Bên trong tiểu huyệt Trần Ly đã đủ ướŧ áŧ, Đinh Hạo bắt đầu chậm rãi di chuyển, sau hai ba cái Đinh Hạo dần dần tăng tốc, biên độ cũng ngày càng lớn, âm thanh rêи ɾỉ của Trần Ly cũng dần dần to hơn.
“ Không đau nữa hả, có sướиɠ không? “ Đinh Hạo nói ra.
“ Ngô... A... A... Đau! “ Trong miệng Trần Ly vẫn còn hô đau.
“ Hả, vậy anh không di chuyển nữa. “ Đinh Hạo cười xấu xa, ngừng động tác lại.
“ A? Anh, anh xấu lắm, khi dễ người ta, em không để ý tới anh nữa. “ ngoài miệng thì Trần Ly nói không để ý tới Đinh Hạo nữa, nhưng phần eo nàng lại chậm rãi nhếch lên trên, muốn cho côn ŧᏂịŧ của Đinh Hạo vào sâu hơn một chút.
“ Anh thấy em hô đau nên anh đành dừng lại. “ Đinh Hạo cố ý hơi lui eo lại một chút, sau đó bỗng nhiên dập mạnh vào một cái, qυყ đầυ cắm đến chỗ sâu nhất trong động huyệt.
“ A... Anh xấu lắm. “ Trần Ly kêu thét lên, chân nàng không biết từ lúc nào đã kẹp lấy ngang hông Đinh Hạo.
“ Thích không? Tiểu bảo bối của anh. “ Đinh Hạo hỏi.
“ Không thích. “ Trần Ly vẫn còn mạnh miệng.
“ Nói dối! Vậy anh phải tiếp tục trừng phạt em! “ Đinh Hạo cười xấu xa một tiếng. Hắn đem côn ŧᏂịŧ rút ra bên ngoài cửa động huyệt, cọ xát một vòng, sau đó lại hung hăng cắm vào, mỗi một lần rút ra đút vào đều đội đến tận cùng bên trong, làm cho bụng dưới Trần Ly từng đợt rung động.
“ Ô... Em sai rồi. “ Trần Ly chỉ chịu được ba lần trùng kích mãnh liệt của Đinh Hạo, liền nhanh chóng bỏ vũ khí đầu hàng.
“ Biết sai rồi hả? Mau kêu một tiếng lão công cho anh nghe? “ Đinh Hạo vẫn duy trì tần suất, vừa nói chuyện vừa nhấp vào liên tục.
“ Ngô... Lão công... A... “ âm thanh ỏn ẻn ngọt ngào, làm cho lòng Đinh Hạo run lên.
“ Mau trả lời thành thật cho anh, có sướиɠ không? Có muốn lão công tiếp tục hảo hảo yêu ngươi hay không? “ Đinh Hạo tiếp tục nói.
“ A, sướиɠ... Ngô... A... Muốn... “
“ Em phải nói là ‘lão công em muốn’! “ khoảng cách thời gian Đinh Hạo ngừng lại dài hơn, nhưng cường độ lúc nhấp vào cũng lớn hơn.
“ A... Xấu lắm á. A... A... Lão công... em muốn... “ Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng cái thanh âm dễ nghe đó lại làm cho Đinh Hạo hưng phấn vô cùng.
Đinh Hạo tăng dần tốc độ rút ra nhấp vào, hắn cảm giác được Trần Ly vẫn có thể thừa nhận thêm, liền tăng nhanh tốc độ.
“ Ngô... Ô... “
Cảm thấy mình kêu hơi to,Trần Ly vội nắm tay che miệng của mình lại, cả người nàng bắt đầu co giật theo tiết tấu của Đinh Hạo, run rẩy. Bỗng nhiên Đinh Hạo đem côn ŧᏂịŧ cắm đến chỗ sâu nhất, rồi ngừng lại.
“ Có sướиɠ không? “ Đinh Hạo hỏi.
“ Có... có, dễ chịu, giống như đội đến trái tim. “
“ Có cần nhanh hơn nữa không? “
“ Có. “
Đinh Hạo lại tăng tốc độ đút vào, cả người Trần Ly càng ngày càng vặn vẹo, thi thoảng Trần Ly còn hơi nhấc bờ mông lên phối hợp với động tác của Đinh Hạo. Hai tay Đinh Hạo nắm vào bộ ngực hùng vĩ của nàng, mỗi một lần nhấp vào đều cắm đến chỗ sâu nhất.
“ A... A... Ngô... “ Theo từng động tác của Đinh Hạo, Trần Ly rêи ɾỉ cũng càng ngày càng có tiết tấu.
Ba ba ba... Từng đợt từng đợt âm thanh vang lên khi cơ thể hai người ma sát, đυ.ng vào nhau ,hòa vào tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn của Trần Ly, tạo thành một khúc nhạc tuyệt nhất đêm nay.
“ A... “ Kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mạnh mẽ, Đinh Hạo đem qυყ đầυ đầm vào chỗ sâu nhất của Trần Ly, bắn.
" A... Thật nóng! " Hai người đều mồ hôi đầm đìa, ôm nhau nằm một chỗ, kɧoáı ©ảʍ lúc xuất tinh để cho cả hai không tự chủ được run rẩy từng đợt, thân thể Trần Ly còn hơi co giật. Một hồi lâu hai người mới ổn định trở lại.
Đinh Hạo ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực Trần Ly, nói " Ly, anh rất hạnh phúc. "
" Em cũng vậy. "