39764
Má Tiểu Thất đơ ửng lên!
Cô còn cho rằng Lục Sâm không biết ý nghĩa mà cô tặng cái cốc chứ!
“Hihi!”
Lục Sâm sờ sờ bức ảnh trên cốc, khóe môi lộ một nụ cười vô cùng dịu dàng,” In hình trên cốc ý là khiến anh nhìn vật nhớ người hả?”.
“Đương nhiên rồi!”. Tiểu Thất chống cầm, khuôn mặt đầy hạnh phúc, “anh có cô bạn gái xinh đẹp như em, sao có thể quên được, em sẽ khiến anh từng phút giây đều thấy em, đúng rồi, sau này bất kể anh đi đâu, cũng phải đem cái cốc này theo, đặc biệt là lúc đi làm!”
“Ố?”
Lục Sâm mày dựng lên, “Sao lại là đặc biệt lúc đi làm?”
“Hừm, chả phải là cái bản lĩnh treo hoa ghẹo bướm của anh khá mạnh, em phải cho bọn thuộc hạ anh biết anh đã có bạn gái rồi, để mấy cô gái lòng dạ bất chính từ bỏ ý định hết! Tiện thể để bọn họ biết tự trọng. Hihi, em không tin, thấy bạn gái anh xinh đẹp như thế, mấy con đàn bà ấy còn có thể đầy tự tin mà dâng hiến sao!
Con a đầu này!
Chả lẽ cô không biết, cho dù anh không có bạn gái, cũng chưa bao giờ có bất kì ai tự dâng mình đến bên anh sao!
“Nghe rõ chưa, đi làm cũng phải mang theo.”
Lục Sâm cười yếu ớt, “Được!”
....
Tiếp theo đây Tiểu Thất dồn hết thời gian và tinh linh vào trong trận đấu, sau một tháng, hai cuộc thi đào thải còn lại sẽ kết thúc, năm mươi học sinh cuối cùng chỉ còn lại mười người, mà Tiểu Thất và Tiểu Tuyền đã thành công vào vòng cuối cùng.”
Trong một tháng này Tiểu Thất mỗi ngày ngoài vẽ ra là thân mật với Lục Sâm, lúc không có việc thì kéo theo Lưu Tuyền đi tám chuyện tìm linh cảm, những ngày tháng qua cũng không thư thả lắm.
Hôm nay, Lục Sâm nhận được một cuộc điện thoại vội vã ra ngoài, lúc đi còn đặc biệt chào hỏi dặn dò Tiểu Thất, “...Bên anh có chút việc, phải đi công tác vài ngày, em phải tự chăm sóc bản thân, trước khi thi đấu anh sẽ cố gắng về đây.”
“Á....”
Lòng Tiểu Thất hoàn toàn không nỡ, thời gian này ngày nào cũng ở bên Lục Sâm, hai người ăn chung ngủ chung, giờ Lục Sâm đột ngột phải đi, Tiểu Thất lập tức thấy trong lòng trống trải, Lục Sâm nếu đã đi, nhấn định có công việc còn quan trọng hơn bồi huấn, nên trong lòng dù không tình nguyện, cô vẫn gật đầu, cứ không nỡ nắm lấy tay Lục Sâm, “Vậy anh nhớ về sớm nhé.”
“Yên tâm đi! Em tự chăm sóc bản thân thật tốt!”
“Ừm!”
...
“Ài...”
Tiểu Thất thở dài lần thứ ba mươi bảy, thành công khiến Lưu Tuyền ngừng ăn cơm, cô chùi miệng, bất lực nói, “ Tiểu Thất, hôm nay cậu đã thở dài ba mươi bảy lần rồi đấy!”
Tiểu Thất ngơ ngơ nhìn Lưu Tuyền, “Nhiều lần đến vậy sao?”
Lưu Tuyền gật đầu khẳng định.
“Ài... Lục Sâm mới rời đi có một ngày thôi, tớ cảm thấy hồn mình cũng bay theo anh ấy, Lưu Tuyền, mình cứ dính chặt một người đàn ông như thế, có phải không tốt lắm không, nhưng mình chính là không muốn anh ấy xa mình mà!”
Lưu Tuyền bày tỏ sự cảm thông, cô rót cho Tiểu Thất một ly sữa bò, nhẹ nhàng nói, “Các cậu giờ đang vào thời kì yêu đương cuồng nhiệt, quấn quýt chút là khá bình thường. Nhưng mình cảm thấy Lục Sâm đối với cậu đủ tốt, cậu không phát hiện ra sao, công ty Phong Hoa là công ty to lớn bận rộn, Lục Sâm bận không hết, vậy mà người đó Lục Tổng đã ở trong khách sạn trọ hết hơn một tháng không ra ngoài, đây đều là vì ai chứ!”
Hửmm....
Tiểu Thất ngăn lại!
Tiểu Tuyền nhắc nhở cái, Tiểu Thất mới ngộ ra.
Cô cắn ngón tay chìm vào suy tư.
Hình như... đúng là thế thật.
Sau khi Lục Sâm ở bên cô, đúng là chưa rời xa cô qua. Vừa nghĩ tới đâu, Tiểu Thất lập tức như vừa ăn phải đường mật, trong lòng lập tức dễ chịu hẳn ra.
“Hihi...!”
“Đừng cười ngu ngơ nữa, mau ăn đi, tên biếи ŧɦái đó đã nhìn về hướng chúng ta rất lâu ròi kìa!”
Hửm...
Tiểu Thất lập tức thu lại nụ cười.
