếu tiểu bảo bối yêu cầu, vậy thì hắn sẽ làm một lần.

“Tiểu bảo bối, tôi làm dạo đầu cho cô, vậy cô liếʍ liếʍ côn ŧᏂịŧ cho tôi đi…..” Hạ Tá cười cười có chút vặn vẹo, không cho Hòa Âm có cơ hội từ chối, lập tức ngồi dựa lưng vào đầu giường xoay người Hòa Âm lại, bày ra tư thế 69, đem côn ŧᏂịŧ cắm thẳng vào trong miệng Hòa Âm.

“Nga, Tiểu bảo bối, thật chặt a!” Côn ŧᏂịŧ cực lớn của Hạ Tá làm khoang miệng Hòa Âm hoàn toàn đầy ngập, khoang miệng ẩm ướt gắt gao mà bao lấy côn ŧᏂịŧ của Hạ Tá, mang đến kɧoáı ©ảʍ khác thường cho hắn, khiến hắn không thể nhịn được mà thọc vào và rút ra.

“Ngô…..” Hòa Âm bị hành động đột ngột của Hạ Tá làm cho không thể nói nên lời, chỉ thể phối hợp với hắn mà phun ra và nuốt vào.

Hai chân Hòa Âm bị Hạ Tá kéo đặt lên trên vai, tiểu huyệt hoàn toàn nằm thẳng ngay tầm mắt hắn, hoa huyệt đang mẫn cảm mà liên tục đóng mở, thỉnh thoảng còn phun ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠, hoa huyệt tinh xảo không một tí lông tóc, khác hoàn toàn với hoa huyệt của phụ nữ nước hắn, đây mới đúng là tác phẩm hoàn mỹ nhất của thượng đế.

Hạ Tá hoàn toàn bị dụ hoặc mà mở miệng ngậm lấy toàn bộ hoa huyệt của Hòa Âm, liếʍ toàn bộ hoa huyệt từ đằng trước đến chỗ cúc hoa mới kết thúc, đem toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra nuốt vào trong miệng, sau đó hắn còn đem lưỡi mò vào trong cửa huyệt, tùy ý mà khám phá.

Mọi tiếng rêи ɾỉ của Hòa Âm đều bị côn ŧᏂịŧ của Hạ Tá chắn lại, nên chỉ có thể phát một ít âm tiết vô nghĩa.

“Ngô…..A…..Ân…..”

Hạ Tá cảm thấy rất kích động, tiếng rêи ɾỉ đứt đoạn không ngừng trêu chọc hắn, dục hỏa trong người hắn cứ thế mà bùng cháy như muốn thiêu đốt toàn bộ lý trí của hắn.

“Thiên a, tiểu bảo bối, em thật đúng là mê người!” Hạ Tá ngẩng đầu lên, trên mặt còn đang dính đầy bọt nước, làm cho gương mặt hắn càng thêm d͙â͙m͙ đãng, cặp mắt hắn lúc này đã hoàn toàn bị dụ̶c̶ vọng bao phủ.

########

Ở một căn phòng khác, Thiết Tư Đặc bỗng bừng tỉnh lại, hắn thế nhưng lại mơ thấy Hòa Âm bị Hạ Tá bắt đi, Hạ Tá với sắc mặt lạnh băng, đè Hòa Âm dưới thân mà ra sức chiếm đoạt, sau đó hắn lấy ra một con dao cắt một đường lên cổ của Hòa Âm, máu tươi phun ra liên tục, Hạ Tá cứ đứng đó mà cười lớn.

Trái tim của Thiết Tư Đặc cứ liên tục mà thình thịch nhảy mạnh, hắn liền nhanh chóng đứng dậy mở cửa đi ra khỏi phòng, đi đến trước cửa phòng của Hòa Âm thì nghe loáng thoáng tiếng rêи ɾỉ từ bên trong phòng, sắc mặt Thiết Tư Đặc trở nên trắng bệch, âm trầm mà nắm chặt cây súng trong tay, lén lút mà mở cửa phòng ra.

