Dụ Hoặc - Thúc Thúc Kỳ Quái

Chương 3: Xe chấn

Hắn bàn tay rất to lớn, ở chân tâm của Hoa Ly xoa nắn lung tung mấy cái, kiều hoa thủy nộn khẽ run, âm mao mềm mại phá lệ trông thật đáng yêu, hắn cưỡng bách tách ra hai chân cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào hoa huyệt đỏ bừng của cô.

Hoa Ly tức giận mắng, Bạc Đình cũng đã gấp không chờ nổi, ngón trỏ khảy môi âʍ ɦộ, tìm được lỗ nhỏ kia, sau đó hắn liềm cắm ngón tay vào, thịt non bên trong hoa huyệt nhanh chóng bọc lấy ngón tay hắn run lên nhẹ nhàng.

“Quả nhiên đã bị đàn ông thao qua.”

Không có màиɠ ŧяiиɧ ngăn cản, Bạc Đình mới cắm vài cái, Hoa Ly liền dùng tay nhỏ đánh hắn bấy nhiêu, hắn lại bỏ thêm một lóng tay vào, mãnh liệt thọc vào rút ra, bắt chưỡ tốc độ tính giao, ở bên trong hoa huyệt "bạch bạch bạch" đâm.

“Tao bức thiếu làm, sướиɠ sao!”

Hoa Ly bị hắn loạn thọc không kết cấu, thịt non co rút, nức nở giãy giụa: “Tôi chính là thiếu làm, thì đã sao, cũng không cần chú tới! Cút! A a ~ “

Ngón tay hắn lại tiến thêm một lóng, đem hoa huyệt khẩn cấp tới cực điểm, thỉnh thoảng thô bạo thọc vào rút ra, phối hợp vừa xoay tròn vừa moi lộng, thực mau liền làm cho đường đi bên trong thấm ướt, ở trong hơi thở kiều suyễn của Hoa Ly, Bạc Đình rút ngón tay ra.

“Không cần tôi làm? Vậy đây là cái gì, tin hay không, tôi chỉ dùng ngón tay đều có thể đem em, cái tao hóa này cắm đến phun nướ© ŧıểυ!”

Toàn bộ bàn tay hắn đều dính đầy dâʍ ɖị©ɧ, hắn cười lạnh đem ngón tay dính dâʍ ŧᏂủy̠ sờ lên mặt Hoa Ly một cái, sau đó hắn bắt đầu cởi bỏ dây lưng, nếu nói trước kia hắn còn có thể nhẫn nhịn, thì hiện tại hắn thật không thể nhịn được nữa.

Tiểu tao hóa này càng lớn càng xinh đẹp hơn, ngay cả âʍ ɦộ phía dưới cũng câu người như vậy.

Hắn dạy dỗ thì không nghe, hắn lại còn luyến tiếc đánh nhóc con này, vậy chỉ có thể làm cô, hướng cô thao chết, xem cô về sau có còn dám xem nhẹ lời hắn không!

Quần tây sang trọng được cởi bỏ một nữa, Bạc Đình liền móc ra cự long chờ phát động, bế lên hai chân Hoa Ly đặt lên vai mình, sau đó lại đem cự bổng hướng đến chân tâm cô nhẹ đỉnh.

“A! Không muốn không muốn! Tiểu thúc thúc, cháu sai rồi! Ô ô!”

Hai chân trắng nõn của cô giãy giụa quẫy đạp, rốt cuộc cô cũng chỉ mới mười tám tuổi, ngày thường cho dù cô có vô pháp vô thiên, thì hiện tại cũng biết sợ, trơ mắt nhìn Bạc Đình đặt côn thịt lớn dưới thân mình, cô nếu biết có ngày này nhất định sr ngoan ngoãn nghe lời chú nhỏ a.

“Đã muộn.”

Đại qυყ đầυ đặt trên hoa môi, Hoa Ly càng dùng sức lẩn tránh, hắn liền dùng sức đi vào trong.

“Tôi là cháu gái của chú! Chú điên rồi! Tránh ra!”

Tiểu huyệt khẩu bị cắm, liền nóng rát và đau đớn, Hoa Ly khóc kêu không ngừng, lại căn bản không ngăn cản được căn côn ŧᏂịŧ lớn xâm lược, hắn là tiểu thúc thúc của cô, là người chung huyết thống cuối cùng của cô trên thế giới này.

Nhưng hiện tại, hắn cư nhiên đem dươиɠ ѵậŧ của mình cắm vào âʍ đa͙σ cô!

“Chú là đồ biếи ŧɦái, đồ cầm thú, sẽ sinh đứa con trai mà không có c̠úc̠ Ꮒσα! A ~~”

Côn ŧᏂịŧ lớn làm người ta sợ hãi rốt cuộc cũng cắm hết vào trong, nháy mằt hoa huyệt bị căng ra đau vô cùng, Hoa Ly cảm thấy trước mắt tối sầm. Hô hấp nặng nề của nam nhân dừng ở cạnh tai cô, vành tai nhỏ bé bị hắn ngậm vào miệng.

“Con trai ông đây không có c̠úc̠ Ꮒσα? Vậy em phải cẩn thận, sau này nó còn phải kêu em bằng mẹ a.”

Đại dươиɠ ѵậŧ thiên phú dị bẩm, thô dài cứng rắn, cậy bản thân mình mạnh mà một đường cắm đến nơi sâu nhất, nhìn sắc mặt thiếu nữ trước mắt trắng bệch, Bạc Đình không những không thương tiếc cô, ngược lại hắn còn rất thích bộ dáng đáng thương lại bất lực này của cô.

Bàn tay to lớn bóp lấy khuôn mặt nhỏ, ở trên đôi môi anh đào hôn một cái, bên hông liền bắt đầu dùng sức.

“Có phải rất lớn không? Vừa cứng vừa thô, em khẳng định rất thích đi, tao bức hút chặt như vậy, mông nhỏ tiếp tục vặn a.”

Tác giả: Phỏng chừng lại phải có người nói, nam chủ của ta có thể tiếp tiết mục pháp lý, ha ha ~ ai kêu ta ác thú chi ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~