Sáng sớm, mưa rơi tí tách trên những bông hoa đỏ giữa những ngọn cỏ xanh, tạo thành một bức tranh ấm áp ngọt ngào...
Bệnh viện, tòa nhà màu trắng đứng lặng im trong mưa.
Một trận gió liền thổi tới.
Rất nhiều chiếc xe thương vụ màu đen chậm rãi chạy tới, trên xe cả nam lẫn nữ ồn ào ngồi tại vị trí, đeo kính đen, ngẩng mặt nhìn về phía tòa nhà bệnh viện màu trắng trước mặt. Đi đầu là hai người đàn ông khuôn mặt cứng rắn, đã từng cùng cặp sinh đôi tham gia vào trận đấu lớn tại trường quân đội của thế giới, cặp song sinh có việc tạm thời rời khỏi trận đấu, bọn họ tiếp tục dự thi, cùng với nước Mĩ đồng thời đạt được giải quán quân tại nơi thi đấu!!
“Vù!” Bỗng chốc tiếng đạn đùng đùng của súng lục nhanh chóng quét ngang qua!
Khuôn mặt Đỗ Uy cứng lại trong nháy mắt, giơ súng lục lên, nhắm ngay ngoài của sổ xe, nhanh chóng nổ súng bằng bằng. Anh đứng thứ ba thế giới chỉ trong một phút đồng hồ cơ bản có thể bắn ra trăm phát!!
Khương Vĩ vẫn giữ nguyên vị trí cũ, ý thức nhớ lại sau hôm nay mình sẽ bị thu hồi chức vụ trong quân đội, tiếp nhận mệnh lệnh bí mật, phải tham gia cuộc thi đấu rượu đỏ cùng Đường Khả Hinh để bảo đảm an toàn của cô, nếu như phát hiện kẻ tình nghi thì xử lý!! Anh đặt nhẹ tay lên tai trái, nhanh chóng lạnh nhạt tiếp nhận phương hướng của nhân viên vừa rồi trở về tổ chức nước Mĩ, lập tức chuẩn bị nhận mệnh lệnh, đến huyện Từ Văn để diệt trừ tận gốc người dạ hành, trong con ngươi của anh lóe lên những tia lạnh lẽo, sau đó âm thầm phân phó cho thuộc hạ, phải nhanh chóng tìm ra bọn chúng!
Bên trong xe, mười cô gái vừa bị thu hồi chức vị, đồng thời gật đầu!!
Trong chốc lát, những chiếc xe dừng lại trước bệnh viện!
Khương Vĩ và Đỗ Uy mặc âu phục màu đen đi đầu, đeo kính đen, hứng lấy gió lạnh, rồi nhanh chóng cất bước đi lên bậc thang, đi cùng còn có nhiều bác sĩ và y tá đang cúi đầu đi. Hiện ra thân hình cường tráng của bọn họ, bước tiếp về phía trước, nhìn thấy Tô Thụy Kỳ mặc áo blouse trắng đang đi tới trong tay cầm bệnh án, trước tiên bọn họ cung kính gật đầu với Tô Thụy Kỳ.
Tô Thụy Kỳ dừng lại, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hai người một cái, do nhiều năm làm việc tại Tòa Án Chính Trị hiển nhiên biết những nhân vật này là ai, cũng thuận tiện gật đầu.
Lập tức Khương Vĩ cùng Đỗ Uy nghiêng mình đi đến phòng bệnh VIP.
Tô Thụy Kỳ dừng bước lại suy nghĩ, tiếp theo có lẽ chiến tranh thật sự mới là bắt đầu. Sự kiện tiến hành điều tra tại sản nghiệp Tần Vĩ như đổ thêm dầu vào lửa, mà ông nội vẫn tiếp tục mang bệnh như cũ, ở trong nhà tĩnh dưỡng, từ trước đến nay uỷ viên Trương vẫn là một người bí ẩn, bây giờ hai ngày nay hành động càng lớn. Mặc dù anh cùng ông nội hay có ý kiến bất đồng, nhưng lại luôn tự nhiên đi cùng nhau...
Mưa phùn tiếp tục rơi!!
Hai nữ y tá vừa nói vừa cười từ phía đối diện phòng bệnh VIP đi tới, đang lúc quay lại hướng về phía trước, nhìn thấy bọn người Đỗ Uy đến giống như tử thần đang cất bước đi tới, các cô có chút hơi giật mình. Cặp song sinh canh giữ suốt đêm trong tòa nhà màu trắng, mi mắt cũng không nháy. Do Tịnh Kỳ mạnh mẽ ra lệnh, nếu Đường Khả Hinh có việc gì, các cô không cần để lại mạng, đây là quân lệnh!! Kỳ thật... Mặc kệ phát sinh bất cứ việc gì, trong khoảng thời gian này cùng với Đường Khả Hinh bồi dưỡng tình bạn, đã đủ có thể khiến các cô vứt bỏ sinh tử!!