“Oh shit!” Hạ Tá mắng một tiếng, toàn bộ côn ŧᏂịŧ của hắn đều đã ở bên trong tiểu huyệt của Hòa Âm, thế nhưng lúc này lại có người đi vào! Mà người kia lại là Thiết Tư Đặc, đối thủ một mất một còn với hắn! Hắn ta đúng là người phiền phức! Đến lúc nào không đến, lựa ngay lúc hắn đang ở trong tiểu bảo bối, Thiết Tư Đặc thật đúng là không thể đội trời chung với hắn!

“Ân a…..Cắm tới rồi…..” Hòa Âm đã hoàn toàn bị dụ̶c̶ vọng khống chế, nên không còn quan tâm đến chuyện xảy ra xung quanh, bên trong tiểu huyệt có cảm giác ngưa ngứa làm cho đầu óc của cô chỉ nghĩ tới chuyện phải có vật gì đó đi vào, với kích cỡ côn ŧᏂịŧ của Hạ Tá, làm cho Hòa Âm nóng lòng muốn thử, không biết bị côn ŧᏂịŧ lớn như vậy cắm vào sẽ có cảm giác gì.

Thiết Tư Đặc dừng bước chân lại, hắn không biết nên làm cái gì vào giờ phút này, bởi vì Hòa Âm đang khóa ngồi trên người Hạ Tá, nên hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ. Hơn nữa nghe thanh âm là biết hai người bọn họ đang làm cái gì, nếu là bình thường hắn sẽ tránh đi, nhưng hiện tại một người là tên sát nhân biếи ŧɦái mà hắn đang truy đuổi bao lâu nay, còn người kia là người hắn muốn phải bảo vệ, tình huống hiện tại thật là khiến hắn khó xử!.

Hắn thật không ngờ tới, ngay lúc hắn ở đây, mà Hạ Tá cũng dám chạy tới!

“Hạ Tá!” Thiết Tư Đặc đứng cách bọn họ một khoảng, một tay giơ súng hướng về phía Hạ Tá.

Hạ Tá lúc này cũng bất chấp tất cả, dạo đầu lâu như vậy giờ mới được cắm vào, mà tiểu bảo bối cũng đang không ngừng cọ vào hắn, muốn hắn cắm vào.

Hạ Tá một tay bóp một bên nhũ hoa Hòa Âm, một tay cầm eo của Hòa Âm, đem cô ấn xuống, hắn cũng phối hợp mà nhấc hông lên, một đường thẳng tắp đi vào, cắm thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong tử ©υиɠ, cửa tử ©υиɠ cũng bị hung hăng ép mở, để côn ŧᏂịŧ cực lớn của Hạ Tá đi vào.

“Nga, thiên a, tiểu bảo bối, em thật đúng là quá tuyệt vời!” Hạ Tá than nhẹ một tiếng, tiểu huyệt của Hòa Âm quả thật rất chật hẹp, hắn thật không biết có nên động hay không, chật hẹp như vậy, cảm giác giống như chỉ cần hắn dùng lực một chút sẽ liền phá nát cô, cái cảm giác s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến tận xương này đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được.

“A!!!Thật lớn!!!” Hòa Âm không nghĩ tới Hạ Tá sẽ cắm vào, kích cỡ quá lớn, mỗi lần hắn đi vào Hòa Âm cảm thấy như là đang bị tra tấn, vừa trướng vừa đau, toàn bộ cơ thể như là đang bị xé ra làm hai mảnh.

Hòa Âm cuồng loạn mà đá đạp lung tung, không ngừng khóc kêu “Đừng”, Hòa Âm như vậy lại càng làm Hạ Tá thêm hứng thú dạt dào, làn da trắng nõn như được phát sáng lên, nhìn dấu vết da^ʍ mỹ trên đó càng làm Hạ Tá càng thêm kích động mà đẩy lên, Hòa Âm như vậy, hắn thật muốn thao hỏng cô.

