39765
Tiểu Thất bị Lý Dương đẩy 1 cái, nặng nề té xuống đất.
Sau khi thảm trong phòng bị Lục Sâm dẹp đi, vì phòng ngừa Tiểu Thất bị thương, vẫn luôn chưa trải lại, Tiểu Thất nặng nề té trên mặt đất, nơi khuỷu tay đau âm ỉ!
Nghe thấy tiếng cửa phòng đóng lại, Tiểu Thất lập tức kinh sợ!
Cô không lo đau hay không, hoảng loạn bò dậy, cảnh giác lùi 2 bước, “Lý, Lý Dương, rốt cuộc anh muốn làm gì, tôi nói anh biết, nếu anh dám làm gì tôi, tôi sẽ không tha cho anh!”
Lý Dương cười tàn nhẫn, từng bước bắt ép, anh hung hăng cởi dây thắt lưng ra, “Tiêu Tiểu Thất, đều là em ép tôi!”
“Lý Dương! Anh bình tĩnh chút!”
“Tôi rất bình tĩnh, cực kỳ bình tĩnh!” Hốc mắt lông mày của Lý Dương đều lạnh lùng đến lãnh khốc, anh đến gần Tiểu Thất, vừa đi vừa cởi đồ, “Tiêu Tiểu Thất, tôi nói rồi, đây đều là em ép tôi! Vốn dĩ tôi không muốn như vậy, đều tại em! Em nói tại sao em không thể giống người khác, ngoan ngoãn đợi bạn trai của mình 5-6 năm, đợi tôi thành công rồi, tôi sẽ quay lại tìm em, nhưng tại sao em không cho tôi cơ hội đó…”
“Lý Dương, anh là tên điên!”
Tiểu Thất vừa lùi lại vừa thuận tay lấy đồ vật ném về hướng Lý Dương, Lý Dương mặc cho cô ném, bước chân vẫn không dừng lại!
“Tên điên? Dù cho tôi có điên, cũng là bị đám người các người bức đến điên!”
Tiểu Thất chưa bao giờ thấy bộ dạng này của Lý Dương!
Hiểm độc!
Hung ác!
Mang theo sự tàn nhẫn vì đạt được mục đích thì có thể dùng bất kỳ thủ đoạn nào!
Lông sau lưng Tiểu Thất như dựng đứng, từ chân ở dưới đất truyền lên 1 cỗ hàn ý.
Cô quay người, liều mạng chạy vào phòng!
Bây giờ trong đầu cô chỉ có 1 suy nghĩ, tìm Lục Sâm cầu cứu!
Tiểu Thất xông vào trong phòng, lập tức lấy điện thoại từ trên giường.
Sau đó.
Tốc độ của cô rất nhanh, nhưng có người còn nhanh hơn cô!
Tay cô vừa chạm vào điện thoại, đột nhiên cổ tay truyền đến cảm giác đau đớn.
“A---” Lý Dương lấy một con dao cầm tay cắt cổ tay phải của cô, Tiểu Thất chỉ cảm thấy cổ tay truyền đến nỗi đau thấu xương, cô bịt cổ tay lại chảy mồ hôi lạnh, đau đến hít thở không thông, mà điện thoại trên tay cô lập tức bay ra, nặng nề rơi xuống thảm!
“Muốn gọi điện cầu cứu? Bây giờ không ai cứu được cô!”
“Lý Dương, anh bị điên rồi sao, tôi là thím nhỏ của anh đó!”
Lý Dương chậm rãi cởi đồ tây của mình, sau đó là áo sơ mi, “A--- thím nhỏ, tôi không tin, sau chuyện này hôm nay, cô vẫn còn mặt mũi ở bên cạnh Lục Sâm! Tiêu Tiểu Thất, con tiện nhân này, cô nói coi sao cô có thể giả tạo như vậy, trước kia khi ở bên tôi thì giả bộ như bông hoa bách hợp vậy, bây giờ mới hẹn hò với Lục Sâm chưa được bao lâu, hai người đã ngủ chung 1 giường rồi, còn làm với nhau nữa! Cô nói cô như vậy, làm sao tôi không hận được!”
Tiểu Thất quay người muốn trốn.
Lý Dương ấn lấy vai Tiểu Thất ngay lập tức, không chút thương hoa tiếc ngọc, mạnh mẽ đem cô ấn xuống giường, khiến cô không thể động đậy!
“Lý Dương, anh buông tôi ra!”
“Không thể nào!” Lý Dương hạ người xuống, từ cao tức giận nhìn xuống Tiểu Thất, “Em có biết, sau khi chia tay với em, ngày nào tôi cũng nhớ em, thực ra tôi rất hối hận hẹn hò với Trương Hy bỏ rơi em, tôi yêu em như vậy, sao em có thể đối với tôi như vậy, mới quay lưng đã tìm cành khác cao hơn rồi.”
“Tôi với Lục Sâm đều yêu lẫn nhau!”
“Cái mông! Cô im miệng cho tôi!”
