Thanh Hường vội vã mở cửa, nhìn gương mặt Thu Thủy có gì đó bực dọc. Còn Đường Hùng thì đầy lo toan.
– Hai người thế nào, có thu thập được gì không?
– Cũng có một chút. Nhưng ta cũng không hiểu huynh ấy nghĩ gì nữa. Muội chắc đã dụ được Triển Chiêu vào Độc Thích Cốt, ta nghe nói hắn trúng độc.
– Phải, con mèo không lông đó, muội giả thua kéo hắn ra cổng Thiên Tầm tháp rồi dụ hắn vào Độc Thích Cốt, giờ này chắc còn đang mê man bất tỉnh, he he.
– Hai người biết vị đại nhân lúc nãy là ai không?
– …
– Là Bao Chửng, Bao Đại nhân từ Lâm An đến. Chính vì vậy ta mới không thể ra tay. Ông ta quá chính trực.
– Thảo nào, lúc nãy lần đầu tiên muội thấy huynh sợ hãi trước một người.
– Bây giờ chỗ này không tiện ở nữa, mau tìm nơi khác trước khi quan phủ đến.
Thanh Hường và Thu Thủy nghe lời Hùng, nhanh tay dọn đồ đạc rồi rời khách điếm đến một căn nhà hoang gần Thiên Tầm tháp ẩn náu. Hùng cẩn thận đặt cạm bẫy xung quanh nhà tránh để quan binh tấn công.
– Hai người nghỉ ngơi đi, Thanh Hường ra ngoài lấy ít đồ.
– Muội nhớ cẩn thận.
– Đừng lo, ngoài Triển Chiêu, Đại Lý này làm gì còn cao thủ nào.
– Nhớ về sớm, đừng để bọn ta lo.
– Muội biết rồi.
Hùng mỉm cười nhìn theo bước đi của Thanh Hường. Cô nàng nhí nhảnh, ăn nói bộp chộp, vẻ ngoài đanh đá nhưng trong lòng lại đầy tình cảm. Còn Thu Thủy, cô gái thông minh, tài trí, yểu điệu thục nữ. Hùng cảm thấy rạo rực, chết rồi lại là Đạt Ma Độ Giang phản ứng. Hùng quay sang nhìn Thu Thủy, cô nàng đang ngồi cạnh bếp củi.
– Huynh nhìn gì đó?
– Hôm nay nhìn muội đẹp lắm.
– Bình thường muội xấu lắm sao? – Thu Thủy e thẹn dúi dúi mấy cây củi.
– Không, lúc nào muội cũng đẹp. Nhưng lúc này muội đẹp hơn rất nhiều.
– Huynh chỉ giỏi nịnh.
Hùng sà tới ôm Thu Thủy vào lòng. Hôn lên trán nàng, hai tay Hùng lại vuốt ve mái tóc làm nàng thích thú. Nàng lại khẽ nép vào l*иg ngực chàng giống như hôm trước. Thu Thủy thèm muốn cái cảm giác được che chở, được trân trọng bởi người mình yêu.
– Ta muốn yêu muội.
– Vậy lúc trước nói yêu muội là nói dối sao?
– Không, ý ta là, ta muốn muội là người của ta.
– Huynh…
Thu Thủy đang định nói điều gì đó thì Hùng đã nhanh nhẹn vòng tay ôm eo nàng, đặt lên môi nàng một nụ hôn. Thu Thủy chưa khỏi bất ngờ về hành động của Hùng thì nàng nhận ra được ngay bàn tay chàng đang lướt trên ngực mình. Đang bối rối không biết làm gì thì Hùng bỗng thả nàng ra.
– Muội không muốn sao?
– Muội…muội…không biết gì hết.
– Ta muốn cả muội và Thanh Hường đều như nhau. Tình yêu của ta dành cho muội khiến cho ta muốn sở hữu riêng muội là của ta. Vậy thì hôm nay, nàng hãy làm nương tử của ta nhé Thu Thủy.