Hạ Tá bóp eo của Hòa Âm, mạnh mẽ mà ra vào, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm vào Thiết Tư Đặc, trong mắt chứa đầy sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hưng phấn, thị uy, một loạt cảm xúc đó hội tụ vào ánh mắt của Hạ Tá tạo nên một cảm xúc quỷ dị, thế nhưng Thiết Tư Đặc lại bị ánh mắt đó làm cho không dám động.

Hòa Âm ở trên người Hạ Tá nhún nhảy, dáng người yêu mị uyển chuyển, tiếng rêи ɾỉ dụ hoặc kí©ɧ ŧɧí©ɧ dụ̶c̶ vọng sâu bên trong con người, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh chỉ có tiếng nước do hai người giao hợp tạo ra, “phụt, phụt” tiếng nước phun, cùng với đó là tiếng rêи ɾỉ câu hồn nhϊếp phách của Hòa Âm.

Thiết Tư Đặc dám thề, từ trước tới nay hắn chưa từng nghe tiếng rêи ɾỉ nào mà có sức hấp dẫn được như vậy, Hòa Âm lúc này khác hoàn toàn với một Hòa Âm cao ngạo cự tuyệt mọi người tới gần lúc ban ngày, bây giờ Hòa Âm đang bày ra một hình tượng thiếu nữ đẹp nhất.

“Thiết Tư Đặc, ngươi cũng muốn thao tiểu bảo bối của ta sao?” Hạ Tá chuyển mắt, bên trong chợt lóe lên, như nghĩ tới cái gì, giọng nói khàn khàn hơi thở dốc, ngữ khí lạnh băng như lúc Satan dụ người phạm tội.

Đôi mắt Thiết Tư Đặc khẽ nhúc nhích, không biết có phải là do một màn trước mắt kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay không, ngực hắn kịch liệt phập phồng, nhìn hai người, vẻ mặt biến ảo không ngừng.

“Ân a…..Hạ Tá…..Quá sâu a….. Anh muốn, muốn cắm hư tôi…..” Hòa Âm gắt gao mà nắm lấy cổ áo Hạ Tá, mày nhíu chặt, giống như là đang thật sự thống khổ.

Cửa huyệt bị thao đến mất hoàn toàn tri giác, các mị thịt bên trong bị căng đến cực hạn, gian nan mà cắn hút lấy mãnh thú đang ra sức ra vào, mãnh thú kia chỉ biết đấu đá lung tung một chút kỹ thuật cũng không có, chỉ biết làm bừa làm cho Hòa Âm như bị tra tấn mấy lần xém ngất.

Thiết Tư Đặc giống như bị tiếng kêu của Hòa Âm làm cho bừng tỉnh, chuyển mắt mà trừng mắt Hạ Tá, Hạ Tá có chút tiếc nuối mà nhẹ giọng nói bên tai Hòa Âm, “Tiểu bảo bối thật không ngoan, lần sau tôi lại đến thao em…..”

Hạ Tá đem côn ŧᏂịŧ thô to của hắn rút ra khỏi tiểu huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ không còn vật chắn ồ ạt mà chảy ra ngoài, thừa lúc Thiết Tư Đặc đang thất thần mà nhảy ra ngoài từ cửa sổ.

Thật là đáng tiếc, hắn thiếu chút nữa là có thể thôi miên được Thiết Tư Đặc, từ trước tới nay Thiết Tư Đặc luôn có ý chí kiên định, thế nhưng hôm nay ở trước mặt tiểu bảo bối lại trở nên thất thần, cơ hội này rất hiếm gặp a, thế nhưng vào phút chót hắn lại tỉnh táo lại, không thì đêm nay hắn đã có thể hạ được Thiết Tư Đặc…..