“Tôi không!” Tiểu Thất cứng cổ, liều mạng phản kháng, “Lý Dương anh là tên biếи ŧɦái, anh nhìn bộ dạng bây giờ của mình đi, anh tự so sánh với Lục Sâm 1 cái, hai người các anh 1 người bỉ ổi vô sỉ, 1 người ôn nhu chu đáo, 1 bên thấy lợi quên tình, 1 bên tình thâm nghĩa trọng! Đổi lại là người phụ nữ khác cũng không bao giờ chọn anh!”
“... Còn có, tôi nói anh biết, hôm nay nếu anh dám làm gì tôi, tôi thề Lục Sâm nhất định không buông tha cho anh!”
“Em sẽ nói với Lục Sâm mình bị cháu trai của mình cưỡиɠ ɧϊếp sao?”
“Sẽ, tất nhiên sẽ!” Mặt Tiểu Thất nhịn đến bỏ bừng, cao giọng nói, “Dù có xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ nói anh ấy biết, tôi để quyền quyết định trong tay anh ấy, nếu bởi vì tôi dơ bẩn, anh ấy không yêu tôi nữa, vậy tôi cũng không trách anh ấy. Nếu anh ấy nguyện ý chấp nhận mọi thứ cho tôi, sau này tôi sẽ đối xử tốt với anh ấy gấp đôi!”
Vốn dĩ Tiểu Thất muốn uy hϊếp Lý Dương, nhưng cô không biết, lời này càng làm Lý Dương thêm kích động đến hai mắt đỏ như máu!
Hơi thở của Lý Dương trở nên nặng nề!
Người phụ nữ này!
Người phụ nữ anh yêu, lúc này mở miệng vì người đàn ông khác mà chửi mắng uy hϊếp anh!
Cảm xúc mà Lý Dương nhịn rất lâu cuối cùng cũng bộc phát!
Anh mạnh mẽ đè Tiểu Thất, đưa tay cởi đồ cô ra, không quan tâm mọi thứ, nói, “Vậy thì làm xong mới nói! Tiêu Tiểu Thất, hôm nay tôi nhất định chiếm được em!”
“A--- buông tay! Lý Dương anh là tên cầm thú, súc sinh!”
Dù có làm cầm thú, Lý Dương cũng không muốn tiếp tục nhịn nữa!
Anh tưởng là anh có thể, anh nghĩ là anh có thể vì tương lai của mình hy sinh tất cả. Nhưng anh phát hiện… 1 tháng nay, trân trối nhìn Tiểu Thất và Lục Sâm yêu nhau, trong tim anh như bị rắn độc chiếm lấy chỉ có độ kỵ và oán hận, con rắn độc này, lúc nào cũng có thể xông lên khiến anh mất hết lý trí.
Mà bây giờ, cuối cùng Lục Sâm cũng không ở đây rồi.
Cuối cùng cũng không có ai áp khí thế của anh, anh lập tức huênh hoang lên!
Bây giờ anh không quan tâm hậu quả, cũng không quan tâm sự việc nếu thật sự xảy ra sẽ như thế nào!
Trong đầu anh chỉ có 1 suy nghĩ!
Chiếm lấy cô ấy!
Để Tiểu Thất cả đời không quên được anh, anh sẽ cắm 1 cái đinh trong lòng Lục Sâm, để anh ta sau này cũng không thể sống tốt!
Càng nghĩ càng điên cuồng!
Lý Dương liều mạng xé đồ của Tiểu Thất, cúi đầu hôn môi cô.
“Không---”
Tiểu Thất quay đầu đi, để miệng Lý Dương rơi vào khoảng không!
Lý Dương cười tàn nhẫn, dù hai chân áp chân của Tiểu Thất lại, tay còn lại dùng sức ấn lấy cằm cô, mạnh mẽ kéo mặt cô lại, “Tiêu Tiểu Thất, cô đã bị người ta chơi nát rồi, còn ở trước mặt tôi giả bộ trinh tiết liệt nữ làm gì! Sao nào, Lục Sâm có thể chơi cô, tôi thì không thể!”
“Anh! Nhất định sẽ hối hận! Tôi thề, tôi nhất định khiến cho anh hối hận cả đời!” Tiểu Thất cao giọng kêu lên, “Lý Dương, tôi là Hoàn Vũ… uhm…”
Lý Dương mạnh mẽ cúi đầu, dùng miệng chặn lời chưa nói hết của Tiểu Thất!
Nước mắt Tiểu Thất “oa” 1 cái chảy xuống.
Cô phản kháng!
Dùng tay đánh, dùng chân đá, dùng răng cắn!
Nhưng…
Vô dụng!
Tất cả phản kháng chỉ đổi lại.
“Bạt---”
Lý Dương tát Tiểu Thất 1 cái, “Tiện nhân!”
Cái tát này dùng hết sức, Tiểu Thất bị đánh đến trước mắt trở thành mảng tối, cảm thấy choáng váng. Trên mặt bị tê đến lợi hại, sau đó mới là nóng rát, trên má cô rất nhanh hiện lên 5 dấu tay màu đỏ tươi, miệng nếm được vị tanh của máu.
Động tác của Lý Dương ngược lại không ngừng!
Anh thấy Tiểu Thất không còn sức phản kháng, miệng nhếch lên, tàn nhẫn lột toàn bộ đồ của cô!
Lục Sâm…
Lục Sâm…
Tiểu Thất tuyệt vọng nhắm mắt lại!