Thu Thủy hạnh phúc gật đầu. Còn niềm hạnh phúc nào hơn khi người mình yêu tỏ tình cầu hôn ngay lúc này. Đôi mắt nàng nhắm lại, chờ đợi nụ hôn từ người yêu. Hùng lại đặt tay lên ngực nàng mà xoa nhè nhẹ, đôi môi nàng thật đẹp, Hùng áp môi vào mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để đôi môi mọng xinh đó. Thu Thủy khẽ hé môi để hưởng ứng cùng chàng. Tay Hùng mơn trớn trên ngực, vυ' khiến cho Thu Thủy nổi gai ốc khắp người. Nàng chẳng biết làm gì ngoài việc nắm lấy vai chàng, siết chặt. Chiếc dây lưng bị tháo ra, chiếc áo cũng được kéo sang hai bên, Hùng cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên bầu vυ' nàng. Chiếc lưỡi quái dị lướt hết bên này đến bên kia làm Thu Thủy nhột nhạt vô cùng.
– A…a.aa Hùng ca!! Huynh….muội….
Hai tay Thu Thủy vò đầu tóc Hùng dữ dội. Yểu điệu thục nữ hằng ngày bị sa vào men tình, nàng tê tái sung sướиɠ khắp toàn thân. Hùng vẫn nhẹ nhàng, hôn hít lên vυ' lên ngực nàng. Dưới l*и nàng, một cảm giác nóng ran, xóa tan đi hàn băng thường ngày vẫn trú ngụ. Nàng lo lắng có chặt hai chân lại, ưỡn ngực lên trong cơn đê mê. Hùng luồn tay xuống, xoa lên mu l*и nàng đều đặn, cái âʍ ɦộ tươi mát khiến chàng thích thú. Thu Thủy không bất ngờ vì cánh tay của chàng, nàng chỉ bất ngờ vì bản thân mình nhận ra điều đang chờ đợi. Phải, nàng đang chờ đợi chàng đυ.ng vào đó, nơi cái l*и trinh trắng thuần khiết. Nó đã nóng ran, rỉ nước, thèm thuồng một sự đυ.ng chạm mãnh liệt.
– A….aaa..uhhh ohhh… Hùng ca!!!!
– L*и nàng mát rượi như băng, ta thích lắm.
– Ư ư ư…aaaa…ah ah ah…ohhhh!
Thu Thủy sung sướиɠ nghe từng tiếng lòng của Hùng rót vào tai trong cơn đê mê mà bàn tay chàng mang lại. Bàn tay ma quỷ, lướt trên mu l*и nàng, khẽ khều trên khe l*и rồi lại xoa mu l*и, ôi sao chàng không thò tay vào mà móc, Thu Thủy ngứa l*и quá rồi, chẳng lẽ lại nói vậy với chàng. Chiếc quần được kéo xuống, Hùng nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên l*и Thu Thủy. Mùi thơm từ cái l*и trinh nguyên, thanh khiết của cô gái Thúy Yên làm Hùng không kiềm chế được, chàng đẩy nhanh chiếc lưỡi, quét dài từ khe l*и lên hộŧ ɭε, đều đặn từng nhịp.
– A a a…aaa. ơ ơ ơ!! Hùng ơi!! Muội…. oh oh ohhhhh!
Thu Thủy co quắp tay chân trong cơn sướиɠ đầu đời của một cô gái. Hai tay nàng vơ những cọng rơm trong căn nhà hoang, nắm chặt như tìm một nơi để bấu víu vào trong sự hoan lạc chơi vơi này. Bên dưới, Hùng vẫn sung sướиɠ liếʍ từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠ trinh trắng của Thu Thủy. Dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng lạnh như băng, chảy ra từ tốn, từng đợt khiến Hùng khao khát vô cùng. Với cái lưỡi điệu nghệ đang ngọ ngoạy dưới khe l*и, những xúc cảm đầu tiên đã khiến Thu Thủy xuất ra mấy lần. Thấy Thu Thủy như vậy, Hùng trườn lên, khẽ rà ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, lên xuống đều đặn trượt qua khe l*и.