Ngay lúc Tiểu Vi xoay người, đã nhìn thấy Đỗ Uy đến trước mặt, tay cô lạnh buốt khẽ ngăn, nói: “Đường tiểu thư đang nghỉ ngơi! Bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy! Mặc kệ các người là ai?”
Nhà quân sự Khương Vĩ lạnh lùng tháo kính đen xuống, khuôn mặt lạnh băng nhìn về phía cặp sinh đôi kia, nói: “Chúng tôi phụng mệnh tới bảo hộ Đường tiểu thư!”
“Tôi biết!!” Tiểu Hà nhanh chóng nhìn về phía bọn họ đáp lại: “Tôi đã nói, Đường tiểu thư đang nghỉ ngơi! Bất luận kẻ nào cũng không nên làm phiền!”
“Nhưng là khỏang mười giờ cô ấy phải quay lại khách sạn Châu Á tham gia nghi thức khai mạc trận đấu rượu đỏ!!” Khương Vĩ cùng Đỗ Uy nhàn nhạt nói.
“Tôi đã biết!” Tiểu Vi vừa dứt lời, liền nâng cổ tay, nhìn thời gian mới 8:40, cô nhíu mày bất mãn ngẩng đầu nói với bọn họ: “Các người tới quá sớm rồi! Đường tiểu thư trong bệnh viện rất an toàn, chúng tôi đương nhiên sẽ bảo vệ tốt cho cô ấy, chỉ là bác sĩ dặn dò, cô ấy nhất định phải có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi!!!”
“.........” Cả Khương Vĩ và Đỗ Uy đồng thời trầm mặc nhìn về phía các cô không lên tiếng.
Bên trong phòng bệnh tràn ngập sự yên tĩnh, màn cửa được kéo thật chặt. Trong phòng tiếp khách được đặt hoa hồng trắng, đóa hoa vẫn thuần khiết diễm lệ pha thêm hơi sương ẩm ướt màu trắng, ở chính giữa là hoa hồng đỏ thắm xếp thành hình trái tim, hộp nhung màu xanh đậm nằm ở phía trên đỉnh, vẫn đẹp như vậy. Địa điểm không thay đổi, bầu không khí ái muội từ trong phòng bệnh chậm rãi bay ra, áo sơ mi nam cùng với váy dài màu lam nhạt của nữ quấn vào nhau rơi trên mặt đất...Đồng thời chiếc qυầи ɭóŧ ren gợi cảm cũng nằm ở một bên.
Trên giường hai người vẫn chưa tỉnh lại, ga giường màu trắng đắp trên thân thể hai người xuất hiện những nếp nhăn mờ ám, thậm chí có thể thấy được cặp đùi thon dài rõ ràng trên ga giường.
Cơ thể của Đường Khả Hinh xích͙ ɭõa, tóc rơi xuống một bên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, cánh tay trắng nõn đặt ngoài ga giường. Trang Hạo Nhiên ngủ trong chăn, như ẩn như hiện, cô nghe được giọng nói nhỏ bên ngoài phòng bệnh, đôi mắt dịu dàng của cô mơ màng nháy mắt, lập tức nhìn thấy khuôn mặt kiên nghị của Trang Hạo Nhiên gối trên gối đầu màu trắng, đôi mắt khép kín, mái tóc ngắn thời thượng của anh rũ xuống che bên mắt, sống mũi cao mà gợi cảm quyến rũ, môi mỏng nhếch lên, thể hiện tính cách kiên cường. Bả vai rắn chắc nửa lộ ra bên ngoài, lộ ra làn da màu đồng gợi cảm, tiếng hít thở đều đặn trong ngực cũng mạnh mẽ như thế...
Trong nháy mắt, khuôn mặt Đường Khả Hinh đỏ bừng, cặp mắt tràn ngập ánh sáng trong suốt, nhớ tới đêm qua cùng Trang Hạo Nhiên triền miên thật lâu. Lúc này mặt cô vẫn gối lên cánh tay cứng rắn của anh, cánh tay còn lại đặt trên vòng eo thon của cô, Đường Khả Hinh cảm giác khuôn mặt của anh lúc này thật dịu dàng... Tim của cô nhảy bịch bịch, không nhịn được cười ngọt ngào, tinh nghịch mà yên lặng hơi di chuyển thân thể tiến sát vào trong ngực Trang Hạo Nhiên. Khuôn mặt tỉnh táo của Đường Khả Hinh nhẹ nhàng tiến sát lại gần mặt Trang Hạo Nhiên, thậm chí cô dùng chóp mũi nhỏ của mình đυ.ng vào sống mũi vững chắc của anh, mở to mắt nhìn lông mi thật dài của Trang Hạo Nhiên...
