“ Em yêu, bầu vυ' của em thật to, thật đẹp “ Đinh Hạo cảm nhận được sự mềm mại trên tay, nói.
“ A... Đừng chạm vào đó, a... của em rất to sao? “ Khi Trần Ly nói chuyện, Đinh Hạo lại dùng ngón tay mình gẩy gẩy vào đầu núʍ ѵú nàng.
Đinh Hạo gật đầu, khẳng định nói “ Đúng vậy, rất lớn. Đây là bộ ngực đẹp và cũng là to nhất mà anh từng nhìn thấy, vô cùng hoàn mỹ. “
“ Hình như Lý Kha của lớp chúng mình trước kia cũng rất to đó? Ân... A... nhẹ thôi... “ Trần Ly có chút không tin tưởng.
“ Lý Kha, anh không có ấn tượng nào, Anh chỉ nhớ hình như cô Triệu Anh dạy môn âm nhạc lớp mình cũng rất lớn. “
Bàn tay Đinh Hạo không có ngừng lại, nhưng trong lòng hắn lại nhớ tới cô giáo dạy môn âm nhạc của mình trước kia. Tuổi cô Triệu Anh rất trẻ, dáng người nàng thì vô cùng hoàn hảo. Bờ mông to tròn, mượt mà vừa vặn. Bộ ngực Triệu Anh thì vô cùng lớn, có thể so sánh cùng với cả Trần Ly. Triệu Anh vừa kết hôn, nàng được nam nhân tưới nhuần qua, cho nên nàng có một vẻ quyến rũ mà thiếu nữ không bao giờ có được, mỗi lần nàng giơ tay nhấc chân đều tản ra mị lực khó cưỡng. Lúc Triệu Anh mặc bộ đồ công sở vào thì thôi rồi, nàng chính là tình nhân trong mộng của đám nam sinh, là đối tượng được đám nam sinh chọn để thủ da^ʍ nhất.
Khi hắn bước sang năm thứ ba đại học thì Triệu Anh vừa sinh con xong, bộ ngực vốn đã căng tròn của nàng lại càng thêm vĩ đại, có một lần trên lớp học Triệu Anh uống sữa tươi không may làm ướt vạt áo trước ngực, đám nam sinh ngồi trong lớp học nhìn thấy liền điên cuồng, không biết có bao nhiêu đứa nhịn không được trực tiếp chạy vào nhà vệ sinh thủ da^ʍ.
Nghĩ tới đây, côn ŧᏂịŧ của Đinh Hạo đang cứng rắn nóng bỏng thì càng bành trướng thêm. “ Em yêu, anh muốn uống sữa. “ Nói xong, Đinh Hạo liền đè lên người Trần Ly, một tay hắn nắm chặt bầu vυ' to tròn, không chờ Trần Ly đáp lại, Đinh Hạo đã mở miệng cắn vào núʍ ѵú nàng, mυ'ŧ say sưa như trẻ con khát sữa.
“ A... A... Cảm giác thật kỳ lạ, đừng liếʍ nơi đó, a... Đừng phát ra âm thanh a, xấu hổ quá. A... “ hô hấp Trần Ly bắt đầu dồn dập, nàng nằm dưới người Đinh Hạo uốn qua uốn lại.
Núʍ ѵú Trần Ly vô cùng mẫn cảm, được Đinh Hạo mυ'ŧ vào vài lần, nó đã trở lên cứng lại, Đinh Hạo thừa thế xuất kích, thay nhau bú ɭϊếʍ hai cái núʍ ѵú của nàng, làm Trần Ly thở gấp liên tục.
“ Ah... Dừng lại... A, anh đừng có bú nữa được hay không? Em cảm thấy toàn thân rất khó chịu, giống như có ngàn vạn con kiến đang bò trên người vậy. “
Trần Ly bắt đầu động tình.
“ Được rồi, để lão công đến giúp đỡ ngươi bớt ngứa. “ Đinh Hạo nhẹ nhàng tách hai chân của Trần Ly ra, cái tay ôn nhu mà xoa lấy tiểu muội muội của nàng.
“ A... a... Đừng, đừng làm như thế, mắc cỡ chết người ta rồi. A... “ Vùng mẫn cảm giữa hai chân Trần Ly bị Đinh Hạo kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng không tự chủ được kẹp chặt hai chân lại, không cho Đinh Hạo làm bậy nữa. Đinh Hạo phải qua một phen trêu chọc cả trên lẫn dưới, Trần Ly mới hưng phấn thả lỏng hai chân ra, hô hấp gấp gáp. Nơi riêng tư cũng ẩm ướt làm đám lông đen rối tinh rối mù.
“ Em cũng tới giúp anh một chút đi? “ Đinh Hạo kéo cái tay Trần Ly, đặt lên cái côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của hắn.