– Ư ư ư! …Muội….aaa…aaa Hùng ca!! Aaa…aaa.aaa
Thu Thủy thèm cái gì đó, l*и nàng ngứa ran, nhưng Hùng cứ đùa giỡn không chịu ȶᏂασ vào. Thu Thủy mắt nhắm nghiền, hai má hơi ửng đỏ, khẽ liếʍ lên đôi môi gợi cảm.
– Tướng công! Thϊếp ….á aaa..aaaa …ư ư ư ohhh
Nàng chưa kịp nói tiếng “muốn” thì Hùng đã đẩy mạnh ©ôи ŧɧịt̠ vào lút cán trong cái l*и đẫm nước. Một tiếng “bực” vang qua xương, đập đến màng nhĩ kèm theo một cơn đau buốt xé toang khe l*и. Nàng giơ tay ôm siết lấy Hùng, cảm giác hạnh phúc vì được trao thân cho người mình yêu, muốn giữ mãi chàng ở lại trong giây phút này. Nhưng chàng không thể dừng lại, mông chàng bắt đầu nhấp nhẹ, mỗi nhịp nhấp là một sự đau rát kèm theo một cảm giác sướиɠ khoái từ l*и nàng lan ra khắp cơ thể non nớt. Nàng rên lên trong cơn sung sướиɠ, che khuất đi cơn đau ban đầu.
– Ô ô oh! Sướиɠ! A a a ah ahhh! Thϊếp sướиɠ quá Hùng ơi!
– Thu Thủy ơi! Ta yêu muội! Nương tử của ta!!!
Tiếng gọi nương tử sao thân thương quá, tiếng yêu sao ngọt ngào quá. Thu Thủy không kiềm được, l*и nàng mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ Hùng, liên tục xuất ra dâʍ ŧᏂủy̠ lạnh ngắt. Luồng khí lạnh bao trọn ©ôи ŧɧịt̠ Hùng, bất ngờ dừng lại vì một luồng khí nóng tỏa ngược ra. Nóng và lạnh liên tục qua lại trong l*и Thu Thủy, nàng sướиɠ khoái đón nhận từng cái sự cọ xát vào thành l*и.
– Tướng công…aaaa..aaa..ư ư…thϊếp sướиɠ quá! TᏂασ mạnh nữa đi!!! Aaaa
Hùng mấy lần suýt xuất ra nhưng lại bị cái lạnh thấu trong l*и nàng kìm lại, cứ như vậy, ©ôи ŧɧịt̠ chàng càng thêm cứng. Chàng gồng mình, ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi, bao nhiêu tinh khí tích tụ chàng liên tục nắc vào l*и Thu Thủy. Băng lạnh trong l*и nàng như tan chảy vì từng dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng của Hùng phóng vào. Nàng trân người, dang hai chân rộng ra, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ào ạt.
– Á á á! Thϊếp sướиɠ!! Tướng công!!! Á á á! Tê l*и quá!!! Ư ư ư ơ ơ!!!
Hùng khẽ rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, ôm lấy Thu Thủy cười mãn nguyện
– Ta yêu nàng lắm!
– Thϊếp cũng yêu chàng! – Thu Thủy nép vào ngực chàng nũng nịu.
– Bắt đền tướng công với tỷ tỷ, nhân lúc muội đi ra ngoài, hai người lén lút.
Hùng và Thu Thủy bất ngờ khi Thanh Hường vừa bước vào vừa cười nói trách móc. Thu Thủy vội vàng kéo áo quần lên. Hùng thì vẫn tồng ngồng nhìn Thanh Hường cười nói.
– Ha ha ha! Bọn ta đâu có lén lút, lén lút thì làm sao muội thấy?
– Thanh Hường không biết, bắt đền tướng công!
Hùng kéo Thanh Hường xuống ngả vào người mình. Thu Thủy e ngại quay đi. Nhưng chàng cũng nhanh trí kéo cả hai nằm xuống áp vào ngực mình. Hai người phụ nữ như hai con thỏ non, e ấp dưới bờ vai của một chàng trai mà họ hết lòng yêu thương.