Không cần Tiểu Tuyền nói rõ, cô cũng biết cái tên “Biếи ŧɦái” mà tiểu Tuyền chỉ ai!
Nếu nói tên Lý Dương này thì thật là quá biếи ŧɦái, lúc Lục Sâm còn ở đây còn xém không muốn kêu cô một tiếng cung kính thím nhỏ, nhưng Lục Sâm vừa đi khỏi, hắn lập tức chả giả vờ nữa, cả người như tên theo dõi điên cuồng vậy, bất kể cô đi đâu hắn đều bám theo!
Đúng là phiền chết đi được!
Sau khi phát hiện ra điểm này, Tiểu Thất nếu không cần ra ngoài thì không đi, nhưng không ngờ rằng, từ trên lầu bước ra, xuống tới lầu dưới ăn cơm, cũng chạm mặt tên biếи ŧɦái này!
“Tiểu Thất, cậu đề phòng Lý Dương một tí, mình thấy hắn dường như không cam lòng bỏ qua!”
“Yên tâm đi, giờ mình là bạn gái của Lục Sâm, hắn dám làm gì mình, trừ phi hắn muốn đắc tội với Lục Sâm, không muốn ở cái nhà họ Lục nữa!”
Lưu Tuyền vẫn lo lắng!
Trực giác phụ nữ mách bảo cô, sự việc không đơn giản như thế!
Lưu Tuyền hướng mắt nhìn Lý Dương.
Lý Dương mặc bộ đồ tay bằng da, một dáng vẻ đầy phong độ, ăn vô cùng nho nhã, nhưng nhìn vào giống một công tử ấm áp dịu dàng, nhưng lúc anh ta nhìn Tiểu Thất, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên một nét âm lạnh, thực sự khiến người khác không lạnh mà co lại.
“Tiểu Thất, tóm lại cậu nên cẩn thận, mấy ngày nay Lục Sâm không ở đay, cậu tốt nhất đừng ra ngoài! Cho dù ra ngoài cũng phải gọi tớ, hai chúng ta chung quy lại an toàn hơn chút!”
Tiểu Thất gật đầu, “...Được!”
Tiểu Thất nhanh chóng ăn hết phần đồ ăn trong mâm cơm, rút tờ khăn giấy rồi đứng lên, “Đi!”
Cứ bị tên biếи ŧɦái Lý Dương nhìn như thế, lưng cô sắp bị thêu thành một lỗ lớn rồi.
...
Quả nhiên, chỉ có ngàn năm làm giặc, đâu có ngàn năm phòng giặc được!
Lục Sâm tuy đi công tác, nhưng Tiểu Thất vẫn ở trong phòng anh, lúc tối hơn mười giờ, Tiểu Thất và Lục Sâm gọi video xong, cảm thấy có chút đói, sau khi tắt video xong thì chuẩn bị xuống căn tin dưới lầu tìm chút gì ăn.
Đâu biết rằng, vừa mở cửa phòng, còn chưa kịp bước xuống thang máy, lại chạm mặt Lý Dương!
Ô!
Đúng rồi, quên nói thêm,Lý Dương giờ cũng ở lầu hai mươi lăm, cách phòng Tiểu Thất không xa!
Tiểu Thất nhìn Lý Dương, lập tức quay đầu bỏ đi, nhẹ nhàng hừm giọng coi Lý Dương như không khí, nhìn thấy thằng đó, cô không còn bụng dạ ăn, lập tức chuyển người quay về phòng!
Lý Dương mặt lặng như nước, bước lớn từ trong phòng xông qua, trước khi Tiểu Thất đến phòng, một tay đã giữ chặt lấy cánh tay cô!
“Buông tay!”
“Trước đây gặp tôi không phải rất vui sao, giờ sao, giờ có tình mới, lại không muốn gặp tình cũ như tôi vậy sao?”
Tiểu Thất nhìn chằm chằm vào tay của Lý Dương, “Tôi bảo anh bỏ tay ra!”
“Nằm mơ!”
Tiểu Thất nghiêng đầu ngước mặt chửi, “Tôi nói với anh Lý Dương, anh có bệnh không hả, hai chúng ta đã chia tay, chia tay là gì anh hiểu không? Chính là nói giờ hai chúng ra chỉ là người lạ quen biết nhau thôi, huống hồ giờ tôi còn lại bạn gái của chú anh, tôi khuyên anh nên tự trọng chút! Nếu không Lục Sâm mà biết, anh sẽ không có kết cục tốt!”
Nhắc đến Lục Sâm, mắt Lý Dương lại đỏ lên.
Nếu như không có người đàn ông này, nói không chừng hắn mới là người nắm quyền Lục Gia!
Hắn càng dùng lực nắm chặt cổ tay cảu Tiểu Thất, cắn chặt răng, “Dù giờ đây tôi vẫn biết Lục Sâm vẫn đang đàn áp tôi, Tiêu Tiểu Thất, cô có bản lĩnh rồi! Tôi không tim, nếu cô thật xảy ra chuyện gì cô dám nói với Lục Sâm!”
Tiểu Thất lông dựng ngược lên, “Anh có ý gì!”
“Ý gì? Cô sẽ biết nhanh thôi!”
Lý Dương cười nham hiểm, nhân lúc Tiểu Thất đã mở cửa phòng, đột nhiên đùng một lực mạnh đẩy Tiểu Thất vào trong phòng, tiếp đó, hắn cũng bước lớn xông vào phòng Tiểu Thất, đóng cửa cái “Rầm”!