Vị hôn phu...
Ba chữ kia không hiểu sao vụt qua trong đầu cô!
Tim Đường Khả Hinh nhảy bịch bịch, nhìn người đàn ông vẫn ngủ sy bên cạnh, nhớ tới khí chất của anh trong phòng hội nghị, anh làm việc rất chăm chú, ở trước mặt mọi người nghiêm nghị phong độ, lại trong vòng một đêm trở thành vị hôn phu của chính mình, cô cúi đầu phát ra tiếng cười, vừa thẹn thùng vừa gợi cảm đưa hai tay che khuôn mặt trái xoan của mình, cười đến vô cùng hạnh phúc...
Trên ngón giữa, chiếc nhẫn phát ra ánh sáng lấp lánh dịu dàng.
Trang Hạo Nhiên nhẹ nhíu mày, rốt cục bị âm thanh làm cho tỉnh giấc, hơi mở ra đôi mắt mơ màng...
Đường Khả Hinh lập tức nhắm mắt lại, gối lên trên cánh tay anh, làm bộ ngủ!
“......” Trang Hạo Nhiên có chút mơ hồ cùng mệt mỏi, rất dịu dàng nhìn về phía người bên cạnh giả bộ ngủ, nhưng là cặp mắt không ngừng chuyển động, l*иg ngực phập phồng lên xuống mạnh mẽ, anh nhịn không được nở nụ cười, trước nghiêng người nhẹ nắm bàn tay phải của cô, cúi đầu xuống tại ngón giữa đeo nhẫn của cô nhẹ nhàng hôn. Trong nháy mắt xoay người, l*иg ngực cường tráng nóng bỏng, đè lên thân thể mềm mại của cô, nghiêng mặt khẽ hôn vành tai, cổ của Đường Khả Hinh, mới cùng người phụ nữ mình yêu nỉ non, vô cùng mập mờ ái muội: “Nếu còn giả bộ ngủ, anh liền muốn em...”
Đường Khả Hinh không nhịn được mở ra đôi mắt dịu dàng, nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn, hoàn mỹ của Trang Hạo Nhiên, ánh mắt nóng bỏng khi đó đang nhìn về phía mình, lòng của cô một lần nữa nhảy dựng...
“Tối hôm qua có làm em đau không?... Vẫn càng không ngừng muốn...” Người đàn ông nói xong, cúi đầu xuống hôn lên môi cô, cách một lớp chăn, khẽ vuốt bầu ngực cô, hưởng thụ sự co dãn này...
“Không có... Em rất thích...” Đường Khả Hinh nhắm mắt lại, khẽ nuốt cổ họng, hưởng thụ cái vuốt ve của anh.
Trang Hạo Nhiên nóng bỏng nhìn khuôn mặt trái xoan có chút mông lung của Đường Khả Hinh, lại rất quyến rũ, anh đột nhiên ra lệnh: “Khả Hinh!! Hôn anh!!“.
“A?” Đường Khả Hinh đột nhiên mở to mắt, hiển nhiên thất thần nhìn anh.
“Hôn anh!!!”Trang Hạo Nhiên nhìn về phía cô, lại mạnh mẽ ra lệnh.
“......” Đường Khả Hinh trầm mặc nhìn người đàn ông trươc mặt một hồi lâu, rốt cục không nhịn được vươn tay ra nhẹ vòng quanh cổ anh, chăn tùy ý rơi xuống, lộ ra bầu ngực và bên hông gợi cảm, ngẩng đầu dâng lên nụ hôn của mình, nụ hôn nóng bỏng mà khát vọng người đàn ông!!
Ngay lập tức, Trang Hạo Nhiên ôm chặt Đường Khả Hinh ngồi xuống, ôm trọn hông nhỏ của cô, vuốt nhẹ da thịt mềm mại trơn nhẵn, cúi người hôn lên đôi môi mềm mại của cô, nhớ đến đêm qua hai người kết hợp thật sâu, linh hồn cùng thể xác giống như đều phải quấn chung một chỗ, Trang Hạo Nhiên nặng nề thở gấp, hơi chút quay đầu khẽ nhếch miệng, cùng cô quấn lấy hôn thật sâu, thậm chí hút lấy ngọt ngào từ cánh môi cô...