Tay Trần Ly vừa tiếp xúc đến côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, rõ ràng ngây cả người, nhưng Trần Ly cũng không có buông tay ra. Sau khi nàng thở dài một hơi, Trần Ly mới bắt đầu sờ soạng vuốt ve tiểu đệ đệ của Đinh Hạo, Trần Ly làm như thế nào cũng không giống như đang an ủi Đinh Hạo, mà giống như đang thăm dò đây là cái thứ gì, làm Đinh Hạo dở khóc dở cười. “ Thứ này thật lớn a, khó trách hôm qua làm em chảy máu. “ Thì ra Trần Ly đang làm động tác đo đạc. Hơi ngừng lại một chút, nàng lại nói tiếp “ Về sau có phải sẽ không đau nữa phải không? “
“ lần đầu tiên của con gái đều sẽ chảy máu, về sau sẽ không đau nữa, mà vô cùng sướиɠ nha. “ Đinh Hạo vừa liếʍ lấy vành tai của Trần Ly, vừa nhẹ nhàng giải thích.
“ Gạt người! “
“ Đâu ra gạt người, em nhìn, bình thường em có được sướиɠ như vậy không? “ Đinh Hạo lấy tay vừa ấn vừa xoa lên âʍ ɦộ của Trần Ly, còn vuốt ve vài lần.
“ A... Không... Một chút cũng... Không, a... “ toàn thân Trần Ly run rẩy một hồi, hai chân quấy lấy cùng một chỗ, người nàng uốn qua uốn lại, nhưng miệng lại ngoan cố không thừa nhận.
“ Thật không? “ Đinh Hạo cười xấu xa, tốc độ trên tay càng tăng nhanh hơn.
“ Ô... a... “ Trần Ly kích động làm đầu không ngừng đong đưa.
Đinh Hạo nhẹ nhàng tách hai chân của Trần Ly ra, lật đứng người dậy đi vào giữa hai đùi nàng, nói “ Em yêu, anh sẽ làm nhẹ thôi, sẽ không đau. Nếu em đau thì anh sẽ ngừng lại, được không? “
“ Được rồi, anh vào chậm một chút, em mà đau kêu lên thì không được tới nữa. “
“ Rồi, anh vào nha. “ Đinh Hạo vịn lấy cái côn ŧᏂịŧ sớm đã phồng lớn đến khó chịu, cọ xát trên dưới âʍ ɦộ Trần Ly, lấy dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng bôi trơn côn ŧᏂịŧ, sau đó tìm kiếm lấy cửa hang. Mỗi lần qυყ đầυ chạm qua mặt âʍ ɦộ, đều làm cho Trần Ly rêи ɾỉ không thôi, toàn thân run rẩy.
“ Sẽ không đau thật chứ?. “
“ Không biết. “ Vừa nói chuyện, Đinh Hạo vừa tìm tới cái cửa hang tiêu hồn, phần eo hắn ưỡn một cái, qυყ đầυ liền tiến vào.
“ A! Chậm một chút, có đau một chút. “ Trần Ly nhíu mày, xem ra nàng vẫn còn đau một chút.
“ A... “ Mặc dù đã phá thân, nhưng âʍ đa͙σ vẫn siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ, sự ấm áp cùng trơn nhẵn bên trong ôm lấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ qυყ đầυ to lớn, để cho Đinh Hạo không tự chủ được hô lên.
“ Còn đau lắm hả? “ Đinh Hạo ngừng lại, ôn nhu hỏi, đồng thời hai tay hắn bắt đầu trêu đùa núʍ ѵú Trần Ly.
“ A... Không sao rồi, anh làm chậm một chút là được. “ Trần Ly điều chỉnh lại tư thế.
“ OK, anh sẽ làm thật nhẹ nhàng. “ Đinh Hạo hôn lên môi Trần Ly. Côn ŧᏂịŧ chậm rãi tăng tốc tiến về phía trước.
Cảm nhận được âʍ đa͙σ chặt chẽ đang bị qυყ đầυ Đinh Hạo khai phá, chậm rãi mở ra một con đường, bên trong âʍ đa͙σ co rút lại chăm chú bao vây lấy toàn bộ côn ŧᏂịŧ Đinh Hạo, thật sự sảng khoái!
Nửa đường Đinh Hạo đều phải ngừng lại mấy lần, quá kích thích. Nếu như một mạch xông lên đến cùng, đoán chừng Đinh Hạo đã bắn mất rồi. Chậm rãi tiến lên, rốt cục toàn bộ côn ŧᏂịŧ đã tiến vào. Đinh Hạo ngừng động tác lại, ôm lấy Trần Ly ôn nhu hôn nàng. Cảm nhận được hạ thân mang tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Toàn bộ côn ŧᏂịŧ đang bị động huyệt bao lấy, cảm giác thật ấm áp. Theo hô hấp của Trần Ly, toàn bộ thành thịt trong âʍ đa͙σ như đang từng chút từng chút địa xoa bóp cho côn ŧᏂịŧ.
Giống như có một cái miệng nhỏ nhắn tham ăn, không ngừng mà mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ. Cảm giác thoải mái này khiến Đinh Hạo như muốn mất hồn.
Trần Ly vặn vẹo uốn éo phía dưới thân thể, Đinh Hạo liền hỏi “ Thế nào? Còn đau sao? “
“ Tê tê, có chút trướng. “
“ Há, vậy anh động một chút nhé? “ Đinh Hạo đem côn ŧᏂịŧ hơi lui lại, sao đó ôn nhu đâm trở về.
“ A... “ Trần Ly chỉ rêи ɾỉ, không có hô đau.