[Đạo Mộ Bút Ký] Ngô Tà Tư Gia Bút Ký

Chương 6

Chương 6: Trần Bì A Tứ
Editor: Phượng Vỹ

Beta:tieudieututai

Ba người trong Bình Tam Môn, hai người đã nói trước đó là đã rất quen thuộc, chỉ có Hắc Bối Lão Lục đứng hàng thứ sáu thì có vẻ xa lạ, hai người trước đây chỉ có thể giới thiệu sơ lược qua, còn chuyện cũ của Hắc Bối Lão Lục có thể nói được rất rõ ràng.

Trần Bì A Tứ

Trần Bì A Tứ chính là cha của một Môn trong Bình Tam Môn, hơn nữa e rằng đó cũng là người có thân thủ tốt nhất trong Lão Cửu Môn, một tay cầm viên bi sắt bắn đi so với súng còn chuẩn hơn, còn có thể sử dụng cửu trảo câu phóng ra ngoài mười mấy thước để bắt gà. Trần Bì A Tứ chính là đệ tử của Nhị Nguyệt Hồng, bởi vì có tư chất trời phú cực cao, mới được ông phá lệ thu nhận làm đồ đệ. Theo như Đại Lý nói trước đây, công phu của thổ phu tử ở Trường Sa tuyệt đối không được truyền cho người bên ngoài, cho dù là người từ nhỏ chú ý học *kịch Hoa cổ* Chiết Giang cũng không được hát, cho nên việc này được xem là một chuyện có một không hai. Theo như người ngoài phỏng đoán, có thể trong lúc đó Nhị Nguyệt Hồng và Trần Bì A Tứ, không muốn người khác biết rõ ngọ nguồn chuyện này. Đáng tiếc, chân tướng thực đã sớm bị thổi bay tứ tán trong lịch sử Trung Quốc.

Nếu như nói đại bộ phận truyền thuyết của Thượng Tam Môn đều là có tiếng anh hùng lẫy lừng, mỹ danh thì bát quái đường phố, đại bộ phận truyền thuyết của Bình Tam Môn chính là mang tiếng ác.

Đặc biệt là Trần Bì A Tứ, là người có tiếng ác lan rộng nhất. Nếu nói Bán Tiết Lý là một tên đại lưu manh, thì Trần Bì A Tứ phải là một tên lưu manh thuộc hạng Hàng không mẫu hạm. (độc nhất)

Hầu như tất cả mọi người đều biết, người này chuyện gì cũng có thể làm được. Chuyện nổi danh nhất của hắn chính là gϊếŧ đồ đệ, khi làm đồ đệ của ông ta thì rất nhanh giàu có, cũng có thể bị gϊếŧ rất nhanh.

Trần Bì A Tứ và những người khác không giống nhau, ông ta cực kỳ hào phóng, gần như cũng không có gia sản gì, đổ được cái gì đều tiêu xài hoang phí ngay lập tức, cho nên làm đồ đệ ông ta có thể một đêm liền trở nên giàu có. Mà kỹ năng ông ta truyền dạy cho đồ đệ cũng có tác dụng, ông ta phải đổ một cái đấu, rồi mới cẩn thận suy xét lại từ đầu, cho đến khi không có một chút sơ hở nào, ông ta tin rằng mình đã tìm được một số người thích hợp, rồi dạy bọn họ một số kỹ năng, sau đó mới cho hạ đấu. Thành công thì tốt, kể cả không thành công thì thôi, đối với chuyện an nguy sống chết của những người này ông ta tuyệt đối sẽ không có trách nhiệm gì cả. Vì thế mỗi lần xuống đất, chắc chắn chỉ có một mình ông ta thoát thân. Nghe nói, cho dù có thể cứu người, thế nhưng vì để ngăn một lần lỡ như xảy ra chuyện nên ông ta đã không nhúng tay vào. Trong khi nếu bản thân gặp chuyện nguy hiểm thì bắt người khác làm kẻ chết thay, đó cũng là chuyện bình thường.

Cho nên cùng với Trần Bì A Tứ lăn lộn, cũng chính là một cách đánh cược, ngươi vĩnh viễn không bao giờ biết sẽ bị bán đứng khi nào, cũng không biết khi nào sẽ phát tài.

Song Trần Bì A Tứ cũng có một cái ưu điểm, ông ta là người đã nói là làm, ông ấy sẽ giảng giải cho ngươi thật rõ ràng nếu ngươi muốn liều lĩnh xông pha nguy hiểm, đến khi thuận lợi cũng sẽ không đến nhờ cậy tính toán với ngươi. Kẻ tài cao thì gan cũng lớn, rất nhiều cao thủ gặp đường cùng đều lựa chọn dựa vào ông ấy, nhóm người này đều là những đồ đệ liều mạng hơn nữa tay nghề cũng cực kỳ lợi hại, đây là thời gian mà Trần Bì A Tứ mạnh mẽ nhất, ngoại trừ người của Bán Tiệt Lý, Thượng Tam Môn thì hai Môn khác đều kiêng kị bọn họ.