“Ưʍ...” Đường Khả Hinh kích động kêu lên, nhiệt tình hôn anh, khát vọng chính mình hòa nhập vào bên trong thân thể người đàn ông!!
“Khả Hinh...” Trang Hạo Nhiên phát hiện bản thân hôn cô một ngàn lần, một vạn lần cũng không đủ, lại muốn đứng dậy, đè cô ở trên giường, nghe tiếng két từ phía chiếc giường... Anh thật sự rung động lại mãnh liệt muốn cúi đầu hôn cô...
Cuối cùng tiếng đập cửa vang lên.
Giọng nói ngọt ngào của Thi Ngữ từ bên ngoài truyền đến: “Đường tiểu thư, tổng giám đốc Trang, trận đấu rượu lớn sắp sửa bắt đầu khai mạc, Vitas vừa rồi đã gọi điện hơn ba lần, hi vọng ngài có thể đi ra trước thời gian!”
Trong phòng!
Hai người ngừng lại, Trang Hạo Nhiên có chút dịu dàng nhìn Đường Khả Hinh...
Đường Khả Hinh thất vọng vài phần nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, khẽ cắn môi dưới...
Trang Hạo Nhiên rõ ràng vẫn là cúi người, hôn nhẹ cánh môi của cô, thậm chí cắn lấy truyền đạt khát vọng mãnh liệt của bản thân: “Ngoan, đêm nay anh lại yêu em, hửm?”
Đường Khả Hinh nhẹ chớp cặp mắt mông lung, dịu dàng nhìn anh...
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, cúi xuống hôn đôi môi ngọt ngào của cô: “Nghe lời... Đêm nay lại muốn em lần nữa...”
“Không phải cái ý nghĩ như vậy...” Khuôn mặtĐường Khả Hinh xấu hổ nhẹ đẩy anh ra, hơi xoay người nằm nghiêng, lại hiện ra vẻ đẹp tươi cười ngọt ngào.
“ Em có ý kiến gì?” Trang Hạo Nhiên nằm nghiêng phía sau cô, vây cô lại, hôn nhẹ lên cổ, thậm chí khẽ liếʍ, phát hiện thân thể của Đường Khả Hinh lộ ra mùi hương thơm mát, không để ý nhẹ đưa tay an ủi cánh tay trắng nõn của cô, muốn với đến trước bộ ngực cô...
“ Em và anh ở cùng một chỗ... E rằng...” Đường Khả Hinh hơi giật mình...
“Đứa ngốc, không có việc gì!” Lời nói của Trang Hạo Nhiên có chút sắc bén, nói xong, lại nửa ôm Đường Khả Hinh ngồi dậy, tựa vào trước giường, kéo đệm chăn che khuất cơ thể, anh mới xoay người đối với cửa phòng đóng chặt, kêu: “Vào đi!”
“Ai!!” Đường Khả Hinh thẹn thùng dựa sát vào trong lòng anh, kêu nhỏ: “ Anh không mặc quần áo…? Trên mặt đất còn lộn xộn như vậy, anh...”
Thần nhựa đường thảo hoãn. Trang Hạo Nhiên duỗi cánh tay to lớn, nửa ôm lấy than thể thẹn thùng đang co rúm trong lòng mình, mỉm cười đưa tay kia nắm lấy cằm Đường Khả Hinh, khều nhẹ khuôn mặt nhỏ bé của cô, lại mạnh mẽ mυ'ŧ lấy cánh môi ngọt ngào của cô, nhận ra Đường Khả Hinh thẹn thùng, lại cười vô cùng quyến rũ: “ Em là người phụ nữ của Trang Hạo Nhiên anh! Tương lai em sẽ là phu nhân tổng giám đốc Toàn Cầu, nên cần tập quen thế này...”
Đường Khả Hinh có chút giật mình ngẩng đầu, khẽ mở cánh môi bị hôn, hai mắt mê say nhìn về phía người đàn ông trước mặt.
Cửa lớn được mở ra, Thi Ngữ một thân váy đồng phục màu đen, gương mặt mỉm cười dẫn một đám người Tưởng gia và Trang gia phái tới, mỗi người đều bưng lấy khay để váy ngắn của Đường Khả Hinh mặc đi tham gia trận đấu, 12 bộ trang sức kim cương, 12 cái cái trâm cài đầu Phỉ Thúy, 15 cái túi xách quốc tế kiểu dáng khác nhau, 12 đôi giày...Tất cả đều rực rỡ muôn màu, cứ như đang bước vào một giấc mộng huyền ảo...