Nhóm người này đã từng trải qua những chuyện kinh thiên động địa nhất, quả thực hung ác đến độ không thể nào tưởng tượng ra nổi, chỉ sợ nói ra cũng sẽ không có ai tin. Có một lần bọn họ đi vào một cái thôn đóng quân ở trong đó, phát hiện địa hình của cái thôn này thực sự rất kì lạ. Vì thế hỏi thăm chuyện tình ở chỗ đó, hóa ra là do tuyết ở thôn này đã sớm tan đi rồi Trần Bì A Tứ vừa nghe đến đó liền nghĩ.

Nếu không phải do đất ở phía dưới thôn này có chút vấn đề, thì sẽ không làm cho nhiệt độ mặt đất nơi này cao hơn so với chỗ khác, đương nhiên sẽ làm tuyết tan sớm hơn. Trần Bì A Tứ cảm thấy dưới mặt đất của thôn này, có lẽ là có thứ gì đó.

Thế nhưng vị trí của nó nằm ở đâu? Bởi vì trên mặt đất có quá nhiều nhà dân, cho nên hoàn toàn không có cách nào đoán được, bọn họ chỉ có thể đi tới từng nhà một để tìm. Chỉ có điều làm việc ở trong thôn làng không thể giống như bên ngoài, bị dòm ngó rất nhiều, vì vậy tiến triển của bọn họ vô cùng chậm.

Ngay từ đầu bọn họ định mua lại một ngôi nhà để dùng tạm, nhưng mà chủ ngôi nhà kia người trong gia đình lại quá đông, vô cùng phiền toái. Trần Bì A Tứ trong lòng liền nổi sát tâm, đưa tay ra dấu: Gϊếŧ.

Vào ban đêm, bọn họ tiến vào trong thôn dùng khăn che mặt đem theo câu dứa và loan đao, gϊếŧ sạch người ở trong ngôi nhà kia, đem thi thể chất vào trong nhà, rắc vôi lên, tiếp theo liền công khai ở trong sân, bắt đầu thăm dò đất.

Nhưng mà tìm nửa ngày, lại phát hiện phía dưới ngôi nhà kia không có gì cả, không phải ở đây thì ở đâu?

Trần Bì A Tứ không hề từ bỏ ý định liền nhắm vào ngôi nhà kế bên, cách một ngày, buổi tối bọn họ lại lẻn vào nhà kế bên, cũng dùng lại mánh khóe cũ đem toàn bộ người trong nhà gϊếŧ sạch, rồi giấu thi thể đi, thế nhưng vẫn không đúng.

Làm như vậy nhiều lần, người chết càng lúc càng nhiều, những người bị gϊếŧ ở ngôi nhà đầu tiên đã thối rữa. Người của Trần Bì A Tứ giống như là quỷ đêm, buổi tối mỗi ngày gϊếŧ người cứ như chồn ăn trộm gà. Đến cuối cùng đi tới nhà nào cũng đều dùng cách trước đây là gϊếŧ sạch.

Người trong thôn càng ngày càng ít. Nửa tháng sau đến khi bọn họ đi hơn một nửa người trong thôn đều bị gϊếŧ một cách vô nghĩa, Trần Bì A Tứ mới phát hiện mình đã phán đoán sai lầm, bên dưới vốn không hề có cổ mộ nào cả.

Lúc này ông ta mới mất hết ý chí, thất vọng buồn bã mà trở về, trước khi đi còn phóng hỏa đốt luôn thôn, ở bên trong còn có hơn bốn mươi mạng người, ngay cả trẻ nhỏ và phụ nữ mang thai cũng gϊếŧ sạch không tha người nào.

Chuyện này thành đại án, sau đó lại bị một đồ đệ do uống say mà để lộ ra ngoài, làm liên lụy tất cả đồng bọn bị bắt tội rồi bắn chết, chỉ còn một mình Trần Bì A Tứ chạy đi thật xa khỏi Quảng Tây.

Lúc này Trần Bì A Tứ bớt phóng túng hơn rất nhiều, cuối cùng ở dãy núi Quảng Tây đến cả Phật nằm treo gương xem cũng không rõ là đã xảy ra chuyện gì.

Tôi cũng không thể tưởng tượng được, trước kia Trần Bì A Tứ ở Quảng Tây rốt cục đã hung ác đến độ nào, chỉ có thể biết được một điều, so với khi còn ở Quảng Tây, ông ta đã thay đổi rất nhiều, dù gì một lần đại án kia, cũng đã khiến cho ông ta thay đổi một vài thứ.